Đọc truyện Xuyên Việt Chủng Điền Chi Mãn Đường Xuân (Đường Xuân Xuyên Qua Làm Ruộng) – Chương 1: Xuyên qua
“A mẫu, tỉnh tỉnh, a mẫu, hu hu… Đừng không để ý đến con, con về sau nhất định sẽ ngoan ngoãn nghe lời a mẫu nói, hức hức…”
“Lâm ca nhi ngoan, a mẫu chỉ là mệt mỏi quá nên ngủ một lúc thôi, không phải a mẫu không quan tâm Lâm ca nhi, Lâm ca nhi của chúng ta là ngoan ngoãn hiểu chuyện nhất.” Trương Tú đem tiểu ca nhi họ Triệu tên Lâm ôm vào trong ngực vỗ nhẹ lưng hắn, lại nhịn không được quay đầu lau nước mắt, thật sự là nghiệt chướng a, ngày ấy mới có chút khởi sắc, nhưng nào có dự đoán được họa trời giáng, hán tử nhà Minh ca nhi từ năm trước vào núi không trở lại, tang sự vừa mới xong xuôi, còn chưa sống yên ổn được một năm, phu gia (*gia đình nhà chồng*) này lại tới cửa, những ngày tiếp theo phải sống như thế nào?
Hắn cùng nhà mẹ của Minh ca nhi cùng một thôn, lúc trước chính hắn là người mai mối cho Minh ca nhân, chính là nhìn trúng Triệu Đại Hổ là người thành thật lại chịu được khổ cực, Triệu gia ở thôn Bình Sơn cũng trải qua những ngày rất tốt, vừa lúc hai bên đều biết nhau, hắn liền bắc cầu, nhưng nào có dự đoán được Triệu a ma lại là một người bất công tính tình kì quái, nhìn thấy tiểu nhi tử thi đỗ Đồng Sinh bị nhị nhi tử liên lụy, liền đem toàn gia đình này tác ra, nói dễ nghe là để cho cặp vợ chồng son này tự mình sống qua ngày, nhưng Triệu gia có hai mươi mấy mẫu mà lại chỉ phân cho nhà lão nhị hai mẫu ruộng nước, mặt khác cái gì cũng không có, trong thôn Bình Sơn không nhà nào không nói Triệu a ma bất công.
Trương Tú vốn cũng đã khuyên nhủ Minh ca nhi, tách ra cũng tốt, đỡ phải cùng một nhà kia nháo chuyện, được chút thanh tĩnh, hán tử nhà hắn lại chịu khó, qua vài năm cũng có thể có được cuộc sống tốt hơn. Hắn nói cũng không sai, vài năm nay Triệu Đại Hổ mất khí lực lớn khai hoang năm mẫu trên núi, hơn nữa bình thường cũng vào trong núi săn thú, lấp đầy bụng một nhà ba người cũng không phải là vấn đề, trên bàn ngẫu nhiên còn có thể thấy được thức ăn mặn, nhưng ngày vui lại ngắn ngủi, chuyến đi này của Triệu Đại Hổ đã xảy ra chuyện.
Haizzz, nếu như sớm biết có ngày hôm nay, hắn tội gì giúp Minh ca nhi lên cái thuyền này.
“Cái tên ca nhi chỉ thích làm biếng, sao chổi chịu ngàn đao chém,hán tử chết liền cả ngày chơi xấu nằm liền trên giường không chịu dậy. Suốt ngày ăn của Triệu gia uống của Triệu gia ở của Triệu gia, Triệu gia cưới ca nhi về cũng không phải để ngươi không hầu hạ cha mẫu mà suốt ngày làm biếng….”
Trong viện một thanh âm tức giận mắng chó tai vang lên, Lâm tiểu ca nhi sợ đến mức vừa nấc vừa trốn sâu trong ngực của Trương Tú, Trương Tú giận dữ, nhưng lại nhẫn nhịn thấp giọng trấn an Lâm tiểu ca nhi, Lâm tiểu ca nhi bị dọa thành như vậy cũng có thể thấy được ở chỗ Triệu a ma cũng không chiếm được cái gì tốt, “ Lâm ca nhi không sợ, Tú a sao giúp con đi ra ngoài mắng ma ma đi, Lâm ca nhi trước hết ở chỗ này cùng a mẫu được không?”
“Con không muốn bị a ma đưa đi, con không muốn rời đi a mẫu…” Khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ sợ hãi khiến cho Trương Tú tràn đầu tức giận, đem Lâm tiểu ca nhi nhét vào ổ chăn của Đường Xuân Minh xong liền đi ra ngoài.
