Xuyên Vào Game Thiếu Nữ, Ta Phải Làm Nữ Phụ Thật Sao? Ôi Không!

Chương 23: Giấc mơ kỳ lạ cùng cảm xúc của Theresa (1)


Đọc truyện Xuyên Vào Game Thiếu Nữ, Ta Phải Làm Nữ Phụ Thật Sao? Ôi Không! – Chương 23: Giấc mơ kỳ lạ cùng cảm xúc của Theresa (1)

Khi mở mắt ra ta phát hiện mình đang ngồi dựa vào một gốc cây kế bên là một người con gái xa lạ đang trách mắng ta?

“Này Alice em có nghe chị nói không đấy?”

“…”

“Thôi được rồi chị vào trước đây em hãy ở ngoài đây thêm một chút nữa rồi vào.”

“…”

“Haizz… Em tính chơi trò im lặng với chị à?”

Cô gái nhìn ta thở dài rồi bước vào căn nhà hay phải nói là căn biệt thự. 

Ta nheo mắt nhìn cô gái đi vào rồi đứng dậy quan sát xung quanh. Nước anh thời cũ? Nhìn đến bộ quần áo mặc trên người ta sốc đến nổi hai chân run rẩy.

Váy Maid sọc xanh… 

Là váy Maid sọc xanh ấy!! Dừng lại cơn run rẩy từ chân, cảm thấy trên đầu có gì đó ta đưa tay lên sờ. 

Băng đô nơ thỏ? Haha cute đấy mà khoan nhầm vấn đề! 

Tạo hình này phong cảnh này sao khá giống Alice in Wonderland thế này? Nghĩ đến một chuyện ta lập tức phủ phận ngay, nhìn đến mái tóc màu vàng rơi khỏi vai, ta suy sụp quỵ xuống. 

Ôi không! Ta xuyên đến thế giới mới rồi ư? Nhưng lại là thế giới của Alice…


Ta có thể khóc được không? 

Huhu…

Ôm mặt ngồi khóc ở dưới gốc cây mặc dù trên mặt không có một giọt nước mắt nào. 

Dù là khóc nhưng bên trong lại đang cố gắng gọi Iori.

“Iori!!”

“Iori!! Ngươi ở đâu tên khốn chết tiệt kia.” 

“Bật đài phát âm của ngươi lên coi!!”

“Iori nếu ngươi không trả lời ta từ bỏ quan hệ với ngươi đấy!”

….

Không xong, Iori không trả lời, đã có chuyện gì xảy ra? Lần cuối ta nhớ là mình đang tìm cách phá vỡ phong ấn sau đó… Không có sau đó nữa. Chuyện gì xảy ra sau đó ta không thể nhớ, mỗi lần nhớ là lại đau đầu. Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra? Phong ấn đã được phá vỡ chưa? 

Thật nhức đầu mà…

Sống một mình trong thế giới xa lạ cũng mà không thể nói là xa lạ khi biết trước nội dung, nhưng không có Iori khiến ta sống không nổi. 

Iori là bạn của ta… Từ khi sinh ra Iori đã ở bên cạnh ta rồi. Ta với Iori như hình với bóng không thể tách ra được. Đôi khi ta cũng coi Iori như là một người anh trai thay thế nhưng nó đã được phá vỡ bởi ta chỉ có một người anh trai và người đó sẽ không bao giờ bị thay thế mãi mãi là thế.

Tình cảm cùng lòng trung thành ta giành cho anh trai lớn đến nổi ta muốn phát điên, ta đã quên mất lý do tại sao ta lại yêu anh trai nhưng nó cứ như là một lập trình đã được cái đặt sẵn trong đầu ta. 

Yêu anh hai… Bảo vệ anh hai, đó là điều duy nhất ta có thể làm cho anh ấy. Nhưng anh ấy lại làm một chuyện ta không ngờ đến đó chính là…

PHẢN BỘI!!!

“Phản bội” Hai từ này đã khiến lòng căm thù trong lòng ta dâng đến mức sôi trào.

Giết!

Giết! 

Giết!

“Theresa ngươi phải giết anh trai của mình. Cảm giác bị phản bội có phải rất đau không? Cho nên hãy giết anh ta đi Theresa yêu dấu.”


