Đọc truyện Xuyên Về Làm Vương Phi Bị Thất Sủng – Chương 21:
“ Huynh đài, chúng ta đi đâu đây…” Dung Phượng Ca hứng khởi hỏi Ẩn Hạ Nguyệt ,Ẩn Hạ Nguyệt cứ nghe hắn gọi huynh đệ này huynh đệ nọ, cũng cảm giác có chút không được tự nhiên, bèn nói : “ mỹ nhân a, ngươi biết rõ ta là nữ, sao cứ gọi huynh đài hoài vậy?!” hắn là thần y chỉ việc bắt mạch thôi cũng biết nàng là nam hay nữ, huống chi chính tay hắn lại băng bó vết thương cho nàng, nam nhân này là đang giả ngốc sao, nhưng là nhìn thấy hắn chớp mắt to vẻ mặt đáng yêu nhìn nàng, nhỏ giọng đáp : “ nhưng là ta thấy huynh… cô nương vận nam trang, thiết nghĩ cô nương không muốn lộ thân phận của mình, cho nên mới xưng hô như vậy, không đúng sao?!” Ẩn Hạ Nguyệt chỉ còn biết lắc đầu cười trừ, người này quả thật sinh ra là khắc tinh của nàng, vẻ mặt của hắn như vậy, ai lại nổi nóng cho được cơ chứ?!
“ Được rồi, ngươi muốn gọi gì thì gọi…” Ẩn Hạ Nguyệt thỏa hiệp
“ Vậy… ta có thể gọi cô nương là Nguyệt Nguyệt được không?!” Dung Phượng Ca vẻ mặt rất chi là mong đợi nhìn Ẩn Hạ Nguyệt và dĩ nhiên Ẩn Hạ Nguyệt cũng khó có thể chối từ
“ Được… được, mỹ nhân, ngươi nói gì cũng tốt!”
“ Nguyệt Nguyệt , tại sao cứ gọi ta là mỹ nhân, rõ ràng ta là nam nhân mà…..”
“ Là vì ngươi rất đẹp, ngươi không thích ta gọi ngươi là mỹ nhân sao”
“ Chỉ cần Nguyệt Nguyệt thích là được….” Dung Phượng Ca nghĩ nghĩ một chút, rồi mới mỉm cười đáp lại, lại một lần nữa Ẩn Hạ Nguyệt hoàn toàn bị Dung Phượng Ca đánh bại vì tiếu dung khuynh thành của mình, Ẩn Hạ Nguyệt âm thầm nghiến răng nghiến lợi, sắc đẹp quả thật hại nhân mà
“ Mỹ nhân, ngươi nhất định không được cười với ai ngoại trừ ta, biết không?!” Ẩn Hạ Nguyệt dặn dò, vẻ mặt rất chi là nghiêm túc, Dung Phượng Ca ngha vậy, gật gật đầu, không nói gì thêm . Ẩn Hạ Nguyệt thấy vậy, có chút ngẩn ngơ, bèn vấn : “ ngươi không hỏi ta vì sao ư?!” Dung Phượng Ca giương mắt nhìn nàng, nhẹ giọng đáp : “ Nhan Nhan làm gì điều có lý của mình mà, đúng không, Phượng Ca chỉ cần nghe theo là được”
“ Ngốc tử…” mãi một lát sau Ẩn Hạ Nguyệt mới cười giễu, người này quả thật rất biết cách khiến cho lòng của nàng mềm mại, chỉ một hành động nhỏ, tiếu dung ôn nhuận, hay mợt lời nói đơn giản như vậy thôi, cũng bất chợt khiến cho lòng của nàng ấm áp một cách kỳ lạ, thế gian này có một người toàn tâm toàn ý tin tưởng vào mình, ỷ lại vào mình, cái cảm giác này, quả thật khó nói nên lời… vui vẻ…
“ Mệt không ?!”Ẩn Hạ Nguyệt thấy hắn trên trán đã lấm tấm mồ hôi, bèn hỏi. Dung Phượng Ca lắc đầu : “ không mệt! Nguyệt Nguyệt mệt rồi sao?”, nói đoạn bèn vươn tay lau đi nhừng giọt mồ hôi còn vương nơi vầng tráng của nàng,Ẩn Hạ Nguyệt cũng không tránh né cử động tưởng chừng như rất thân mật của hắn, có lẽ là vì ánh mắt kia quá đỗi trong vắt, lưu chuyển một mảnh ôn hòa ấm áp, cũng có lẽ là vì tiếu dung trên môi kia quá đổi tươi đẹp, hay là vì nàng vốn không ghét những tiếp xúc quá gần với hắn?! Ẩn Hạ Nguyệt cũng không rõ lắm tâm tình của mình lúc này đây, dường như từ bắt đầu tương ngộ, đã rất nhiều lần nàng phá vỡ quy tắc của mình vì hắn…. này.. là tốt hay không tốt?!
“ Chúng ta đến Thiên Phong động trước, sau đó đến Tây An, mỹ nhân, ngươi nói có được không…”Ẩn Hạ Nguyệt vừa đi vừa nói với hắn, Dung Phượng Ca nghe vậy, chỉ mỉm cười gật đầu, một bộ dáng ngoan bảo bảo rất biết nghe lời, Ẩn Hạ Nguyệt phát hiện, dường như nam tử này thật sự rất yên lặng, yên lặng như một cái bóng, đôi lúc hắn đi bên cạnh nàng, gây cho nàng cảm giác như đi một mình vậy, có chăng sống một mình lâu quá rồi, cho nên cũng đã quen với sự tĩnh mịch, sự yên lặng một mình….