Bạn đang đọc Xuyên Thư Nam Phụ Thời Mạt Thế – Chương 12
Ngày hôm sau Chu Lộc ở trong không gian tu luyện, còn Lôi Vũ, Lôi Bảo, Du Long thì bị Chu Lộc sai đi thu thập vật tư, y đã kể chi tiết cho họ nghe về tình hình lúc mạt thế rồi, ba người này iq cao hơn y nên chắc sẽ chuẩn bị chu toàn hơn.
Quả thật cả ba suy tính kỹ càng hơn Chu Lộc nhiều, nguyên một ngày hôm đó ba người chạy 3 chiếc xe đi khắp thành phố mua vật tư, nào là xăng, dầu, thuốc men, gạo, bột,.
.
và cả mấy món đồ linh tinh hữu dụng khác nữa, kho 69 bây giờ có cách 1 tiếng là là có 2,3 xe hàng chạy tới giao đồ, tối đó trong kho được xếp đồ kín mít, sắp tràn ra ngoài luôn rồi.
Sáng hôm sau, khi đã ăn sáng xong Chu Lộc theo 3 người đến kho hàng, để gom đồ vào không gian, hôm nay bọn họ lại tiếp tục thu thập vậy tư, Chu Lộc không có hứng thú liền bắt taxi đi vòng vòng chơi.
Lúc này taxi chạy ngang một tòa lâu đài, phía trước treo hai chữ lớn Chu Lộc bỗng dưng nhớ tới người nam nhân tên Triệu Hiên lúc bán đồ cổ, Chu Lộc kêu bác tài dừng ở cửa lâu đài, thanh toán tiền xe sau đó bước xuống.
Nhân viên liền đi ra tiếp y, ân cần hỏi:
“Ngài cần gì ạ?”
Chu Lộc nói: “Tôi đến Hội Đấu Giá” y cảm thấy hơi hứng thú với cái này
Nhân viên nhấc điện thoại lên gửi tin nhắn cho ai đó, xong xuôi nhân viên nói:
“Mời ngài đi theo tôi” sau đó nhân viên dẫn Chu Lộc đến một hội trường chứa khoảng mấy trăm người, Chu Lộc nhìn xung quanh, chọn một hàng ghế trống trải ngồi xuống, nhân viên lập tức bưng nước và bắp rang tới đưa cho Chu Lộc, sau đó nói:
“Xin ngài ngồi đợi một chút, bởi vì hội đấu giá khoảng 15p nữa mới bắt đầu” sau khi nói xong nhân viên liền lui đi.
Chu Lộc cầm nước và bắp rang, bỗng cảm thấy sai sai, hình như y đi hội đấu giá, chứ không phải đi CGV xem phim, nước với bắp rang là cái quái gì vậy, với cả hình như cả rạp phim chỉ có duy nhất mình y là được dâng nước với bắp rang, trời ơi cái qq gì dzẫy.
Lúc này ở phía trước Chu Lộc mấy hàng ghế, có một người nam nhân tuấn tú, nhìn biểu cảm vi diệu trên mặt Chu Lộc mà bật cười, sau đó nam nhân quay sang nói với nhân viên:
“Làm tốt lắm, tháng này tăng lương”
Tên này đúng là Triệu Hiên, không biết có phải là do duyên phận hay không mà hôm nay hắn đột nhiên muốn đi hội đấu giá, đang ngồi chờ thì nhận được tin bạn nhỏ nào đó đến hội đấu giá, y xấu xa trêu đùa bạn nhỏ một xíu.
15p sau một giọng nói vang lên:
“Xin chào tất cả quý vị có mặt tại hội đấu giá hôm nay, biết các vị đang rất là mong chờ nên tôi cũng không nói nhiều nữa, tôi tuyên bố hội đấu giá bắt đầu”
MC này rất hay, biết nắm bắt tâm lý mọi người, không nói dài dòng như những người khác, lúc này sàn đấu giá nâng lên 3 món đồ.
“Hôm nay Cổ Trạch chỉ đấu giá 3 món đồ duy nhất, ba món đồ này đều là đồ cực hiếm được ông chủ của Cổ Trạch vất vả tìm kiếm mấy tháng nay” MC vừa nói vừa lại gần cái hộp gỗ giữa sân khấu, mọi người đều im lặng nhìn chằm chằm vào MC và cái hộp gỗ.
” Đây là món hàng đầu tiên ” MC nói xong liền mở chiếc hộp ra, bên trong chính là một khối ngọc bội hình rồng màu vàng, điểm đặc biệt của nó chính là miếng ngọc này đang phát ra một chút ánh sáng màu vàng.
