Bạn đang đọc Xuyên Việt Chi Chế Thẻ Sư FULL – Chương 125: Yên Bình Cuối Cùng Thượng
Chương 135: Yên bình cuối cùng (thượng)
—————–
Duy Ma tinh.
Từ lúc mấy người Cố Thần đến Duy Ma đã qua năm ngày.
Năm ngày này không sóng không gió, hoặc là nói, bởi vì mỗi ngày đều là chiến hỏa bay tán loạn, không có chuyện đặc thù gì phát sinh, coi như là không sóng không gió.
Cố Thần cùng Quý đại sư được bảo vệ ở trong đại bản doanh, chế tác Thẻ Cửu Từ cùng Thẻ Tĩnh Tịch, những người khác đều thỉnh thoảng lên chiến tuyến giúp đỡ, bao gồm Thiên Linh.
Bởi vì phải phát đông Thẻ Cửu Từ cùng Thẻ Tĩnh Tịch, trên chiến tuyến nhiều thêm không ít Chế thẻ sư.
Liên Bang cũng không miễn cưỡng Chế thẻ sư ra tiền tuyến, dù sao thói quen cho tới nay là Chế thẻ sư dù ra chiến trường, cũng chỉ là phụ trách hậu cần tiếp tế thẻ bài.
Lúc này Chế thẻ sư ở trên tiền tuyến khác với trước, bọn họ đại đa số tính cách cương nghị, không dám nói có thể mặt không biến sắc đối mặt với dị thú, nhưng ít ra cũng có thể hấp hối không sợ.
Có thể căn cứ vào tình hình của Ma thẻ sư mà phát động Thẻ Cửu Từ cùng Thẻ Tĩnh Tịch, bình tĩnh phán đoán mỗi một biến hóa trên chiến trường.
Thiên Linh chính là một trong đó.
Cố Thần được Mộ Dung Trác Thất bảo vệ trong khoảng thời gian này đã làm Thẻ Tĩnh Tịch rất nhiều lần.
Trước mắt phương pháp luyện chế Thẻ Tĩnh Tịch cùng Thẻ Cửu Từ từ lâu đã mở rộng đến trên tay tất cả Chế thẻ sư phụ trách hậu cần quân đội, phương pháp được mở rộng là ghi chép của Quý đại sư.
Mà mới trước mắt, Thẻ Cửu Từ đã có một ít Chế thẻ sư cấp cao nắm giữ, Thẻ Tĩnh Tịch vẫn như cũ chỉ có Cố Thần cùng Quý Nỗ Mân có thể chế tác.
Sau khi Quý lão biểu diễn hiệu quả của vật nghịch thiên thẻ Quỷ Tự với Liên Bang, Liên Bang không tiếp tục phái quân đội đơn độc xuất kích, mà là thống nhất đóng giữ ở phụ cận đại bản doanh, tránh khỏi từng binh sĩ tác chiến đều bị phe địch dùng Quỷ Tự điều khiển.
Chẳng qua Liên Bang đối với thuyết pháp rằng trận thủy triều dị thú này là do con người làm ra này vẫn đang tồn tại thái độ chất vấn.
Thẻ Tĩnh Tịch trước mắt còn không thể dùng để đối phó thẻ Quỷ Tự, nhưng hiệu quả nâng lên trạng thái cùng cường độ sức mạnh tinh thần của Ma thẻ sư trên tiền tuyến ngược lại không tồi.
Tuy rằng mấy người Quý lão đều tận lực bảo vệ thân phận của Cố Thần, nhưng trên đời này không có bức tường nào không lọt gió, Ma thẻ sư tiền tuyến đều biết, có một học sinh năm nhất Học viện Triều Đế có thể thoải mái chế ra Thẻ Cửu Từ cùng Thẻ Tĩnh Tịch.
Chẳng qua bởi vì Cố Thần mỗi ngày đều ở cùng Quý đại sư, cho nên bên trong tin đồn Cố Thần liền biến thành đệ tử Quý đại sư, vầng dáng Quý đại sư làm cho độ tồn tại của Cố Thần không còn mãnh liệt như trước nữa.
Mỗi lần Cố Thần chế tác thẻ bài đến mức Tinh thần lực tiêu hao hầu như không còn, cũng bị lưới phòng hộ tia laser cùng tường thành được xây bằng vật liệu không biết tên kéo đi một chút.
Chẳng qua mỗi lần còn chưa tới gần, đều sẽ được Mộ Dung Trác Thất ở phía sau chặn lại.
