Xuyên Thư Chi Bảo Bối Là Hiệu Ứng Cánh Bướm

Chương 22: Ai Mới Là Kẻ Cướp


Đọc truyện Xuyên Thư Chi Bảo Bối Là Hiệu Ứng Cánh Bướm – Chương 22: Ai Mới Là Kẻ Cướp


Ngồi một góc dưới khán đài một người đàn ông trung niên khẽ nhếch môi nhìn Hàn Diệp cầm cúp bước xuống.
“Quả nhiên, tôi nghĩ bà cũng nên cho ra đáp án rồi đi? Hàn Diệp mới là thích hợp nhất!”.
Người phụ nữ hơi nhíu mày nhưng vẫn còn hi vọng, khẽ lắc đầu nói:” Chờ đi đã, còn chưa biết trước được gì.”
Người đàn ông thấy bà cố chấp cũng đành thuận theo.

Nhìn lên khán đài nhưng hoàn toàn không hề để ý.

Với trình độ của Hàn Diệp mà chỉ được một cái giải khuyến khích thì cậu út Hàn gia này có thể làm được trò trống gì? Còn mong chờ cậu ta đạt được giải nhất sao?
Giám khảo trên đài đợi không khí dịu đi một chút rồi lại bắt đầu công bố kết quả giải 3
“Thật tuyệt vời, chúc mừng thí sinh số…3…”
Hàn Liên nhướng mày, Hàn Diệp mở to mắt, hai tay siết chặt.
“Chúc mừng số 36!!!”.

Giám khảo cuối cũng cũng nói hết câu.
Hàn Diệp lập tức thở phào một hơi, sau đó lại khẽ cười.

Y sợ gì chứ, thực lực của Hàn Liên y còn không rõ hay sao? Nó thì có cái năng lực gì?
Nghĩ vậy y liền buông bỏ tâm trạng lo lắng của mình, mỉm cười đối với lời chúc mừng của các thí sinh ngồi xung quanh.
Hàn Liên cũng cảm thấy thực sợ hãi nha, bài cậu làm tốt như vậy mà được giải ba thì cũng thật là đáng buồn, mặc dù đố vốn cũng không phải do cậu vận dụng chất xám nghĩ ra nhưng cậu cũng là tốn công tốn sức chép lại, và dịch sang tiếng quốc ngữ nha, hao tâm tổn sức lắm chứ đùa.
Trên mạng cũng được một trận hú hồn hú vía.

[Trời ơi, suýt nữa tao đứng tim rồi, sau khi bình tĩnh lại mới nghĩ mình hồi hộp cái gì, còn chờ mong một tên học tra trở thành học bá hay sao?]
[Lầu trên +1 tôi cũng hết hồn, nếu mà nó có giải thiệt chắc tôi cũng chẳng tin.]
[Thôi đi mấy lầu trên đừng mơ mộng nữa, người nào đó mà có giải tôi liền đi đầu xuống đất cho các người xem!]
Lại trãi qua một tràn lời nói vô nghĩa đến từ giám khảo và thí sinh số 36 xong, rốt cuộc giải nhì cũng sắp được công bố.
“Giải nhì thuộc về thí sinh có số báo danhhhh…..!Số…..1 xin chúc mừng!!!”
Mạc Thần mặt lạnh đứng lên, trên người luôn thoang thoảng một loại khí tức trầm ổn, Hàn Liên nhìn Mạc Thần khẽ gật đầu
“Chúc mừng.”
“Cảm ơn” Mạc Thần chỉnh lại chiếc áo vest ngoài, cất chân bước lên đài nhận thưởng.
[Chu choa, tôi biết người này, là một học bá của trường quốc gia, thực lực rất mạnh, anh ta còn nhiều lần xuất hiện trên báo]
[Hình như anh ta ngồi cạnh Hàn Liên?? ]
[Đúng đúng, haizzz đường đường là học bá mà mắt nhìn người lại không tốt cho lắm nhỉ]
[Nói qua cũng nói lại, Hàn Liên cũng thật cao tay, hốt một phát liền hốt được một học bá về tay rồi]
[Lầu trên à, người ta ngoài gương mặt ra thì cũng còn gì đâu┐(´∇`)┌]
Trên mạng rầm rộ không ngớt, bên dưới diễn đàn trực tuyến bình luận chạy không ngừng, đa phần là châm chọc Hàn Liên.
Lãnh Phong nhìn từng dòng bình luận lướt qua trên màn hình sắc mặt càng lúc càng đen.
Mạc Thần rất nhanh đã xuống đài đi đến bên cạnh Hàn Liên ngồi xuống, vẫn một khuông mặt không biểu cảm.
[Không hổ là người Hàn Liên nhìn trúng thái độ thật kiêu căng chẳng coi ai ra gì:))]
[Người ta thường nói người với người chơi với nhau là theo cái tính cách nha]
Trên mạng nói gì Mạc Thần cũng chẳng thèm để ý, nhìn hắn vô biểu tình vậy thôi chứ hai bàn tay hắn đã nắm chặt lại, hồi hộp đợi bạn giám khảo công bố giải nhất.

Hắn muốn xem xem trực giác của mình có đúng hay không.

