Đọc truyện Xuyên Về Cổ Đại – Chương 20
-Mụi lại gây chuyện.
-Ơn giời ca ca đây rồi,nhỏ sụt sùi ôm nó.
-Có chuyện gì,ánh mắt lướt qua nam nhân đang bị Tiểu Hắc kề dao vô cổ.
-Hắn định phi lễ mụi.
-Đem hắn cho truy phủ,ánh mắt nó lạnh lùng nhìn hắn.
-Ca ca đừng đem hắn cho phụ thân hắn,hắn làm khó,một tiểu đệ đệ kéo áo nó nói.
Nó nhìn đứa bé tầm 6 tuổi khuôn mặt mập mạp đáng yêu lem luốc quần áo rách được vá lại liền ôn nhu ngồi xuống hỏi bé:
-Sao đệ biết.
-Mẩu thân đệ bị hắn bắt,phụ thân đệ đến báo quan ông ấy liền đánh phụ thân bắt luôn phụ thân đệ,mẩu thân,phụ thân đến nay chưa được về với đệ,bé buồn bả ngây ngô nói.
-Ngươi câm miệng một đứa trẻ bẩn thỉu như ngươi dám vu oan cho ta.
Ánh mặt nó chợi lạnh,bình sinh nó cực kì cuồng con nít đặc biệt trẻ đáng iu,hắn dám mắng bé bẩn thỉu khiến nó vô cùng tức giận,một thân ôm đứa bé vào lòng không ngại quần áo bé dơ bẩn.
-Vậy đến phủ ngươi khám xét.
-Ngươi là ai dám đến phủ ta khám xét,biết ta là con trai truy phủ còn không hành lể,hắn lúc này mới hoàn hồn lấy lại phong độ hắn không tin hắn là con trai truy phủ nó có thể làm được gì hóng hách nói.
-Tiểu Thuý nhanh nhẹn đưa lệnh bài phủ thừa tướng trước mặt hắn,khuôn mặt hắn lúc này không còn giọt máu.
-Ta là con trai của Lâm thừa Tướng có đủ chức quyền để khám xét một phủ nho nhỏ ngươi chưa.
Hắn bây giờ sợ đến không nói lên lời,người dân xung quanh kinh ngạc khi biết nó là con của thừa tướng lần này có người trị cha con hắn rồi,nó ôm tiếu hài tử sủng nịnh bẹo má bé,một màng đó làm cho dân chúng càng thêm kính nể nó,một người cao quý như vậy lại không gớm riết tiểu hài tử bấn thỉu mình đầy bụi bẩm kia lại ôm sủng nịnh như vậy.
Nó cùng mọi người đến truy phủ,nó sai Tiểu Hắc ôm đứa bé vào đại lao tìm phụ thân còn nó thì trừng trị tên cẩu quan kia.
-Ta xem một truy huyện nhỏ bé như ngươi sớm đã không coi quốc pháp ra gì,(nó xem phim bao công hoài cũng biết liền độc thoại theo cho oai hihi)
-Hạ thân không dám,lão truy phủ run rẩy quỳ xuống nói.
-Ban ngày ban mặt bắt người vô tội ngươi giải thích như thế nào.
-Hạ thần….lão chưa nói hết câu.
-Rầm……rầm..
-Lão ăn cơm chưa,nhỏ bắt trước mấy ông quan câm cây gõ gõ xuống bàn hỏi câu hết sức là liên quan.
-……..cả truy phủ đang gây cấn bị nhỏ làm cho cạn lời.
-Tiểu yêu muội im cho ta xử lý.
-Ân,mụi biết rùi,nhỏ nhận lấy ánh mắt cảnh cáo của nó rụt cổ im lặng.
Tiểu Hắc và Tiểu hài tử trở lại cùng một đôi phu thê,ăn mặc bình thường,nử tử kia khuôn mặt thanh tú,tuy không phấn son nhưng lại nhìn rất đẹp thảo nào tên cặn bã kia lại bắt nàng.
-Thảo dân tham kiến Lâm thiếu gia.
-Miễn lễ hai vị đứng lên rồi nói.