Cho nên hắn chỉ có thể phóng tầm mắt tới bóng lưng mấy Ma thẻ sư đứng ở trên đài cao, đối kháng với từng làn sóng dị thú ở xa xa.
Mộ Dung Trác Thất không muốn để Cố Thần tới gần, là nghĩ không để Cố Thần lên tường vây nhìn thấy tình hình máu chảy thành biển ở bên ngoài.
Thi thể dị thú cùng Ma thẻ sư bồng bềnh trong biển máu, chìm chìm nổi nổi, giống như một đoạn gỗ mục ẩm thấp đứt đoạn.
Cho dù là người với trái tim cường hãn như Mộ Dung Trác Thất, cũng có lúc không thể tiếp thu được hình ảnh như vậy.
Mỗi lần ngày và đêm luân phiên, sắc trời cũng thay đổi thành đỏ như máu, cùng dung hợp với biển máu trên đất, thiên địa vạn vật phảng phất đều đã chết đi, chỉ còn dư lại bối cảnh hoang vu.
Trình độ chế tác Thẻ Tĩnh Tịch của Cố Thần còn cao hơn với đại sư Quý Nỗ Mân một chút, cho nên cậu cơ hồ là một khắc cũng không ngừng, giống như con quay đang vận chuyển, mỗi lần đều là chế tác đến khi Tinh thần lực tiêu hao hết rồi mới có thể nghỉ ngơi.
Mộ Dung Trác Thất đặc biệt đau lòng, trận chiến này hắn cũng không ra chiến trường, trên căn bản mỗi ngày chỉ chăm sóc Cố Thần, bị Mục Lê gọi đùa là cô dâu nhỏ.
Ngày nào đó Cố Thần đi ra hóng gió, gặp một người quân nhân trẻ tuổi, quân nhân nhỏ một mực yên lặng đi theo sau Cố Thần, hành tung cũng không bí mật, cho nên tên thần kinh thô như Cố Thần cũng rất nhanh phát hiện sự tồn tại của hắn.
“Anh làm gì mà theo dõi tôi?” Cố Thần ngược lại cũng không sợ, bởi vì Mộ Dung Trác Thất cách cậu không xa.
Quân nhân nhỏ mặt đỏ bừng, hôm nay hắn được nghỉ ngơi, vốn là định ngủ nướng, không nghĩ tới trên đường trở về gặp được Cố Thần.
Hắn là lính mới năm nay, ở trong đại bản doanh này, gương mặt trẻ tuổi hơn hắn không nhiều, hơn nữa có một ít tin tức ngầm, hắn cơ bản có thể xác định người trước mắt này chính là Cố Thần trong truyền thuyết.
“Cậu là Cố Thần sao?” Quân nhân nhỏ còn không dám nhìn thẳng đối phương.
“Ừ?”
“Tôi ngày hôm qua được Thẻ Tĩnh Tịch bổ trợ trạng thái, thật thật thần kỳ, cậu thật là lợi hại!”
Cố Thần đánh giá đối phương, người trước mắt thoạt nhìn tuổi còn nhỏ, khuôn mặt trẻ con, vóc người thon gầy, cánh tay cùng ống quần quân trang đều có chút khoảng không.
Trên quần áo trên tóc còn mang theo vết máu, thoạt nhìn là mới đi xuống từ tiền tuyến.
“Cố lên!” Cố Thần có thể nói nói.
Quân nhân nhỏ ánh mắt sáng lên, rối ren gật đầu, choáng váng quay người chạy đi.
Cố Thần nhìn bóng lưng đối phương, vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra.
Cho nên hắn ta chỉ là đặc biệt đến khen tui một câu?
Mộ Dung Trác Thất cách đó không xa đi tới bên cạnh cậu.
Tình cảnh vừa nãy hắn cũng nhìn thấy, tiểu Cố Thần của hắn hiện lại là nhân vật nổi tiếng, chỉ là hắn không có phát hiện thôi.
Mộ Dung Trác Thất ngược lại cũng không ghen, cũng không có ai biết có bao nhiêu người có thể đợi được một ngày kia thủy triều dị thú kết thúc.
Có người có lẽ ngày hôm nay lần đầu tiên chào hỏi, dù sống mãi cũng chưa chắc gặp lại nhau.
Mặc dù Mộ Dung Trác Thất dùng hết khả năng tạo một bầu không khí không quá ngột ngạt, nhưng Cố Thần vẫn như cũ phát giác.
