Bạn đang đọc Xuyên Việt Chi Chế Thẻ Sư FULL – Chương 2-04
Chương 3: Nhặt rác cũng là việc cần kỹ thuật
————
Cố Thần cảm giác được tia sáng đâm vào mắt, theo thói quen muốn đi ôm gối ôm bên tay, mãi đến tận bắt đến một khoảng không, mới nhớ tới mình đã xuyên việt.
Ngồi ở trên giường ngẩn người một hồi, quan sát một chút gian phòng của mình.
Vốn là căn phòng băng lãnh mà rõ ràng mang cảm giác tương lai bị Cố Thần mấy ngày nay dọn dẹp ôn hòa, có cảm giác như thời điểm trước đây ở trái đất.
Cố Thần mặc dù là người đặc biệt được chăng hay chớ, nhưng không có nghĩa là cậu không có yêu cầu đối với sinh hoạt, nếu như có thể, cậu nhất định chỉ có khả năng đem cái ổ nhỏ của mình chế tạo ra một cái độ cao mới.
Mấy ngày nay Tăng Giang đi ra ngoài làm việc, Cố Thần bị hắn dùng nguyên nhân bệnh nhân cần nghỉ ngơi cưỡng chế lưu lại trong phòng.
Cái căn phòng trong miệng Tăng Giang đặc biệt coi thường gọi là gian phòng xóm nghèo nàn khiến Cố Thần phi thường hài lòng, hai sảnh ba phòng, ánh mặt trời có thể tung khắp toàn bộ phòng khách, chiếu lên gian phòng đặc biệt ấm áp và sáng sủa.
Nhớ trên trái đất, trong căn phòng giá rẻ thôn Thành Trung Cố Thần đến chết vẫn còn ở, mấy tòa nhà vì mở rộng chút diện tích xây dựng, làm cho giữa các tòa nhà cơ hồ không có khoảng trống.
Cố Thần thường thường vùi đầu ở ban công ẩm ướt ánh mặt trời không chiếu tới mà nhìn bồn hoa khô héo ngẩn người, cho nên cậu bây giờ đối với ánh mặt trời có một loại khát vọng không gì sánh kịp.
Cơ mà cái tia sáng này không phải ánh mặt trời đi? Dù sao cũng không phải trên trái đất.
Thế nhưng ấm áp tràn ngập thực đặc biệt thoải mái.
Tăng Giang đi ra ngoài làm việc mấy ngày nay, Cố Thần cũng không dám đi ra ngoài một mình, tròng lên cái gọi là máy tính, khoảng không trong thế giới ảo.
Khi đi vào thế giới ảo Cố Thần thực sự là đặc biệt kinh ngạc, cái loại cảm xúc hoàn toàn chân thực kia làm cậu nhớ toàn tức võng du trong tiểu thuyết thường thấy ở trái đất, cơ mà cậu đang có suy nghĩ nếu giả lập như chân thực, liệu có người đắm chìm trong đó không thể tự thoát ra hay không.
Hiển nhiên Cố Thần chính là một cái trong đó, thiếu niên khi ở trái đất đối với máy tính có bao nhiêu bài xích giờ khắc này biến thân thành thiếu niên nghiện mạng.
Quyền hạn của cậu còn rất thấp, cái nơi trong miệng Tăng Giang được gọi là đấu trường Công hội Ma thẻ sư cậu toàn bộ đều không đi được, chỉ có thể đi dạo khu sinh hoạt.
Đương nhiên khu sinh hoạt thỉnh thoảng cũng có đồ vật liên quan tới Ma thẻ sư, tuy rằng đẳng cấp đều rất thấp, hiển nhiên đối với người chỉ có một chút thường thức như Cố Thần chính là hài lòng với trình độ nhi đồng răng khôn(?) rồi.
Cố Thần lần đầu đối với cái được gọi là chế thẻ cùng sử dụng ma thẻ của cái thế giới này có bước đâu hiểu rõ.
Cố Thần lúc gặp phải một thiếu niên thoạt nhìn đặc biệt kiêu căng đang biểu diễn chế thẻ ở trong khu sinh hoạt, thẻ bài lơ lửng giữa không trung, tấm thẻ màu trắng dần dần xuất hiện hoa văn, qua rất lâu, một trận hào quang lóe lên, thẻ bài bay xuống trong tay thiếu niên*, biến thành một tấm thẻ Thủy tinh linh.
*chỗ này trong raw ghi là miệng, cơ mà tui thấy thẻ bài bay vào miệng rất ba trấm, chắc là tác giả ghi nhầm chăng, hẳn là trong tay nhỉ…
Cố Thần nghe người khác thán phục cùng xì xào bàn tán, cũng biết thiếu niên này kỹ năng đặc biệt trâu bò, là một nhân sĩ xuyên qua theo chủ nghĩa vô thần, cậu vẫn cảm thấy đem đồ vật lửng giữa không trung là ảo thuật, cho nên nhìn thấy thiếu niên có thể có cái gọi là Tinh thần lực làm được, Cố Thần thật có chút trợn mắt ngoác mồm.
