Đọc truyện Xuyên Việt Ta Kiếm Được Lão Công Cường Tráng – Chương 41
Hòa Đường Kí làm ăn càng ngày càng phát đạt Lưu Triệt liền mở rộng quán, phục vụ cả nước trái cây. Phục vụ ăn bánh, uống nước và vài món ăn vặt ngay tại tiệm. Nếu cánh đàn ông tụ tập ở các tửu lâu và quán trà thì phụ nữ trong trấn tất cả đều tụ lại ở Hòa Đường Kí của Lưu Triệt.
Bây giờ việc tốp năm tốp ba phụ nữ, kéo nhau vào Hòa Đường Ký. Mỗi người vài cái bánh, một cốc nước líu ríu với nhau cả buổi đã thành thói quen của tất cả người dân. Cốc nước của Lưu Triệt được đặc chế làm kiểu dáng màu sắc đặc biệt đáng yêu, các cô nương đều rất thích.
Lưu Triệt còn đặc biệt chuẩn bị nhiều loại chè. Nhìn mấy cô gái xúm lại ăn chè rồi nói chuyện Lưu Triệt có cảm giác quay lại thế kỉ hai mốt. Khi còn là học sinh cấp ba cùng đám bạn gọi một cốc chè, năm sáu cái thìa rồi ăn chung. Lúc đó chè không ngon lắm nhưng cả đám đều ăn rất vui vẻ.
Lưu Triệt biết được rằng không khí rất quan trọng. Nên trang trí bày biện tiệm sạch sẽ, xinh đẹp, thoáng mát. Lại có thực đơn ghi giá rõ ràng, mua thêm vài người, có đồng phục riêng, quy định nghiêm ngặt. Chọn lọc người cũng vô cùng nghiêm ngặt bởi Lưu Triệt đã cảm thấy những người khác đã biết được chỗ tốt của Hòa Đường Ký. Bắt đầu có người tìm cách thăm dò tiệm muốn tìm ra cách làm các món ăn.
Vài tửu lâu cũng bắt chước làm thực đơn, thuê tiểu nhị có đồng phục riêng của tiệm. Sau đó liền cảm thấy danh thu tửu lâu mình đi lên cảm thấy may mắn Lưu Triệt không có ý xé mặt với bọn họ. Nên không chọn kinh doanh tửu lâu bởi vậy một số người khá hài lòng với nhân phẩm của Lưu Triệt quyết định sẽ không nhúng tay gây khó dễ cho Lưu Triệt.
Tuy có bắt chước, xong phục vụ trong quán vẫn không thể bằng phục vụ của Hòa Đường Ký. Mấy người không hiểu ra sao, cuối cùng có người mua chuộc một người trong quán Lưu Triệt. Muốn hỏi bí quyết tại sao lại có thể phục vụ tốt như vậy người phục vụ kia liền kì kèo cuối cùng lấy mất hai lượng bạc rồi nói: ” Lão bản nhà chúng ta đãi ngộ rất tốt. Lương bổng rõ ràng, có ngày nghỉ luân phiên. Hàng tháng người phục vụ tốt nhất đều có thưởng tiền, mỗi kì nghỉ lễ đều có phát thêm tiền”
Nói xong liền nghêng ngang cầm tiền rời đi. Sau đó người mua chuộc mới biết Hỉ Nhạc của Hòa Đường Ký ra lệnh người trong tiệm: ” Nếu có ai dò hỏi thì cứ đòi tiền nhiều vào rồi nói đãi ngộ tiệm chúng ta. Lão bản nói chuyện này không phải giấu các anh em cứ ra giá cao vào kiếm thêm ít tiền tiêu vặt ”
Làm những người mua chuộc hộc máu. Nhìn nhau, ra là không ít người bị người của Hòa Đường Kí gạt tiền. Cũng có người muốn mua chuộc người của Hòa Đường Kí nhưng không thành công, người của Hòa Đường Kí đều là người kí tử khế, đãi ngộ của Lưu Triệt tốt, lại xem trọng bọn họ. Cứ nhìn Hỉ Nhạc đi cũng là nô tài nhưng được học chữ. Lại được học tính toán, giờ đã được làm đội trưởng rõ là lão bản muốn y làm trưởng quầy. Tâm lí mọi người đều rục rịch cố gắng làm tốt biết đâu sẽ học được vài ba chữ. Bở vậy không ai ngu ngốc phản bội Lưu Triệt.
Mọi người lại có ánh nhìn mới về Lưu Triệt. Người này thực hào phóng, lại có thủ đoạn mua chuộc lòng người. Nhìn người của Hòa Đường Kí trung tâm với y mà xem. Ai có thể hào phóng bỏ ra nhiều tiền như thế để trả cho nô tài tử khế? Tử khế là gì, gọi là tử khế vì kí khế này sẽ phải bán bản thân đi làm việc cho đến chết cho người mua mình. Con mình cháu họ cũng vậy, bởi vậy có ai mà trả tiền lương cho người kí tử khế.
Tự nhận bản thân không hào phóng thủ đoạn bằng Lưu Triệt nhiều người thu lại tâm tư từ bỏ ý định dòm ngó Hòa Đường Kí. Thôi vậy việc buôn bán này cũng không ảnh hưởng đến buôn bán của bản thân. Thay vì dòm ngó, tạo quan hệ tốt với Lưu Triệt ắt sẽ có chỗ tốt về sau.
Nhìn Trần Phương, Trần trưởng quầy mà xem. Người ta may mắn quen được Lưu Triệt bây giờ làm ăn phát đạt biết bao. Liền hối hận không thôi vì không sớm làm quen với Lưu Triệt.
Lưu Triệt nối tiếng, thân phận của y cũng bị vạch trần. Không ít người nhìn Lưu gia với anh mắt kì lạ Lưu Triệt vốn là đích tử Lưu gia lại bị gả đi như vậy, bây giờ tiền tài của Lưu Triệt. Lưu gia không thể nhúng tay vào nữa. Hẳn là hối hận muốn chết đi? Sao lại có thể đuổi một cái cây hái tiền đi như vậy.
Đối với chuyện này Lưu lão gia, Lưu Hiền suy nghĩ không thôi, lão từng đến Hòa Đường Kí xem sao. Phát hiện cửa tiệm còn phát đạt hơn lão tưởng tượng. Nhìn đứa con trai mình từng ghét bỏ đứng trong tiệm. Khí khái đó quả thực có vài phần giống lão năm xưa. Lão lại hốt hoảng không biết việc mình làm là đúng hay sai.
Lưu Triệt sinh ra, giống mẹ nhiều hơn là giống cha lại có tiểu thiếp là Phùng thị đồn thổi bên tai. Người ngoài hữu ý vô tình nói con trai không giống lão. Làm lão không thích nổi Lưu Triệt, luôn nghi ngờ Lưu Triệt có phải con ruột mình hay không.