Đọc truyện Xuyên Việt Chi Luyện Thạch Giả – Chương 40
Mạc Khúc Ngang, truyền thừa Mạc thị, luyện thạch giả cấp 6.1, thạch giáp phụ thân 3 giây, thạch giáp màu vàng sẫm, thời gian biến hóa vũ khí sử dụng 3 giây, sức chịu đựng cơ thể cần thiết là 6.1, giá trị công kích 69021, giá trị phòng ngự 61252.
Năm vị giám khảo ngoại trừ Nguyên Quân Đường đều là nhân vật kiến thức rộng rãi, một ít truyền thừa chỉ cần nghe tên căn bản không cần kiểm tra cũng biết kết quả, Mạc thị chế giác chính là thuộc loại này, cho nên sau khi người dẫn chương trình báo ra truyền thừa xong, bốn người liền lập tức cho điểm hơi thấp hơn so với vị kia của thánh giáo một chút.
Thời điểm kiểm tra đến thứ mười năm, thời điểm người dẫn chương trình báo ra truyền thừa là thánh giáo, ánh mắt bốn vị giám khảo khác đều đồng loạt nhìn về phía Nguyên Quân Đường.
Thánh giáo là truyền thừa cao nhất ở thế giới này, cho nên vẫn luôn kiêu căng tự mãn, qua nhiều năm như vậy lại giải thi đấu luyện thạch giả chỉ phái một người đến dự thi, ý chỉ đó chính là quán quân, lần này là…
Nguyên Quân Đường làm như không thấy ánh mắt của mọi người, thần sắc hờ hững, chỉ là nơi khóe miệng hơi lộ ra nụ cười.
Bốn người đều đã thành tinh, thấy bộ dáng này của này, trong lòng cũng có tính toán.
Nghe nói sư phụ cả Nguyên Quân Đường có con trai, mà cũng có quan hệ thân thiết với Nguyên Quân Đường, nhìn thấy dáng dấp của nàng như vậy, rất có thể vị “Ngoại lệ” này chính là “Thiên chi kiêu tử”.
Thành tích của Kim Dương số mười năm rất nhanh được công bố, có giáp nguyên đồ đỉnh cấp của thánh giáo ở đó, số liệu đương nhiên không kém, bất quá bởi vì cấ bậc của hắn hơi kém so với vị khác, cho nên công kích cùng phòng ngự đều có khiếm khuyết, một cái là 68041, một cái là 62100.
Kết quả này khiến cho bốn vị giám khảo liền thở phào nhẹ nhõm, nếu như vị tổ tông ngậm muỗng vàng này cũng là cấp 6.1 vậy thì thực sự làm khó chết bọn họ.
Thạch giáp của Mạc Hoài Song xếp hạng thứ hai mươi, thời điểm người dẫn chương trình báo tên hắn ra cũng không có nói truyền thừa, viết là học viện Minh Giáp, luyện thạch giả cấp 6, thời gian phụ thân năm giây, lực công kích 68000, sức phòng ngự 63521.
Nhìn thấy số này, tay bốn vị giám khảo liền dừng lại một chút, lực công kích rõ ràng bằng Kim Dương, sức phòng ngự cao hơn một tầng, tốc độ bao phủ chậm hơn hai giây, từ góc độ chiến đấu mà đánh giá, hiển nhiên là thạch giác của Mạc Hoài Song cao hơn một bậc. Thế nhưng cân nhắc đến những nhân tố khác, bốn vị giám khảo cuối cùng cũng cho ra điểm thấp hơn so với Kim Dương một chút.
Ngay tại thời điểm đưa thành tích ra, trong lòng bốn người cũng đang suy đoán xem Mạc Hoài Song là thuộc truyền thừa nào. Nói như vậy bởi vì mỗi một truyền thừa đều sử dụng giáp nguyên đồ không giống nhau, thạch giáp sẽ có màu không giống nhau, cho nên từ màu sắc để phân biết truyền thừa cũng là một phương pháp hay dùng nhất.