Cố Thần là một thể mâu thuẫn, rõ ràng tâm lớn như biển, Cố Thần lại đặc biệt mẫn cảm về một ít chuyện.
Phiền muộn trong lòng không cách nào giải quyết, Cố Thần không thể làm gì khác ngoài chế tác càng nhiều Thẻ Cửu Từ cùng Thẻ Tĩnh Tịch để phân tán lực chú ý, kết là Tinh thần lực tiêu hao quá độ, trực tiếp té xỉu trong phòng, may mà Mộ Dung Trác Thất trở về kịp thời, mới phát hiện Cố Thần không đúng.
Lúc Cố Thần mở mắt lần nữa, liền thấy Mộ Dung Trác Thất mang theo thân thiết cùng phẫn nộ, đôi mắt rất dễ nhìn kia của hắn tựa như có lửa giận.
Mộ Dung Trác Thất vốn muốn quở trách Cố Thần vài câu, nhìn thấy ánh mắt mê mang sau khi tỉnh lại của cậu, nhất thời mềm lòng.
Hắn vẫn thích Cố Thần không tim không phổi không buồn không lo kia hơn, hắn không hy vọng đối phương phải gánh chịu quá nhiều thứ không thuộc về cậu.
“Đồ ngốc.” Mộ Dung Trác Thất cuối cùng thiên ngôn vạn ngữ chỉ hội tụ thành hai chữ, sau đó nhẹ nhàng ôm Cố Thần.
Cho người ăn no, Mộ Dung Trác Thất cưỡng chế Cố Thần nghỉ ngơi.
Cố Thần ngủ không được, lôi kéo Mộ Dung Trác Thất bắt đầu nói về tình hình chiến tranh.
Mộ Dung nói cho cậu biết, Liên Bang hiện tại có thể khẳng định, tình huống dị thú bạo động ở tinh vực Duy Ma giống với tình huống rừng dị thú học viện, trước mắt vẫn chưa có phương thức ứng đối, mà Trung Ương Tinh bên kia đang gia tăng nghiên cứu dược tề đối ứng.
“Dị thú ăn phải dược tề sau này sẽ cuồn cuộn không ngừng tiến công, cho dù Ma thẻ sư luân phiên kháng chiến cũng sẽ không đủ nhân lực đúng không.” Trong lòng Cố Thần có vạn ngàn sầu lo.
Ngón tay cái của Mộ Dung Trác Thất đặt lên mi tâm Cố Thần, tựa hồ muốn làm nếp nhăn giữa lông mày Cố Thần giãn ra.
“Không cần lo lắng như vậy, lần trước trong sự kiện rừng dị thú học viện, tôi phát hiện nước có hiện quả đối với dị thú dùng loại dược vật này, tất cả tiền tuyến trận chiến tôi đều đề cử sử dụng thẻ bài hệ thủy, xác thực có hiệu quả trì hoãn hành động của dị thú.
Đối với một ít dị thú cấp bậc tương đối thấp, thậm chí có thể làm cho chúng trực tiếp từ bỏ chống lại.
Hơn nữa có Thẻ Cửu Từ cùng Thẻ Tĩnh Tịch phụ trợ, tình huống tổng thể kỳ thực so với mười năm trước còn tốt hơn một chút.” Mộ Dung Trác Thất an ủi.
Thẻ bài hệ thủy có hiệu quả với dị thú? Trong óc Cố Thần có mười tám cái bánh xe đang hoạt động, suy tư về thẻ bài hệ thủy cấp cao nhất mình có thể chế tác là gì.
Mộ Dung nhìn ánh mắt cậu bất động, liền đoán được cậu đang suy nghĩ cái gì, vỗ cái đầu hạt dưa của cậu, sau đó lại sợ vỗ đau người ta, ngón tay nhẹ nhàng xoa xoa da đầu.
“Đừng tiếp tục nghĩ chính mình làm, cậu chế tác Thẻ Cửu Từ cùng Thẻ Tĩnh Tịch đã đủ cực khổ rồi.
Dùng cấp bậc của cậu, thẻ bài chiến đấu phổ thông cũng chỉ là cấp sáu, thẻ bài được cung cấp ở tiền tuyến có không ít là thẻ bài cấp cao, thẻ bài của cậu còn không được dùng đến.”
Tâm tư bị đoán được, Cố Thần có chút ngượng ngùng, chu mỏ một cái thu người vào ổ chăn của mình.
