Xuyên Việt Thú Nhân Chi Thành

Chương 28


Đọc truyện Xuyên Việt Thú Nhân Chi Thành – Chương 28

Sau trận mưa rào với những tiếng sấm dồn dập, mùa xuân rốt cuộc đã đặt bước chân ung dung đến tòa thành trấn này.

Trình Trì nhìn thực vật trong vườn hoa của mình nảy ra những chồi non xanh mướt, gật đầu hài lòng, mùa xuân đã đến a.

Ngoại trừ thực vật bắt đầu tỉnh lại, cư dân trong trấn cũng bắt đầu sôi nổi, mọi người không hề ru rú trong nhà sưởi ấm tán phiếm ngủ gà ngủ gật mà bắt đầu ra ngoài, tiếp tục cuộc sống bận rộn vốn có.

Cửa hàng bánh kẹo của Trình Trì cũng lại mở cửa, mặc dù hiện tại những nguyên liệu có thể dùng để làm kẹo rất ít, nhưng so với mùa đông thì đã khá hơn, điều này giúp Trình Trì không cần gia hạn số lượng khi bán.

Mà món kẹo hồ lô năm ngoái Trình Trì làm để Ian đi tặng quà mừng cũng chính thức được bán ra, hắn tự mình làm một nắm ghim dùng để ghim kẹo hồ lô, đem kẹo hồ lô ghim thành nhiều xâu dựng thẳng bên cửa sổ, xa xa nhìn thấy một bó lớn đỏ rực óng ánh, là nơi hấp dẫn ánh mắt của mọi người nhất. Mà đến gần hơn để nhìn, từng quả từng quả bị bao bọc trong nước đường trong suốt, trông vô cùng ngon miệng khiến người ta nhịn không được mà nuốt nước bọt, mùa đông năm ngoái bọn trẻ đã nếm qua hương vị của kẹo hồ lô lại đồng tâm hiệp lực đẩy nó lên thành món bán chạy nhất trên bảng xếp hạng.

Ngoại trừ thường ngày có Al tới chơi, Ian cũng thường tới, có lẽ luôn luôn nghĩ thân phận của Trình Trì không phải daddy của mình, cho nên luôn luôn khắc chế không chịu quay sang làm nũng với Trình Trì. Nhưng trẻ con luôn mắc bệnh hay quên, lúc vui vẻ sẽ đem sự cẩn thận của mình ném lên chín tầng mây, nên muốn làm nũng với Trình Trì như thế nào thì sẽ làm như thế ấy, đợi đến khi tỉnh ra lại trở nên không được tự nhiên. Những lúc như thế Trình Trì vẫn luôn vừa bực mình vừa buồn cười.

Mà Claude thỉnh thoảng cũng sẽ tới, khi tới sẽ mang theo vài thứ, đôi khi là một bao trái cây, đôi khi là con mồi mà hắn săn được, Trình Trì nhận lấy rồi cũng không nói thêm gì, dù sao, hiện tại mọi người đều là bạn bè cả mà, tính toán rạch ròi thì đây đó đều xấu hổ.

Khi mọi người trong trấn biết được thân phận của Trình Trì, có một đoạn thời gian xa lánh hắn. Sau đó dần dần, đầu óc mọi người cũng thông suốt, bắt đầu nói chuyện lại với Trình Trì, sau đó những người dân nguyên bản chất phác thật thà lại khôi phục thái độ hiền lành và nhiệt tình như xưa đối với Trình Trì.

Trong đó, có Ryan lần trước từng chỉ trích Trình Trì trước mặt mọi người, hắn rất áy náy, năm ngày thì đã có ba ngày đến cửa hàng kẹo của Trình Trì tâm sự, thỉnh thoảng còn tiến đến hỗ trợ Trình Trì khiêng vài vật nặng.

Hôm nay Ryan lại tựa bên cửa sổ cùng Trình Trì nói về chuyện thú vị mà hắn nghe được từ bạn bè mình, nói đến chỗ buồn cười còn hoa chân múa tay một chút, khiến cho Trình Trì bị chọc cười.

Hai người trò chuyện với nhau thật thú vị, hai người lớn không chú ý tới một góc cách đó không xa, đang có hai đôi mắt to đen láy tròn xoe không ngừng chớp chớp quan sát tình huống bên này.

.

“Ngươi nói xem, Ryan này tại sao luôn tìm đến Trình Trì tiên sinh a? Bọn họ rất quen thuộc sao?” Một bé trai trông kháu khỉnh bụ bẫm thấp giọng nói với bé trai khác đang vừa gập lưng nấp bên dưới mình, vừa hết sức chăm chú quan sát tình hình ngoài cửa hàng kẹo.