Như thạch giáp màu bạc của Mạc Hoài Song trước đó cũng có mấy truyền thừa có, nhưng tính năng lại kém một đoạn so với thạch giáo này, cho nên bốn người đều suy đoán đây có thể là một loại truyền thừa mới được khai phá. Xem ra sau thạch giáp của Mạc gia, văn minh “thạch” lại nghênh đón một truyền thừa thực lực cường đại.
Sau khi các giám khảo chấm điểm không lâu, người chủ trì cuối cùng cũng đem điểm công bố ra bên ngoài.
Lương Ngu vẫn luôn ở trên sân huấn luyện dài cổ chờ đợi thành tích của Mạc Hoài Song sau khi nhìn thấy điểm, mặt lập tức xụ xuống, hắn tức giận quay trở lại kí túc xá, thấy Mạc Hoài Song đang ngủ giống như lợn chết, Lương Ngu thực sự hận không có chỗ xả!
Nhưng lại nghĩ đến người này vẽ không ngừng suốt 24h, Lương Ngu liền nhẫn, cuối cùng đem cánh tay dự định đánh thức người thu về, thở phì phò mở diễn đàn ra phun tào phát tiết.
Kết quả vừa mở diễn đàn liền phát hiện đã có người vô cùng tri kỉ mà bắt đầu mở tấm màn đen.
Số liệu thi đấu của Kim Dương cùng Mạc Hoài Song được chia thành hai cột rõ ràng, đặc biệt tốc độ bao phủ toàn thân cùng phòng ngự còn được tô hồng.
Ở dưới số liệu này người ta còn mở một topic đào lên dữ liệu của hai người đứng hàng thứ bốn mươi cùng bốn mươi mốt của lần thi đấu cấp năm lần trước. Số liệu tốc độ bao phủ toàn thân cùng với số liệu công kích cũng được tô hồng. Bất quá trong bài so sánh này ghi tốc độ trao phủ toàn thân của bốn mươi chậm hơn bốn mươi một chậm một giây, lực công kích lại chỉ cao 430 điểm, còn chẳng được một tầng.
Dưới những số liệu này là đoạn giải thích cho những nghi ngờ của công chúng sau khi ban giám khảo cho điểm:
Tác dụng chủ yếu của thạch giáp là việc chống lại độc giác thú và các loại hung thú khác. Hiện nay với tiến bộ khoa học kĩ thuật, mọi người đã có khả năng phát hiện tung tích của hung thú cách ngàn mét, cho nên trước khi hai bên giao đấu, sẽ có một thời kì chuẩn bị tương đối dài, thời gian bao phủ toàn thân đã không còn là một mục tham khảo như lúc thi đấu.
Sau khi lâu chủ đưa số liệu ra một chữ cũng không nói liền biến mất. Phía dưới hầu như tát cả mọi người đều mắng người đứng sau màn đen.
Lâu 1: Ghế sô pha, không cần nhìn cũng biết là có màn đen. Một là thánh giáo, một là vô danh tiểu tốt, nếu như cho ta chấm điểm ta cũng cho thánh giáo điểm cao hơn.
Lâu 2: +1
Lâu 3: Chính là có những người như các ngươi dung túng mới khiến cho thánh giáo kia coi trời bằng vung, cái loại thi đấu cần phản cân bằng này cũng đều bị thao túng, Cầu công bằng! Không muốn tấm màn đen!
Lâu 4: Bảo đảm lần này có người sẽ nhảy ra nói, trên võ đài tốc độ bao phủ toàn thân rất quan trọng, hai giây đủ cho đối thủ chết rất nhiều lần! Đi mau đi mau…
Lâu 5: Hơn nữa đẳng cấp càng cao tốc độ bao phủ toàn thân yêu cầu càng cao a, thaan~
Lâu 6: Nhân loại ngu xuẩn, các ngươi không biết hai lần giám khảo không giống nhau sao?
…
Đến khi Lương Ngu xây lâu lâu, lâu đã cao đến 1450, trong nhận xét của hắn hắn dùng từ ngữ phong phú mắng thánh giáo máu chó đầy mặt, sau đó tình cảm dạt dào đem Mạc Hoài Song điêu khắc thành khắc khổ nỗ lực, quyết chí tự cường, sau khi bị máu độc giác thú đánh bại bị trọng thương, vẫn như trước bất khuất tái chiến, sau khi cùng máu độc giác thú đấu tranh một lần rồi lại một lần mới vất vả bước lên được cấp sáu rồi lại chịu đựng các thế lực hắc ám không ngừng hãm hại.
