Đọc truyện Y Đạo Quan Đồ – Chương 611: Còn sống thật là tốt (3)
Trương Dương chạy tới giúp tháo cá trên cần câu xuống, nhìn con cá đó, không khỏi cười nói: “Bí thư Cố, dây câu của bác dài quá, nhưng cá câu lên lại quá nhỏ.”
Cố Doãn Tri mỉm cười, nói: “Con sông nhỏ này rất ít có cá to, cá mà tôi câu được to nhất cũng chỉ nặng khoảng tám lạng, có điều những con cá nhỏ này đều là đã sinh, không bị ô nhiễm, bất kể là rán hay là nấu canh, vị đạo đều rất ngon, trưa nay tôi tự mình làm cơm cho cậu ăn!” Lúc nói thấy đây, Cố Doãn Tri đột nhiên nhớ tới trước khi Hứa Thường Đức xảy ra chuyện, mình từng tới nhà y ăn cơm, lúc đó từng nghĩ tới câu trị quốc như nấu ăn, mình tuy là một đầu bếp nghiệp dư, nhưng hỏa hầu trên chính trị lại nắm bắt rất chuẩn, mà hứa Thường Đức thì ngược lại, Hứa Thường Đức tuy chết vì bệnh tim đột phát, nhưng nếu không có sự bất ngờ này thì sinh nhai chính trị của y cũng đi tới hồi kết, kết cục của y chỉ sợ còn thảm hơn.
Trương Dương đặt con cá vào trong ống sắt, nhìn con cá bơi đi bơi lại, hắn nói khẽ: “Hứa Gia Dũng chết rồi!”
Cố Doãn Tri đang móc lại mồi cau, nghe thấy tin tức này thì không khỏi ngây ra, rồi lại lập tức tiếp tục móc mồi câu, hất dây câu xuống lòng hồ, hai mắt khôi phục lại sự bình tĩnh nhất quán, nói khẽ: “Rất trẻ tuổi, rất đáng tiếc!”
Trương Dương nói: “Gã quy kết cái chết của cha gã lên người cháu, một mực dây dưa với cháu, gã muốn cháu phải sống trong đau khổ!”
Cố Doãn Tri cười hờ hững, nói: “Kỳ thực chết không phải là đáng sợ nhất!”
Trương Dương gật đầu: “Sự điên cuồng của gã khiến cháu cảm thấy sợ hãi, cháu không sợ gã đối phó với cháu, nhưng cháu sợ gã sẽ ra tay đối phó với thân nhân, bạn bè của cháu!”
Cố Doãn Tri nói: “Cậu nói cho tôi biết rằng cái chết của anh ta có liên quan tới cậu không?”
Trương Dương trầm mặc một lát, một lúc sau mới nói: “Là cháu bức gã phải ra tay, cháu từng bước chọc giận gã, bức gã mất đi sự trấn tĩnh, bức gã phải ra tay với cháu, gã cuối cùng cũng không nhịn được, thuê sát thủ muốn giết cháu… thế là…”
Cố Doãn Tri nói: “Anh ta đã chạm tới điểm cuối phát tác cừu hận rồi!”
Trương Dương gật đầu: “Cháu đang nghĩ, mình có nên cho gã một cơ hội để tỉnh ngộ hay không.”
Cố Doãn Tri mỉm cười, nói: “Câu này khiến tôi tin rằng cậu là một người lương thiện.”
Trương Dương nói: “Cháu là một người mâu thuẫn!”
“Ai cũng đều rất mâu thuẫn, cậu cũng thế mà tôi cũng thế, tất cả mọi người đều như vậy, cho dù là liệt sĩ cách mạng có anh dũng hơn nữa thì khi bọn họ đi tới pháp trường, trong lòng cũng đầy mâu thuẫn, cuộc đời của một người lúc nào cũng phải đối diện với lựa chọn.”
Trương Dương thỉnh giáo: “Bí thư Cố, khi nhân sinh của bác đối diện với lựa chọn thì bác sẽ làm như thế nào?”
