Xuyên Việt Chi Chế Thẻ Sư

Chương 121: Thẻ Tĩnh Tịch Hạ


Bạn đang đọc Xuyên Việt Chi Chế Thẻ Sư FULL – Chương 121: Thẻ Tĩnh Tịch Hạ


Chương 131: Thẻ Tĩnh Tịch (hạ)
—————–
Một đêm lại một ngày qua đi.

Việc nghiên cứu «Tĩnh Tịch Trầm Bích Quyết» tiến triển không hề thuận lợi.
Quý Nỗ Mân phát hiện không có chút đầu mối nào, so với lúc trước chế tác Thẻ Cửu Từ còn khó hơn nhiều.
Một nguyên nhân trong đó là bản thân độ khó của «Tĩnh Tịch Trầm Bích Quyết» so với «Cửu Từ Phổ Thiện Chú» cao hơn, còn có một cái khác là vì trước đó chế ra Thẻ Cửu Từ, hắn là từ trong việc nghiên cứu thẻ bài Cố Thần thành công chế tác, tiến tới thăm dò phương pháp luyện chế, mà hiện tại thì lại là hoàn toàn nhìn một quyển sách lục lọi.
Có vật thật so với chỉ có miêu tả lý luận, trình độ khó dễ vẫn khác biệt rất lớn.
Cố Thần đồng dạng cảm thấy tiến triển khó khăn, cầm thẻ trắng tản bộ khắp nơi trong sân, mái nhà, lầu nhỏ.
Cố Thần trước khi xuyên qua có một tật xấu, vừa đến điểm mấu mốt căng thẳng, liền thích cầm sách tản bộ khắp nơi.
Năm đó lúc chuẩn bị cho cuộc chiến thi cuối kỳ, cấp bốn cấp sáu, các loại chứng chỉ, mấy ngày trước đó, cậu thường thường ôm sách từ một gian phòng học cõng đến một gian phòng học khác, lại tản bộ trên sân luyện tập, cuối cùng đi tới đi lui trên hành lang.

Loại hành vi đã lâu chưa từng xuất hiện này hiện tại lại trở về.
Mộ Dung Trác Thất là đến lúc ăn cơm mới phát hiện, trong thư phòng chỉ có Quý đại sư đang vùi đầu đăm chiêu, không có bé đáng yêu của mình.
Hắn tìm kiếm một lúc lâu, mới phát hiện Cố Thần ở trong một góc sân.
Bên người Cố Thần tán lạc một đống thẻ đen chế tác thất bại, hai mắt nhìn không trung, thần sắc mê man, ngay cả tóc tai cùng trên cổ áo có dính mảnh lá rụng cũng không phát hiện.
Mộ Dung Trác Thất bất đắc dĩ, giơ tay phủ rơi lá rụng, giúp Cố Thần sửa lại kiểu tóc cùng cổ áo.
Hắn chợt phát hiện, vẫn là Cố Thần tâm lớn thần kinh thô thì tốt hơn, Cố Thần thật sự không thích hợp chịu đựng áp lực quá lớn.
Chẳng qua nếu như trong số mệnh của Cố Thần nhất định phải gánh vác sứ mệnh gì, hắn nhất định sẽ làm hậu thuẫn tốt nhất kiên cường nhất của cậu.
Ngồi bên người Cố Thần, ôm người vào trong ngực mình, sủng nịnh xoa xoa tóc cậu.
“Làm sao vậy? Phát ngốc gì chứ? Chế tác thẻ bài là phải dần dần tiến lên, làm sao có thể nghiên cứu một chút liền có thành quả.

Nếu thật sự như vậy, thì cậu phải ở trong thần điện được cung phụng, mà không phải ở bên tôi.”
Cố Thần hơi lấy lại tinh thần, lắc đầu: “Có lẽ tôi thật sự quá nóng lòng rồi.”
Cố Thần lần này chủ động dựa đầu vào trên người Mộ Dung Trác Thất, cảm thấy có người này bên người, tâm tình thật sự trở nên tốt hơn, áp lực đều được phóng thích.
“Đừng đem tất cả gánh nặng lên người mình, Quý đại sư rất có tâm đắc trong việc nghiên cứu thẻ bài, Chế thẻ sư cấp cao bên anh tôi cũng đang nghiên cứu.” Mộ Dung Trác Thất động viên Cố Thần.
“Nếu không cậu thử nhớ lại một chút, lần trước chế ra Thẻ Cửu Từ như thế nào, linh cảm hoặc là dòng suy nghĩ.