-Xin thiếu gia làm chủ cho vợ chồng thảo dân,vợ chồng thảo dân đang bán tàu hủ ngoài chợ thì Hàn kỳ công tử cho người bắt nương tử thảo dân,thảo dân đến truy phủ tim người thì bị truy phủ đại nhân đánh bắt nhốt vào đại lao.
-Hay cho Lão truy phủ nhà ngươi dám dung túng nhi tử không xem dân chúng ra gì,người đâu đem bọn họ đánh một trăm trượng rồi đem cho tuần bộ xử lý.
-Thiếu gia tha mạng…ai không biết tuần bộ la nơi xử lý tham quan ác nghiệt,mọi người xung quanh thấy cha con họ bị phạt thì hả dạ truyền nhau ca ngợi nó.
-Đa tạ Lâm thiếu gia cứu giúp.
-Đừng khách sáo chuyện ta nên làm.
-Ca ca đệ sẽ cố gắn học thật giỏi đổ trạng nguyên làm một vị quan to,sao này giúp dân như ca ca không để ai ăn hiếp mấy thẩm thẩm bá bá ở chợ nửa,tiểu hài tử ngây ngô nói.
-Được,sao này huyện này nhơ đệ bảo vệ nó xoa đầu bé cười sủng nịnh nói.
-Ca ca yên tâm bé vổ ngực nói,mọi người nhìn bé phì cười rồi nó từ biệt họ lên đường vê phủ.
—–Nửa Tháng Sau…..
-Oa tỷ tỷ muội chán quá,nửa tháng rồi mụi không được xuất phủ đi chơi A. Mổ nữ nào đó tay cầm đùi gà một chân để dưới đất một chân để trên gế tướng ngồi vô cùng vô cùng thục lữ nga.
-Gần tới hôn lễ phụ thân không cho phép xuất phủ,nó mài mò chế tạo bom không thèm để ý đến nhỏ,câu nói đó ngày nào nó củg nghe nhàm chán,qua loa trả lời.
-Oa,mụi sắp là người duy nhất được gi danh trong lịch sử có cái chết oanh liệt,chết vì chán ui đây này…huhu nhỏ giả vờ đau khổ.
-Cây đào trước cửa chín rồi.
-Xẹt….mổ nữ nào đó phi như bay ra cổng phủ thì..
Bịch…..mông hôn đất mẹ một cách rất ư là oanh liệt,nhỏ mếu máo xoa mông.
-Ai đi đứng không nhìn đườg khiến bổn tiểu thư hôn đất mẹ vậy hả,nhỏ xoa xoa cái mông không nhìn người trước mặt lớn tiếng nói.
-Là ta,giọng nói nghe quen quen nhỏ từ bỏ cái mông đang đau nhìn người trước mặt.
-Là huynh….huhu đụng trúng ta,ta té mạnh như vậy mà huynh đứng trơ trơ vậy,huynh là cục đá à,nhỏ nhận ra khuôn mặt kia thì nhõg nhẻo trách móc.
-mụi đụng trúng ta,Hàn Phong nhìn nhỏ như vậy vừa nự cười vừa lo lắng.
-Ta Đụng trúng cái đầu huynh,huynh đụng trúng ta thì có,nhỏ ngang ngược cải lại.
-Được,được là ta đụng mụi được chưa.
-Được, nhỏ vui vẻ trả lời nhưng thấy có gì sai sai.
-Sao huynh biết nhà ta,huynh đến đây làm gì,người này là ai,nhỏ nảy giờ mới để ý hắn chỉ về phía hắn hỏi.
-Đây là ca ca ta.
Nhỏ không nói gì ánh mắt nhìn hắn khuôn mặt hắn đẹp đến mê người nếu Hàn Phong Đẹp theo kểu ôn nhu,phong lưu thì hắn đẹp theo kểu phong trần,lạnh lùng làm nhỏ ngây người,nó từ trong phòng đi đến cất tiếng.
-Nha đầu mụi đâu rồi.
Nhỏ lúc nay hoan hồn chạy đến bên nó lôi nó lại hai người bọn hắn.
-Tỷ tỷ huhu…bọn họ ăn hiếp mụi.
Bọn hắn…….??????