Có lẽ là bé trai kháu khỉnh bụ bẫm kia nói làm cho không khí lưu chuyển khiến lỗ tai nó hơi khó chịu, bé trai bên dưới bất giác run run cái tai màu đen hình tam giác của mình, thấp giọng nói, “Hẳn là không phải đâu, trước đây ta chưa từng thấy hắn đến tìm Trình Trì tiên sinh.”

“Ngốc ngốc, hắn muốn theo đuổi Trình Trì tiên sinh đó!” Giọng nói thứ ba xuất hiện làm cho hai bé con đang tập trung cao độ quan sát tình huống giật thót, hai cái đuôi đều vô thức xù lông, cứng đơ, bé trai kháu khỉnh bụ bẫm một tay che lấy bảo vệ bé trai kia ở phía sau, sau đó mới nhìn người tới là ai.

Khi thấy được rồi, bé trai hơi bất mãn, “Fix, sao lại là ngươi a? Tại sao đột nhiên dọa người? Ngươi tới đây làm gì?”

Fix vì vẻ mặt kinh hoảng chưa an của hai đứa trước mặt mà khụ một tiếng, lắc lắc cái đuôi bồng bềnh của mình, bĩu môi nói, “Vậy các ngươi ở đây làm chi? Jerome, Ian?”

Ian từ phía sau Jerome lộ ra cái đầu tròn vo, lầm bầm nói, “Là Jerome hỏi ngươi trước, ngươi phải trả lời trước.”

Fix nhìn Jerome với dáng vẻ ‘người bảo vệ’ nhịn không được liếc mắt xem thường một cái, ngẩng đầu nói, “Được rồi, ta chỉ là đi ngang qua đây muốn tới cửa hàng của Trình Trì tiên sinh mua kẹo hồ lô, sau đó thấy các ngươi lén lén lút lút ở chỗ này không biết đang làm gì, cho nên tới đây nhìn…”

Fix còn chưa nói xong đã bị Jerome bất mãn cắt đứt, Jerome trừng mắt quơ nắm tay nhỏ, “Lén lút cái gì, ta với Ian đây là điều tra, điều tra biết chưa?”

Fix nhịn xuống xúc động muốn trợn trắng mắt, phì hơi ra đường lỗ mũi, hỏi, “Vậy các ngươi điều tra cái gì đó?”

Ian lúc này đã từ sau lưng Jerome đi ra, “Chúng ta đang điều tra Ryan này rốt cuộc có mục đích gì, bởi vì chúng ta nghĩ hắn luôn chạy đến nơi ở của Trình Trì tiên sinh có gì đó không ổn.”

Jerome đứng bên cạnh cũng vẻ mặt tán thành dùng sức gật đầu, “Đúng, chúng ta muốn xem Ryan rốt cuộc có mục đích gì!”

Fix hừ một tiếng, “Ta vừa nãy đã nói rồi không nghe sao, hắn là muốn theo đuổi Trình Trì tiên sinh!”

“Ngươi nói bậy!” Ian kích động phản bác, “Hắn, sao hắn lại có thể theo đuổi Trình Trì tiên sinh chứ?”

Fix dùng ánh mắt nhìn một đứa ngốc mà nhìn Ian, “Sao hắn lại không thể a? Ta hỏi ngươi, Trình Trì tiên sinh đã có bạn lữ chưa? Ryan hắn có bạn lữ chưa? Nếu hai bên đều là độc thân, vậy tại sao Ryan không thể theo đuổi Trình Trì tiên sinh?”


Bị Fix hỏi ra một chuỗi vấn đề, Ian sửng sốt á khẩu, cho tới giờ nó mới phát hiện ra một vấn đề nghiêm trọng, Trình Trì tiên sinh sẽ tìm bạn lữ a.

Một lát sau, Ian bé bỏng rũ xuống hai tai và cái đuôi, đáng thương mà nhìn về phía Fix, “Vậy, vậy ngươi nói, Trình Trì tiên sinh và Ryan sẽ cùng một chỗ sao?”

Lúc này Fix đã nhịn hết nổi, liếc Ian đến chỉ thấy tròng trắng, tức giận nói, “Ta đây làm sao biết, ta cũng không phải con sâu trong bụng Trình Trì tiên sinh!”

Bị Fix xem thường, Ian càng thêm buồn bã không vui, dựa lưng vào tường cúi đầu dùng chân đạp đạp thảm cỏ phía dưới, không nói.