Sau đó dùng loại cảm giác đó đến thử với Thẻ Tĩnh Tịch, có lẽ sẽ có hiệu quả không tưởng đâu.” Trong chuyện chế thẻ này Mộ Dung Trác Thất không giúp được gì, chỉ có thể ở bên cạnh tính kế.
Cố Thần tỉ mỉ nhỡ lại lúc trước làm thế nào thuận lợi chế ra Thẻ Cửu Từ, đột nhiên nhớ tới một điểm mấu chốt: “Mau đưa tiểu Hắc Long triệu hoán ra.”
(Ada: a đã lâu không gặp bé Hắc Long…)
Mộ Dung Trác Thất chưa phản ứng lại, không biết vì sao Cố Thần lại đưa ra yêu cầu không đầu không đuôi như thế.
Biểu tình của Cố Thần có chút bức thiết: “Lần trước lúc tôi chế tác Thẻ Cửu Từ, tiểu Hắc Long ở bên cạnh tôi, tôi cảm thấy, nó có thể là vật may mắn của tôi, dẫn dắt linh cảm cho tôi, hoặc là tôi có thể từ trên người nó rút ra được năng lượng gì đó.”
Biểu tình Mộ Dung Trác Thất có một tia lúng túng không dễ phát giác, khi đó tiểu Hắc Long chính là tôi nè, nếu không cậu vẫn nên sờ tôi là được.
Sói đuôi to Mộ Dung Trác Thất cũng chỉ nghĩ như vậy, không dám nói ra, rất phối hợp triệu hoán tiểu Hắc Long ra.
Tinh thần lực của Mộ Dung Trác Thất sắp đột phá, vật cộng sinh Tinh thần lực cũng lớn hơn một vòng.


Tiểu Hắc Long tròn vo đáng yêu sau khi được gọi ra ngoài, lập tức bay nhảy đến trong lòng Cố Thần làm nũng bán manh, dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, khiến Mộ Dung Trác Thất ở bên cạnh hận đến nghiến răng.
Chẳng qua nghĩ đến nó là vật cộng sinh Tinh thần lực của mình, hơn nữa bản thân mình cũng từng dùng thân phận của tiểu Hắc Long trải qua chuyện như vậy, vẫn nên nhịn một chút.
Cố Thần ôm tiểu Hắc Long rõ ràng cảm giác nặng hơn, xoa bóp cánh nhỏ lại sờ sờ đầu nó, vui vẻ đến suýt nữa quên mất vừa nãy còn muốn nghiên cứu thẻ bài.
Mãi đến tận khi Mộ Dung Trác Thất thật sự có chút không nhìn nổi, khụ khụ hai tiếng, Cố Thần lúc này mới thu liễm lại, lưu luyến không rời thả ra hai cái tay chà đạp tiểu Hắc Long.
“Tiểu Hắc Long hình như lớn hơn trước một chút?”
Mộ Dung Trác Thất gật đầu: “Đẳng cấp Tinh thần lực của tôi sắp đột phá rồi, cho nên tương tự vật cộng sinh Tinh thần lực cũng sắp biến thành cấp bảy.

Cấp bảy là ranh giới giữa cấp trung và cấp cao, giai đoạn này vật cộng sinh Tinh thần lực sẽ xuất hiện biến hóa to lớn.”
Nhìn thấy tiểu Hắc Long ở trong lòng Cố Thần không chịu đi, Cố Thần cũng không có ý định bỏ tiểu Hắc Long ra, ăn giấm chua của vật cộng sinh Tinh thần lực của mình, Mộ Dung không thể làm gì khác hơn là hỏi: “Cậu còn định tiếp tục ở chỗ này sao? Tôi đi lấy thức ăn tới.”
Cố Thần có chút ngượng ngùng, để cho người khác giúp mình bưng cơm nước có gì đó không thích hợp, nhưng lúc này cậu thật sự chỉ muốn ngốc ở góc vườn hoa nhỏ này một lúc.

“Lấy giúp tôi một cái bánh mì là được.”
Mộ Dung Trác Thất cười cười, đứng dậy trở lại đại trạch.
Khi Mộ Dung Trác Thất nhấc theo một cái giỏ thức ăn nóng hổi trở lại, thấy được một màn làm cho hắn khiếp sợ.
Cố Thần ngồi xếp bằng trên bãi cỏ, trong lồng ngực cậu là tiểu Hắc Long nằm úp sấp, Tinh thần lực đầy trời tuôn ra từ trán cậu.