Chôn nửa cái mặt ở trong ổ chăn, Cố Thần bỗng nhiên nghĩ tới một chuyện: “Lúc trước bạo loạn rừng dị thú học viện, cậu cũng ở hiện trường sao? Khi đó tôi đi tìm cậu rất lâu vẫn không có tin tức.”
Mộ Dung Trác Thất cứng đờ.
Hắn đến tận giờ vẫn chưa thẳng thắn sự tình mình biến thành tiểu Hắc Long với Cố Thần, bởi vì ngay cả hắn đi tra tìm vô số tư liệu cũng chưa làm rõ được vấn đề.
Chờ cuộc chiến này kết thúc, hắn sẽ nói thật với Cố Thần tất cả sự tình.
Thấy hắn không hề trả lời, Cố Thần cũng không hỏi tới, chỉ cho là Mộ Dung Trác Thất không nhớ gì cả.
Sau khi Mộ Dung Trác Thất ra khỏi cửa, Cố Thần ở trên giường lăn qua lộn lại hồi lâu vẫn chưa ngủ, cuối cùng thẳng thắn đứng dậy, lấy ra tấm thẻ trắng.
Vừa nãy Mộ Dung Trác Thất nói thẻ bài hệ thủy có hiệu quả với dị thú ăn dược tề, cậu cũng rất muốn thử nghiệm làm một tấm thẻ bài hệ thủy.
Nếu là thẻ bài phổ thông, trình độ chế tác của mình khẳng định sánh được với Chế thẻ sư cấp cao khác.
Nhưng nếu như là thẻ bài nhân vật nguyên sang có liên quan đến nước thì sao.
Cố Thần suy tư, ở trong đầu miêu tả lên tất cả hình tượng nhân vật có thể khống chế nước trước khi xuyên qua.
Gì mà long vương thần sông Poseidon, thần thoại Trung-Ngoại toàn bộ đều lướt qua trong đầu một lần.
Đại khái bởi vì trước đó Tinh thần lực tiêu hao, thân thể suy yếu, lực chú ý của Cố Thần thế nào cũng không thể tập trung, Tinh thần lực kết xuất cũng đứt quãng.
Đầu của cậu như đổ hồ dán, các mẩu ký ức thất thần không chịu được.
Cuối cùng khi cậu mở mắt ra, thẻ bài vẫn chế thành, là một đám sương mù màu xanh lam.
(Ada: ặc lại thẻ bài sương mù…)
Tình huống như thế lần đầu tiên xuất hiện là lúc thi đấu thẻ bài nguyên sang, xuất hiện tình huống như thế, vậy thuộc tính thẻ bài nhất định có chút buồn cười.
Tên thẻ bài: Thần Sông (thẻ bài một sao)
Kỹ năng một: Câu hỏi.
Phát động kỹ năng, bị hỏi thứ bị vứt đi là rìu vàng, rìu bạc hay rìu đồng.
Nếu như từ chối trả lời, tất cả thuộc tính giảm phân nửa.
Chỉ có tác dụng với thẻ bài một sao.
Kỹ năng hai: Rìu vàng rìu bạc.
Dùng kỹ năng một, trả lời rìu vàng, tự động phát động kỹ năng.
Phe địch thu được trạng thái sao ngươi lại không thành thực như vậy, HP giảm phân nửa.
Chỉ có tác dụng với thẻ bài một sao.
Kỹ năng ba: Rìu đồng.
Dùng kỹ năng một, trả lời rìu đồng, tự động phát động kỹ năng.
Phe địch thu được trạng thái tuy rằng ngươi rất thành thực như có chút giả vờ, công kích phòng ngự giảm phân nửa.
Chỉ có tác dụng với thẻ bài một sao.
(Ada: ặc ặc ặc, chọn vàng bạc thì bảo không thành thật, chọn đồng thì bảo thành thực giả vờ…!thiệt khó chiều…)
Cố Thần nhìn kỹ năng, ngay cả khí lực phun tào cũng không có, nội tâm yên lặng thở dài, quả nhiên là như vậy nè.
Cố Thần lần này còn đang phiền muộn, chợt nghe được âm thanh mở cửa, tưởng rằng Mộ Dung Trác Thất quay lại, lập tức rút vào trong chăn giả bộ ngủ.
Người đó đến bên giường cậu, nửa ngày sau, mới phát ra một hơi than nhẹ.
Cố Thần lập tức chui ra từ trong giường.
“Giang Giang!”
