Xuyên Tới Thập Niên 80 Làm Cục Cưng May Mắn

Chương 29


Bạn đang đọc Xuyên Tới Thập Niên 80 Làm Cục Cưng May Mắn – Chương 29


Mặc dù không thể tinh tường nói hoàn chỉnh một câu như người lớn, nhưng cũng có thể nói được câu dài hơn một chút.

Tô Minh Thương nhìn theo ra ngoài cửa, quả nhiên phát hiện nhà con trai nhà mình đang cùng mấy đứa bé nhà họ Thẩm đang chơi với nhau ở ngoài sân, mấy đứa bé nhà họ Thẩm đều là tuổi còn nhỏ, phỏng chừng cảm thấy Điềm Điềm quá nhỏ, lại là bé gái.

Không tiện chơi cùng nhau, vì thế liền lôi kéo Tô Văn Thành đi bên ngoài, Tô Điềm Điềm liền bị bỏ lại một mình.

Thẩm lão gia tử cũng xem như hiểu rõ, trong lúc nhất thời không biết nói sao mới tốt.


Vì thế, bế Tô Điềm Điềm lên, cố ý dùng chòm râu cọ co khuôn mặt nhỏ của Tô Điềm Điềm, chọc cho Tô Điềm Điềm cười to ha ha, nhưng trong mắt lại toàn là tủi thân.

“Ông ngoại ~” nghe được giọng sữa làm nũng của cháu ngoại, Thẩm lão gia tử dừng lại động tác, Tô Điềm Điềm liền nhân cơ hội nhảy ra khỏi lòng của Thẩm lão gia tử, chạy thẳng sang vòng tay ôm ấp của Tô Minh Thương.

Lúc này, vừa lúc Thẩm Xảo Anh cùng Thẩm lão thái thái từ trong phòng bước ra, nhìn thấy một màn như vậy, có chút kỳ quái.

“Ông già, ông làm cái gì thế? Điềm Điềm đều trực tiếp trốn vào trong ngực con rể rồi kìa?” Thẩm lão thái thái không chút khách khí trực tiếp đặt câu hỏi.

Thẩm lão gia tử không nghĩ tới bị vợ bắt ngay tại trận, không muốn nhắc lại hành động ấu trĩ vừa rồi của mình, trong lúc nhất thời sắc mặt vô cùng xấu hổ.

Tô Minh Thương thấy thế, vội vàng hoà giải: “Vừa mới là ba vợ đang nô đùa với Điềm Điềm mà thôi.

”Thẩm lão thái thái còn muốn tiếp tục khiển trách, nhưng nhìn thấy thần sắc của Thẩm lão gia tử, cuối cùng vẫn là chưa nói ra khỏi miệng.

Hai vợ chồng tụ lại một chỗ, Thẩm Xảo Anh liền đem đồ vật mang theo đưa cho hai ông bà Thẩm, Thẩm lão thái thái mở ra tấm vải che ở bên trên, phát hiện bên trong đều là thịt cùng trứng gà, còn có một ít rau xanh.


Thẩm lão gia tử cùng Thẩm lão thái thái hai mặt nhìn nhau, Thẩm lão thái thái vội vã không ngừng hỏi: “Xảo Anh, mấy thứ này con có nói qua với mẹ chồng của con chưa? Chỗ này cũng đâu có ít chứ? Mẹ chồng con đồng ý sao?”Bà là bà biết Tôn Hương Liên, đều công bằng đối đãi với mỗi cô con dâu, mỗi khi con dâu về nhà mẹ, đồ vật mang theo hẳn là đều sẽ giống nhau.

Ngoại trừ con dâu cả, còn có ba cô con dâu, đây chính là quá mức hào phóng.

Vừa mới bà có nhìn sơ qua, trứng gà bên trong cũng không ít, cho dù rau củ không đáng là bao, nhưng thịt ít nhất cũng phải tầm 10 cân (5kg), chỉ sợ không chỉ như thế.

Dù cho điều kiện nhà họ Tô có tốt, nhưng cũng không tốt đến mức này đó chứ?Thẩm Xảo Anh thấy ba mẹ hiểu lầm, vội vàng giải thích nói: “Hiện tại trong nhà là không thiếu thịt và trứng gà, bắt đầu từ năm ngooái, gà nuôi nhà số lần đẻ trứng tăng lên, mỗi lần cũng đẻ rất nhiều, gom góp được một đống trứng gà, trong nhà ăn không hết còn cầm đi bán ở trên huyện thành ấy chứ.

”Thẩm Xảo Anh nói xong, liền đưa mắt ra hiệu cho Tô Minh Thương, Tô Minh Thương ngầm hiểu, lập tức nói tiếp nói: “Đúng vậy, hơn nữa thường thường còn sẽ có một ít lợn rừng thỏ hoang gà rừng linh tinh đâm chết ở phụ cận gần nhà, trong nhà là không lo thiếu thịt ăn.

”Thẩm lão gia tử ngây dại, ngay cả dâu cũng quên vuốt, “Hai đứa nói thật hả? Không phải dỗ dành chúng ta đó chứ?”Thẩm Xảo Anh bất đắc dĩ: “Ba, thôn Tuyền Hải cách đây cũng không xa, nếu là ba không tin, ngày khác ba đi sang thôn hỏi một chút, chẳng phải sẽ biết hay sao?”Lời này vừa ra tới, Thẩm lão gia tử cùng Thẩm lão thái thái lập tức liền tin, không nghĩ tới con gái mình lại gả đến chỗ tốt như vậy.


Tô Minh Thương và anh hai Thẩm Xuân Minh của Thẩm Xảo Anh là bạn học cùng, cũng là bạn tốt, sau càng là cùng nhau đi lên huyện thành làm chút buôn bán nhỏ, quan hệ rất là tốt, cũng bởi vậy mà Thẩm Xảo Anh mới quen biết Tô Minh Thương, rồi yêu nhau.

“Trước kia ta và ba con quả nhiên là không nhìn lầm, cuộc sống sau này ở nhà họ Tô khẳng định sẽ tốt.

”Thẩm Xảo Anh có chút xấu hổ mà nhìn về phía Tô Minh Thương, nhưng thật ra Tô Minh Thương lại không cảm thấy gì.

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.