Tinh thần lực là màu vàng chói mắt, tựa như tơ lụa màu vàng, như sao sáng đầy trời.

Tinh thần lực sôi trào mãnh liệt kia bao lấy một tấm thẻ trắng, tư thế kia, giống như không phải đang chế tác một tấm thẻ bài, mà là sáng tạo một thế giới.
Mộ Dung Trác Thất không quấy rầy cậu, mà ngồi cách đó không xa, lẳng lặng chờ Cố Thần chế tác thẻ bài xong.
Mấy tiếng sau, bóng cây trên mặt đất dần dần biến ngắn lại dần dần biến dài, thức ăn Mộ Dung Trác Thất mang đến đều nguội mấy lần.
Cuối cùng Mộ Dung Trác Thất thẳng thắn một lần nữa làm một phần mì xào cùng một phần điểm tâm ngọt, đặt ở trong hộp cơm khiến thức ăn không bị biến chất, mới yên tâm tiếp tục chờ Cố Thần chế tác thẻ bài xong.
Nhìn Tinh thần lực màu vàng dày đặc chậm rãi nhạt đi, dần dần tản đi, Mộ Dung Trác Thất nhìn thẻ bài trong không trung.

Thẻ bài cũng không đúng mẫu, lần thứ hai biến thành một tấm thẻ đen.
Mộ Dung Trác Thất không đành lòng, Cố Thần cố gắng như vậy, kết quả lại không như nguyện, không biết lát nữa phải an ủi như thế nào.
Cố Thần cũng không khổ sở, bởi vì cậu trực tiếp té xỉu trên đất.
Mộ Dung Trác Thất nhìn Cố Thần bỗng nhiên ngã sấp xuống đất, có một loại đau đớn tim bị đóng băng, hoảng loạn vội vàng tiến lên ôm chặt lấy đối phương.

Hoàn hảo Cố Thần không có dị trạng gì, chỉ là sắc mặt có chút tái nhợt.
Ôm Cố Thần về phòng, mọi người nghe tiếng mà đến, nhìn thấy Cố Thần nằm trên giường hôn mê bất tỉnh, có chút không biết làm sao.
“Chuyện gì thế này?” Quý lão sắc mặt có chút tối tăm, hiện tại Cố Thần là người có khả năng nhất trong tiên đoán, không thể xảy ra vấn đề gì.
Mộ Dung Trác Thất trong lòng tự trách các loại: “Vừa nãy Cố Thần ở trong vườn hoa chế tác thẻ bài, giằng co lâu dài, tôi lúc đó chỉ cho là độ khó chế tác lớn, thời gian hao phí lâu hơn, không chú ý tới trạng thái của Cố Thần không đúng, tôi thật là…”
Quý Nỗ Mân tiến lên nhẹ nhàng vỗ vỗ bờ vai hắn biểu thị an ủi, sau đó ngồi xổm người xuống, kiểm tra tình huống của Cố Thần.
“Không có chuyện gì, em ấy chỉ là tiêu hao quá nhiều Tinh thần lực mà thôi.


Chẳng qua em ấy tiêu hao khổng lồ như thế cũng không phải vì chế tác thẻ bài, mà trong lúc chế tác thẻ bài thì vật cộng sinh Tinh thần lực thức tỉnh.”
Quý lão cùng Văn Dịch Kế có chút mơ hồ: “Vật cộng sinh Tinh thần lực? Cố Thần mới cấp năm, làm sao có thể có vật cộng sinh Tinh thần lực?”
Mộ Dung Trác Thất cảm thấy còn chưa muốn nói cho bọn họ biết, Cố Thần lúc mới chỉ cấp ba thì đã có vật cộng sinh Tinh thần lực.
Giống như muốn chứng minh lời nói của Quý đại sư, trên trán của Cố Thần Tinh thần lực lần thứ hai nổi lên.

Quy mô lần này không thanh thế hùng vĩ như lúc trước Mộ Dung Trác Thất thấy, nhưng rất nhanh, một con Kim Long nhỏ xuất hiện bên đầu giường.
Tiểu Hắc Long vừa rồi bị Mộ Dung Trác Thất vứt bỏ, một đường theo đuôi ngồi xổm ở cửa gian phòng, nhất thời tỉnh táo, tại thời khắc tiểu Kim Long xuất hiện liền nhào lên ngã lên tiểu Kim Long.