Thiếu nhiên vỗ vỗ y phục trắng không nhiễm một hạt bụi liền đi, để lại mọi người nghị luận sôi nổi.
“Đây chính là thủ khoa năm nay của Học viện Thần Hoàng, tiểu công tử Thượng Quan Tuyệt của Thượng Quan gia, tuổi còn trẻ mà đã là Chế thẻ sư cấp năm, tiền đồ không thể lường.”
“Ông xem hắn chế tác chính là thẻ Thủy tinh linh à, đây không phải là thẻ bài cấp năm thông thường à, trong số Chế thẻ sư cấp năm cũng không có đến một nửa có thể làm được đi.”
“Tôi vẫn thấy thủ tịch Mộ Dung Trác Thất của Học viện Triều Đế năm nay lợi hại nhất.”
“Xin nhờ, Ma thẻ sư cùng Chế thẻ sư có nói làm một chắc.”
Cố Thần một bên nghe một bên ở trong trang tìm kiếm bên thân tìm tòi tài liệu liên quan, hóa ra thế giới này chủng loại ma thẻ nhiều vô cùng, từ loại nguyên tố cơ bản nhất đến loại thực vật, loại thú cùng loại nhân cách hóa, còn có thẻ bài phụ trợ loại vũ khí loại kỹ năng loại, trong thẻ bài cùng cấp bậc loại nhân cách hóa đối với Chế thẻ sư có yêu cầu cao nhất, cho nên vừa nãy mọi người đối với việc có thể chế tạo ra Thủy tinh linh mới có thể kinh thán như vậy.
Vậy loại thẻ bài có thể chế ra nhân loại sao? Cố Thần trong lòng nghĩ, tiện tay tìm kiếm một chút.
Hóa ra còn thực sự tồn tại thẻ bài nhân vật, đồng thời cũng không phải vô cùng hiếm có gì, trong thẻ bài cao cấp có không ít chính là thẻ bài nhân vật.
Thẻ bài nổi danh nhất không gì bằng trong một đại chiến vào năm tinh tế 2566, Chế thẻ sư cấp Thần từng được kể lại trong truyền thuyết đã triệu hoán Anh hùng Tây Ma cấp độ Sử thi, một lần hành động thay đổi chiều hướng suy tàn của chiến trường.
Thế nhưng người có thể chế ra thẻ bài loại nhân vật dù sao cũng chỉ là số ít, trước cũng chỉ có Chế thẻ sư cấp tám trở lên đồng thời có kỳ ngộ nhất định hoặc trong thiên phú liền có loại năng lực này mới có thể làm được, cho nên cũng không có xếp vào trong một chủng loại thẻ bài lớn, mà là thống nhất quy về loại khác.
Cố Thần trong túi ngượng ngùng ( aka viêm túi) vốn định đến cửa hàng ma thẻ cấp thấp mua vài tấm thẻ bài giá tiện nghi (rẻ) nhất nghiên cứu một chút, chọn một cửa hàng thoạt nhìn rất mộc mạc tuyệt đối sẽ không bắt nạt khách đi vào, tìm tới quầy hàng thẻ bài một sao, kết quả Cố Thần bi kịch phát hiện mặc dù là thẻ bài tiện nghi nhất cũng phải bốn chữ số Tinh Tệ.
Mà toàn bộ giá trị bản thân cũng vừa đến bốn chữ số, Cố Thần chỉ có thể giương mắt nhìn, bất đắc dĩ rời khỏi cửa hàng ma thẻ.
Bất đắc dĩ bỏ qua nghiên cứu thẻ bài, Cố Thần tiếp tục đi dạo tại khu sinh hoạt, kết quả tìm được không ít thứ tốt.
Cố Thần phát hiện mỹ thực thế giới này tương đối phát triển, mới đầu cậu còn tưởng rằng Tăng Giang tay nghề tốt, sau đó phát hiện trình độ Tăng Giang cũng chỉ thể nói là bình thường, mỹ thực ở thế giới này đã bao trùm hương vị Cố Thần mới chỉ có một lần ăn qua ở nhà hàng Michelin* khi ở trái đất.
Hơn nữa quan trọng nhất là đồ ăn phi thường tiện nghi, một phần món ăn đối với Cố Thần mà nói là siêu cấp ngon thì cũng chỉ vẻn vẹn năm mươi Tinh Tệ, khiến cho Cố Thần cảm thấy nhân sinh nhất thời thỏa mãn.
*Nhà hàng Michelin: chính xác hơn là nhà hàng được đánh giá bằng hệ thống Michelin 3-Star, có 3 sao, sao 1 là “nhà hàng rất tốt”, sao 2 là “món ăn tuyệt vời đáng để quay lại”, sao 3 là “ẩm thực tuyệt vời đáng giá một hành trình đặc biệt”.
