Xuyên Thư Chi Pháo Hôi Hành Trình

Chương 13


Bạn đang đọc Xuyên Thư Chi Pháo Hôi Hành Trình – Chương 13


Hệ thống đương nhiên hạnh phúc, không những bên này Phạm Gia Huân có thể thu thêm đồ vào kho chứa, mà bên Ân Lam cũng đã từ bỏ ý định qua dinh thự của Kiều Nhữ Anh bàn chuyện nhân sinh và vị thế của tình yêu trong sự hạnh phúc của đời người.
Hệ thống tâm tình hớn hở kiểm kê lại kho chứa trong dòng đời vạn biến.

Cũng may thế giới nhiệm vụ đầu tiên là tương lai tinh tế, Quân Lăng Việt lại là Công tử nhà có quyền có tiền có thế, thu thập hàng hóa nhiều thế này thì các thế giới sau sẽ nhàn hạ một chút.

Chỉ cần không để nhân vật chính và những người xung quanh nhân vật chính nhìn thấy, dưới tình trạng không ảnh hưởng đến cốt truyện thì nó sẽ cho Phạm Gia Huân sử dụng những thứ này.

Tất nhiên nếu kịch bản nát luôn rồi thì nó cũng sẽ để cho ký chủ sử dụng, chỉ cần không lộ ra cái kho của nó là được.
Cơ mà kiểm kê một hồi xong, hệ thống lại có chút lo lắng.

Bây giờ sao không thấy kịch bản nhìn từ phía Ân Lam có động tĩnh, chẳng lẽ làm việc? Đi ngủ? Nếu không thì tại sao lại không có chút kế hoạch hay dự định gì trong đầu? À mà thôi kệ, nước đến đất ngăn, binh đến tướng chặn.
Ê khoan, đó là tác phong của nó.

Còn tác phong của Phạm Gia Huân thì hình như là người ta thì nước đến chân mới nhảy, còn hắn thì chờ nước dâng qua cổ sẽ bắt đầu lặn.

Không hiểu sao nó có cảm giác rất nồng đậm rằng thế giới này sẽ thất bại cực kỳ thảm hại, không những thế giới này thất bại thảm hại mà có khi phân nửa thế giới nhiệm vụ khi đi cùng Phạm Gia Huân cũng sẽ chịu chung số phận thất bại!

Nếu là ký chủ bất kỳ thì nó có thể đổi nhưng ký chủ tự chọn thì không thể.
Dù sao thế giới nhiệm vụ đâu chỉ có một.

Nó phải lạc quan lên, lạc quan lên! Đợi khi thăng lên cấp một trăm xem, đến khi đó nó có thể ngồi một chỗ quản lý các hệ thống cấp thấp khác mà không cần phải làm nhiệm vụ cùng đủ thể loại ký chủ trời ơi đất hỡi nữa, ha ha.
Hệ thống 10578 lần đầu nghiêm túc suy nghĩ về cách gọi số hiệu của nó theo phong cách Phạm Gia Huân là Mười Năm Thất Bát.

Có lẽ nó cần cân nhắc một chút về chuyện tăng thêm các thế giới nhiệm vụ.

Nếu tăng lên thì khả năng Phạm Gia Huân thực hành nhiệm vụ sẽ nhiều hơn, tỉ lệ thất bại so với thành công cũng sẽ nhỏ đi.

Nhưng nếu Phạm Gia Huân thất bại ở các thế giới sau thì tỉ lệ này sẽ lớn lên trông thấy.
Thôi vậy, cứ để thời gian trôi qua.

Nếu thành công nhiều hơn năm phần thì nó sẽ không thêm thế giới nhiệm vụ, nếu Phạm Gia Huân thất bại nhiều lần thì nó sẽ thêm, dù sao lúc đó tỉ lệ thất bại cũng lớn rồi, lớn lên chút nữa cũng chẳng tạo nên sóng gió gì.

Có chăng là trái tim nó sẽ tổn thương thôi, không sao đâu, ừ, không sao thật đó!
Nhìn lại cấp bậc bảy mươi tám của mình, Hệ thống mười năm thất bát tự cổ vũ mình, nhất định phải cố gắng hoàn thành mục tiêu đạt chuẩn cấp quản lý.
Cùng với trái tim hừng hực lửa hồng đầy sức sống, Hệ thống 10578 quay qua Phạm Gia Huân, dùng chất giọng nghiêm túc nhất đến nay muốn hắn ra khỏi dinh thự, tiếp tục làm nhiệm vụ để nam chính Ân Lam quay về cốt truyện.

Chỉ là chưa kịp tuyên bố thì đã thấy Phạm Gia Huân đang ôm máy tính xách tay lạch cạch phun ra ác ý với đội quân anti không biết từ khi nào đã thành lập.

Số lượng này có vẻ khả quan đấy, hoàn toàn có thể dìm chết một người qua ác ý trong từng câu chữ và nước bọt.
Tất nhiên với thân phận là con trai cưng của Bá tước, người ta cũng không dám thật sự chửi cả nhà hắn hay xúc phạm danh dự hắn.

