Bạn đang đọc Xuyên Về 1983 – Chương 63-2
Từ Thận nghe vậy nhướng mày, biết là đã bàn bạc xong.
Hôm nay Trần Sâm cũng ở nhà máy này, nghe nói nhà máy đã tuyển được hai nhà thiết kế xuất sắc nên đến chào hỏi, sau đó ngồi bên cạnh Từ Thận ăn cơm.
Chu Lâm và Hà Nhuế ngồi xuống mới phát hiện bàn này toàn là trai đẹp, Thư Nhiên nhiều lần lên báo càng không cần phải nói, đẹp trai cực kỳ độc hành, từ đầu đến chân đều không hợp với thời đại này, rất có cá tính.
Ông chủ Từ từng lên báo cùng Thư Nhiên ngồi ở bên cạnh có ngoại hình rất thu hút, thoạt nhìn rất giống Thư Nhiên, đều xuất sắc và đặc biệt như vậy, cũng có chỗ khác nhau, ví dụ như khí chất Thư Nhiên rất ấm áp dịu dàng, khí chất của ông chủ Từ không dễ gần, làm cho người ta rất khó đoán.
Ánh mắt của hai nhà thiết kế quét qua Từ Thận, cuối cùng rơi vào trên người Trần Sâm, người này rất trầm mặc, để tóc ngắn, thoạt nhìn có hơi hung dữ, nhưng nếu như nhất định phải trao đổi, hai cô gái thà chọn Trần Sâm còn hơn Từ Thận?
“Có cần sắp xếp chỗ ở không?” Thư Nhiên hỏi.
“Có,” Hai cô gái vội vàng quay đi chỗ khác, Chu Lâm nói, “Nhưng chúng tôi không muốn sống trong nhà máy, chúng tôi muốn sống ở thành phố, tiện hơn, như vậy có được không?”
“Như vậy à” Thư Nhiên nhìn Trần Sâm: “Anh Sâm, gần nhà anh có chỗ nào thích hợp không? Ở gần thì đi muộn chút cũng được.”
Trần Sâm ngẩng đầu, suy nghĩ một chút, nói ngắn gọn: “Có.
”
“Vậy giao cho anh đi được không?” Thư Nhiên lại hỏi.
“Được” Trần Sâm gật đầu.
“Ừm,” Thư Nhiên cười nói với hai đồng nghiệp mới: “Cơm nước xong hai người đi xem với anh Sâm, tốt nhất buổi tối giải quyết xong.
Yên tâm, anh Sâm rất tốt, đáng tin cậy, ở gần anh ấy an toàn.
”
“Được.” Chu Lâm cùng Hà Nhuế gật đầu.
Ăn cơm trưa xong, Trần Sâm lái xe máy chở hai cô gái đi tìm nhà, cả buổi chiều đều giúp các cô dàn xếp ổn định, xong nhìn sắc trời, hắn sờ sờ đầu: “Các cô…ăn tối ở nhà tôi nhé?”
“Được.” Chu Lâm và Hà Nhuế đồng thanh.
Đến Trần gia vừa nhìn, a a, một tòa tứ hợp viện rất lớn, hóa ra là nhà giàu.
Trần Khải vừa về nhà chưa bao lâi, bỗng nhiên nhìn thấy anh trai dẫn theo hai cô gái về nhà, mắt trợn tròn: “Anh, anh…”
Em trai từ trước đến nay miệng chó không phun được ngà voi, Trần Sâm không đợi em trai mình nói xong đã tát một cái: “Đồng nghiệp mới trong nhà máy, nhà thiết kế.” Chỉ vào Chu Lâm: “Đây là Chu Lâm, gọi chị Lâm.
”
Trần Khải nhạt nhẽo: “Chị…Lâm”
“Đây là Hà Nhuế”, Trần Sâm nói.
”
Trần Khải chấp nhận số mệnh: “Chị Nhuế”
Họ trông trẻ hơn hắn rất nhiều.
“Đây là em trai tôi, Trần Khải.” Trần Sâm giới thiệu.
“Ôi, xin chào.” Hai cô gái nở nụ cười, họ lọt vào ổ của những anh chàng đẹp trai rồi.
