Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân Sinh

Chương 20: Xích Huyết Ngọc


Bạn đang đọc Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân Sinh – Chương 20: Xích Huyết Ngọc


Editor: Tĩnh
Vào đêm, Sở Diệp ngồi ở trước bàn cùng Lâm Sơ Văn đếm Hồn Tinh.

“Tổng cộng có một viên Hồn Tinh cấp bốn, sáu viên Hồn Tinh cấp ba, hai mươi viên Hồn Tinh cấp hai, 116 viên Hồn Tinh cấp một.

Hai đứa nhóc này thật đúng là lợi hại a!” Sở Diệp nhịn không được nói thầm nói.

Nhiều Hồn Tinh như vậy, còn không phải là toàn bộ Hồn Tinh mà hắn có.

Những viên hệ Mộc hệ Thủy và hệ Băng đã được lấy ra đưa cho Tiểu Ngân và Tuyết Bảo.

Lâm Sơ Văn cười, nói: ” Điều nhờ có la bàn”.

Lúc trước hắn dẫn Tuyết Bảo vào núi săn thú phải tốn rất nhiều thời gian để tìm được Hồn Thú thích hợp để săn.

Tìm kiếm Hồn Thú đã thập phần khó khăn rồi còn phải đề phòng Hồn Thú cấp cao.


Một khi không cẩn thận Hồn Thú không săn được, mà còn rước lấy cường địch.

Nhờ có la bàn liền đơn giản hơn nhiều.

Dù Hồn Thú có giỏi ẩn nấp cũng không thể thoát khỏi sự tinh trắc của la bàn.

Nếu gặp Hồn Thú lợi hại thì có thể tránh đi.

Còn gặp Hồn Thú thích hợp thì hầu như họ sẽ không buông tha.

Sở Diệp cong cong khóe miệng, thầm nghĩ: La bàn đúng là có tác dụng rất lớn, nhưng so với không gian trong chiếc vòng thì vẫn không bằng.

Sở Diệp nói:” đám Hồn Tinh này bán ra ít nhất cũng được 500 đồng vàng”.

Lâm Sơ Văn gật gật đầu, nói: ” vậy ngươi định đem bán hết lần một hả”.

Sở Diệp nghĩ nghĩ, nói: “Bán đi một nửa, một nửa kia đổi thành đồ ăn thích hợp với Tiểu Ngân và Tuyết Bảo”.

Hồn Thú trong núi hữu hạn.

Dựa theo cách săn của Tiểu Ngân và Tuyết Bảo thì không bao lâu, Hồn Thú trong núi sẽ chẳng còn đủ phẩm cấp để cho chúng săn.

Lâm Sơ Văn gật gật đầu, nói: thực lực của Tiểu Ngân cũng tiến bộ rất mau, ta phát hiện trong đám thuộc hạ của Tiểu Ngân đã có mấy con Ngân Sí ong cấp một”.

Sở Diệp gật đầu, nói: “Phát hiện.”.

Sở Diệp cùng Tiểu Ngân tâm ý tương thông, Sở Diệp tự nhiên cũng phát hiện.

Gần đây, số lượng đàn ong tuy không tăng lên, nhưng chất lượng lại tăng lên không ít trong đàn ong đã có 10 con Ngân Sí ong cấp 1 nhờ có đám ong đó mà thực lực đàn ong đã tăng lên không ít.

Mười con Ngân Sí ong cấp 1 này có một nữa là Ngân Sí ong bình thường lộc xác mà thành, còn một nữa là do Tiểu Ngân thu nạp từ bên ngoài vào.


Nếu lão ong chúa trong núi mà còn thì mấy con Ngân Sí ong chất chấn sẽ gây chú ý.

Nhưng tân ong vương còn nhỏ tốc độ trưởng thành so với Tiểu Ngân còn chậm hơn một chút.

Mà việc khống chế một đàn ong lớn đối với nó còn qua khó nên về việc có xuất hiện Ngân Sí ong cấp 1 không bị nó phát hiện ra.

“Lần này bán Hồn Tinh được 500 đồng vàng ta sẽ mua dược liệu dùng cho dược tề Thức Tỉnh Huyết Mạch cần loại dược liệu gì thì viết ra cho ta”.