Nhiều nhất là những câu khiến người ta bức bối kiểu: “*Sau khi đánh phù mỏ Nam tước Lý Tường, ngài còn định đánh ai nữa*” hay là “*Hôm bữa có phải thiếu gia thấy người chạy đến là Công tước Kiều Nhữ Anh nên mới trừng phạt Nam tước Lý Tường để có được ân tình với ngài Công tước Kiều Nhữ Anh*?”
Hệ thống chưa kịp tìm ra cậu từ thích hợp để diễn tả trạng thái lúc này, đại thể là lần đầu nó thấy anh hùng bàn phím cũng có người anti.

Trước nay nó chỉ thấy anh hùng bàn phím bị ghét thôi chứ người có hẳn anti đến mức hắc hồng thế này thì là lần đầu tiên trông thấy.


(Hắc hồng: Càng bị chửi nhiều thì càng nổi)
Nhìn câu chữ mà Phạm Gia Huân lạch cạch gõ ra, Hệ thống lần đầu cảm thấy bản thân là một hệ thống đã đi qua biết bao nhiêu thế giới nhiệm vụ, trải qua việc dìu dắt bao nhiêu ký chủ, có vô số trải nghiệm mà vốn từ lại không bằng một người mới có hơn hai mươi tuổi như Phạm Gia Huân.
Cũng may hắn chỉ mạnh mẽ, like a tiger trên mạng, ngoài đời thì chỉ meo meo làm một con mèo ngạo kiều xù lông thôi.
Đợi Phạm Gia Huân đại chiến ba ngàn hiệp với anti xong, phát ngôn làm ngậm họng người ta rồi thì hệ thống mới hằng giọng nghiêm nghị tuyên bố thế này: “Phạm Gia Huân, hôm nay cậu phải ra ngoài cho tôi.

Không có cái chuyện cậu nằm yên một chỗ mà kịch bản tự chạy đến đâu!”
Phạm Gia Huân vẫn chưa thoát khỏi trạng thái Anh hùng bàn phím: “Trong nguyên tác chẳng phải Quân Lăng Việt nằm một chỗ làm mỹ nam an phận nhưng kịch bản vẫn có chân chạy đến tìm đó thây!”
Hệ thống 10578 – chế độ nghiêm túc turn on: “Thế bây giờ cái kịch bản như thế nào rồi? Nhân vật công chính Ân Lam đang cảm thấy ai thật thú vị? Cậu nói đi, tôi rửa tai dựa cột lắng nghe”
Anh hùng có niềm đam mê dạo chơi trên bàn phím Phạm Gia Huân: “Mày không có thực thể!”
Đúng là một châm thấy máu, hệ thống lạnh lùng dùng chất giọng không cảm xúc: “Ra ngoài làm nhiệm vụ nhanh, không nói nhiều.

Coi chừng tôi sắp sếp đưa cái thân xác đang nằm ở thế kỷ hai mốt của cậu chủ động múa thoát y rồi bò lên giường Họa Kính Đình bây giờ.

Trước nay tôi nói được là làm được!”
Phạm Gia Huân lập tức thoát khỏi trạng thái Anh hùng bàn phím: “…” Mày có đặc quyền, mày thắng! Tao thua!
Hai câu cuối cùng của hệ thống đã hoàn toàn hạ gục tinh thần cần chuột không sợ chết, dong bàn phím ra khơi của Phạm Gia Huân.

Trước khi sửa soạn ra ngoài, hắn vẫn nán lại một chút, tạo ra một cuộc khảo sát.

Mang tiếng là khảo sát chứ toàn là để người ta chửi.
Hệ thống 10578: “Cậu làm thế làm gì? Dưới bài viết người ta vẫn chửi như thường”

Phạm Gia Huân vẻ mặt đương nhiên: “Chỗ bình luận có chửi nhưng đa số là tag nhau vào, gọi hồn người khác đến cùng chửi hoặc ngồi xem có biến.

Tao lội mấy ngàn bình luận kiểu vậy tao cũng mệt chớ.

Tạo cuộc khảo sát thì ai chửi ghê gớm nhất sẽ được bình chọn lên đầu, tao chỉ cần đốp chát lại thôi, bỏ đi công đoạn xem từng bình luận chẳng khỏe hơn à?”
Hệ thống mười năm thất bát: “…”
Đây là lần đầu tiên nó gặp thể loại ký chủ có ham mê chửi người và vui khi có người chửi mình.

Hừ, thử đến thế giới nhiệm vụ có giới giải trí xem lăn lộn thế nào vớ anti!
À, không phải, vẫn còn luật bất thành văn là hắc hồng mà! Dù sao nhiệm vụ cốt lõi của nó là dẫn dắt ký chủ trở thành Tân pháo hôi, dựa vào anti để nổi tiếng là đương nhiên.

Tính ra có một ký chủ không để tay yên, không cho bàn phím nghỉ vào vai pháo hôi giới giải trí thì còn gì bằng!
Quan trọng nhất, anh hùng bàn phím có thể mạnh trên mạng chứ ngoài đời thì chưa chắc.

Tính ra có một ký chủ như vậy cũng tốt hơn thể loại âm thầm dự mưu khống chế ngược lại hệ thống..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.