Đọc truyện Xuyên Về Làm Điền Chủ – Chương 20: Mua Đất
Bước vào trong sân, nhìn một vòng không thấy ai
“Trưởng Thôn, có nhà không?” Triệu phụ lên tiếng gọi
“Có, mời vào” tiếng trưởng thôn nói vọng ra
Cả nhà tiến vào bên trong, nhìn thấy trưởng thôn đang viết viết gì đó nói
“Các ngươi tìm ta có chuyện gì, mau ngồi xuống đi”
“Trưởng thôn, ta muốn mua ít đất, không biết ở chỗ trưởng thôn có ruộng tốt hay không?” Hạ Thần nói
“Ngươi đến thật đúng lúc, bên Đại địa chủ vừa bảo ta bán một ít mẫu ruộng tốt đây, bên Hạ gia cũng đang bán sáu mẫu ruộng nước” Trưởng thôn nói
Nghe thấy Hạ gia bán đất, Hạ Thần cười lạnh trong lòng. Sao lại bán đất rồi, chẳng phải Lưu thị luôn tự đắc mình là nhà có nhiều đất chỉ xếp sau Đại địa chủ sao?
Nhìn thấy trưởng thôn định rót nước cha mình, Triệu Tiểu Mộc liền giành lấy ấm trà, rót nước nói “Để ta làm cho”
“Ngươi muốn mua bao nhiêu mẫu?” Trưởng thôn lại hỏi
“Không biết bên kia muốn bán bao nhiêu?” Hạ Thần không trả lời ngay mà hỏi lại
“Bên kia muốn bán 12 mẫu ruộng nước tốt, thêm 3 mẫu ruộng cạn” trưởng thôn trả lời
Ruộng tốt hiện tại giá cả đều cao, mà đa phần đều nằm trong tay Đại địa chủ, đa phần đất này ông sẽ cho thuê lại.
Không biết sao nay lại muốn bán, còn bán nhiều như vậy?
Loại ruộng trung bình giá cũng hơn mười lượng, trồng lương thực hay trồng gì cũng tốt chỉ có năng xuất không cao được như ruộng tốt.
Còn loại đất hạ đẳng giá tiện nghi nhất, nhưng chỉ có thể trồng được vài loại rau dưa. Người có chút tiền cũng không muốn mua đất này.
Với Hạ Thần ruộng nào cũng được, hắn có linh tuyền sẽ không sợ. Nhưng hắn không muốn lãng phí, mua đất tốt sẽ đỡ tốn công cũng không cần nhiều linh tuyền dưỡng đất. Tiền hắn vẫn sẽ lại kiếm được.
Mà hắn cũng muốn một số người đỏ mắt với hắn, hắn là người có thù ắt báo, hắn chiếm thân thể Hạ Thư An, vậy cũng phải vì hắn đòi chút gì đó.
“Giá cả hiện tại thế nào?” Triệu phụ hỏi
“Ruộng nước tốt hai mươi lượng một mẫu, ruộng cạn này ta xem cũng tốt, nhưng giá cũng bằng ruộng cạn bình thường mười lượng một mẫu, mà chỗ tốt ở đây, mấy mẫu này đều liền một dãy đó, làm việc sẽ thuận tiện” trưởng thôn nói.
Ông nghĩ chắc Hạ Thần sẽ mua hai ba mẫu ruộng nước để trồng lương thực lại nghe hắn nói
“Vậy ta lấy toàn bộ mười lăm mẫu này”
Vợ chồng Triệu gia giật mình, mồ hôi lạnh chảy ra, nếu tính ra là hơn hai trăm lượng.
Trưởng thôn nghe cũng kinh ngạc nhìn hắn, làm sao lại mua nhiều như vậy, một lúc mua hơn mười mẫu.
Hắn lấy đâu ra tiền nhiều như vậy, sau ông lại nhớ hắn vừa bán con hổ chắc cũng được tầm đó tiền đi, nhưng mua hết thì lấy tiền đâu mà chi tiêu cái khác, lại còn hơn mười mẫu, làm sao làm xuể chứ.
“Tính ra là hai trăm bảy mươi lượng, ta sẽ báo cho Đại địa chủ, ngày mai lên huyện thành làm khế đất” trưởng thôn lại nói
“Trưởng thôn, ta còn muốn mua một miếng đất xây nhà, không biết chỗ ngài còn đất nào tốt một chút” Hạ Thần nói, hắn không muốn phải đi tới đi lui.
Mua xong luôn một lần. Sang năm mua đồ mướn người xây nhà nữa là xong.
Hắn còn muốn mau chóng tổ chức hôn lễ đây.
Trưởng thôn nghe vậy lôi ra một xấp giấy, đưa cho Hạ Thần nói
“Đây là một số mảnh đất nền còn hoang, có một mảnh ta thấy rất tốt nhưng nó hơi lớn mà người ta đang cần tiền không muốn phân ra bán, mảnh đất đó giáp với ngọn núi ngươi đang sống”
“Là mảnh này phải không, rộng hơn năm mươi mẫu đi” hắn lấy ra một tờ giấy vẽ mảnh đất khá rộng, hắn nhìn cũng rất thích, lại nói đợi hắn có tiền mua luôn ngọn núi hắn đang ở cùng núi Nam.