Cố Doãn Tri mỉm cười, nói: “Trước khi tôi về hưu, khi tôi đối diện với lựa chọn, trước tiên là nghĩ tới lợi ích của quốc gia, bất kỳ chuyện gì có hại cho quốc gia và nhân dân tôi cũng không thể nào cho phép và đi làm, người khác cười tôi nói thì quang minh chính đại, nhưng trên thực tế thì tôi dã làm vậy, sau khi tôi về hưu, tôi đã rất ít khi phải mâu thuẫn và bàng hoàng, còn sống bản thân đã chính là một loại hạnh phúc rồi, còn có gì mà oán thán nữa?”
Trương Dương lặng lẽ nhìn Cố Doãn Tri, Cố Doãn Tri nhấc cân câu lên, oán thán nói: “Chỉ lo nói chuyện với cậu, cá cắn câu mà cũng không biết!”
Trương Dương cười nói: “Bác không phải là đã không còn oán thán nữa rồi ư?”
Cố Doãn Tri cười nói: “Có người để oán thán cũng là một loại hạnh phúc!” Ông ta lại móc mồi câu vào, nói: “Đổi một góc độ khác để nhìn vấn đề, luôn luôn sẽ có thu hoạch.”
Sáng nay Cố Doãn Tri thu hoạch khá tốt, tuy không câu được cá lớn, nhưng cộng tất cả chỗ cá nhỏ lại cũng được hơn ba cân. Chỉlà ăn cá không thì rõ ràng là không đủ. Trương đại quan nhân cũng không nhàn rỗi, tìm mất hòn đá nhỏ thuận tiện luyện tập công phu đạn chỉ thần công, bắn trúng hai con gà.
Buổi trưa Cố Doãn Tri và Trương Dương về biệt thự, Cố Doãn Tri tuy tời chối chiếu cố của tỉnh lý, cũng không muốn ở lại viện gia thuộc thị ủy, nhưng Cố Giai Đồng để cuộc sống của cha được tiện lợi hơn, vẫn đặc biệt thuê cho ông ta một đầu bếp và một bảo mẫu. Cố Doãn Tri gần đây học tập nấu ăn, cũng tiến bộ rất nhiều, cao thủ trên quản lý chính trị, nấu ăn tất nhiên cũng không tồi.
Bữa trưa hôm đó Cố Doãn Tri tự mình làm, một phần cá thì đem rán, một phần thì nấu canh, hầm một con gà mà Trương Dương săn được.
Rượu mà Cố Giai Đồng tích trữ khá nhiều, căn biệt thự này là nơi mà Trương Dương và cô ta trước đây hay lui tới, Trương đại quan nhân thích uống rượu, Giai Đồng tất nhiên là biết điều này, rượu vẫn còn cất khá nhiều, Cố Doãn Tri mở một bình Mao Đài, cùng Trương Dương đối ẩm.
Tuy đã về hưu, nhưng Cố Doãn Tri vẫn rất quan tâm tới sự phát triển của Giang Thành, ông ta hỏi mấy vấn đề mà mình cảm thấy hứng thú, trong đó bao gồm cả việc xây dựng sân bay mới của Giang Thành, nghe nói tiền xây dựng sân bay mới Giang Thành đã được gửi đến, công trình xây dựng cơ bản đang khai triển hừng hực khí thế, Cố Doãn Tri tỏ vẻ vui mừng, ông ta nói với Trương Dương: “Việc cấp bách là phải xây dựng đường xá từ sân bay thông tới các tỉnh, xây dựng lên đường cao tốc, chỉ có vậy mới phát huy ra được ưu thế khu vực lớn nhất, để Giang Thành trở thành hạch tâm chân chính của địa khu bắc bộ Bình Hải.”
Trương Dương nói: “Khi nào cháu về nhất định sẽ chuyển đạt với bí thư Đỗ.”
Cố Doãn Tri nói: “Cậu và Đỗ Thiên Dã đúng là tương giao mạc nghịch, công trình sân bay mới lớn như vậy, mà anh ta không ngờ lại dám để cậu làm, áp lực phải chịu cũng rất lớn.”
