Đọc truyện Xuyên Việt ABO – Chương 24
Nửa năm sau.
Thành phố nào đó nằm vùng duyên hải.
Tại một quán cà phê nằm trong Vientiane Plaza, bạn gái mới quen ở tiệc hẹn hò, Hàn Nhân, một mặt thì quyến rũ quấn láy mái tóc gợi sóng bản to của mình, mặt thì cầm tách cà phê lâu lâu hớp một ngụm, cô còn giơ bàn chân dưới bàn lên để trêu ghẹo cẳng chân của La Lăng Vũ.
Hàn Nhân là một Beta.
Ấy là điều chắc chắn, đồng thời cô có cặp ngực cup F gần chạm ngưỡng cup G.
Đó cũng là một trong các nguyên do La Lăng Vũ quyết tâm hẹn hò thử với cô nàng. Hai tháng trước, tại tiệc hẹn hò do công ty tổ chức, ngay vào khoảnh khắc đầu tiên trông thấy Hàn Nhân xinh đẹp lộng lẫy, ánh mắt anh bất giác đi theo tất tần tật mọi cử động từ thấp lên cao của cô nàng, cậu bé ngủ yên đã lâu cũng có xu hướng tỉnh dậy. Ngay khi đó, La Lăng Vũ quả thật muốn khóc rống lên: Thì ra mình vẫn còn thẳng băng lắm!
Nhưng sự thật lập tức vả vào mặt anh, khi La Lăng Vũ tưởng rằng mình đã chuẩn bị sẵn tinh thần để đầu ấp tay gối với cô ấy, cũng đặt phòng khách sạn đâu ra đó rồi, ấy mà khi Hàn Nhân tụt váy xuống, một cây gậy còn dài và thô to hơn La Lăng Vũ xuất hiện.
Cảnh tượng hiếp dâm con mắt như thế này như một chậu nước lạnh hất thẳng lên đầu La Lăng Vũ, nhất thời làm cậu bé của anh rũ hẳn xuống dưới, ảo tưởng mơ màng gì đó cũng rơi rụng ráo rọi.
Trời đất ơi! Tại sao một cô gái cup F thế kia mà ông cũng không tha hả!
Đáng tiếc trời cao quá nên không nghe được tiếng lòng của anh, những chuyện phức tạp hơn còn ở phía sau kia kìa. Hàn Nhân rất nhiệt tình, phóng khoáng, trên phương diện này cũng tràn đầy tự tin. Cô nàng cởi áo lót, đôi gò núi căng tròn đầy đặn nẩy ra, không hề phụ lòng chờ mong của La Lăng Vũ chút nào, “Thích không?” Hàn Nhân cười quyến rũ, cô nàng luồn tay xuống cầm lấy khúc thịt ngóc đầu nửa vời của mình, khoe khoang niềm kiêu hãnh của mình với một Beta nam khác trong phòng: “Cái này còn làm anh thích hơn nữa nhé.”
La Lăng Vũ tái mặt, im lặng lùi về phía sau.
Hàn Nhân thấy vậy tưởng anh đang e thẹn, “Thế anh thấy em tới trước hay là anh tới trước?”
La Lăng Vũ cắn răng rặn ra từng từ, “… Em, em tắm chưa?”
Hàn Nhân phì cười, cô nàng thấy anh ngây thơ một cách đáng yêu, “Không tắm vội. Nói thật em có kinh nghiệm giường chiếu hơn anh, nếu anh thấy lo thì em có thể nằm trên anh trước, để anh sảng khoái đã.”
Hàn Nhân còn bổ sung thêm: “Nếu cả hai đều thích thì về sau cứ mặc định anh chịch em xong tới lượt em chịch anh, anh thấy được không?”
Không biết câu nào của cô nàng đụng chạm tới La Lăng Vũ mà ngay sau đó, anh mượn cớ công ty có việc gấp bỏ của chạy lấy người. Nhưng chạy trời không khỏi nắng, giờ đang là thứ Bảy, Hàn Nhân ngồi phía đối diện, cười tủm tỉm khều cẳng chân anh: “Đêm nay, phòng Twin ở Orange Hotel có khuyến mãi đó, anh có muốn trải nghiệm thử không nhỉ?”
Tại thủ đô, một câu lạc bộ ở Sanlitun.
“Đây đã là người tốt nhất mà chúng tôi tìm được rồi.” Hà Đào bất đắc dĩ nói, bước chân vẫn liên tục, luồn cúi đi theo sát phía sau khách hàng đang đeo mặt nạ, đẩy cửa cho cậu nữa: “Nếu anh còn chưa hài lòng thì chúng tôi cũng hết cách ạ.”