Sau khi ăn no bụng, Cố Thần tiếp tục đào được không ít thứ tốt, ví dụ như một loại đèn ghế sô pha nhỏ cậu vẫn luôn thích, sau khi mua trên mạng xong chỉ cần gửi tiền, vật thật sẽ được giao đến cửa.
Cố Thần phát hiện chỉ cần là đồ vật không có quan hệ với ma thẻ tại thế giới này giá cả cũng có thể làm người tiếp thu, ví dụ như hiện tại Cố Thần mua đủ một căn phòng đồ trang trí nhà cửa cũng chỉ 800 Tinh Tệ, so với ma thẻ động một cái là bốn chữ số mà nói, Cố Thần biểu thị không thể nào hiểu được giá hàng hóa ở thế giới này.
Cố Thần nhìn một chút căn phòng được mình bố trí phi thường ấm áp cảm thấy hài lòng, sô pha vải màu nâu, đệm hương bồ tùy ý bày ra ở trên đất, ghế mây thoải mái, phong tình Đông Nam Á tản ra nhàn nhạt.
Nơi bệ cửa sổ có một chiếc đèn nhỏ màu vỏ quýt, ban đêm lúc đèn sáng lên, khiến lòng người cảm thấy ấm áp.
Thời điểm từ trong phòng đi ra vừa vặn Tăng Giang làm xong điểm tâm đang chờ cậu.
Phòng khách cũng được Cố Thần bố trí đến vô cùng ấm áp, thực vật xanh tô điểm thỏa đáng, còn có guồng nước nhỏ cậu nghịch trên vỉa hè sau khi cải tạo, làm cho gian phòng có phần lạnh lẽo nhất thời có chút không khí trần tục.
Tăng Giang mới đầu nhìn thấy cải tạo này suýt bị hù đến, choáng váng hồi lâu mới cảm thán Cố Thần mất trí nhớ xong cư nhiên trang bị thuộc tính nhân thê.
“Tôi hôm nay nhất phải cùng cậu ra ngoài.” Cố Thần nhìn Tăng Giang chỉ lo hắn muốn từ chối ngay.
Tuy rằng đi dạo thế giới giả lập rất có ý tứ, bố trí gian phòng cũng làm cho Cố Thần tràn đầy cảm giác thành công, thế nhưng dù sao mỗi ngày không được bước ra khỏi cửa, Cố Thần cảm giác mình giống như cây nấm trong hốc cây.
“Có thể, nhưng cậu phải chuẩn bị tâm lý thật tốt.” Tăng Giang một tiếng đáp ứng rất ngoài dự liệu của Cố Thần.
Tăng Giang kỳ thực cũng rất bất đắc dĩ, hắn đã từng mang Cố Thần đến chỗ mình làm việc, cũng chính là bãi rác, mà nhặt rác thật ra cũng không phải là một công việc đơn giản, lúc trước Cố Thần làm phế vật sau hai ngày sững sờ liền kêu khổ than mệt than vô vị không muốn đi nữa, mà xem như một con sâu gạo không có việc làm được Tăng Giang nuôi.
Cho nên lúc Cố Thần nói muốn đi làm cùng, Tăng Giang có chút vui vẻ, nhưng lại vừa rất lo lắng Cố Thần sẽ lại như lúc trước ghét bỏ công việc này.
Nhặt rác, cũng không phải loại hình ảnh như Cố Thần tưởng tượng rét đậm rét hại trời lạnh đất đông, ăn mày quần áo lam lũ đi lại tập tễnh trong đống rác lựa chọn tìm kiếm, càng không phải là một ông chú cưỡi xe ba bánh lần lượt gõ cái chiêng nhỏ quát to đến phế phổi.
“Đê bảo” của thế giới này rõ ràng so với trái đất hoàn thiện hơn, thiếu niên như Cố Thần cùng Tăng Giang mỗi tháng đều có thể nhận được đủ tiền “đê bảo”, đủ duy trì đồ ăn uống cùng đồ dùng hàng ngày đơn giản, mà trước 25 tuổi, phòng bọn họ ở miễn phí cư trú không cần giao nộp tiền tiền thuê.
Thế nhưng số tiền này dù sao cũng chỉ đủ duy trì chi tiêu cuộc sống bình thường, nếu như muốn có thành tựu hoặc có chút lòng cầu tiến, như vậy số tiền này liền không đủ, bất kể là tự học kỹ năng liên quan đến ma thẻ hoặc đến trường học, phí dụng đắt đỏ không phải là cái mà “đê bảo” có thể gánh chịu hay tiết kiệm được.
Cho nên Tăng Giang sẽ đúng giờ đi bãi rác kiếm “rác thải”.
Tinh cầu mà bọn họ sống là tinh cầu rìa, cho nên có xây xưởng xử lý rác thải, trước khi rác thải lại được tiến vào xử lý sẽ được thả ở một khoảng trống lớn hai ngày, mà trên tinh cầu này sẽ có rất người đi nhặt rác, mặc dù không có văn bản nào quy định việc này là hợp pháp nhưng người phụ trách xử lý rác thải cũng không lên tiếng, coi như là một loại thừa nhận ngầm.