Hắn muốn quy hoạch nơi hắn sống làm một điền viên, về sau an nhàn mà sống.
“Mảnh đất này giá cả thế nào?” Hắn hỏi
“Ngươi vẫn nên xem mảnh đất khác đi thôi, mảnh đất này tuy rộng nhưng chỉ có thể xây nhà, không trồng trọt được gì, xây nhà ở không cần mua mảnh đất lớn như vậy. Mà người ta cũng không chịu phân nhỏ ra bán đâu” trưởng thôn khuyên ngăn
“Không cần, mảnh này có giá thế nào?”
“Bên kia đưa giá 170 lượng” trưởng thôn càng ngày càng không thể tin, rốt cuộc con hổ kia bán được bao nhiêu tiền mà hắn lại môt lúc mua nhiều đất như vậy.
Hạ Thần ngẫm nghĩ, hai trăm bảy mươi lượng cùng một trăm bảy mươi lượng, tổng bốn trăm bốn mươi lượng, hắn còn hai trăm sáu mươi lượng, còn tốt.
Mẫu đất lớn như vậy, quy hoạch thành điền viên, bên trong trồng cây ăn quả, bốn mùa đều có hoa quả ăn.
Đúng là cuộc sống thần tiên.
“Vậy ta lấy mẫu đất này, ngày mai ta cùng trưởng thôn đi huyện thành” hắn quả quyết nói
“Ngươi, ngươi muốn mua mảnh đất lớn như vậy làm gì?” Liễu thị hỏi
Chi hơn hai trăm bảy lượng mua ruộng bà đã đau lòng muốn chết. Nhưng mà ruộng nương chịu khó làm việc cũng có thể kiếm được lương thực cùng bạc.
Giờ chỉ là xây nhà lại mua một mảnh đất một trăm bảy mươi lượng mà lại chỉ có mảnh đất, nhà cửa vẫn chưa có, đợi xây thêm nhà nữa sẽ tốn hết bao nhiêu đây.
“Nương, người đừng lo, ta có dự tính của mình, sẽ không hoang phí đâu.” Hắn nói xong lại đưa một bao điểm tâm nhỏ cho trưởng thôn, ông cũng có một đứa cháu là một song nhi đã năm tuổi, hiện con dâu ông cũng đang mang thai đã hơn ba tháng.
Lần này cả nhà họ ai cũng mong sẽ sinh được một đứa cháu trai.
Trưởng thôn mỉm cười đa tạ Hạ Thần, đứa cháu của ông cũng đã lâu rồi không được ăn bánh, kẹo ngọt.
Ngày hôm sau, Hạ Thần mang theo Triệu Tiểu Mộc đi huyện thành cùng trưởng Thôn, vào huyện nha Hạ Thần gửi cho những người làm việc một ít bạc, rất nhanh liền làm xong khế đất ruộng cùng đất nền.
Hạ Thần để cho Triệu Tiểu Mộc đứng tên mảnh đất nền mới mua, làm cho trưởng thôn cực kỳ ngỡ ngàng, ông hỏi hắn sao lại không tự mình đứng tên, hắn chỉ cười nói quà cưới cho tức phụ hắn.
Trưa lại mời trưởng thôn đến tửu lâu Đông Hoa dùng cơm. Ông rất hài lòng với thái độ này của hắn.
Lại nhìn hắn bằng ánh mắt hảo cảm. Người này đã khác xưa rất nhiều, không còn luôn kiểu trầm lặng, thui thủi một mình nữa, giờ hào phóng lại tài giỏi, Triệu Tiểu Mộc theo hắn đúng là có phúc phận.
Sau khi trở về, liền có nha dịch theo đến đo đạc đất.
Cũng rất nhanh toàn thôn Vĩnh Đông biết được Hạ Thần mua hơn mười mẫu ruộng của Đại địa chủ, lại mua thêm mảnh đất hoang hơn năm mươi mẫu. Lại còn cho Triệu Tiểu Mộc đứng tên.
“Ngươi nghe thấy không, hắn mua nhiều đất như vậy, hơn mười lăm mẫu ruộng kia nghe nói đã hơn hai trăm lượng, lại còn mảnh đất kia nữa”
“Nghe nói tổng hơn bốn trăm lượng thì phải”
“Hạ Thần chịu để cho Triệu Tiểu Mộc đứng tên sao?”
“Còn không phải sao, Liễu thị nói Hạ Thần tặng quà cưới cho Triệu Tiểu Mộc đó”
“Trước giờ ta thấy tặng quà cưới người có tiền chưa tới mười lượng bạc, Hạ Thần tặng hẳn mảnh đất hơn trăm lượng”
“Ông trời có mắt còn gì, lúc đầu vì để cứu nương y chấp nhận mười lượng bạc gả cho Hạ Thần, đến một bộ y phục mới còn không có chứ đừng nói quà cưới hay tổ chức lễ, còn bị Lưu lão bà cắt xén năm lượng”
“Ha ha, lần này Lưu lão bà thật tức đỏ con mắt rồi. Ở nhà thì bán đất, Hạ Thần một lần mua hơn mười mẫu, còn tặng một mảnh lớn cho Triệu Tiểu Mộc”