Chẳng qua rất nhanh, tiểu Kim Long đẩy đuôi, liền vứt tiểu Hắc Long xuống đất.
Vật cộng sinh Tinh thần lực thật bạo lực nè.

Trong lòng mọi người cảm thán.
Tỷ lệ Chế thẻ sư xuất hiện vật cộng sinh Tinh thần lực thấp hơn Ma thẻ sư, không tới trình độ không đáng kể, nhưng rất hiếm có được, cho dù xuất hiện, thường chủ yếu là dị thực dịu ngoan.

Vật cộng sinh Tinh thần lực giống như tiểu Kim Long có thể trực tiếp phân cao thấp với vật cộng sinh Tinh thần lực của Ma thẻ sư, đúng là không thường thấy.
Ba người Quý lão có chút bận tâm hai con vật cộng sinh sẽ ẩu đả, chẳng qua lo lắng của họ rõ ràng có chút dư thừa, tiểu Hắc Long không muốn chiến đấu.

Nó kiên nhẫn bò lên giường, té nhào vào trước mặt tiểu Kim Long bán manh lăn lộn.
Mộ Dung Trác Thất bất đắc dĩ đỡ trán, đối với vật cộng sinh của mình vừa nhìn thấy tiểu Kim Long liền các loại hành động không tiết tháo, biểu thị bất đắc dĩ.
Quý Nỗ Mân thấy hai con vật cộng sinh ở chung hài hòa, tiếp tục làm kiểm tra cho Cố Thần.
“Không sao rồi, Cố Thần nghỉ ngơi một chút là tốt rồi, hơn nữa lực lượng Tinh thần lực của em ấy tựa hồ đạt đến đột phá.”
Đạt đến đột phá? Mọi người chợt cảm thấy khó mà tin nổi.
Đạt được đột phá, nói cách khác đẳng cấp Tinh thần lực của Cố Thần liền tinh tiến.

Mà Tinh thần lực của Cố Thần vừa mới lên cấp năm không bao lâu, hiện tại lại lần nữa đột phá, cái tốc độ này thật sự quá mức bất hợp lí.
Ly kỳ thì ly kỳ, nghĩ đến Cố Thần có thể chế tác thẻ bài chỉ dùng một nửa Tinh thần lực, có thể chế ra Thẻ Cửu Từ, có thể có vật cộng sinh Tinh thần lực đặc thù như vậy, so ra thì việc có vẻ sắp đột phá đẳng cấp còn có chút bình thường.
Biết Cố Thần không có gì đáng ngại, mọi người cũng yên lòng tản đi, lưu lại Mộ Dung Trác Thất ở trong phòng chăm sóc.
Ở đầu giường hai con vật cộng sinh Tinh thần lực ra sức tương tác, cụ thể biểu hiện ở các loại lay động đuôi bán manh, vòng quanh tiểu Kim Long của tiểu Hắc Long, mà tiểu Kim Long thì lại hoàn toàn không phản ứng nó, cánh ôm ngực nhắm mắt dưỡng thần.
Mộ Dung Trác Thất sợ bọn nó quấy rối tới Cố Thần nghi ngơi, vốn định thu tiểu Hắc Long lại, cuối cũng nhìn bộ dáng tội nghiệp của tiểu Hắc Long, có chút không đành lòng, chỉ nắm hai con vật cộng sinh lên đồng thời vứt qua bàn sách ở một bên, sau đó nửa dựa vào đầu giường ngăm bộ dáng ngủ của Cố Thần.
Lúc Cố Thần tỉnh lại đã là buổi trưa ngày hôm sau, tia sáng xuyên qua rèm của sổ dày đặc, xung quanh nổi lên thành một khung tranh màu vàng.
Cố Thần vừa mở mắt, liền nhìn thấy Mộ Dung Trác Thất đã ngồi bên đầu giường một ngày một đêm.

Mộ Dung Trác Thất nửa ngồi trên đầu giường, dựa lưng vào cái đệm đầu giường.
Cố Thần không nhúc nhích, lặng lẽ đánh giá thụy nhan của đối phương.