Rác thải chia làm hai loại, một loại là rác thải sinh hoạt phổ thông, loại rác thải này trên cơ bản sẽ được chuyển thẳng đến xưởng Nam phân giải thật nhanh.
Một loại khác là rác thải có chút cao cấp, cũng chính là rác thải được thả ra hai ngày, đa số là rác thải có ít nhiều giá trị lợi dụng, ví dụ như ma thẻ gần như không còn năng lượng, một ít ma thẻ do học trò luyện tập thất bại, đầu thừa đuôi thẹo của dị thú bỏ đi có thể bổ sung Tinh thần lực Ma thẻ sư cùng Chế thẻ sư vân vân.
Rác thải cao cấp bỏ đi này đó cuối cùng trải qua phân loại chọn lựa đưa vào xưởng Bắc tiến hành xử lý.
Tỷ như các loại ma thẻ bỏ đi sau khi xử lý sẽ thành thẻ trắng mới, tuy rằng không mới bằng thẻ trắng hoàn toàn mới, nhưng rất nhiều Chế thẻ sư luyện tập hoặc nghiên cứu thẻ mới dùng đến.
Tăng Giang liền thường thường ở đây mò đến không ít thứ tốt, nếu là một ít thẻ cấp thấp còn sót lại năng lượng có thể sử dụng, hắn sẽ bảo tồn tốt, chờ tập hợp đủ một xấp thì đi đến bìa rừng rậm tiến hành luyện tập một lần.
Mấy cái thẻ bỏ đi này thường đều chỉ có thể sử dụng nhiều nhất là một lần, thậm chí chỉ là cái tàn ảnh, thế nhưng Tăng Giang hiện đang túng quẫn trước mặt chỉ có thể dùng phương pháp này để tăng lên năng lực.
Mà phần lớn nhặt được là thẻ bỏ đi hoàn toàn hoặc thẻ bài cao cấp bỏ đi, Tăng Giang không có cách nào sử dụng, hắn sẽ phân loại bán cho cửa hàng thẻ bài chuyên môn thu mua loại thẻ bài này trên chợ.
Tuy rằng giá thu về phi thường thấp, mà tính tổng lại cũng có chút ít còn hơn không.
Song bây giờ Cố Thần đã có Tinh thần lực Chế thẻ sư, mặc dù là cấp một ngay cả thiên phú F không gian tiến bộ cơ hồ không có, nhưng Tăng Giang vẫn vì tiểu đồng bọn định ra trước một con đường.
Chế thẻ sư cấp thấp đặc biệt là Chế thẻ sư thiên phú thấp rất khó tự thân tự mình chế tạo ra thẻ bài độc lập, thế nhưng lại có thể chữa trị thẻ bài, hoặc một lần nữa truyền một lượng năng lượng nhất định vào thẻ bài, đương nhiên chỉ có thể là thẻ bài cấp thấp.
Có rất nhiều Chế thẻ sư thiên phú thấp có thể cả đời đều không thể một mình hoàn thành một tấm thẻ bài, nhưng lại có thể dựa vào năng lực chữa trị thẻ bài cả đời cơm áo không lo, ung dung tự tại.
Tăng Giang tự nhiên là hi vọng bằng hữu của mình có thể tinh thông một nghề để có thể sống yên phận, nếu như sau này mình lựa chọn bầu trời lớn hơn, cũng sẽ không bởi vì lo lắng mà từ bỏ.
Khi Tăng Giang cùng Cố Thần đến bãi rác đã có không ít người, mỗi người vòng quanh góc mình đã chọn, bên trong toàn bộ bãi rác chỉ âm thanh nhặt rác loẹt xoẹt, không có âm thanh trò chuyện nào khác.
Tăng Giang lôi kéo Cố Thần đến một góc, liền quay người ngồi xổm trong đống rác bắt đầu lục lọi.
Trước khi tới Tăng Giang đã nói với Cố Thần một ít trọng điểm về nhặt rác, hắn cũng không hi vọng Cố Thần có thể đến giúp bận bịu gì.
Cố Thần liếc nhìn Tăng Giang đang tập trung toàn bộ tinh thần, đặc biệt lười nhác ngồi xếp bằng bắt đầu tìm một góc.
Tăng Giang chọn mảnh đất này chủ yếu dùng ma thẻ là chính, không có thi thể dị thú hoặc một ít linh thực khác.
Cố Thần xem qua từng tấm thẻ tiện tay nắm cơ hồ đều là thẻ phá.
Cái gọi là thẻ phá không giống với thẻ phế, thẻ phế chỉ chính là thẻ bài mà năng lượng tiêu hao hết không cách nào tiếp tục bổ sung năng lượng hoặc trong lúc tạo ma thẻ xảy ra vấn đề không cách nào sử dụng, loại thẻ bài này vẫn có thể một lần nữa tiến hành gia công lần hai trở thành thẻ trắng kém hơn một bậc.