Lúc đó có một giọng nói không rõ nói với ta như thế và rồi chính tay ta đã giết anh trai mình người mà ta đã thề sẽ yêu và bảo vệ đến cuối cuộc đời.

Thật đau khổ nhìn bàn tay xuyên qua bụng anh trai mình khiến ta sợ hãi. Cảm giác mất đi người mình yêu đau đến không tả nổi. 

Khuôn mặt anh ấy giờ tôi cũng không nhớ nổi, cái khuôn mặt đó khi gần chết anh ấy lại nở nụ cười với tôi.

Tôi quỳ trước xác của anh trai khóc rất to.

Rồi giọng nói ấy lại vang lên một lần nữa.

“Ta sẽ đến đón ngươi Theresa…”

Sau khi giọng nói đó kết thúc ta mới cảm thấy Iori ở bên trong cơ thể ta, thật kỳ lạ Iori tại sao lại không ngăn cản việc ta giết anh trai?

Và đáp lại ta đó chính là “Việc đó sẽ tốt cho ngươi Theresa” Đó chính là những gì Iori đã nói với ta. 

Tốt? Thực sự là tốt sao?

Cũng vì câu đó mà Iori đã nói với ta nên mối quan hệ giữa hai người chỉ dừng ở mức bạn bè.

Tại sao ta lại nhớ đến những thứ này nhỉ? 

Không được Theresa, ngươi phải tìm cách quay về thế giới tối đen đó cùng Iori rồi bắt đầu một cuộc sống không giả tạo. Cùng Iori tạo nên một cuộc sống khác trên thế giới con người đó sẽ là mục tiêu hiện tại của ta.

Vỗ mặt hai cái ta đứng lên bước chân vào nhà để tìm cách quay về thì bụi cây kế bên vang lên tiếng động.

Ta cảnh giác đi lại bụi cây đó thì một thứ bất ngờ xông lên trước mặt ta, ta nhanh chóng ngồi xuống tránh.

Con nào chơi bóng ném vào mặt bà đấy!!?? 


Quay người lại nhìn cái thứ vừa mới xông vào mặt khi nhìn rõ ta lập tức hộc máu.

Một con thỏ màu trắng mặc đồ đeo đồng hồ bên hông đây chẳng phải là White Rabbit sao?

Khi nhìn đến nhân vật này ta lại nhớ đến một chuyện quan trọng.

Thế giới Alice in Wonderland mà ta xuyên đến là phiên bản nào đây? Tiểu thuyết? Hoạt hình? Phim hay Game? 

Đ* nhiều phiên bản thế này ta biết phải sống làm sao đây?

Nhìn dáng vẻ của con thỏ trước mặt là muốn ta đi theo nó chứ gì? Ta xì mũi khinh thường, ta đây không đi đấy ngươi làm gì được ta? Tôi quyết định không muốn làm theo kịch bản, ta còn phải đi tìm cách quay trở về có rãnh hơi đâu mà xuyên đến vùng đất kỳ bí?

Có vẻ như con thỏ cảm thấy sự khinh bỉ của ta thì dùng tay gãi gãi đầu thấy ta chuẩn bị đi thì gấp gáp lên. 

Ta trợn mắt nhìn con thỏ biến thành người thanh niên đẹp trai tai thỏ xuất hiện trước mặt, cảm giác chân không chạm đất khiến ta giật mình hóa ra người thanh niên tai thỏ bế ta lên rồi chạy đi. 

“Á!!!!!!”

Giây tiếp theo ta đã lọt hố từ bao giờ, người thanh niên tai thỏ đã quay trở lại nguyên hình và đang xem đồng hồ bên cạnh, ta cố gắng giữ váy không bị bay lên và hưởng thụ cảm giác “rơi hố” Trong đầu ta hiện chỉ có một suy nghĩ.

Có ai xui xẻo như tôi không?

Tác giả có điều muốn nói: Trang sẽ ra chương sau chậm hơn vì bận làm quen với dụng cụ vẽ mới cùng thiết kế nhân vật của truyện nên hãy cố gắng chờ khi ta phác họa nhân vật Alisha xong nhé.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.