Nó nhìn bọn hắn liền gặp khuôn mặt hắc ám của hắn,lại gặp Hàn Phong thì ánh mắt càng đậm nét lạnh liết nhìn mấy gia nhân khiên của hồi môn thì hiểu chuyện gì,nhìn nha đầu đang làm trò kia.
-Lại ganh tị với nam nhân.
-Huhu ai biểu họ đẹp hơn mụi sao này,sao này mụi làm sao đây.
-Bọn hắn???????????
-Tỷ tỷ xem Hàn Phong huynh ấy đã yêu nghiệt rồi ca ca huynh ấy lại đẹp như vậy sao này mụi làm sao vổ ngực nói mụi đẹp đây,huhu họ dùng nhan sắc ăn hiếp mụi
-……..Bọn hắn cạn CM lời.
Nó cú đầu nhỏ một cái,nhẹ nhàg bước đến bọn hắn hành lể.
-thần thiếp tham kiến hoàng thượng,vương gia vạn vạn tế.
Nhỏ mắt chử 0 miệng chử ô nhìn bọn họ,bọn hắn thì kinh ngạc khi nó lại biết thân phận bọn hắn,thật ra nếu như người tin ý sẽ nhận ra thân phận hắn ngay vì người đem sính lể đến phủ nó chỉ có hoàng thượng va vương gia nên nó mới biết thân phận họ
-Miễn lễ.
-Ô lão công của mụi là một trong hai huynh ấy ư,nhỏ ngạc nhiên hỏi nó.
-ừm.
-Ô..ô…ứ chịu âu lão công mà đẹp hơn mụi thật không chấp nhận được nga.
-mụi vô lể,nó ôn nhu trách mắng nhỏ,hắn thấy màng như vậy liền kinh ngạc bao nhiêu nử nhân muốn gã cho hắn và đệ đệ hắn,bao nhiêu nử nhân gặp bọn hắn say mê bám lấy,hai nử nhân trước mắt tự nhiên không say mê lại ghen tỵ,không vui mừng lại như cố chấp nhận thành thân với bọn hắn chỉ vì thánh chỉ.
-Thân tham kiến hoàng thượng,tham kiến vương gia.
-Thừa tướng người đừng như vậy,trẫm và người như người nhà không cần hành lể.
Hắn từ nhỏ xem Lâm thừa tướng như người thân,ông ấy giúp hắn chỉ bảo hắn quản lý giang sơn,vì hắn vào sinh ra tử,một mực trung thành,củng là sư phụ dạy võ lúc nhỏ,hắn xem ông như phụ thân.
-Thần nào giám.
-Người dạy trẩm nên người,trẩm kính trọng người không hết,người đừng như vậy.
-Thần..tuân mệnh mời Hoàng Thượng Vương gia vào đại sảnh.
-Được.
Nhược nhược và nhược Bình thấy bọn hắn đẹp như vậy không như lời đồn thì tức giận không thôi.
-Mẩu thân người xem Vương Gia và Hoàng Thượng xuất chúng như vậy sao người lại nói họ xấu xí độc ác.
-Ta nào biết,ta nghe người ta đồn đại như vậy.
-Người xứng đáng với hoàng thượng và vương gia là của hai con, hai ả phế vật kia không xứng,mẩu thân người nghỉ cách gì đi,Nhược nhược lay lấy tay ả nói.
-Được,chỉ còn cách đó,ả ta nhìn hai đứa con gái ánh mắt ngoan độc cười tươi cho kế hoạch ả.
Nó với nhỏ đang trong phòng thì tiểu Bạch xuất hiện.
-Chủ nhân phu nhân và hai tiểu thư có âm mưu.
Nó biết rõ bọn nử nhân kia,nếu biết hoàng thượng vương gia đến sẽ nghỉ ra kế hạ lưu liền cho tiểu Bạch đi nghe ngóng.
-Được,huynh tìm cho ta một nam nhân lưu manh một chút tối nay ta muốn hắn chăm sóc mụi mụi ta chu đáo,nó cầm tách trà xoay xoay nói.
-Tuân lệnh,nói rồi Tiểu Bạch biến mất.
-Xem ra đêm nay có trò vui,xem phim 18+ không che nha,nhỏ vừa ăn vừa hí hửng nói…..