Bên dưới vang lên nhiều tiếng xì xầm, bàn luận đây là gì, Chu Lộc nhìn kỹ vào miếng ngọc bội phát hiện bên trong nó có linh khí, đây là một món pháp bảo sơ giai, có công dụng bảo hộ thân thể, nhưng đáng tiếc nó đã sắp hỏng rồi, chắc chỉ có thể đỡ cho người đeo nó thoát khỏi 2 lần gặp nguy hiểm nữa thôi.
MC giới thiệu: “Như các vị đã thấy đây là một khối ngọc bội, nhưng nó không bình thường đâu nha, nó có một công dụng rất hay đó là có thể bảo vệ được người đeo nó không gặp nguy hiểm, các vị không tin thì hãy xem video sau” sau đó phát video lên
Trong video có một người cầm dao phóng thẳng vào một người đang đeo ngọc bội, lúc cây dao gần tới, ngọc bội phát ra ánh sáng màu vàng ngăn cây dao lại, cây dao bị ngăn lại rớt xuống đất.
“Chúng tôi lấy danh dự của Cổ Trạch ra để cam đoan video là thật, ngọc bội cũng là thật, nếu như các vị mua về mà ngọc bội không bảo vệ được các vị khỏi nguy hiểm thì Cổ Trạch sẽ đền lại gấp 5 lần với mức giá mà các vị đã mua” MC nói
Lúc nãy đa số mọi người đều không tin, còn bây giờ cũng không còn nghi ngờ gì, dù sao Cổ Trạch cũng là một tổ chức uy tín không thể nào lừa mọi người được, quan trọng là đền gấp 5 lần.
“Giá khởi điểm là 2 tỷ, mỗi lần nâng giá nhiều nhất là 2 tỷ ít nhất là 200 triệu, mời mọi người bắt đầu” MC báo giá
“2 tỷ 5”
“3 tỷ”
“3 tỷ 7”
“5 tỷ”
!.
.
Mọi người thi nhau đấu giá, Chu Lộc không nói gì chỉ ngồi nhìn, lúc này ghế bên cạnh y có người ngồi xuống, người này hỏi Chu Lộc:
“Cậu nói xem tôi có nên mua không?”
Chu Lộc nghe giọng này hơi quen, nhưng không nhớ ra là ai, hờ hững đáp:
“Tôi khuyên anh đừng nên mua, món đồ này tuy lợi hại thật đấy nhưng chỉ còn khoảng 2 lần sử dụng thôi”
“Ồ, vậy nghe cậu” người bên cạnh nói
Chu Lộc sửng sốt, vậy mà tin liền luôn, y quay sang nhìn mặt người bên cạnh, lúc này hắn cũng đang nhìn Chu Lộc, y thấy gương mặt này quen quen, nhìn kỹ một chút liền nhớ ra:
“Triệu Hiên? Sao anh lại ở đây”
“Sao tôi lại không thể ở đây” Triệu Hiên cười nói
“Tôi nhớ anh làm trong Cổ Trạch mà, tự tham gia đấu giá nơi mình làm cũng được hả” Chu Lộc nói
“Hahaha tôi làm thì làm chứ có phải muốn lấy món nào thì lấy đâu, phải mua chứ” Triệu Hiên cười lớn trả lời y
“À ra vậy” Chu Lộc xấu hổ đáp
Triệu Hiên hỏi: ” Sao cậu biết món đồ đó chỉ còn 2 lần sử dụng”
Chu Lộc: “Bí mật”
Triệu Hiên: “Hahaha thú vị”
Lúc hai người nói chuyện món đồ đã được đẩy lên 25 tỷ, chốc sau nó đã được bán cho một người đàn ông khoảng 40 tuổi với cái giá 30 tỷ.
“Đây là món thứ hai” MC lấy món đồ thứ hai ra, vén tấm màn che ra, bên trong là một chiếc vòng tay bằng ngọc, xung quanh được khảm những loại đá đủ màu, có hình thù rất kỳ lạ, mấy viên đá này đang phát ra ánh sáng như cầu vồng, Chu Lộc nhìn sơ qua phát hiện linh khí trong đó hơi lạ.