Hàn Liên có phải là kẻ cướp danh ngạch hay không? Hắn có nhìn nhầm hay không?
Ban giám khảo trong ánh mắt hồi hộp của toàn thể thí sinh cũng như cư dân mạng cầm lấy micro
“Giải nhất thuộc về……số báo danh số……ba…!!!!!!!!” Ban giám khảo kích động hét lên.
“Cái gì???” bàn tay cầm điện thoại của Hàn Diệp run lên, đứng bật dậy đôi mắt không dám tin mở lớn.
Các thí sinh các cũng nghi ngờ nhìn sang Hàn Liên đang cong khóe môi bước lên đài, họ sợ họ nghe nhầm nhưng sự thật là họ sai rồi.
Mộ Thần từ nãy tới giờ chỉ có một gương mặt lạnh, khi nghe đọc đến số báo danh của Hàn Liên mới khẽ cười.
Hắn quả nhiên không sai.
Một khắc này được camera trực tuyến vô tình quay lại.
” Oh My God!!!! cục cưng à em là một cậu bé đáng yêu.” Ban giám khảo trên đài mỉm cười nói với Hàn Liên.
“Thankyou “.

Hàn Liên cho ban giám khảo một cái ôm, nở nụ cười tươi tắn.
“Thật sự trước khi chấm bài tôi không nghĩ rằng cậu sẽ giành được vị trí này đâu, nhưng oh my god cậu đã khiến tôi thay đổi cái nhìn về cậu rồi đó.”
Hàn Liên mỉm cười theo chân vị giám khảo này, bước lên bắt tay cũng các vị khác.
“Chúc mừng cậu, bài viết của cậu rất tốt đặc biệt là trình độ quốc tế ngữ của cậu cũng rất tốt nhìn cứ như người bản địa vậy, mặc dù mới đầu chúng tôi cũng có thấy một số tin tức xấu về cậu nhưng hiện tại tôi nghĩ nó chỉ là bịa đặt thôi!”_ một giám khảo nói.
“Tôi cũng thấy những lời đồn đó, nhưng tôi nghĩ bản thân tôi sống vì chính tôi chứ không phải sống vì họ vì thế họ nói gì tôi cũng không quan tâm” Hàn Liên mỉm cười đáp.
Ban giám khảo bước xuống trao cho Hàn Liên một cái cúp lớn:” Chúc mừng cậu, quán quân!!”.

truyện ngôn tình
Dứt câu pháo hoa xung quanh sân khấu được phóng lên tạo thành một khung cảnh rực rỡ

Hàn Liên nâng cúp trên tay, chu môi hôn cái chụt.

Động tác vô cùng đáng yêu.
Hàn Diệp đứng dưới khán đài hai tay không biết khi nào đã nắm chặt lại, ngón tay ghim vào da thịt đến ứa máu y cũng không để ý, hiện tại Hàn Diệp đã bị nỗi ghen tị xâm chiếm cả lí trí.
Đợi khi Hàn Liên bước xuống đài cậu liền được Mộ Thần ôm vào
“Chúc mừng cậu!!”
“Cảm ơn.”
Người đàn ông ngồi ở góc khuất từ lâu đã bỏ qua thái độ không quan tâm, lần đầu tiên để ý đến vị tiểu thiếu gia nhà họ Hàn này.

Người phụ nữ bên cạnh khẽ liếc sang ông ta
“Nhìn đi.

Ông còn nói Hàn Diệp tốt hơn nữa không?”
Lần này người đàn ông không nói nữa yên lặng quan sát Hàn Liên.

Có lẽ Hàn Liên cũng là một sự lựa chọn không tồi.
“A…Tiểu Liên đúng là quá ngầu rồi, vậy mà lại ôm về giải nhất nhaa!!!”.

Một giọng nói từ phía sau Hàn Liên vang lên sau đó một bóng dáng lao vào ôm lấy cậu.
Hàn Liên nhìn xuống phát hiện cậu cái đầu màu xanh:” Aztecan à, buông ra nghẹt thở chết!!!”.
“Hahha, tiểu Liên quá ngầu rồi, hôm nay nhất định phải ăn mừng nha!!”.

Aztecan hào hứng giới thiệu một vài món ăn.
“Tôi là á quân đây, cậu không mời tôi à?”.


mộ Thần chen vào
“Được thôi hôm nay tiểu gia bao hahaha!! Không biết là ai bảo Tiểu Liên nhà ta nhờ người làm bài thi dùm nha, giờ nhìn lại quả nhiên là nói dối không biết ngượng mồm, thực lực của cậu ấy còn cần người làm hộ sao.”.

Nói rồi còn khinh bỉ nhìn sang phía nào đó
Những thí sinh xung quanh liên tiếp ghé mắt, họ cũng muốn tiến lên lôi kéo quan hệ với hai người này, nhưng lúc trước vì việc cướp danh ngạch không biết có thật hay không mà họ đã xa lãnh hai người họ.

Hiện tại hối hận cũng không kịp.
Thông tin Hàn Liên lấy được giải quán quân rất nhanh đã truyền khắp ngõ ngách của mạng internet còn nhanh hơn cả tin Hàn Diệp được giải.
Mặc dù khi nghe tin có người không tin, cũng như nghi ngờ tính công bằng của cuộc thì.

Nhưng lập tức trên trang cá nhân của ban tổ chức cuộc thi đăng lên bài thi của Hàn Liên và các thí sinh dự thi.

Triệt để khẳng định tính công bằng của cuộc thi và tài năng của Hàn Liên.

Nếu bài viết của cậu không được giải nhất thì cuộc thi mới quả thật là không công bằng.
Tài năng của Hàn Liên được khẳng đinh, bắt đầu có người nghi ngờ về tin đồn nhờ làm bài hộ trước kia.
Hàn Liên cùng Aztecan và Mộ Thần đi ra ngoài, khi đi ngang Hàn Diệp thì cậu dừng lại
“Chúc mừng anh ba đạt được giải khuyến khích nha”.

Đặc biệt nhấn mạnh ba từ giải khuyến khích.

Khiến Hàn Diệp tức muốn xĩu tại chổ..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.