Xuyên Thành Vợ Trước Pháo Hôi Của Nam Chính

Chương 1


Bạn đang đọc Xuyên Thành Vợ Trước Pháo Hôi Của Nam Chính – Chương 1


Đỗ Yểu Yểu mới mở mắt đã bị tạt một chậu nước lạnh.Một tiếng mắng đầy tức giận vang lên bên tai cô: “Biểu cô nương, phu nhân và thiếu phu nhân nhà chúng ta đối đãi với người không tệ, sao người có thể làm ra chuyện vô liêm sỉ như vậy chứ?”Đỗ Yểu Yểu bị một chậu nước lạnh dội từ đầu xuống chân không khỏi rùng mình.

Giữa lúc mông lung, cô thấy một bà thím đang ra vẻ hung thần ác sát đứng ở mép giường, trong tay cầm một cái chậu đồng, chỉ muốn úp luôn nó lên đầu cô.Nằm mơ hả? Hay là xuyên không?Cô lại nghe xung quanh có tiếng người nhỏ giọng thì thầm:”Biểu cô nương nhớ nhung công tử đã mấy năm, sao còn không từ bỏ ý định chứ…””Thẩm đại nhân đẹp như vậy cũng không khiến nàng ta động lòng được…””Hôm nay là sinh nhật của tiểu công tử, lại bị chuyện bực mình này làm hỏng…”Đỗ Yểu Yểu lau mặt, bàn tay đầy nước, trước mắt dần trở nên rõ ràng.Trước mắt cô là một căn phòng được trang trí theo phong cách cổ trang, các cô các chị các thím ăn mặc như nha hoàn bà tử vây quanh cô.Đỗ Yểu Yểu sợ hãi lùi vào trong, len lén liếc nhìn chính mình.

Cô đang mặc trung y màu trắng giả cổ, vạt áo mở rộng, lộ ra một thứ không biết là yếm hay áo lót đang bao bọc lấy bầu ngực đầy đặn.Ngực thật lớn, rãnh ngực thật sâu.


Mấy giọt nước chảy dọc theo xương quai xanh xuống rãnh vú.”Không biết xấu hổ!” Bà thím hung hăng nhìn thấy Đỗ Yểu Yểu đang tự thưởng thức mình thì tức giận mắng.Đỗ Yểu Yểu vội vàng kéo kín xiêm áo, lại nghe sau rèm truyền tới một tiếng ho nhẹ.

Mọi người lập tức im miệng, nhường ra một con đường.Một vị phu nhân mặc áo gấm hoa đeo đầy ngọc ngà chậm rãi đi tới, từ trên nhìn xuống người trên giường, mở miệng nói:”Yểu Yểu, tuy ngươi là cháu gái của ta, nhưng hôm nay ngươi lại làm ra chuyện này với Hàng Giai, đúng là quá quắt! Hôm nay trong phủ mở tiệc, không ít quan viên đồng liêu trong triều đều tới, ngươi không để ý đến mặt mũi phu quân nhà mình thì thôi, nhưng Tống gia nhà chúng ta vẫn cần mặt mũi!”Giọng nói đầy khinh thường, từng chữ từng chữ vang lên, không thèm chú ý đến những người trong phòng, chỉ thiếu điều nói thẳng Đỗ Yểu Yểu không biết xấu hổ!Đỗ Yểu Yểu cau mày, xoa đầu.Lời này nghe quen quá, bao gồm cả bà thím chanh chua và mấy cô em lắm mồm trước mặt nữa.

Lời bọn họ nói, hình như cô đã nghe đâu đó rồi.Một luồng sáng lóe lên trong đầu, Đỗ Yểu Yểu lập tức muốn vỗ đùi.

Mẹ ơi, đây không phải là chương đầu tiên của cuốn Ta Vốn Là Quyền Thần cô mới đọc tối qua sao?Không biết rõ tình cảnh, ba sáu kế chuồn là thượng sách.

Đỗ Yểu Yểu liếc mọi người qua kẽ ngón tay, hai con ngươi đảo một vòng, mất hết sức ngất xỉu xuống giường.Cũng may nguyên chủ có một cơ thể yếu ớt, nếu không nhìn thấy dáng vẻ của cô trong phòng, nhất định cô sẽ bị gắn mác “người đàn bà dâm đãng”.Đỗ Yểu Yểu nằm trên xe ngựa, hồi tưởng lại nguyên nhân mình xuyên sách.Hôm qua cô mới thi đậu vào một trường đại học top đầu trong nước, hàng xóm xung quanh đều hâm mộ.