Mặt như ngọc, mi thanh mục tú, đúng là dễ nhìn, coi trọng mình thật là có chút mắt mù.
Loại tâm thái chiếm được tiện nghi này là thế nào, Cố Thần có chút dở khóc dở cười.

Cậu đưa tay từ trong chăn ra, cũng muốn sờ tóc đối phương một chút.

Mộ Dung Trác Thất có một loại bản năng yêu thích sờ đầu cậu, khiến Cố Thần sinh ra tò mò mãnh liệt với việc sờ đầu người khác, lẽ nào sờ đầu người khác sẽ đặc biệt sảng khoái?
Đáng tiếc tay Cố Thần vừa đưa lên không trung, liền bị ép bỏ dở, vì Mộ Dung Trác Thất đã mở mắt ra.

Nhìn Cố Thần với bàn tay giơ đến một nửa cùng biểu tình hơi dại ra, Mộ Dung Trác Thất không khỏi cười ra tiếng, nâng tay đối phương lên, thưởng thức ở trong tay.
Tiểu trạch nam sáng sớm vừa ngủ dậy rõ ràng so với trạng thái tiểu trạch nam đầu đều bị chế thẻ lấp kín thì dễ dàng thẹn thùng hơn, bị Mộ Dung Trác Thất ma sát lòng bàn tay đến thích khuôn mặt ửng hồng, giống như một quả trái cây mọng nước no đủ chờ người tới hái.
Cảm giác tim đập nhanh hơn, hô hấp dồn dập, Cố Thần vội vàng bật dậy từ trên giường, rút tay về.
Mộ Dung Trác Thất khẽ cười một tiếng: “Đói bụng rồi đi, cậu đã hôn mê một ngày một đêm.”
Cố Thần có chút ngạc nhiên, nhìn thấy ngoài trời còn sáng ngời, còn tưởng rằng mình chỉ ngủ trong phút chốc, không nghĩ tới đã qua một ngày một đêm.
“Không sao, chỉ là tiêu hao hết Tinh thần lực, quá mệt mỏi mà thôi, hơn nữa đẳng cấp Tinh thần lực của cậu lại tăng lên.” Mộ Dung Trác Thất nói.
Mộ Dung Trác Thất còn chưa dứt lời, tiểu Kim Long cảm nhận được khí vị của chủ nhân cũng mở mắt ra, từ trên bàn bay đến lồng ngực của Cố Thần.

Tiểu Hắc Long vẫn luôn canh giữa bên người tiểu Kim Long cũng vẫy cánh bay đến, ý đồ cũng nhảy vào lồng ngực Cố Thần, chẳng qua bị Mộ Dung Trác Thất bắt được.
“Tiểu Kim Long, mày rốt cuộc lại xuất hiện rồi!” Cố Thần cực kỳ kinh hỉ, từ sau trận chiến ở trong bí cảnh Chiêu Linh lần trước, tiểu Kim Long liền biến mất không còn tăm hơi, cậu còn có chút bận tâm tiểu Kim Long có thể chết yểu hay không.

Bây giờ thấy tiểu Kim Long thần thái sáng láng xuất hiện ở trước mắt, Cố Thần không khỏi mở cờ trong bụng.
“Ngày hôm qua có lẽ bởi vì tiểu Kim Long, cậu mới tiêu hao hết Tinh thần lực mà hôn mê.” Mộ Dung Trác Thất vừa nói, vừa đứng dậy đưa tới một chén sữa ấm để Cố Thần lót dạ.
“Triệu hoán tiểu Kim Long?” Cố Thần suy nghĩ lại chuyện phát sinh ngày hôm qua.