Lâu 1451: Trên lầu viết tiểu thuyết không tồi!
Lúc Mạc Hoài Song tỉnh lại, liền thấy Lương Ngu ôm lấy bản điện tử viết hăng hái, trong ánh mắt phản xạ ra ánh sáng của màn hình, hoàn toàn giống như vị “Khoa học” điên cuồng.
Sau khi hắn kêu hai tiếng vẫn không thấy người phản ứng, Mạc Hoài Song liền đứng dậy đi ăn cơm.
Cũng chính tại thời điểm đó, vóc dáng nhỏ vẫn luôn sống như chuột liền theo yêu cầu của Diên Thiệu Bách bấm số liên lạc của Mạc Khúc Ngang, nơm nớp lo sợ mà nói cho hắn biết đồ vật chế tác thành công.
Mạc Khúc Ngang mừng như điên tự mình chạy đến phòng của vóc dáng nhỏ tự mình thử nghiệm.
Vóc dáng nhỏ thấy Mạc Khúc Ngang tự mình đến, nghĩ đến những chuyện mình làm, trong lòng không khỏi sợ đến run cầm cập, cũng may bộ dáng của hắn từ xưa đến nay vẫn là bùn nhão không làm được tưởng, Mạc Khúc Ngang căn bản không có nhìn ra dị thường của hắn, chỉ thúc giục hắn nhanh chóng thể hiện thành quả.
Cuối cùng tay vóc dáng nhỏ run run mà biểu diễn cho hắn làm sao đem máu của cấp bảy ngụy trang thành cấp sáu hoặc là đẳng cấp khác.
Sau khi Mạc Khúc Ngang lấy được thành phẩm, một khắc cũng không ngừng đem đồ vật đưa đến khu chế giáp của Mạc thị, yêu cầu công nhân suốt đêm chế bút viết trên đá “Cấp sáu” phù hợp với Mạc Hoài Song.
Luyện thạch giả mỗi lần thăng cấp đều vô cùng nguy hiểm, cho dù tăng lên mười phần trăm cũng là như vậy, từ 6.9 đến cấp 7 nguy hiểm càng lớn, hắn cũng không tin Mạc Hoài Song có thể thiên tài đến mức trấn áp được ý chí của độc giác thú cấp bảy.
Lấy được bút viết trên đá, Mạc Khúc Ngang lập tức gọi hộ vệ của mình, dặn dò hắn trà trộn vào học viện Minh Giáp lén đổi bút viết trên đá của Mạc Hoài Song.
Làm xong những chuyện này, trên mặt vặn vẹo của Mạc Khúc Ngang lộ ra nụ cười sảng khoái, hắn muốn nhìn xem một người hoàn toàn bị hủy linh trấn làm thế nào mà tranh đoạt cùng hắn!
Kế hoạch của Mạc Khúc Ngang tiến hành rất thuận lợi, vì bây giờ là thời gian thi đấu, học viện Minh Giáp mở cửa với bên ngoài, trà trộn vào học viện không khó khăn, hơn nữa lực chú ý của học viện đều dồn vào trong thi đấu, khu kí túc xá cơ bản không có ai, cùng lắm chỉ một ngày, trong ngăn kéo của Mạc Hoài Song liền có một cây bút cấp sáu treo đầu dê bán thịt chó.
Nửa giờ sau, cái bút bị tráo đổi này được đưa đến tay Diên Thiệu Bách.
“Lễ vật cho Mạc Khúc Ngang đã chuẩn bị kĩ càng chưa?” Diên Thiệu Bách bấm máy liên lạc của Tông Tần.
“Ta làm việc ngươi có thể an tâm, tuyệt đối có qua có lại.” Bên kia máy liên lạc Tông Tần vỗ ngực đảm bảo.