Tăng Giang khuôn mặt tiều tụy, khuôn mặt nguyên bản gầy gò giờ khắc này đều đã có chút lởm chởm, hốc mắt có sụp xuống, mái tóc tóc đỏ nguyên bản lộng lẫy cũng biến thành ảm đạm khô khan, cả người biểu hiện ra sự chán chường.
Trình độ của Tăng Giang trước mắt chủ yếu vẫn là làm công tác phương diện hậu cần, nhưng mỗi ngày phải nhìn cảnh sinh ly tử biệt, máu thịt tung tóe, hắn có bình tĩnh đến đâu cũng không thể tiếp tục khắc chế để không bị ảnh hưởng.
“Giang Giang cậu không sao chứ.” Cố Thần có chút lo lắng nhìn Tăng Giang, tình trạng của hắn thoạt nhìn so với bệnh nhân là mình còn kém hơn.
“không có việc gì, có chút buồn bực mất tập trung mà thôi.” Tăng Giang nhìn Cố Thần trạng thái coi như sinh động, tâm tình tốt hơn rất nhiều.
Buồn bực?
Cố Thần bỗng nhiên nghĩ tới cái gì đó, tìm kiếm trong vòng tay chứa đồ chốc lát, tìm ra một tấm thẻ bài.
Thẻ bài một sao, Lục Vũ.
Lúc Tăng Giang nhìn thấy thẻ bài thì sửng sốt một chút, sau đó cười nói: “Cố Thần, tôi chợt phát hiện, kỳ thực cậu không ngốc, cậu sống thông suốt nhất.”
Cố Thần không muốn lý giải Tăng Giang làm thế nào đưa ra kết luận này, cậu lấy tấm thẻ bài này ra ý định ban đầu là muốn cho Tăng Giang phát động kỹ năng hương trà.
Kỹ năng hương trà, phao ra trà ngon có mùi thơm phân tán, khiến người uống tâm thần yên tĩnh, quên đi phiền não.
“Kỳ thực cậu nói đúng, mua một căn phòng lớn, sinh hoạt cùng một chỗ với người yêu quý, rời xa chiến tranh, âm mưu, không buồn không lo, cuộc sống như thế, có lẽ là hạnh phúc nhất.” Tăng Giang nói.
Cố Thần có chút xấu hổ với việc mình làm lệch lạc giá trị quan của Tăng Giang.
Dưới cái nhìn của cậu, Tăng Giang chính là phía đối lập của mình.
Cậu không ôm chí lớn, tôn sùng giàu nhỏ an ổn, mà Tăng Giang, chính là điển hình trước vì nỗi buồn thiên hạ mà sầu, sau vì niềm vui thiên hạ mà vui, vô luận sống ở thời không gian nào đều là nhân vật dốc lòng thành công kinh điển.
Trong lúc Cố Thần sững sờ, Tăng Giang chú ý tới thẻ bài Thần Sông mà Cố Thần vừa chế tác trên giường.
Tăng Giang cầm lấy thẻ bài đánh giá chốc lát, không khỏi cười ra tiếng.
“Hiện tại trên tiền tuyến đều đang dùng thẻ bài hệ thủy, cậu biết nhìn thấy tình cảnh chiến đấu này thì ý nghĩ đầu tiên của tôi là nghĩ đến cái gì không?” Tăng Giang tựa hồ nhớ lại cái gì, ngữ khí trở nên thoải mái.
Cố Thần lắc đầu, tính cách của cậu là không muốn cậu phỏng đoán người khác suy nghĩ cái gì.
“Tôi đang muốn cậu làm thẻ Thủy Mạn ban đầu của cậu.” Tăng Giang nói.
Cố Thần trí nhớ không tốt, nhớ lại hồi lâu mới nhớ tới lúc ở Lam Tinh lần đầu tiên làm thẻ bài thuần kỹ năng.
“Tôi chưa nói với cậu, cậu chắc là không biết, Thủy Mạn cậu làm đặc biệt khác với mọi người khác.
Trong ấn tượng của tôi thì có Vòi rồng nước, Hơi nước liên miên, Thủy Mạn Kim Sơn các loại kỹ năng, nói chung đó là lần đầu tiên trong nhân sinh tôi phát hiện, có người làm bài có thể không liên quan tí gì đến trong sách.” Ngữ khí của Tăng Giang có mấy phần chế nhạo.
Cố Thần cũng là lần đầu tiên biết đến chuyện này, một ý nghĩ bỗng nhiên bốc lên từ trong đầu cậu.
Cậu có thể làm Thủy Mạn Kim Sơn nè!