“Tôi lúc đó đang chế tác Thẻ Tĩnh Tịch, cảm giác giống như tìm thấy một chút linh cảm bí quyết, sau đó tôi liền dùng càng nhiều Tinh thần lực để vẽ, tiếp sau đó, tôi liền không nhớ rõ.”
Mộ Dung Trác Thất gật đầu, xem ra quả nhiên là như vậy.
“Quý đại sư nói, cậu là trong lúc chế tác thẻ bài thức tỉnh tiểu Kim Long, quá trình tiểu Kim Long thức tỉnh một lần nữa không hề tiêu hao ít hơn quá trình lần đầu thức tỉnh, lượng lớn Tinh thần lực bị hút ra, cho nên cậu mới có hể hôn mê, nhưng cùng lúc cũng bởi vì tiểu Kim Long thức tỉnh, Tinh thần lực của cậu tăng lên một cấp.”
Ăn xong điểm tâm, bởi vì tiểu Kim Long trở về mà Cố Thần nhiệt tình mười phần, quyết định cố gắng mười phần, chế tác Thẻ Tĩnh Tịch.
Mộ Dung Trác Thất muốn cậu nghỉ ngơi nhiều hơn một chút, kết quả căn bản không ngăn được sự hăng hái như hít thuốc lắc của Cố Thần.
Đại khái vì Tinh thần lực đột phá, cũng có thể là do hôm qua kỳ thực đã tìm tòi được một chút bí quyết chế tác, chỉ mất đúng một lần, Cố Thần liền thành công chế ra Tĩnh Tịch, điều này làm cho mọi người trong đại trạch lại một lần nữa tập trung ở trong phòng Cố Thần.
Bởi vì không phải thẻ bài bình thường, không có máy nghiệm thẻ thẻ để kiểm tra thực hư của thẻ bài, cho nên đều do Quý Nỗ Mân cùng Văn Dịch Kế đến kiểm tra hiệu quả của thẻ bài.
Thí nghiệm đơn giản của hai người vừa xong, không cần bọn họ mở miệng, mọi người liền biết thành công, bởi vì trên mặt hai người bọn họ là thần thái tung bai một chút cũng không ngăn nổi.
“Quả thật là thành công.” Quý Nỗ Mân nói.

“Tuy rằng hiệu quả của thẻ bài không quá ổn định, nhưng xác thực có hiệu quả nhất định tiêu trừ trạng thái mặt trái của Ma thẻ sư.

À đúng rồi, Dịch Kế cậu tìm một tấm thẻ bài thường dùng triệu hoán một chút.”
Văn Dịch Kế phản ứng lại mới nhớ tới là muốn kiểm tra kỹ năng nâng lên trạng thái Ma thẻ sư của Thẻ Tĩnh Tịch.

Vì vậy móc một tấm Diệm Hỏa Phỉ Lang (sói ngọc đỏ ngọn lửa???), triệu hồi ra.
“Thế nào?” Quý Nỗ Mân hỏi.
Văn Dịch Kế suy tư chốc lát, nói: “Xác thực không có vấn đề, thẻ bài điều động nhẹ nhàng hơn rất nhiều, Diệm Hỏa Phỉ Lang so với bình thường thì lực công kích tăng lên không ít, đông thời gia tăng thêm một kỹ năng tấn công không thuộc về tấm thẻ bài này.

Xem ra thẻ bài của Cố Thần đúng là chế tác thành công.”

Trên mặt đám người Quý Nỗ Mân cũng lộ ra thần sắc thoải mái, nếu dòng suy nghĩ này không sai, như vậy chỉ cần tiếp tục tinh tiến, vậy là có thể chế ra Thẻ Tĩnh Tịch có hiệu quả càng tốt hơn.

Điều hiện tại cần cân nhắc chính là thẻ bài này có hiệu quả loại bỏ ảo cảnh hay không.
Quý lão lấy ra thẻ bài lần trước Mục Lê để ở chỗ ông, thẻ Quỷ Tự.
Cố Thần cũng chỉ mới hôm nay lần đầu tiên cẩn thận kiểm tra thẻ Quỷ Tự, mặt thẻ là một đoàn sương mù màu đen âm trầm, nếu không tỉ mỉ kiểm tra, đại khái sẽ nghĩ đây là thẻ đen chế tác thất bại.
Đương nhiên Cố Thần rất muốn nói, thẻ bài một đoàn sương mù này, cùng thẻ bài hình dáng sương mù trước đó cậu tâm tư hỗn loạn chế tác ra, có hiệu quả tuyệt diệu như nhau.
“Liền để tôi là người thí nghiệm đi, thầy phát động thẻ Quỷ Tự, Quý đại sư phát động Thẻ Tĩnh Tịch, tôi đến xác định hiệu quả đến cùng như thế nào.” Mộ Dung Trác Thất chủ động xin đi gϊếŧ giặc.
Cố Thần nhớ tới hình ảnh khủng bố trong miêu tả của Mục Lê, kéo lại Mộ Dung Trác Thất: “Không cần đâu, cái này quá nguy hiểm.”
Mộ Dung Trác Thất cúi đầu nhìn tay Cố Thần, trắng nõn, có chút mềm mại.