Tuy nhiên thẻ phá là chỉ thẻ bài sau khi sử dụng xuất hiện biến hóa mặt bài dẫn đến mặt bài biến đen thui không thể tiến hành gia công lần hai, tóm lại là thẻ phá không đáng giá một đồng.
Cố Thần lựa lựa chọn chọn nửa ngày cũng chỉ tìm được một tấm thẻ phế một sao, lại nhìn một chút Tăng Giang trong tay đã có mười mấy tấm thẻ bài, Cố Thần sâu sắc cảm thấy thế giới bất công.
Sự thật chứng minh nhặt rác cũng là công việc cần kỹ thuật mà không chỉ là công việc chân tay.
=========================================================================
Chương 4: Chế thẻ sư nhập môn
—————
Đợi đến lúc mặt trời lặn, Cố Thần chỉ cầm có bốn tấm thẻ phế, mà Tăng Giang đang đi tới từ đống rác đằng xa thì lại nhấc theo một túi nhỏ, Cố Thần nhìn thân Tăng Giang trong ánh trời chiều, tưởng Tăng Giang mới nhất định là người giữ hào quang nhân vật chính.
“Phát ngốc gì đấy.” Tăng Giang nhìn vẻ mặt ngu xuẩn của Cố Thần.
Ngày hôm nay Cố Thần làm cho hắn rất kinh ngạc, một không có kêu khổ hai không có kêu mệt, liền yên lặng ngồi một đống giữa đống rác nguyên một ngày, dù thành quả không được khả quan, thậm chí đối với người mới đi nhặt rác mà nói cũng là một cái thành tích gay go, nhưng vẫn khiến Tăng Giang vui mừng, không nghĩ đến sau khi mất trí nhớ lại sửa lại tính cách trở nên hơi được người yêu thích.
Tăng Giang kéo Cố Thần quên đi ra, ” Chúng ta trước đi chợ bán thẻ phế đi, rồi lại đi nhà sách chọn sách.”
Ồ?
Cố Thần hơi kinh ngạc.
Cậu từng ở khu lập giả xem qua nhà sách internet, thế giới này đối với quyền bảo vệ tài sản tri thức rất nghiêm khắc, đồng thời tri thức cũng phi thường đắt giá.
Ví dụ như một quyển Ma thẻ sư nhập môn hoặc là Chế thẻ sư nhập môn cơ bản đều nằm trong đơn vị năm chữ số trở lên, điều này làm cho người từng coi sách như mạng là Cố Thần cảm thấy có chút bất mãn.
“Muốn đi tìm một lớp Khóa học Chế thẻ sư thì một tiết ít nhất phải 12 vạn, dạy xong nhập môn ít nhất phải bảy chữ số, chúng ta bây giờ dựa vào nhặt rác căn bản không đổi được nhiều tiền như vậy.
Nhưng ngươi bây giờ đã có chế thẻ thiên phú, vậy trước tiên mua quyển sách tự mình nghiên cứu trước một chút, suy nghĩ một chút, chờ sau này có tiền chúng ta lại đi học tập hệ thống.” Đại khái nhìn ra Cố Thần không rõ nên Tăng Giang đến giải thích.
Cố Thần đột nhiên cảm thấy trong lòng ấm áp.
Cậu cảm thấy được lần xuyên qua này đại khái may mắn duy nhất chính là trời cao cho cậu một đồng bọn tốt như vậy.
Cố Thần biết Tăng Giang bởi vì túng quẫn vẫn luôn không nỡ mua sách Ma thẻ sư, thậm chí hắn vốn có cơ hội cực tốt lại bởi vì nguyên thân mà lựa chọn từ bỏ.
Cảm giác được đôi mắt chua xót, Cố Thần nhanh chóng bước nhanh hơn xem như che giấu.
Cố Thần cùng Tăng Giang đi vào Thị trường Tứ Phương.
Thị trường Tứ Phương là một trong số ít thị trường ở cái tinh cầu rìa này, khác với các thị trường khác là cái thị trường này được dựng ở trên một cái hồ nước róc rách, bên trên có nhà triệt nhỏ được tạo thành từ rất nhiều thứ tương với gậy trúc, còn có từng chiếc thuyền nhỏ như con thoi qua lại vào trong.
Không giống với các thị trường huyên náo phức tạo khác, thị trường Tứ Phương không nhiều người, người bán cùng người mua khi trò chuyện cũng nhẹ giọng lời nhỏ tiếng nhẹ, phảng phất như một cái thôn nhỏ yên tĩnh.
Cố Thần lần đầu tiên nhìn thấy liền yêu nơi này, cậu thích loại sinh hoạt chậm rãi thích ý này, có loại vui vẻ “thâu đắc phù sinh bán nhật nhàn”*.
*câu thơ trong bài Đề Hạc Lâm tự bích của nhà thơ thời Đường, Lý Thiệp.
Ý nghĩa câu thơ là giải thoát bản thân khỏi sự phiền não buồn chán để tới một nơi thoát tục, tu dưỡng tâm hồn.