Trương Dương nói: “Bác Cố, cái sân bay mới mới này cũng không phải là dễ làm đâu, lúc trước khi quyết định xây dựng sân bay mới, vấn đề tài chính căn bản là không được chắc chắn, tỉnh lý cũng không tỏ thái độ muốn coi sân bay mới của Giang Thành là công trình trọng điểm, bí thư Đỗ là mang ý nghĩ tay không bắt giặc bắt cháu làm, cháu không muốn tiếp chiêu một chút nào nhưng đành bất lực, cháu không vào địa ngục thì ai vào đây?”
Cố Doãn Tri mỉm cười, nói: “Trên chính trị không chỉ dám dánh dám làm là được, mở mang được bờ cõi chưa chắc đã có thể quản lý tốt bờ cõi đó, hỏa hầu của cậu vẫn còn khiếm khuyết nhiều, xây dựng sân bay mới khởi động thì cần người như cậu, nhưng muốn xây tốt sân bay mới thì bằng vào cậu là không đủ!”
Trương Dương thành thật gật đầu, nói: “Vẫn là bác hiểu cháu, cháu quả thật là không làm quản lý được, cho nên cháu mới mời Thường Lăng Phong tới, lại mời thêm một giám công Nhật Bản, hiện tại đã có một đoàn đội hoàn chỉnh quản lý việc xây dựng sân bay mới, phân công phối hợp rất ăn ý, cháu hiện tại cũng nhẹ nhàng hơn nhiều.”
Cố Doãn Tri gật đầu, nói: “Chuyện một khi đi vào quỹ đạo rồi thì cũng dễ xử lý, chỉ cần là vận tác bình thường, ai ngồi ở vị trí của cậu cũng vậy.”
Trương Dương nghe thấy câu này thì ngây ra, câu này của Cố Doãn Tri có ý gì? hắn uống một ngụm rượu rồi nói: “Bác Cố, cháu sao nghe câu này có chút ý tứ chim hết thì cất cung thế nhỉ?”
Cố Doãn Tri cười ha ha, nói: “Tôi là lấy chuyện luận chuyện thôi, mà cái cung là cậu đây Đỗ Thiên Dã cũng không nỡ cất đâu, anh ta trên chính trị cũng không đủ thành thục, có điều từ một số chuyện mà anh ta xử lý gần đây cho thấy, so với trước đây thì tiến bộ hơn rồi.
Trương Dương nói: “Tâm tình của anh ta hiện tại cũng không ra sao cả, gần đây tỉnh lý gió nổi mây phun, bí thư thị ủy Lam Sơn Chu Vũ Dương sắp tới tỉnh lý làm phó thị trưởng, kỳ thực bí thư Đỗ cũng có hi vọng.”
Cố Doãn Tri nói: “So với Chu Vũ Dương thì lịch duyệt chính trị của Đỗ Thiên Dã còn kém nhiều lắm, cho dù là lúc tôi còn tại nhiệm, giữa hai người thì tôi cũng sẽ chọn người trước.” Cố Doãn Tri từ sau khi về hưu rất ít bình luận về chuyện trên chính đàn Bình Hải, hôm nay một là vui vẻ, hai là uống một ít rượu, ở trước mặt Trương Dương cũng không chút cố kỵ nói một số lời.
Trương Dương nói: “Cháu không có tố dưỡng chính trị sâu như vậy, tới hiện tại vẫn chỉ là một cán bộ cấp phó ban nho nhỏ, có điều cháu cũng cảm thấy tỉnh lý lần này này chắc có biến động lớn.
Cố Doãn Tri cười nói: “Biến động lớn cái gì? Chắc qua là vấn đề chọn đội mà đứng thôi!”
Trương Dương nói: “Bác là nói đứng ở phía bí thư Kiều hay là đứng ở phí tỉnh trưởng Tống?”
Cố Doãn Tri dùng đũa chỉ vào Trương Dương, nói: “Câu này của cậu hỏi rất không có tiêu chuẩn, cực không thú vị!”