Cảm giác được quan tâm cùng bất an của Cố Thần, Mộ Dung Trác Thất ngược lại có chút suиɠ sướиɠ.
“Không sao đâu, yên tâm.”
Quý đại sư cùng Văn đạo sư đồng thời phát động thẻ bài, Cố Thần đứng cách đó không xa, nhìn Mộ Dung Trác Thất ở giữa.
Mộ Dung giống như một con rối, động tác trong tay không đình chỉ, bước chân cũng tới tới lui lui, lại từ đầu đến cuối không dời khỏi phạm vi quá một thước(=1/3mét).

Cố Thần chỉ có thể nhìn thấy ánh mắt của hắn khi thì thanh tỉnh, khi thì hoang mang, khi thì tuyệt vọng, dùng cái này để phán đoán hiện tại hắn đến cùng là nằm trong trạng thái nào.
Hồi lâu, đợi đến khi Quý đại sư cùng Văn đạo sư đình chỉ phát động thẻ bài, Mộ Dung Trác Thất lụi xơ trên mặt đất.
Cố Thần vội vàng vồ tới, ôm Mộ Dung Trác Thất vào trong ngực.
Nhìn Mộ Dung Trác Thất sắc mặt trắng bệch, trong đầu Cố Thần không hiểu sao lại hiện ra phim truyền hình xem qua lúc nhỏ, nữ chủ bi thương ôm vết thương, nói xong một đống lời tâm tình kéo dài, sau đó liền thiên nhân vĩnh biệt.
“Cậu ta không sao, chỉ là tiêu hao quá nhiều Tinh thần lực, tiểu tử này sức đề kháng không tệ, cậu đừng làm bộ dáng như cha mẹ chết được không?” Văn Dịch Kế đặc biệt khó chịu khi có người vung thức ăn cho chó trước mặt anh.
Mộ Dung Trác Thất còn đang hưởng thụ sự quan tâm của tiểu trạch nam mở mắt, nhìn thấy thần sắc của Cố Thần, trái tim đột nhiên ngừng lại chốc lát, hận tại sao mình muốn lừa Cố Thần.
“Tôi không sao.” Mộ Dung Trác Thất ngồi xuống, trở tay ôm Cố Thần vào trong ngực.
Mộ Dung Trác Thất quả thật không quá đáng lo, nhưng nhớ tới trong ảo cảnh ban nãy, Văn Dịch Kế ác thú thiết kế các loại hình ảnh Cố Thần tới gần tuyệt cảnh.

Mặc dù Mộ Dung Trác Thất tâm trí kiên định, biết tất cả những thứ này là hư cấu, nhưng hắn vẫn không nhịn được đau lòng.
Mấy người bàng quan cũng không trách cứ hai người bỏ quên chính sự, đợi đến khi hai người kết thúc tương thân tương ái, Quý lão mới hỏi hiệu quả như thế nào.
Mộ Dung Trác Thất phân tích nói: ” Thẻ Tĩnh Tịch đối với trạng thái huyễn trí của thẻ Quỷ Tự quả thật có hiệu quả.

Trong toàn bộ quá trình tôi luôn lui lui tới giữa ảo cảnh và thực tế, cho nên tôi suy đoán, cái này có quan hệ tới Tinh thần lực của người phát động.

Quý đại sư cùng sư phụ đều có Tinh thần lực cấp chín, cho nên không phân cao thấp, mới có thể tạo ra tình cảnh tôi nhiều lần lâm vào ảo cảnh.”
Quý lão nghe nói thế, không khỏi ngưng trọng một chút.

Có thể chế ra thẻ bài ứng phó với thẻ Quỷ Tự tự nhiên là tốt, nhưng xem từ tình huống này, cũng không lạc quan lắm.
Tuy rằng không biết đối thủ mạnh như thế nào, nhưng phát động thẻ Quỷ Tự là Ma thẻ sư, mà phát động Thẻ Tĩnh Tịch là Chế thẻ sư, Chế thẻ sư cùng đẳng cấp lại ít hơn nhiều so với Ma thẻ sư cùng đẳng cấp, huống hồ còn phải chính diện đối chiến.
Chẳng qua tốt xấu, đã có phương pháp đối ứng.
=
Ada: haizz biết ngay là ông chú khó ở lại đi làm khó đôi chuẩn tình nhân, có tí cẩu lương chứ mấy mà chú khó ở thế…
=
=
=


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.