MC giới thiệu: “Món đồ này đã được ông chủ tìm thấy khi đi ngang qua một bộ lạc thiểu số ở một vùng đất lạ trên biển Thái Bình Dương, chiếc vòng tay này có một truyền thuyết gắn liền với nó, truyền thuyết kể rằng nếu ai được chiếc vòng này nhận làm chủ thì người đó sẽ được trường sinh bất lão”
“Giá khởi điểm là 4 tỷ, mỗi lần nâng giá nhiều nhất là 2 tỷ ít nhất là 200 triệu, mời mọi người bắt đầu” MC bắt đầu đấu giá
Lần này ít người đấu giá hơn, bởi lẽ chuyện này hơi hoang đường, người mua đa số là phụ nữ, chắc tại vì đẹp, lúc này Chu Lộc nói với Triệu Hiên:
“Mua đi, nó có duyên với anh đó, tuy không thể giúp anh trường sinh bất lão như truyền thuyết nhưng nó có thể bảo vệ và giúp anh sống lâu hơn” y có thể cảm nhận được linh khí này khá thích Triệu Hiên, kỳ diệu vãi
Triệu Hiên vui vẻ nói: “Thật à” không hiểu sao hắn lại không nghi ngờ lời nói của Chu Lộc một xíu nào.
Hắn bắt đầu tham gia vào cuộc đấu giá, cuối cùng mua được nó với giá 17 tỷ, Chu Lộc cảm thấy Cổ Trạch chắc lỗ nặng rồi, món bảo bối như vậy mà chỉ có giá 17 tỷ, còn cái món sắp hư hồi nãy thì lên đến 30 tỷ, sắp đền tụt quần.
“Đây là món thứ ba cũng là món cuối cùng trong buổi đấu giá hôm nay” MC lấy ra một cái hộp ngọc, mở nó ra, bên trong là 7 chiếc nhẫn có kiểu dáng giống nhau đều đính một viên đá ở trên đó, chổ khác duy nhất đó chính là màu sắc viên đá, mỗi một chiếc là một màu, đúng 7 màu.
“Món này thì ông chủ nói ông nhặt được trong một hang động bí ẩn, tuy không biết tác dụng là gì nhưng có thể khẳng định nó đã tồn tại hơn chục ngàn năm, bởi vì loại hộp ngọc dùng để đựng nó là một loại ngọc chưa được khám phá ra trong khoảng ngàn năm nay” MC nói.
“Giá khởi điểm 7 tỷ, mỗi lần nâng giá tối thiểu 300 triệu, tối đa là 4 tỷ, mời câc vị đấu giá” MC nói.
“11 tỷ” Chu Lộc ra giá đầu tiên, y có thể cảm nhận được có một chiếc nhẫn đang kêu gọi mình.
“13 tỷ” một người khác ra giá
“14 tỷ 5”
” 16 tỷ”
“18 tỷ 5”
“24 tỷ 5” Chu Lộc tiếp tục ra giá, trước khi bắt đầu y đã hỏi mượn tiền của Triệu Hiên rồi nên không cần lo về tiền.
Một lúc sau
” 32 tỷ ” Chu Lộc ra giá lần cuối
“32 tỷ lần 1”
“32 tỷ lần 2”
“32 tỷ lần 3”
“Món hàng số ba đã được bán cho quý khách ở hàng ghế số 15” MC tuyên bố.
Chu Lộc thở phào, y mượn của Triệu Hiên 20 tỷ, trong tay y còn có 15 tỷ thôi nếu có ai mà ra giá tiếp chắc y đã dừng cuộc chơi rồi.
Đấu giá kết thúc, Chu Lộc, Triệu Hiên và người mua miếng ngọc bội đi đến phía sau sàn đấu giá để lấy hàng, thanh toán xong Triệu Hiên mời y đi ăn trưa, Chu Lộc nghĩ nghĩ đối phương cũng dù gì cũng là chủ nợ của mình nên cũng không có từ chối.
Ăn xong, Triệu Hiên chở y về nhà, trước khi đi y nói với hắn:
“Đợi 5 ngày nữa tôi sẽ trả tiền cho anh” mà chắc lúc đó anh cũng quên thôi hí hí
Triệu Hiên cười nói: “Được”
Chu Lộc nói thêm: ” Anh về nhà chuẩn bị nhiều nhiều đồ ăn nước uống, tốt nhất là đủ mở một cái siêu thị á “
Triệu Hiên nhướng mài: “Để làm gì?”
Chu Lộc: “Cứ làm theo đi, tôi không lừa anh đâu”
Triệu Hiên cũng không nói gì vẫy tay tạm biệt sau đó lái xe đi, Chu Lộc ôm hộp ngọc đi vào nhà.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Mạt thế đếm ngược 4 ngày~~.