Có người còn đưa tiền nhờ cô thuyết phục đứa con đang học lớp mười hai nhưng mê tiểu thuyết, không thể tự kiềm chế nhà họ.Cậu học sinh đó là một trạch nam, đọc cuốn tiểu thuyết nam tần đó vô cùng say mê, không dứt ra được.Đỗ Yểu Yểu chuẩn bị lý luận phản nam tần sảng văn với cậu thiếu niên nên tối đó cô đã lén độc cuốn tiểu thuyết ấy.Ai ngờ cuốn Ta Vốn Là Quyền Thần lại nhàm chán như vậy, một cuốn nhật ký phòng the của trạch nam khiến cô mệt chỉ muốn ngủ.Nam chính Thẩm Giai là học sinh nhà nghèo, từ lúc đi thi đến lúc vào triều đình luôn một đường suôn sẻ.


Sau khi trở thành kẻ dưới một người trên vạn người đã mở rộng hậu cung, hiệu ứng bàn tay vàng vô cùng mạnh mẽ.Không hổ danh là con ruột của tác giả.Không chỉ nhàm chán, Đỗ Yểu Yểu còn tức giận.

Nam chính chỉ là một quả dưa leo bẩn mà mỹ nhân trong thiên hạ đều muốn đi theo hắn.

Sao hắn lại có thể diện thế chứ?A, có thể diện cũng được, tên đàn ông khốn kiếp này còn độc ác, sau khi lên làm thừa tướng đã cho người vợ như hoa như ngọc này đi gặp ông bà ông vải.Mà bây giờ, Đỗ Yểu Yểu chính là vợ tên đàn ông khốn kiếp đó…Nên đi tìm dây thắt cổ hay đi tìm bức tường để đâm đầu vào đây? Trong lòng Đỗ Yểu Yểu rất xoắn xuýt.Điều duy nhất cô biết chính là ba tháng sau sẽ là đại hạn của cô.Không tìm đường chết thì sẽ không chết, nguyên chủ cũng là một nhân vật không bình thường!Nguyên chủ là con gái của một phú thương, yêu đơn phương con trai độc nhất nhà hầu môn do cô mẫu mình sinh ra, cũng chính là biểu ca của mình.Hầu môn thanh quý, thương hộ hèn mọn, sao nguyên chủ có thể với cao được.


Biểu ca cưới một thục nữ môn đăng hộ đối, nguyên chủ theo đuổi mạnh mẽ giữa chốn kinh thành lại thành trò cười cho người khác.Lời đồn ngày càng khó nhịn, vào ngày biểu ca thành thân, nàng đã lấy mất sự trong sạch của tân khoa Trạng nguyên Thẩm Giai.Nam chính không thể không cưới nàng.Nhưng đây không phải là kết thúc có hậu, mà là sự khởi đầu của mâu thuẫn.Nguyên chủ là tiểu thư của một gia tộc lớn, từ nhỏ đã được ăn sung mặc sướng, hung hăng càn quấy, không có được biểu ca luôn yêu thầm thì dứt khoát hắc hóa.

Sau khi thành thân, nàng đã biến thành một nữ nhân khốn kiếp khiến mọi người muốn đánh.Một nữ nhân khốn kiếp cấp bậc vô cùng thấp kém.Trái ôm phải ấp đám con em quyền quý, quyến rũ đàn ông đã có vợ, thường qua đêm với kỹ nam, cắm cho nam chính rất nhiều sừng.Đối với nguyên chủ, nam chính không thèm để ý đến, không chung phòng, không hỏi tới, để mặc nàng lăn lộn bên ngoài còn bản thân tập trung vào sự nghiệp.Vì vậy, sau khi nam chính lên làm thừa tướng, nguyên chủ vô cùng “viên mãn” lấy được một cái chết không toàn thây.Đỗ Yểu Yểu đạp vào thành xe.Mẹ nó, vậy thì sao mà tẩy trắng được cho nguyên chủ để bảo toàn tính mạng đây?Hôm nay nàng tham gia tiệc sinh nhật của con trai biểu ca, lại lén lút bò lên giường biểu ca đã say khướt, tuy không làm được gì, nhưng nam chính lại bị người khắp kinh thành chế giễu đầu đội sừng!* Vì nữ chính mới xuyên nên vẫn để xưng hô là cô, nguyên chủ trong chuyện là nàng/nàng ta.

Sau khi hoàn toàn nhập truyện sẽ thay đổi lại xưng hô nên mọi người đừng ném đá cổ đại vẫn để cô nhé ạ!.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.