“A, Triệu a ma là đến xem Minh ca nhi đúng không?” Trương Tú đi ra cao giọng nói với Triệu a ma đang chống nạnh mắng ngoài viện, ngoài cửa viện bởi vì Triệu a ma tức giận mắng mà hấp dẫn không ít người đến xem, Trương Tú căn bản không sợ nói ra sự thật, hắn chính là muốn cho tất cả mọi người biết được Triệu gia này đối xử thế nào đối với ca nhi mà hán tử mới chết “Ta còn muốn hỏi Triệu a ma, Triệu gia các ngươi rốt cuộc là bức bách Minh ca nhi như thế nào, trở về từ Triệu gia các ngươi liền té xỉu trên mặt đất, Hồ lang trung cũng chỉ vừa mới rời khỏi thôi.”
“Phi! Ta cho ngươi biết ca nhi nhà Đại Hổ, ngươi giả bộ bệnh cũng vô dụng, ngươi gả vào Triệu gia chỉ sinh ra cái hàng tốn tiền, Triệu gia ta còn cần ngươi làm cái gì. Con ta cũng là bị hắn ép đến chết, nếu không phải hắn muốn ăn thịt thì con ta làm gì phải chịu tội chạy vào trong núi sâu trong thời tiết lạnh như thế này, ta không bắt hắn đi theo con ta đã là rất tốt rồi. Đường Xuân Minh, ta cho ngươi biết, nhanh chóng lăn ra đây cho hán tử kia xem mặt.” Triệu a ma căn bản không để ý đến Trương Tú, vẫn như trước chỉ vào trong phòng chửi bậy ngoài sân.
Lúc này Trương Tú mới nhìn thấy trong viện có một hán tử chân thọt hơn bốn mươi tuổi, người vừa đen lại thấp bé, hai con mắt nhìn chằm chằm vào trong phòng, trong lòng thầm hận Triệu gia này chà đạp người quá thể, ngày thường Minh ca nhi rất tốt, năm đó cũng có không ít người tranh nhau xem mặt, cũng là hắn mù mới giúp hắn đáp lên tuyến này của Triệu gia, mặc dù con người Triệu Đại Hổ không tồi,nhưng gia đình này thực sự không chịu được.
“Xuy, người nào không biết mỗi lần Triệu Đại Hổ vào núi trong săn được dã thú đều đưa đến nhà a mẫu hắn nhiều nhất, như vậy các ngươi còn ngại ít, thấy gia đình các ngươi mỗi người đều ăn đến thắt lưng phì bụng cường tráng, lại nhìn nhà Minh ca nhi đi, ngươi cũng nói được những lời này sao. Hiện tại ngươi giúp Minh ca nhi xem mắt người khác, còn không phải là muốn đuổi Minh ca nhi ra khỏi cửa, sợ hắn chiếm vài mẫu đất Đại Hổ để lại. Ta nói cho ngươi biết, vừa này Hồ lang trung đến khám qua, trong bụng Minh ca nhi đã có thai hơn hai tháng, nếu như ngươi không sợ nhi tử ngươi chui từ dưới đất lên liều mạng với ngươi thì cứ tìm nhà cho hắn xem mắt đi.” Trương Tú cũng là một người mồm mép, nhanh chóng đem chuyện này nói ra rõ ràng.
Những người bên ngoài vốn cảm thấy cách làm của Triệu gia mặc dù có chút thái quá, nhưng một ca nhi không có hán tử thực sự không tốt, lại không có tiểu hán tử chống đỡ môn hộ, Triệu gia có thể để hắn mặc áo tang tái giá cũng là điều dễ hiểu, tuy rằng hán tử này nhìn có chút lớn tuổi, nhưng Triệu a ma nói, lớn tuổi một chút mới hiểu được thương người,hơn nữa trong nhà hán tử kia cũng có chút tài sản, Minh ca nhi gả cho người này cũng có được những ngày tốt.
Hiện tại vừa nghe liền tức giận, trong bụng Minh ca nhi cư nhiên còn có một đứa, như thế này sao có thể tái giá? Nếu như Triệu gia thực sự để cho Minh ca nhi mang theo cốt nhục của Triệu gia tái giá, vậy Triệu gia cũng nên chuẩn bị tinh thần để người khác nhổ nước miếng đến chết đuối đi.