Nếu như nói trước đây để ý cùng bảo vệ Mạc Hoài Song là xuất phát từ sự tôn kính cùng trung thành đối với đoàn trưởng, vậy thì bây giờ tuyệt đối xuất phát từ sự kính nể cùng tôn trọng đối với chính phu nhân. Người này chính là bảo bối quý giá, là tương lai cùng hi vọng của Cửu Bác, cho nên coi như hắn chết, cũng chắc chắn sẽ không khiến Mạc Hoài Song rơi một sợi tóc!
Diên Thiệu Bách cười nhạt, chờ xem cuộc vui.
Ba ngày sau, toàn bộ cấp sáu đều thi đấu xong, ba người đứng đầu chia ra là Á Cát thánh giáo, Mạc Khúc Ngang Mạc thị cùng với Kim Dương của thánh giáo, hiển nhiên nghi ngờ trên internet cũng không có ảnh hưởng đến xếp hạng của cuộc tranh tài.
Nhưng so với những lần trước, lần này đối mặt với nghi ngờ lớn trên internet cùng không có thông tin chính thức, ngay cả giải thích đều không có, trực tiếp làm con rùa đen rụt đầu.
Bất quá những điều này cũng không ảnh hưởng đến Mạc gia tổ chức tiệc thành công cho Mạc Khúc Ngang.
Ngay tại thời điểm điểm của Mạc Khúc Ngang được công bố kia, Mạc Cát Hội liền không ngừng mời bằng hữu thân thuộc cùng với thành chủ các nơi về nhà chính của Mạc gia ăn mừng vì Mạc Khúc Ngang, đồng thời cũng tuyên bố quyền thừa kế của Mạc Khúc Ngang.
Mạc phu nhân vô cùng “Thân mật” đưa một cái thiếp mời đến cho Mạc Hoài Song đã lâu không trở về “nhà”, cũng rất có “Lòng tốt” nói cho hắn biết có thể mang bằng hữu đến cùng.
Hầu gái đưa thiếp mời đến thái độ kiêu căng, giống như có được thiếp mời này chính là sự ban thưởng lớn lao cho Mạc Hoài Song, tự đắc giống như một tên nhà quê như hắn có thể một lần thấy được cảnh tượng hoành tráng chính là phu nhân ban cho.
Mạc Hoài Song liếc nhìn thiếp mời, tiện tay ném tới thùng rác. Loại người như Mạc gia không ngừng bay quanh khiến cho hắn không nhịn được cảm thấy buồn nôn, chứ đừng có nói là đi! Hiện tại rốt cuộc có thể vung tay một cái mang đi một đống tiền, hắn cao hứng còn không kịp, làm gì có chuyện lại dán lên.
Muốn hắn trở về Mạc gia, cho hắn mười triệu hắn còn có thể suy nghĩ lại một chút!
Ngày tổ chức tiệc chúc mừng ấy, Lương Ngu lắp bắp xin nghỉ với hắn, ca hắn cũng trong hàng ngũ được mời, đồng thời nói rõ muốn hắn đi tiếp khách, hắn không thể không đi.
Mạc Hoài Song liền nhào nặn mặt của hắn, “Đi ăn nhiều một chút, nhớ đi chơi vui vẻ, đừng vì chuyện của ta mà không vui, ta đến cùng đạt đến trình độ gì ngươi cũng biết mà.” Mạc Hoài Song chớp chớp mắt với hắn.
“Chính là biết được mời thật buồn bực.” Cả người Lương Ngu đều cảm thấy khó chịu.
“Đầu đất! Có chút trình độ có được hay không, Mạc gia ta còn không thèm để trong mắt a.” Mạc Hoài Song gõ gõ đầu hắn.
“Lại bắt nạt ta!” Lương Ngu sờ sờ trán nói, “Ngươi dám gõ Diên Thiệu Bách một cái không!”
Mạc Hoài Song bị chọc trúng uy hiếp, mặt tối sầm, tiếp tục ném đá giấu tay gõ một cái.
Lương Ngu tức giận giơ chân, thời điểm này tức giận bất bình cùng đau buồn thương tổn đều bị quét sạch sành sanh.
Cũng chính là tại tiệc chúc mừng đó, Lãng Liêm đem một tờ báo cáo có liên quan đến Mạc Hoài Song đưa đến tay Mạc Cát Hội.