“Nhanh lên chút được không, trời sắp tối rồi đấy.” Tăng Giang đánh gãy Cố Thần mơ màng.
Bất đắc dĩ từ suиɠ sướиɠ nho nhỏ tỉnh ra, Cố Thần cùng Tăng Giang đi vào một cửa hàng nhỏ chuyên thu mua thẻ phế.
Tăng Giang đổ ra thẻ bài nhặt được hôm nay, lại từ trong túi đeo lưng lấy ra thành quả mấy ngày trước, có đến 210 tấm, thêm vào bốn tấm cơ hồ có thể bỏ qua do Cố Thần nhặt được.
Tăng Giang chậm rãi sàng lọc trên một cái bàn lớn trong cửa hàng.
Chủ quán là một ông già, thoạt nhìn cũng rất quen mắt, trong nụ cười luôn mang theo nhiệt tình.
Giá thu mua trong cửa hàng cũng không cao lắm, mà Tăng Giang xem như là khách quen, thiếu niên này luôn có thể mang đến lượng thẻ phế tương đối nhiều, dù không sánh được với số lượng thẻ phế của công xưởng lớn, lại bởi vì Tăng Giang là từ bãi rác nhặt được, mà rác thải trong bãi rác rất nhiều là từ tinh cầu trung tâm cao cấp vận chuyển đến, trong này nguyên liệu chế thẻ bài cùng với thẻ phế sau hai lần xử lý có giá trị xa xa cao hơn thẻ phế của tinh cầu rìa này.
Ông già không chút nào để ý Tăng Giang chậm rãi chọn, bởi vì ông cũng biết rõ Tăng Giang có Tinh thần lực Ma thẻ sư cấp ba, dù có Tinh thần lực cấp ba không có nghĩa là liền có thể trở thành Ma thẻ sư cấp ba, nhưng ít ra đã có đủ năng lực này không phải sao, huống chi thiên phú A, ở cái tinh cầu rìa này thực sự không thường gặp.
Ông đương nhiên hiểu được quan hệ lợi và hại, có thể cùng loại thiếu niên này tạo mối quan hệ, có lẽ sau này có thể chuyển biến tốt.
Nhẹ nhàng quan sát một chút thiếu niên xa lạ bên cạnh Tăng Giang, thiếu niên này vẫn là lần đầu ông gặp, nhưng ông cũng biết Tăng Giang từng vì một thiếu niên bỏ qua ý định được người chiêu hiền nạp sĩ bồi dưỡng.
Nghe đâu thiếu niên kia tối tăm không được người yêu thích, là người ngay cả Tinh thần lực Ma thẻ sư cũng không có, rất nhiều người cảm thấy không đáng giá Tăng Giang làm vậy.
Mà ông già ngày hôm nay nhìn thấy mới phát giác đồn đại không phải sự thực, thiếu niên này không quản năng lực ra sao, song ánh mắt trong suốt cùng nụ cười trong sáng cũng không phải hạng xoàng xĩnh tầm thường vô vi như lời đồn.
Tăng Giang từ bên trong đống thẻ phế lấy ra 21 tấm còn có năng lượng sót lại, trong đó có 11 tấm cấp 2 với thẻ bài cấp 3 còn lại Tăng Giang thả vào trong túi của mình, mà còn lại 10 tấm thẻ bài cấp 1 Tăng Giang để cho Cố Thần lúc thu được chậm rãi học tập cùng nghiên cứu.
Kỳ thực trong 10 tấm 1 sao có một nửa là thẻ bài Chế thẻ sư cấp 1 rất khó sửa hoặc chế tác, Tăng Giang cũng biết Cố Thần có thiên phú F có lẽ căn bản cũng không dùng được thẻ mấy tấm bài này, thế nhưng hắn vẫn đưa thẻ bài cho Cố Thần.
“Tổng cộng là 193 tấm thẻ phế, thẻ bài 1 sao 90 tấm, thẻ bài 2 sao 83 tấm, thẻ bài 3 sao 18 tấm, thẻ bài 4 sao 2 tấm, tổng cộng là 26,000 nguyên.” Ông già đem thẻ phế Tăng Giang sau khi chọn xong để vào trong máy móc kiểm kê.
Tăng Giang xác nhận không có sai sót xong, hai người quét chứng minh thư tương tự với đồng hồ điện tử trên cổ tay một cái, liền trả tiền xong.
“Đi chọn sách.” Tăng Giang tâm tình không tệ bước ra cửa lớn, mà vì lần đầu tiên biết tiền trong hiện thực đặt ở đâu dùng như nào, Cố Thần vừa một bên đuổi theo bước chân Tăng Giang, một bên lén lút nghiên cứu chứng minh thư trên cổ tay.
Trước cậu vẫn luôn buồn bực lúc quay lại thế giới giả lập, túi tiền của cậu biểu thị số tiền hiện có ban đầu 1000 rốt cuộc là xác định như thế nào, bây giờ cậu cuối cùng cũng coi như biết đến hóa ra cái đồng hồ đeo tay chính là chứng minh thư kiêm thẻ ngân hàng.