“Ừ, tôi biết rồi, anh lui xuống đi.” Khách hàng đáp, giọng nam bùi tai, nhã nhặn pha lẫn chút thanh lãnh. Chiếc cằm duyên lộ ra phía sau chiếc mặt nạ che khuất 3/4 khuôn mặt, chỉ dựa vào pheromone, Hà Đào cũng có thể đoán ra cậu là một Omega.
Nhưng gã cũng không nhiều lời, cũng không thể tiết lộ thông tin khách hàng được. Chỗ này là một câu lạc bộ dành riêng cho các thành viên có đam mê đặc biệt với tình dục, thành thử việc bảo mật thông tin khách hàng là nguyên tắc cơ bản nhất. Mỗi người đều có thể bảy tỏ yêu cầu với đối tượng mong muốn, và yêu cầu trong lúc lên giường. Khách hàng này, nửa năm trước lần đầu bước chân tới đây đã cung cấp mức phí hội viên cao khủng khiếp, yêu cầu thì rất đơn giản: Cần một Beta nam làm người nằm giữa trong lúc chơi 3P. Nhưng ngay sau đó Hà Đào lại không hề thấy đơn giản nữa, ông khách này chắc chắn có thể lọt top 3 những vị khách khó hầu nhất trong lịch sử câu lạc bộ.
Nửa năm qua, gọi liên tục hơn mấy chục người, hai tháng đầu cậu ta còn chịu vào phòng hỏi han đôi ba câu, nhưng cũng chỉ dừng lại ở mức đó thôi, áo tay dài, quần dài, đeo mặt nạ, bao tay, tứ chi tiếp xúc gần như bằng 0. Về sau thì chỉ bước vào nhìn một cái rồi đi ngay. Hỏi lý do thì cậu ta bảo: “Ẻo lả quá.”
“Xấu quá.”
“Giọng nói khó nghe quá.”
“Ánh mắt kì quặc.”
“Chỗ đằng trước quá sai.”
“Miệng thối.”
“Lông mày sâu róm.”
“Môi không có tí gợi cảm.”
“Mũi tẹt.”
“Mông lép.”
“Mùi cơ thể quá hôi.”
Hà Đào tức đến bật cười. Nếu không nhờ đống phí hội viên cao ngất và hợp đồng không có điều khoản hoàn tiền, Hà Đào thực sự nghĩ không lẽ tên này là người của công ty đối thủ tới chỗ gã để kiếm chuyện —— Gì mà miệng thối? Người ta đánh răng sạch sẽ, nhai singum Doublemint đã đời mới đưa lên giường của ông đó ông cố nội? Còn mùi cơ thể thối? Ông cố nội đòi Beta có mùi pheromone nhạt nhẽo nhất cơ mà! Nếu mà có mùi thì cũng là mùi trầm thơm từ sữa tắm đã được chắt lọc kĩ càng! Đây là câu lạc bộ có danh tiếng đàng hoàng cơ mà! Món hàng nào cũng được yêu cầu đã tốt nay còn tốt hơn đấy! Hà Đào thở hắt ra những ức chế tích tụ trong lòng, cố gắng kiềm chế cơn bực tức để dùng thái độ phục vụ hoàn hảo nhất xác nhận lại từ đầu tất cả tiêu chuẩn nhỏ nhặt nhất của khách hàng, nhưng gã càng hỏi càng bó tay, những chi tiết đó… gần như giống đang hình dung một người sống sờ sờ rồi ấy nhỉ?
Nhưng bọn họ không phải là hội quán se duyên như bên hàng xóm, định vị nghề nghiệp khác biệt, Hà Đào không có ý định làm hồng nhan tri kỷ của khách hàng, với tiêu chí khách hàng là thượng đế, bằng kinh nghiệm xương máu, gã dùng thời gian một tháng để tìm một đối tượng phù hợp nhất với yêu cầu của khách hàng.
Bất kể là ánh mắt, sóng mũi, lông mi, ngũ quan, tướng mạo, thậm chí hình dạng chỗ đó và mùi pheromone đều gần giống như chi tiết yêu cầu đặt ra của khách hàng.
Nhưng mà cũng chính vì vậy, sau 30 phút vào trong thì khách hàng đi ra, tuy được che giấu bằng hương nước hoa riêng, nhưng mùi thơm đặc biệt vào kì phát tình của Omega đã đậm đặc đến mức một Beta như Hà Đào còn ngửi thấy.
“Tôi sai rồi, không phải anh ấy.” Khách hàng nói xong thì rời đi, không bao giờ tới nữa.