Thẻ bài Thủy Mạn là thẻ bài cấp thấp, cậu có thể thử nghiệm làm một tấp cấp cao hơn một chút, nắm giữa kỹ năng khác của thẻ bài Thủy Mạn Kim Sơn!
Tăng Giang nhìn thấy Cố Thần nguyên bản dựa lưng vào trên giường trở nên tinh thần sáng láng, từ trên giường nhảy ra, nhiệt tình mười phần móc ra một tấm thẻ trắng ra để chế tác.
Nhìn thấy đối phương bỗng nhiên có chút bốc đồng, Tăng Giang cũng không quấy rầy, ở bên cạnh chờ đợi Cố Thần chế tác thẻ bài.
Lần này tiêu phí thời gian hơi lâu, Cố Thần có thể cảm giác được Tinh thần lực của mình đang cuồn cuộn không ngừng kết xuất, không có gián đoạn.
Xem ra lần này có thể thành công.
Tinh thần lực đầu tiên là màu trắng, chậm rãi biến thành màu vàng, càng ngày càng tráng kiện, bao chặt lấy thẻ bài, Tinh thần lực dư thừa như đom đóm bay qua bay lại trong phòng.
Một lúc lâu sau, một tấm thẻ bài chế tác thành công.
Tăng Giang bỗng nhiên có chút vui mừng, nghĩ đến lúc trước Cố Thần chế tác một tấm thẻ bài Nguyên Tố Thủy còn phế bỏ mấy chục tấm thẻ trắng, hiện tại chế tác một thẻ bài lại dễ dàng như vậy.
Cố Thần không thể chờ đợi được cầm lấy thẻ bài.
Mặt bài là một con bạch xà, điều này làm cho Cố Thần có chút thất vọng, cậu suy nghĩ rõ ràng là Bạch nương tử.
Chẳng qua Bạch nương tử chân thân là bạch xà, cũng gần đúng đi.
Cố Thần dùng máy quét thẻ một lần, dữ liệu thẻ bài sôi nổi hiện lên.
Tên thẻ bài: Bạch Xà (thẻ bài sáu sao)
Thẻ bài chỉ có một kỹ năng, chính là Thủy Mạn Kim Sơn mà Cố Thần mong đợi.
Kỹ năng này là kỹ năng trước đây bản nâng cấp.
Kỹ năng: Thủy Mạn Kim Sơn.
Triệu hoán nước biển mãnh liệt từ bốn phương tám hướng nhấn chìm phe địch, vì nước biển có chứa công năng tự động lần theo, sau khi khóa chặt mục tiêu có thể lên trời xuống đất không bỏ.
Đồng thời phát động kỹ năng có thể thu được trạng thái Cơn giận của Bạch Xà, công kích của phe mình tăng gấp đôi.
Có tỷ lệ nhất định phát động kỹ năng đặc thù Tháp sấm đỉnh, trong nước biển bí mật mang theo Tháp sấm đỉnh, thương tổn vật lý tăng gấp đôi, có tỷ lệ 30% kéo địch nhân vây khốn vào trong tháp.
Cố Thần khá hài lòng với thuộc tính của thẻ bài, cần chính là độ công kích.
Cậu như hiến vật quý đưa cho Tăng Giang.
Tăng Giang nhận lấy thẻ bài, trên khuôn mặt tràn đầy hồi ức.
Mãi cho đến khi Cố Thần gọi hắn vài tiếng, hắn mới lấy lại tinh thần.
“Kỹ năng rất mạnh, tiền tuyến nhất định rất cần.
Chẳng qua chính cậu cũng đừng cực khổ quá, chế tác Thẻ Tĩnh Tịch cùng Thẻ Cửu Từ đã tiêu hao rất nhiều Tinh thần lực, chú ý nghỉ ngơi nhiều hơn, thẻ bài thuộc tính thủy liền giao cho các Chế thẻ sư khác đi.
Lúc này mới có một nhóm Chế thẻ sư trình độ cũng khá tới trợ giúp, bất kể là triệu hoán Thẻ Cửu Từ hay là chế tác thẻ bài hệ thủy, đều mạnh hơn cậu nhiều.”
Ngữ khí Tăng Giang như một loại oán giận, nhưng Cố Thần nghe được lại rất cảm động.
Cậu biết Tăng Giang đang thật sự quan tâm tới mình.
Trong nhân sinh có một tri kỷ như vậy, còn cầu mong gì.
Tiếng gõ cửa phá vỡ bầu không khí ấm áp lại thương cảm, người đi vào là Mục Lê.
=
=
=
=