Lâm Sơ Văn nhíu nhíu mày, nói: “Nhanh như vậy?”
Sở Diệp gật gật đầu, nói: “Lo trước khỏi hoạ!”
Lâm Sơ Văn gật đầu, lấy ra một tờ giấy, đem linh dược cần thiết viết ra giấy.

Chủ dược: Phần Huyết Tử Diệp Thảo, Tẩy Cốt Hoa, Xích Huyết Ngọc, phó dược: Sinh Cốt Hoa, Rễ Sô Đỏ, Hỏa Diễm Hoa……
Sở Diệp lấy ra nhìn phối phương một chút, nói: “Mười hai vị phó dược nhưng thật ra rất dễ tìm, này ba vị chủ dược tựa hồ có chút không dễ kiếm.”
Theo như hắn biết, Phần Huyết Tử Diệp Thảo, giá hai trăm đồng vàng, Tẩy Cốt Hoa, giá một trăm đồng vàng, Tẩy Cốt Hoa còn rẻ một ít, Phần Huyết Tử Diệp Thảo, trên trấn chưa hẳng đã mua được.

“Xích Huyết Ngọc có phải cái này không.”
Sở Diệp lấy vòng cổ ra, đưa cho Lâm Sơ Văn nhìn một chút.

Lâm Sơ Văn nhìn vòng cổ mà Sở Diệp đem ra tò mò cầm lên nhìn thử ánh mắt dần dần trở nên ngưng trọng lại.

Sở Diệp có chút nghi hoặc nói: “Làm sao vậy?”

Lâm Sơ Văn cắn chặt răng, nói: “viên ngọc này tựa hồ có chút không giống Xích Huyết Ngọc.”
Sở Diệp sửng sốt một chút, thầm nghĩ: Không phải Xích Huyết Ngọc sao? Nhưng mà ở Sở gia ai cũng nói là Xích Huyết Ngọc a! “Không phải Xích Huyết Ngọc, vậy là cái gì?”
Lâm Sơ Văn, nói” Đây là Xích Huyết Tủy phẩm cấp của nó cao hơn Xích Huyết Ngọc rất nhiều”.

Lâm Sơ Văn nghiên cứu Thức Tỉnh Huyết Mạch dược tề rất kỷ càng, đối mỗi một loại dược đều nắm rõ trong lòng bàn tay, Xích Huyết Ngọc cùng Xích Huyết Tủy thập phần tương tự, không cẩn thận phân biệt căn bản nhìn không thể nào nhìn ra, xưa nay, nhiều người không nhận ra Xích Huyết Tủy nên đem nó đi bán bằng giá với Xích Huyết Ngọc.

Sở Diệp nghiêng đầu, nói: ” vậy nó không thể phối chung với dược tề Thức Tỉnh Huyết Mạch sao”.

Lâm Sơ Văn lắc đầu, nói: “Thật ra cũng không phải là không thể, nhưng không phải bây giờ.

Tiểu Ngân cùng Tuyết Bảo chỉ mới có cấp ba, trước mắt chỉ có thể dùng huyết mạch dược tề Sơ cấp, tiến hành Sơ cấp thức tỉnh huyết mạch, Xích Huyết Tủy, dùng cho phối trí dược liệu Trung cấp huyết mạch thức tỉnh, đến lúc đó, mới có thể dùng.”
Sở Diệp gật gật đầu, nói: “Thì ra là vậy a!”
Lâm Sơ Văn nhìn Sở Diệp, dặn dò nói: “Xích Huyết Tủy giá trị so Xích Huyết Ngọc cao gấp mấy lần, một khối này giá trị tới mấy ngàn đồng vàng, lần sau ngươi không cần lại tùy tiện lấy ra.”
Sở Diệp gật đầu, nói: “Ta đã biết.”
Sở Diệp cúi đầu, thầm nghĩ: Nguyên chủ mệt lớn a! Đồ vật trân quý như vậy lại chỉ đem đi đổi một cái cơ hội ở lại Sở gia.

Sở Diệp có chút tò mò, nguyên chủ không biết đây là Xích Huyết Tủy, vậy Sở Tư Thần rốt cuộc có nhận ra hay không? Nói như thế nào cũng là nam phụ, ánh mắt hẳn là vẫn phải có, liền tính lúc đó hắn không có nhận ra, nhưng sau này có nhận ra không thì không biết được..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.