Một năm nay Trần Khải được Thư Nhiên hun đúc cố gắng cải tạo, bây giờ đã thay đổi rất nhiều, biết cách ăn mặc, tính tình bớt nóng nảy, lời nói cử chỉ bắt đầu như một người của công ty mới nổi, khiến người ta yêu quý.
“Hai chị gái vào nhà ngồi đi.” Trần Khải nhiệt tình chào hỏi các cô nói: “Các chị đừng lo, nhà em chỉ có mẹ em là người lớn, bà rất hiếu khách.
”
“À cảm ơn cậu.” Hai cô gái gật đầu và nói.
Không giống như nhiều cô gái nhút nhát và hướng nội ngày nay, họ thực sự không ngại gặp người lớn tuổi!
Phụ nữ lớn tuổi có gì đáng sợ? Cũng đâu phải hồng thủy mãnh thú, đáng sợ là không đủ tự tin rộng lượng, sợ bị một ánh mắt chối bỏ, với tư cách là phụ nữ tiên phong, các cô không sợ.
Thư Nhiên và Từ Thận cũng tan ca, cùng nhau trở về tổ ấm yêu thương của bọn họ.
Một vấn đề Từ Thận nghẹn ở trong lòng nửa ngày, rảnh rỗi rốt cục không nhịn được hỏi: “Em muốn tác hợp bọn họ với nhau à? ”
“Gì cơ?” Thư Nhiên đơ một lát mới lắc đầu: “Không.
” Cậu chưa từng nghĩ tới chuyện này.
“Anh còn tưởng…” Từ Thận cười rộ lên.
“Vậy em còn có thể nhờ ai đây?” Thư Nhiên cũng rất bất đắc dĩ: “Chỉ có anh Sâm phù hợp nhất, anh ấy làm việc em yên tâm.
”
Một lát sau, Từ Thận cảm thán: “Nếu có thể nói chuyện cũng tốt.
”
“Xì” Thư Nhiên nhìn hắn: “Em xem như đã nhìn ra, anh thật sự quan tâm đến hôn sự của anh Sâm à? ”
“Đã ba mươi rồi, em nói xem?” Từ Thận cười cười.
Đối với chuyện của Trần Sâm, Từ Thận sau khi gặp Thư Nhiên bèn cảm thấy, nếu ai đó chủ động giúp đỡ, có lẽ mọi chuyện sẽ ổn thôi.
Thư Nhiên cảm thấy 30 không kết hôn thì sao đâu, rất tự tại luôn.
“Anh đừng bận tâm nữa”, Thư Nhiên nói: “Anh Sâm có ý sẽ tự mình tìm, không thể bởi vì bây giờ anh rất hạnh phúc, anh cảm thấy ai cũng đều muốn kết hôn.
”
Khoảng cách thời đại đặt ở chỗ này, ba mươi tuổi không kết hôn trong mắt Thư Nhiên không phải là vấn đề, nhưng Từ Thận không nghĩ như vậy, nếu không hắn đã không thể sắp xếp hôn sự cho mình ở tuổi hai mươi.
“Anh ấy đương nhiên muốn, ” Từ Thận nghiêng đầu nhìn: “Em tưởng độc thân rất tốt à?”
“Vậy thì thuận theo tự nhiên, ” Thư Nhiên nói: “Duyên phận khó nói, hữu duyên có thể vượt qua trăm núi ngàn sông ở bên nhau.”
Cậu nhìn Từ Thận, nhân duyên này của mình đâu chỉ là vượt qua trăm núi ngàn sông mà là vượt qua 40 năm.
“Ừm.” Từ Thận gật đầu.
Nhà thiết kế mới vào làm việc, Thư Nhiên vẫn phải tới nhà máy huớng dẫn các cô làm quen với công việc, cố gắng bàn giao các vấn đề thiết kế ở đây càng sớm càng tốt, rồi tập trung phát triển các lĩnh vực mới ở Bắc Kinh.
Giữa tháng bảy, thời tiết ở Nam thị vô cùng nóng bức, Thư Nhiên vốn bận rộn với công việc chợt nhớ sắp tới sinh nhật của mình, à không, bây giờ là sinh nhật của Từ Thận.
______________
Chương này ngắn bất ngờ.
P/s: Tác giả toàn gộp 2 chương vào làm 1 đó =.=.