Hiếu kỳ nghịch cái đồng hồ đeo tay, thẳng đến khi Tăng Giang sắc mặt âm trầm quay lại nhìn Cố Thần bước chân càng ngày càng chậm, Cố Thần mới nhanh chóng thu hồi lòng hiếu kỳ đuổi theo.
Bên trong thị trường Tứ Phương có một tòa nhà sách quy mô khá lớn, bày trí trang hoàng toàn bộ nhà sách đều nhất trí với phong cách đặc biệt của Thị trường Tứ Phương, giá sách cũng được dựng từ gỗ cổ và trúc, đèn làm từ giấy da trâu, cũng làm cho người luôn yêu thích cảm giác hoài cổ là Cố Thần đặc biệt cảm thấy thỏa mãn, song loại cảm giác thỏa mãn này sau khi nhìn thấy giá một quyển sách tiện tay cầm đều phải từ 50,000 trở lên nhất thời biến thành bọt biển.
Tăng Giang ở quầy chuyên bán sách Chế thẻ sư hết sức chuyên chú chọn lựa sách, khuôn mặt tuấn lãng cùng ánh mắt chăm chú hấp dẫn không ít khách hàng ngoái đầu lại nhìn.
Mà Cố Thần, người sử dụng sách thật sự, muốn trở thành Chế thẻ sư, chỉ có thể đứng ngốc một bên không có quyền lên tiếng.
Cố Thần căn bản không biết rõ về thế giới này, không tính việc biết rõ nguyên lý chế thẻ, cho nên cậu cũng rất tự mình biết mình, không có mở miệng.
Sau nhiều lần chọn lựa Tăng Giang lựa chọn một quyển giáo trình Chế thẻ sư nhập môn phiên bản tốt hơn, một quyển sách không dày 90,000 Tinh Tệ liền bay đi, làm Cố Thần đau lòng vô cùng.
Cố Thần phát hiện mấy cái đồ vật đồ ăn này nọ bình thường của thế giới này giá cả cũng không khác lắm với nhân dân tệ, nhưng một khi dính đến ma thẻ, vậy thì giống như tiêu tiền Việt Nam Đồng, tiêu tiền như nước.( cái vụ vnd là tác giả ghi đó, k phải tui edit bừa đâu)
Lúc đi ra khỏi nhà sách trời đã tối triệt để, trên trời ánh sao lẻ loi phân tán, giống như khi ở trái đất ngắm nhìn bầu trời đêm.
“Tiểu Giang, sau này nếu ta có thể làm ra thẻ bài cao cấp, ta nhất định đem tấm đầu tiên cho ngươi.” Cố Thần cảm động nói.
Tăng Giang không nói gì, hắn không đành lòng đả kích nhiệt tình hiếm thấy của tiểu đồng bọn.
Thiên phú F Tinh thần lực Chế thẻ sư cấp 1, ở tình huống bình thường chỉ có thể trở thành Chế thẻ sư cấp 1, cho dù ở nhà đại phú đại quý dùng thiên tài địa bảo không ngừng bồi dưỡng, cũng chỉ có thể trở thành Chế thẻ sư sơ cấp Chế thẻ sư cấp 3 đỉnh cấp, lại muốn bước thêm một bước, không phải nửa bước khó đi, mà căn bản là không có khả năng.
Cho nên nguyện vọng chờ đến khi Cố Thần chế tạo ra thẻ bài cao cấp cuối cùng chỉ là một giấc mộng tốt đẹp.
“Nếu xác định mục tiêu vậy sẽ phải nỗ lực nha, mỗi ngày hết ăn lại nằm ngươi có thể làm ra thẻ bài ta cũng rất cảm động, về rồi nghiên cứu cho tốt, đừng làm lãng phí quyển sách ta mua cho ngươi.” Tăng Giang cũng không nói rõ sự việc thực tế, chỉ làm bộ oán giận.
Mấy ngày tiếp theo Tăng Giang tiếp tục đi bãi rác làm việc, còn Cố Thần thì bị hắn giữ lại trong nhà nghiên cứu thẻ bài.
Thế giới này bất luận một cái tinh cầu nào ngoại trừ Trung Ương Tinh, đại khái chỉ có một phần tư là khu vực con người cư trú, ba phần tư còn lại là những địa phương có điều kiện ác liệt như rừng rậm hải dương sa mạc không thích hợp cho con người sinh tồn, quan trọng nhất là những địa phương này đều phân bố các loại dị thú cùng dị thực có công kích mạnh mẽ, cho nên tuy rằng những chỗ này có rất nhiều thiên tài địa bảo, nhưng số người chết ở đây không ít.
Quan trọng nhất là cứ cách một khoảng thời kì, nhóm dị thú dị thực trong rừng dưới biển sẽ bước ra khỏi phạm vi giới hạn tiến vào nơi ở của loài người, tạo thành tai họa to lớn.
