Bạn đang đọc Xuyên Về Cổ Đại Làm Lang Y – Chương 22
Kinh thành luôn náo nhiệt hơn so với bất kì huyện trấn nào, người người qua lại đông đúc, hai bên đường bày đầy những sạp hàng, nhộn nhịp y như ngày lễ
“cha, cha ơi, con muốn mua cái kia”, một tiểu nhân nhi khoảng chừng hai tuổi nắm lấy tay ca nhi đứng bên cạnh giật giật, dùng giọng nói non nớt của mình thu hút sự chú ý của y, bàn tay măng cụt chỉ về phí sạp bày bán kẹo hồ lô
Một ca nhi khác thấy vậy thì cúi người xuống chọt má nó, “Cố Minh Hiên, con có biết từ khi vào Kinh thành tới giờ mình đã đòi mua bao nhiêu thứ rồi không? Tay thúc vì xách đồ cho con mà sắp gãy tới nơi rồi đây này”
Cố Minh Hiên mặt nhăn thành cái bánh bao, ôm lấy chân người kia
“cha, cha, Hoa thúc thúc bắt nạt con”
Lý Ái Hoa nghe vậy thì trợn ngược mắt, “ta bắt nạt con khi nào, tên nhóc thúi này”
“cha ơi!!!”
Cố Hi thở dài bế Cố Minh Hiên vào lòng, vỗ mông bé một cái, nói: “ta lại thấy con đang bắt nạt Hoa thúc thúc thì đúng hơn đấy”
Lý Ái Hoa nghe cậu nói vậy thì lấy khăn trong tay áo ra chấm nước mắt
“chỉ có tiểu Hi là tốt với ta thôi”
“được rồi, không chơi nữa, chúng ta phải tìm nơi dừng chân trước đã, còn nhiều thời gian mà”, Cố Hi ngăn cản một lớn một nhỏ lại sắp tiếp tục chạnh chọe nhau
Cũng may trước khi trời tối, bọn họ đã tìm được một khách điếm để nghỉ ngơi
“ông chủ, cho chúng tôi hai phòng đơn”
Chưởng quầy thấy có khách đến thì cười tít mắt: “vâng, vừa khéo trên lầu hai còn hai phòng trống, để ta sai tiểu nhị đưa mọi người lên, quý khách còn gì dặn dò không?”
“chuẩn bị cho ta mỗi phòng một thùng tắm, sau đó dọn phần ăn ba người tới phòng ta là được”
Đợi chưởng quầy đáp ứng, Cố Hi mới lên phòng
– —————
Sáng hôm sau, Cố Hi đợi Lý Ái Hoa rửa mặt xong xuôi, ba người cùng dùng bữa rồi mới tiếp tục đi dạo Kinh thành
Cố Minh Hiên vác khuôn mặt nhỏ bé tràn ngập hưng phấn, hết chạy chỗ này đến chỗ khác, bộ dáng dư thừa năng lượng khiến Cố Hi và Lý Ái Hoa đều bật cười
Đi hết một vòng lớn, ba người dừng chân trước một hiệu thuốc khá vắng vẻ
Cố Hi tiến vào bên trong, cậu muốn mua vài loại dược liệu phổ biến, nơi này dù hơi hiu quạnh so với mấy gian khác nhưng cũng không đến nỗi chút dược liệu ấy cũng không có đi?
Chưởng quầy bên trong đang gật gà gật gù, thấy có người đến thì mới miễn cưỡng mở mắt nhìn bọn họ, hắn xua tay
“nếu các người tới đây khám bệnh thì đi tìm quán khác đi”
Lý Ái Hoa nghe hắn nói vậy thì sửng sốt đáp lời: “không khám bệnh? Nơi này rõ ràng là hiệu thuốc mà”
“trước đây thì có khám nhưng bây giờ đại phu đi hết rồi, nơi này cũng đang rao bán, ta chỉ nhận nhiệm vụ trông coi cửa hàng thôi”
Nghe chưởng quầy nói xong, một ý nghĩ lóe lên trong đầu Cố Hi
“nơi này đang rao bán, vậy đã có ai mua chưa?”
“chưa có, mọi người đều chê mặt tiền nơi này không tốt nên không ai muốn mua”
“vậy bán lại cho ta đi”
Chưởng quầy nghe Cố Hi nói vậy thì hết sức vui mừng, nào còn dáng vẻ buồn ngủ trước đó nữa
“công tử đợi chút, ta đi báo một tiếng với chủ nhân cửa tiệm để hai người trao đổi với nhau”
Cố Hi mỉm cười nói: “vậy làm phiền chưởng quầy rồi”
“không phiền, không phiền”, nói rồi ông ta mời ba người ngồi đợi, mình thì chạy đi thông tri với chủ cửa hàng
Lý Ái Hoa nhìn ngắm xung quanh, “tiểu Hi, ngươi sao đột nhiên lại muốn mua nơi này?”
“ta nghĩ mình đi nhiều nơi như vậy rồi mà vẫn chưa có một ngôi nhà của riêng mình, hôm nay gặp được nơi này coi như có duyên, dù sao thì ở nhà mình mua vẫn tốt hơn ở khách điếm”, Cố Hi lấy một chút điểm tâm trong túi bẻ nhỏ ra cho Cố Minh Hiên ăn
“ngươi nói có lý, vậy sau này chúng ta còn đi nơi khác không?”
“tạm thời ta chưa có ý định rời Kinh thành, để ngươi và Hiên nhi lang bạt theo ta lâu như vậy cũng không tốt, ta muốn định cư ở đây, dành dụm chút bạc cho Hiên nhi đi học”
“ra là vậy, ta thấy Kinh thành cũng rất tốt”
Hai người hàn huyên thêm một lát, chủ nhân cửa hàng đã tới
Cửa tiệm này tổng có hai tầng lầu, phía sau còn có tiểu viện tử rất thích hợp dùng để nghỉ ngơi, Cố Hi rất ưng ý nơi này
Trải qua một hồi thương lượng, hai người đã đạt thành hiệp nghị, Cố Hi đưa bạc, chủ cửa hàng đưa khế đất và giấy kinh doanh.
.