Bạn đang đọc Xuyên Tới Thập Niên 80 Làm Cục Cưng May Mắn – Chương 32
Thẩm lão thái thái thấy một màn như vậy, đôi mắt không nhịn được có chút ướt át.
“Xem ra Điềm Điềm ảnh hưởng rất lớn tới Hạo Nhi, Điềm Điềm thích cười, lại hoạt bát, nói không chừng có thể khiến cho Hạo Nhi cởi mở hơn một chút.
”Thẩm Xảo Anh chỉ cảm thấy cảnh tượng trước mặt giống như đã từng thấy ở đâu rồi, đây không phải là phiên bản Điềm Điềm chơi cùng Cố Cẩm Châu hay sao?“Điềm Điềm là cái khai tâm quả.
”Thẩm lão thái thái nhịn không được gật đầu: “Không sai, Xảo Anh a, nếu không sau này khi không có việc gì thì mang theo Điềm Điềm trở về, ở chung với Hạo Nhi nhiều một chút, có lẽ tính tình của Hạo Nhi sẽ có chút biến hóa.
”Thẩm Xảo Anh tự nhiên là không có ý kiến, Thẩm Hạo là cháu trai của cô, thân thế lại nhấp nhô như vậy, rất là thương tiếc cho Thẩm Hạo.
Nếu có thể thay đổi tính tình giúp Thẩm Hạo, thì không còn gì tốt hơn.
Chỉ là! ! “Điềm Điềm cùng Hạo Nhi ở chung cũng hữu hạn, con cũng không có khả năng thường thường trở về được, mẹ, ngọn nguồn chuyện này vẫn là ở trên người anh hai, nên khuyên nhủ anh ấy không nên cứ tiếp tục như vậy, thật sự không được con sẽ đi tìm anh hai để nói chuyện.
”Thẩm lão thái thái sao lại không biết đạo lý này cơ chứ, chỉ là trước đó đạo lý lớn đạo lý nhỏ đều nói không biết bao nhiêu lần, cố tình Thẩm Xuân Minh cứ muốn để tâm vào chuyện vụn vặt, này có thể có cách nào khác cơ nào?Khi nói chuyện, thời gian trôi qua thật mau, Tô Điềm Điềm có thể là do ban ngày chơi quá mệt mỏi, sớm đã bắt đầu mệt mỏi rã rời, Thẩm Xảo Anh liền ôm Tô Điềm Điềm trở về phòng, Thẩm Hạo nhưng thật ra có chút không tha.
Cậu cảm thấy tiểu biểu muội thực đáng yêu, chơi cùng tiểu biểu muội cũng rất vui vẻ! !.
Căn phòng của Thẩm Xảo Anh ở trước khi đi lấy chồng vẫn còn giữ nguyên, tuy nói một nhà 4 người ở chung một phòng có chút chen chúc, nhưng rốt cuộc cũng không phải ở lâu, chỉ cần tạm chấp nhận một đêm là được rồi.
Thẩm Xảo Anh nhìn thấy Tô Minh Thương trở về phòng, nhịn không được hỏi: “Ba nói gì với anh thế?”“Không có gì, chính là hỏi một chút tình huống của Điềm Điềm, ba lo lắng em bị tủi thân, ngoài ra còn hỏi anh ngày sau có tính toán gì không, mắt thấy cuộc sống ngày càng rộng rãi, người làm buôn bán ngày càng nhiều, không còn dễ làm như trước kia nữa.
”Tô Minh Thương ngồi ở mép giường, nhìn vợ dỗ hai đứa nhỏ, nói: “Anh thấy ý của ba tựa hồ là muốn đi lên huyện thành làm buôn bán, tốt nhất là có thể hợp tác với người trong huyện thành.
”Thẩm Xảo Anh cũng không hiểu mấy thứ này cho lắm, nhưng hai năm trước có lẽ bởi vì nguyên nhân từ mấy năm trước, rất nhiều người cũng không dám quang minh chính đại đi làm ăn buôn bán, gần nhất lại không như vậy.
“Người trong thôn đi lên huyện thành bán đồ xác thật là nhiều hơn so với dĩ vãng, nhưng chúng ta cũng chẳng có quan hệ gì ở huyện thành, như thế nào có thể cùng người ở huyện thành làm buôn bán? Người thành phố luôn luôn coi thường người trong thôn, sẽ đồng ý hợp tác sao?”Thẩm Xảo Anh vẻ mặt lo lắng, làm Tô Minh Thương có chút buồn cười: “Không có việc gì, đợi đến khi vào trong thành phố làm buôn bán lại nói chuyện sau, nếu kinh doanh tốt, luôn sẽ có người tìm đến hợp tác.
”“Cũng là.
” Thẩm Xảo Anh nghĩ lại, cảm thấy Tô Minh Thương nói có đạo lý, “Đúng rồi, còn có chuyện muốn nhờ anh hỗ trợ, quan hệ giữa anh với anh hai vẫn luôn rất tốt, giúp đỡ khuyên nhủ anh hai, không thể vẫn luôn bỏ lơ không quan tâm Hạo Nhi như vậy được, thật tốt mà ở chung với nhau.
”Tô Minh Thương biết chuyện giữa Thẩm Xuân Minh và Thẩm Hạo, lúc trước cũng không phải chưa từng khuyên nhủ anh ấy, đáng tiếc Thẩm Xuân Minh chính là không đi ra được nỗi đau mất vợ.
“Lúc trước anh cũng đã khuyên rồi, chính là vô dụng, hiện tại khuyên có tác dụng sao?”“Tóm lại vẫn nên khuyên nhủ lần nữa, lúc trước là anh hai mới vừa mất vợ, trong lòng vẫn tràn đầy bi thương, hiện tại Hạo Nhi cũng được 3 tuổi rồi, không đến mức hiện tại vẫn còn bi thương đau lòng như trước đó chứ?”Thẩm Xảo Anh cảm thấy thời gian có thể hòa tan bi thương, có lẽ hiện tại đã đỡ hơn rất nhiều rồi sao?Tô Minh Thương hiểu ý của Thẩm Xảo Anh, “Vậy anh thử khuyên một chút, nhưng không nhất định sẽ có tác dụng.
”.