Xuyên Về Cổ Đại Làm Lang Y

Chương 13


Bạn đang đọc Xuyên Về Cổ Đại Làm Lang Y – Chương 13


Cố Hi dẫn họ vào căn phòng cậu chuyên dùng để bào chế thuốc, cửa vừa mở, hương dược liệu tươi mát tỏa ra, khiến tâm tình mọi người cảm thấy thoải mái hơn, đặc biệt là Diệp lão gia tử, ông thích nơi này vô cùng, thậm chí còn có ý định chiếm luôn căn phòng này của Cố Hi, cũng may là chưa có thực hiện
Cũng chính vì lí này mà Cố Hi không dẫn họ đến phòng khách, dù sao thì căn phòng này cũng đủ rộng, mọi người cũng cảm thấy thoải mái
“Hoa Hoa, ngươi giúp ta lấy một ít lá trà vừa phơi hôm qua ra đây”
“được, ngươi đợi chút”
“Diệp lão gia, Diệp công tử mời ngồi”
“vậy ta không khách khí nữa”, nói rồi Diệp lão gia tử liền lao vào ngồi chiếc chõng làm bằng trúc, phía lưng tựa có lót một lớp đệm mềm, thích hợp cho mấy người xương cốt già khụ như ông
Cố Hi thở dài, có chút bất lực trước điểm trẻ con này của Diệp lão gia tử: “Diệp lão gia, không phải ta đã nói xương cốt của ngài bây giờ không nên nằm giường mềm, phải nằm giường cứng một chút mới tốt sao?”

Diệp lão gia tử nhắm mắt giả vờ không nghe thấy lời nói của Cố Hi
“Cố Hi, ngươi không cần để ý đến đại tổ phụ đâu, đợi ta về nói lại với tiểu tổ phụ, người chắc chắn sẽ phải làm theo thôi”, miệng thì nhắc nhắc đến tổ phụ nhưng ánh mắt của Diệp Cẩm Tường lại ôn nhu đặt lên người cậu, từ đầu đến cuối không hề rời đi
Diệp Cẩm Tường vừa mới nhắc đến ba chữ tiểu tổ phụ, Diệp lão gia tử phản xạ có điều kiện mà ngồi phắt dậy, nhanh tay lấy tấm nệm lưng ra trước, sau đó mới nằm xuống nhấn mạnh nói: “ta có làm theo lời đại phu!”
Cố Hi mỉm cười, đôi tổ phụ – nội tôn này cũng thật là, nói cũng kì lạ, ở thế giới này tam thê tứ thiếp là chuyện thường tình, vậy mà hai đời Diệp gia lại kiên quyết chỉ lấy một chính thê, không thiếp thất.

Không biết đến đời Diệp Cẩm Tường có còn duy trì như vậy không
Đôi khi Cố Hi cảm thấy mình thật ích kỉ, nếu lập gia thất, cậu không muốn trượng phu nạp thiếp, dù sao thì Cố Hi là người hiện đại, cậu rất khó để chấp nhận việc phu quân của mình lại san sẻ tình yêu với người khác mà cậu thì lại không thể làm gì, đùa sao, mấy việc như này dù có đánh trống kêu oan người ta chỉ có cười vào mặt cậu nói đầu óc có vấn đề mà thôi
Thành ra cho đến tận bây giờ Cố Hi vẫn chưa dám quen ai, cũng có vài lần bà mai đến tận cửa rồi nhưng cậu không đồng ý, dù sao thì cậu vẫn còn trẻ, chưa có ý định lấy chồng
Cố Hi không ngốc, cậu biết Diệp Cẩm Tường có ý với mình, cũng có lúc cậu suy xét đến việc tiến thêm bước nữa cùng vị thiếu gia này, nhưng Cố Hi hiểu rõ tâm trí của mình, đó là cậu không có tình cảm với hắn, nếu cưỡng ép đến với nhau hay chỉ vì một suy nghĩ không thấu đáo của mình mà khiến cả hai đều đau khổ về sau thì thật là có lỗi, tốt nhất là nên làm rõ trước khi quá muộn, hôm nay có lẽ là cơ hội tốt để nói ra
Nghĩ đến đây Cố Hi không khỏi thở dài, tính ra thì cậu hơn người ta mấy tuổi liền, chỉ sợ một cậu nhóc mới 17 không chịu nổi bị người từ chối mà thôi
“trà tới rồi đây”, Lý Ái Hoa đem trà vào, đặt khay trà lên chiếc bàn lùn, sau đó khép nép ngồi phía sau cậu
Cố Hi nhận lấy, rót cho mỗi người một chén, hương thơm thoang thoảng của hoa nhài kết hợp mùi vị đắng nhẹ của lá trà tạo nên một hương vị khiến tâm hồn trở nên thư thái
Diệp lão gia tử nhấp nhẹ một ngụm, cảm nhận được hương hoa lan tỏa trong miệng, ý niệm đầu tiên trong đầu chính là Dương nhi nhất định sẽ thích hương vị này, ông hỏi Cố Hi
“Cố đại phu, trà này là do ngài chế ra sao?”

“cũng không hẳn, loại trà này là do ta may mắn được thưởng thức từ một người khác, thấy thích liền thử làm theo, mặc dù không được như của người kia nhưng vẫn có thể uống được”, Cố Hi cười từ tốn nói, cậu cũng không nói dối, trà này chỉ xuất hiện ở hiện đại, ngon hơn vị đắng chát kia nhiều
“có thể cho ta một ít không?”
“đương nhiên có thể, ngài đừng khách sáo”
“vậy thì đa tạ Cố đại phu, ân tình này ta nhất định sẽ trả”
“Diệp lão gia, ngài nói cái gì mà ân tình chứ, Cố Hi chỉ làm điều nên làm mà thôi”
Nói rồi, Diệp lão gia tử cười ha ha, ngồi tán gẫu với cậu, Diệp Cẩm Tường thi thoảng xen vào đôi câu, ánh mắt chung thủy dán lên người Cố Hi
— —
“mạch tượng của ngài rất bình thường, thân thể không có vấn đề gì cả, xương khớp chỉ đau khi trời trở lạnh thôi, ngài về nấu thuốc đúng như quy trình ta kê đơn, bồi bổ thân thể kết hợp với liệu trình xoa bóp ta đã dạy trước đó có thể giảm số lần tái phát”, Cố Hi một tay bắt mạch cho Diệp lão gia tử, một tay viết đơn thuốc, dòng chữ thanh thoát nhẹ nhàng uốn lượn trên trang giấy
Diệp Cẩm Tường: cảnh đẹp ý vui
Cố Hi đặt bút xuống, gập gọn đơn thuốc đưa cho Diệp Cẩm Tường đứng gần đó, còn dặn dò thêm vài điều cần chú ý, mà ai đó cũng rất chăm chú lắng nghe

Chợt bên ngoài trở nên ồn ào, tiếng Lý Ái Hoa vang lên, có chút bực: “tiểu thất, ngươi đứng lại cho ta, tiểu Hi đang bận, ngươi không thể làm phiền hắn!”
Một giọng nam ngây ngô đáp trả hắn: “không muốn! ta muốn Hi nhi, Hi nhi, ngươi đâu rồi?”
Cố Hi vội lễ phép xin lỗi hai tổ phụ nhà Diệp gia, sau đó liền ra ngoài, thấy hai người đang đuổi nhau loạn xạ quanh sân, cơn nhức đầu sáng nay vừa xẹp xuống lại có dấu hiệu nâng lên
“tiểu thất, Hoa Hoa, hai người đang làm gì?”
“Hi nhi”
“tiểu Hi”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.