Hơn nữa có Trương Tú cố ý nhắc tới như vậy, mọi người xung quanh cũng ý thức được tính toán thực sự của Triệu a ma, ngẩng đầu nhìn ba gian phòng mới dựng không được mấy năm, chờ đến khi Minh ca nhi tái giá, phòng này còn không phải đều quy về Triệu gia, khó trách muốn vội vã để cho Minh ca nhi tái giá như vậy, ngay cả hiếu của nhi tử mình cũng không cho thủ, Triệu Đại Hổ có được một a mẫu như vậy cùng thật sự đủ nghẹn khuất.
“Cái gì?! Hắn cư nhiên mang bầu?!” Triệu a ma không dám tin mà thét chói tai, như thế nào lại có chuyện trùng hợp như vậy?
“Không tin? Đi a, Hồ lang trung mới đi, lại gọi trở lại nói rõ ràng.” Trương Tú không kiên nhẫn mà nói.
“Không được a, Triệu gia a ma, ta chính là cho ngươi mười lăm lượng bạc, hiện tại lại xảy ra chuyện gì a.” Hán tử chân thọt vừa nghe cũng nóng nảy, ánh mắt đều trừng thẳng, hướng về phía Triệu a ma kêu lên, hắn nghe người khác nói Minh ca nhi có bề ngoài rất đẹp, người lại trẻ, lúc này mới vừa ý, hơn nữa Triệu a ma cũng cam đoán sẽ không mang theo hài tử liên lụy hắn.
“Phi! Hóa ra là đem bán Minh ca nhi mười lăm lượng bạc, ta đã nói mà, lão già như ngươi làm gì có lòng tốt suy nghĩ cho Minh ca nhi.” Trương Tú tức giận mắng.
Hán tử chân thọt thốt ra như vậy khiến cho thôn dân vây xem càng thêm rõ ràng chân tướng trong này, sôi nổi khiển trách Triệu a ma, cái này là chuyện gì, nhi tử chân trước vừa không còn, sau lưng liền muốn đem phu lang của nhi tử bán đi, thật sự là trong mắt chỉ có tiền, nếu như thực sự bị bán đi, tiểu ca nhi Triệu Đại Hổ lưu lại sẽ sống như thế nào.
Triệu a ma mắt thấy bạc bay đi, hung hăng nhìn hán tử chân thọt cùng Trương Tú vài lần, hận không thể chọc thủng mấy lỗ trên người bọn họ, ca nhi chết tiệt này quả nhiên tương khắc với Triệu gia bọn họ mà, biết trước đã sớm cho người đem hắn cất bước, cũng sẽ không xảy ra chuyện này. Đối với cái thứ trong bụng hắn kia, khẳng định cũng là hàng bồi tiền, bụng của Đường Xuân Minh chính là không thể sinh ra được hán tử.
“Ai biết được có thể là cái hàng bồi tiền hay không, trở lại trả tiền lại cho ngươi.” Triệu a ma oán hận phun vài ngụm nước bọt, quay đầu bước đi, ngay cả dựng phu trong phòng cũng không liếc mắt nhìn một cái, dọc đường đi đều hùng hùng hổ hổ. Trong lòng hắn đau đến nhỏ máu a, ai nha, mười lăm lượng bạc a, trong lòng càng thên phẫn hận Đường Xuân Minh, bao gồm cả hài tử còn chưa sinh ra trong bụng hắn.
Có mấy người lưu lại đều có quen biết với Trương Tú đồng tình với Minh ca nhi,trước đó bọn họ còn giúp Minh ca nhi làm tang sự, sao vừa xoay người năm hết tết đến rồi tháng giêng còn không ra lại phát sinh ra chuyện như vậy, Triệu gia cũng không yên tĩnh chút nào. Bọn họ lưu lại hỏi tình huống cụ thể một chút, cũng giúp đỡ một phen, trong nhà này còn một tiểu nhân nằm trên giường, đều là người yêu cầu được chiếu cố.
&&&
Bên tai Đường Xuân Minh truyền đến tiếng khóc hu hu, trong đáy lòng lại có một âm thanh thúc giục hắn nhanh chóng tỉnh lại dỗ dành hài tử đang khóc đến thương tâm kia.
Đường Xuân Minh không sợ trời không sợ đất chỉ sợ gậy gộc của lão cha, sau khi lạy một lạy trước mộ của lão cha trong chớp mắt liền nhìn thấy một vị lão nhân tóc bạc da nhăn nheo mặc cổ trang cầm một cái kim châm (?) đâm về phía hắn, còn có một hán tử khác tóc dài ánh mắt hồng hồng mà lộ ra biểu tình kinh hỉ hướng hắn hô cái gì đó, trong lòng Đường Xuân Minh thầm kêu, không gặp được lão cha lại nhìn thấy một con quỷ khác, hai mắt vừa trợn liền ngất đi, hoàn toàn không để ý đến phản ứng của hai lớn một nhỏ bên người.