Jerome không muốn thấy Ian như vậy, lập tức vươn một tay ôm lấy vai Ian, hào khí vạn trượng nói, “Nếu ngươi không muốn Ryan và Trình Trì tiên sinh cùng một chỗ, vậy chúng ta sẽ không để bọn họ cùng một chỗ!”

“Xí, ngươi nói nghe đơn giản quá ha.” Fix lại muốn trợn trắng mắt lần nữa, “Vậy ngươi nói làm cách nào để bọn họ không cùng một chỗ a?”

Bị hỏi ra biện pháp cụ thể, anh hùng thoái chí Jerome nhìn thoáng qua Ian đã vì lời nói của mình mà hơi lên tinh thần, lập tức ưỡn ngực, “Dù sao thì đợi đến lúc đó xem rồi tính, sẽ có biện pháp!”

Fix nhìn dáng vẻ của hai đứa, trong mắt lộ ra ý nghĩ ‘Các ngươi đều hết thuốc chữa’ mà lắc đầu, liếc ngang hai đứa ngốc ngếch kia, ngẩng đầu nói, “Ở đây chờ ta một lát, để cho các ngươi xem cái gì mới chân chính là có biện pháp.” Nói xong Fix cũng không chờ hai đứa trả lời, ngênh ngang bước ra khỏi góc khuất, đi đến cửa hàng kẹo của Trình Trì.

Ian nhìn bóng lưng kiêu ngạo của Fix, quay đầu hỏi Jerome, “Fix thực sự sẽ có biện pháp sao?”

“Ta cũng không biết a.” Jerome lắc đầu, suy nghĩ một chút rồi lại vỗ vỗ ngực nói, “Dù nó không có biện pháp cũng không sao, còn có ta đây, ta chắc chắn sẽ giúp ngươi không để Ryan cưa đổ Trình Trì tiên sinh!”

Ian nghe vậy rất cảm động, dùng đôi mắt sáng ngời nhìn thẳng vào đôi mắt Jerome, “Jerome, ngươi thật tốt!”

Jerome cảm nhận được ánh mắt sùng bái lại cảm kích của Ian, bộ ngực ưỡn càng thêm cao.


Từ cửa hàng của Trình Trì mua được kẹo hồ lô rồi trở về theo đường cũ, Fix nhìn Jerome kiêu ngạo như con gà trống nhỏ cùng Ian vẻ mặt sùng bái nhìn Jerome bên cạnh, cảm thấy ngực chua chua, hừ một tiếng, “Đúng là một đôi ngu ngốc!”

Fix đi tới trước mặt Jerome và Ian đưa cho bọn nó mỗi đứa một cây kẹo hồ lô, sau đó lại đưa cho Ian một cái túi giấy, “Nè, Trình Trì tiên sinh đưa cho ngươi!”

Nghe Fix nói vậy, trên mặt Ian lập tức nở nụ cười tươi rói, cười tủm tỉm tiếp nhận túi giấy đang định cúi đầu nhìn xem bên trong có gì, nhưng bỗng nhiên nhớ tới gì đó, vẻ mặt khẩn trương hỏi Fix, “Sao Trình Trì tiên sinh biết ta ở đây? Hắn phát hiện ta hả?”

Fix ngán ngẩm giùm cho Ian, ‘thằng ngốc này vĩnh viễn đều trì độn chậm chạp’, phì phì hơi ra đằng mũi nói, “Không có, ta nói chúng ta đi chơi, ta đến đây mua kẹo, các ngươi chờ chỗ khác, Trình Trì tiên sinh bèn lấy cái túi này cho ngươi, để ngươi chia cho chúng ta ăn.”

Nghe được lời giải thích Ian mới yên lòng, cười tủm tỉm nhìn bánh ngọt và kẹo bên trong túi giấy.

Fix xua xua tay, “Giờ chúng ta đi thôi, tìm một chỗ ngồi nói chuyện, ta không muốn giống một đứa ngốc đứng ở chỗ này.”

Jerome và Ian đều gật đầu, theo Fix đi tới bờ biển.

.

Ian một bên ăn kẹo hồ lô một bên hàm hàm hồ hồ hỏi Fix tỏ vẻ ưu nhã ăn kẹo hồ lô bên cạnh, “Fix, ngươi vừa nãy không phải nói có biện pháp sao, là cái gì?”

Jerome ở một bên cũng phụ họa, “Đúng vậy đúng vậy, là biện pháp gì, nói nghe chút coi.”

Fix cố gắng tỏ ra ung dung khoan thai, đem trái cây trong miệng nuốt xuống, sau đó mới mở miệng hỏi, “Có phải ngươi đặc biệt không muốn để Trình Trì tiên sinh cùng người khác kết làm bạn lữ không a?”