Trong lịch sử từng có một lần cao trào nhân loại suýt bị diệt sạch, mãi đến tận khi Chế thẻ sư đầu tiên xuất hiện, trong lúc vô tình đem Tinh thần lực bám vào vỏ cây rơi xuống từ Bạch Thụ, xuất hiện thẻ bài chiến đấu đặc biệt có lực công kích, lúc này mới làm cho thế cục xoay chuyển.
Trước mặt Cố Thần đặt hai tấm thẻ 1 sao, thẻ bài quái vật Grus cùng thẻ bài quái vật Nấm.
Quái vật Grus là một loại dị thú chim của thế giới này.
Toàn thân màu tím đen, trên cổ có một vòng lông màu xanh lục, là một loại dị thú bay lượn có công kích yếu kém.
Quái vật Nấm, tên như ý nghĩa là linh thực có ngoại hình như cây nấm cỡ lớn, cả thân là loại màu vàng óng chói mắt, có hai con mắt khổng lồ mọc trên thân nấm.
Thẻ bài quái vật Grus cùng thẻ bài quái vật Nấm chính là Chế thẻ sư căn cứ vào nguyên hình hai loại dị thú cùng dị thực để tiến hành chế tác.
Hai tấm thẻ bài đều là thẻ bài 1 sao trong số thẻ bài được chế tác tốt nhất, cho nên Tăng Giang trước tiên giúp Cố Thần lấy ra để vừa đọc sách vừa nghiên cứu.
Hai tấm thẻ bài cơ bản đều là thẻ bài không có lực công kích gì, thẻ bài quái vật Grus thông thường được dùng để dò xét hoàn cảnh xung quanh có thể gặp nguy hiểm hay không, mà thẻ bài quái vật Nấm chủ yếu dùng để dò xét có nguồn nước hay không, có thể nói là thẻ bài Ma thẻ sư sơ cấp cần chuẩn bị khi đi vào rừng rậm.
Cố Thần vừa nhìn sách bên cạnh vừa cầm thẻ bài nghiên cứu, là một nhân sĩ xuyên qua, muốn nắm giữ loại thiết định kỳ quái này thực sự rất khó khăn.
Cho nên Cố Thần làm sao cũng không nghĩ thông vai chính trong tiểu thuyết xuyên qua dị thế với tương lai ở kiếp trước rốt cuộc làm thế nào mà cấp tốc GET(đạt được) một kỹ năng tương quan của thế giới ấy.
“Haizz, xem ra tui cũng không phải vai chính à.” Cố Thần nghĩ đến mệnh mình không được Đại thần xuyên qua quan tâm khẽ thở dài, ngược lại theo lời giải thích của Tăng Giang, chỉ cần có thể chữa trị thẻ bài ở thế giới này có thể không chết đói mà còn có thể giàu có một chút, cho nên là người đã từ bỏ quyết tâm hùng bá thiên hạ, đặc biệt không có chí hướng, Cố Thần hiện tại chỉ muốn cấp tốc nắm giữ kỹ năng có thể không chết đói.
Thẻ bài sau khi được chế tạo cũng không thẻ phân biệt tình huống cụ thể từ mặt thẻ, chỉ có thể biết đại khái có thành công hay không thôi.
Nếu như là thành công thì mặt bài thẻ bài sẽ hiện ra, thường thì thẻ bài chất lượng càng tốt càng phát sáng.
Nếu là chế tác thất bại, vậy toàn tấm thẻ bài sẽ hiện ra màu đen, biến thành cái không có bất cứ giá trị sử dụng nào gọi là thẻ phá.
Đương nhiên cũng có tình huống nửa thành công, cũng chính là mặt bài dù hiện ra, nhưng cũng có thể xuất hiện dấu vết, tình huống còn lại màu trắng, vệt đen vân vân…!thẻ bài như vậy gọi là thẻ phế.
Còn nếu như muốn biết trị số cụ thể của thẻ bài, tình huống kỹ năng, thì cần phải sau khi dùng máy quét thẻ bài mới có thẻ hiện ra cụ thể.
máy quét thẻ bài phi thường đắt, đồng thời căn cứ vào độ chuẩn xác và tính tỉ mỉ mà có sự khác biệt về giá.
Cùng là máy quét thẻ bài bên trong Công đoàn Chế thẻ sư hoặc là xí nghiệp lớn đều có thể hiện ra cụ thể trị số sinh mệnh, công kích, năng lực phòng ngự cùng thông tin đẳng cấp kỹ năng của thẻ bài, mà máy quét thẻ bài đơn sơ nhất chỉ có thể hiện ra chủng loại thẻ bài cùng thông tin cơ bản về đẳng cấp giá trị tiêu hao trước mắt.
Cố Thần buồn ngủ nhìn chằm chằm hai tấm bài ngẩn người, bất tri bất giác cậu cảm thấy có một cái sức mạnh nhỏ bé ở trong đầu bồi hồi.
=
=