Sau khi ngất đi, Đường Xuân Minh như tiến vào một thế giới khác, cưỡi ngựa xem hoa xong cuộc đời ngắn ngủi của một người khác, người kia cũng gọi là Đường Xuân Minh, người ta gọi là Minh ca nhi, lớn lên thanh tú điềm đạm,vừa ra đời a mẫu liền chết, may mà có cha che chở nên không bị mẹ kế bắt nạt, chống đỡ đến khi Minh ca nhi gả cho hán tử mới ra đi, có thể thấy Minh ca nhi này cũng là số khổ, vừa mới tốt lên được một tí thì hán tử ra đi không trở về, lưu lại cô nhi quả phụ bị người bắt nạt đến tận cửa, thân thể vốn gầy yếu lại thương tâm quá độ trong lòng liền nóng như lửa đốt, người lập tức ngất đi.
Tuy rằng thế giới này đều là do nam tử tạo thành, không có phụ nữ, minh ca nhi lại là một ca nhi đã lập gia đình sinh con, có thể nhìn thấy tình hình ở chung của Minh ca nhi cùng với lão phụ, Đường Xuân Minh nghĩ đến người cha bị mình làm lỡ cả đời người, tuy rằng một người là Đồng sinh già không thể tiến lên thêm được một bước, một người tuy tuổi còn trẻ nhưng có thể lên núi đánh lợn rừng, có thể trong lòng hai người này cũng chỉ là tâm tư bảo vệ nữ tử.
Khi thấy Triệu gia đối xử như thế nào đối với Đại Hổ ngốc nghếch cùng Minh ca nhi nhu thuận, Đường Xuân Minh lại hận không thể thay Minh ca nhi đem những người nhà họ Triệu kia đánh một trận cho đỡ tức, chính là Triệu Đại Hổ kia cũng là đồ ngốc, bị thân a mẫu đối xử như cậy còn ngây ngốc cho rằng a mẫu thực sự là muốn tốt cho hắn, trong nhà có cái gì người đầu tiên nghĩ đến cũng không phải là Minh ca nhi cũng tiểu ca nhi trong nhà, mà là đệ đệ cũng a mẫu từ xưa đến nay vẫn lấy tự tôn tự cho là của người đọc sách lấy lỗ mũi nhìn người, còn thường xuyên khuyên Minh ca nhi nhẫn nhịn, cha đi rồi, a mẫu một mình chống đỡ cái nhà này cũng không dễ dàng, vì huynh đệ bọn họ mà ăn rất nhiều trái đắng, hơn nữa chỉ cần đệ đệ hắn thi được có thể ra mặt dẫn cả nhà bọn họ.
Đường Xuân Minh hận không thể giống như cha hắn cầm lấy cây gậy gõ tỉnh Triệu Đại Hổ kia, cả nhà kia ăn ngon uống say người nào người nấy ai cũng đều to hơn ba người nhà Triệu Đại Hổ hắn. Nhà ai lại giống như Triệu Đại Hổ này sau khi bị phân gia hằng năm đến thời điểm mùa vụ còn phải trở lại Triệu gia làm trâu làm ngựa mệt gần chết, lại còn muốn uống một ngụm nước cũng phải trở lại nhà mình?
Ngu xuẩn! Ngu không ai sánh được!
Khi thấy Triệu Đại Hổ tiến vào núi một đi không trở lại, Đường Xuân Minh chỉ kém không vỗ tay bảo hay, ở trong mắt người khác Triệu Đại Hổ có thể là một người tốt, nhưng dưới cái nhìn của hắn, Minh ca theo hắn cả đời đều sẽ không có ngày sống dễ chịu. Một đại gia đình như Triệu gia giống như quỷ hút máu hận không thể đem cả nhà Đường Xuân Minh hút khô sẽ không bỏ qua. Đường Xuân Minh không biết Triệu Đại Hổ chết rồi có hồn phách hay không, có thấy a mẫu hắn đối xử thế nào với Minh ca nhi không, nhìn thấy cả nhà Triệu gia ngay cả hiếu cũng không cho hắn giữ liền đem phu lang của hắn tái giá đổi lấy bạc lại còn đem tiểu ca nhi của hắn tặng cho người khác, không biết có hối hận vì những gì mình đã từng làm hay không?
Hết chương 1.
Editor: Huhuhu, mới có chương đầu mà dài dã man, dự là những chương sau này cũng không ngắn hơn tí nào đâu T^T