“Ừ.” Ian gật đầu lia lịa như gà mổ thóc.

“Vì sao?” Fix lại hỏi một câu.

“Thì, chính là không muốn a.” Ian ngập ngừng một hồi, sau đó lắp bắp nói.


Fix xí một tiếng, “Ngươi là muốn hắn làm daddy của ngươi phải không?”

Bị nói trúng tâm sự, khuôn mặt nhỏ nhắn của Ian đỏ rực lên, cúi đầu không nói lời nào.

Jerome thấy thế bèn kéo tay Ian nói, “Này, chuyện này cũng không có vấn đề gì a, Trình Trì tiên sinh tốt như vậy lại hiền như vậy, Ian muốn hắn làm daddy của mình cũng là lẽ đương nhiên a!”

Fix đảo mắt qua bàn tay bị Jerome nắm của Ian, có chút bất mãn nói, “Ta lại chưa nói Trình Trì tiên sinh không thể làm daddy của Ian, ngươi gấp cái gì?”

“Ứ?” Nghe nói vậy Ian liền tỉnh táo, đôi mắt long lanh nhìn Fix, “Thật sự có thể sao?”

Sau khi biết Trình Trì không phải daddy mình, Ian thực sự rất đau lòng, Trình Trì tiên sinh đối với mình dịu dàng như vậy, mà cuối cùng lại không phải daddy của mình. Đôi khi Ian cảm thấy rất ghét bản thân mình, rõ ràng Trình Trì tiên sinh không phải daddy nên không thể làm nũng với hắn, nhưng một khi tới gần Trình Trì tiên sinh nó lại quên mất, bởi vì Trình Trì thực sự rất dịu dàng, vòng tay của hắn rất là ấm áp, không chỉ một lần, Ian luôn thầm mong, nếu như Trình Trì tiên sinh là daddy thật sự của mình thì thật tốt biết bao a. Cho nên khi nghĩ đến Trình Trì tiên sinh sẽ tìm bạn lữ lập gia đình, Ian bé bỏng thật sự rất hoang mang, Trình Trì tiên sinh sẽ có bạn lữ của hắn, sẽ có tiểu bảo bảo của hắn, lúc đó, nó nên làm gì đây? Nguyện vọng lớn nhất trong lòng Ian chính là Trình Trì tiên sinh có thể vĩnh viễn thương yêu một mình nó thì tốt rồi, hôm nay tưởng như nguyện vọng sẽ tan biến thì Fix lại đem hy vọng tới cho nó.

Hưởng thụ được đãi ngộ ngang bằng với Jerome, Fix thấy trong ngực thoải mái, bộ ngực nhỏ len lén ưỡn ưỡn lên, “Đương nhiên có thể, ta nghĩ Trình Trì tiên sinh cũng rất thích ngươi, làm món ngon cho ngươi, cùng ngươi chơi đùa, đôi khi còn làm đồ chơi cho ngươi, ngươi có daddy như vậy cũng tốt a.”

Ian vừa nghe vừa gật đầu, sau đó rất thành kính hỏi Fix, “Vậy làm sao để Trình Trì tiên sinh làm daddy của ta đây?”

Fix tức giận túm chặt cái đuôi nhỏ của Ian, nói, “Ngươi muốn hắn làm daddy của ngươi thì trước tiên phải để hắn cùng papa của ngươi kết làm bạn lữ đã, bảo papa ngươi theo đuổi hắn đi!”

“Hả?” Không ngờ lại nghe được biện pháp như vậy, Ian sửng sốt.

Lời nói của mình không thu được hiệu quả, Fix không hài lòng, “Sao hả? Sai hả? Trình Trì tiên sinh làm sao có thể không làm bạn lữ của papa ngươi mà khơi khơi làm daddy của ngươi được chứ hả?”

Ian ngẫm lại, cũng phải a, chậm rãi gật đầu, “Nhưng ta làm sao để papa ta theo đuổi Trình Trì tiên sinh?”

“Ách…” Fix nghẹn lời, sau đó đôi mắt hẹp dài nhanh như chớp đảo đảo vài cái, vỗ tay nói, “Đúng rồi, ngươi cứ như vậy…”

Nếu như lúc đó có người đi qua bãi cát, thì có thể thấy ba đứa trẻ châu đầu ghé tai xì xồ xì xào không biết đang nói gì đó, trong đó có một đứa dáng vẻ hăng hái cái mặt nghênh nghênh như đang ‘dạy bảo’, còn hai đứa kia thần tình chuyên chú, liên tục gật đầu tỏ ý tán thành.

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.