Xuyên Thành Vợ Trước Của Vai Ác Khiếm Thị

Chương 27: Phúc Hắc


Bạn đang đọc Xuyên Thành Vợ Trước Của Vai Ác Khiếm Thị – Chương 27: Phúc Hắc


Kỳ thực Diêu Hi không tin tưởng lời nói của Khâu Diệc Phong.
Diêu Hi cầm quyền Hoa Trọng TV nhiều năm, trình độ hiểu biết những tin tức kiểu này trong giới cao hơn Khâu Diệc Phong rất nhiều.
Lúc ấy, khi Khâu Diệc Phong và Dư Hoàn vừa ở bên nhau, cũng có ở trước mặt Diêu Hi nhắc qua, nói Dư Hoàn không chừng đã bị không biết bao nhiêu ông chủ tiềm quy tắc rồi, mới leo lên được vị trí ngày hôm nay.
Khi đó Diêu Hi không đưa ra bất kì lời bình phẩm nào, bản thân anh cũng không hi vọng Khâu Diệc Phong ở cạnh Dư Hoàn, vì vậy không thay Dư Hoàn giải thích cái gì.
Nhưng trên thực tế, trong lòng Diêu Hi rõ ràng, danh tiếng của Hoa nữ lang trong giới là tốt nhất.

Nếu không cũng sẽ không có nhiều phú nhị đại, *tinh nhị đại ở trong giới sốt ruột muốn hẹn hò với Hoa nữ lang như vậy.
(**là các minh tinh có bố mẹ cũng là minh tinh, kiểu minh tinh đời thứ hai như Trần Phi Vũ í mng)
Xa không nói, hiện tại còn có Diệp Nhất Luân vẫn chưa chết tâm với Dư Hoàn chính là một trong số đó.
Cha của Diệp Nhất Luân là chủ tịch của một công ty đa quốc gia nổi tiếng, mẹ là nhân vật lừng lẫy ở giới kinh doanh.

Nếu Dư Hoàn thực sự dơ bẩn bất kham, Diệp Nhất Luân cũng sẽ không bám riết không tha.
Hoa Chí Văn không gần nữ sắc, không phải ông ta không thích phụ nữ.

Nghe đồn, bạn gái cũ của Hoa Chí Văn là minh tinh điện ảnh nổi tiếng của đài TVB, sau lại mắc bệnh nan y rồi không may qua đời.
Kể từ đó, bên người của Hoa Chí Văn không có bất kì người phụ nữ nào nữa.
Hơn nữa, tuổi của Dư Hoàn cũng đủ để làm con gái Hoa Chí Văn.

Diêu Hi không thể nào tin loại châm ngòi ly gián giả dối này.

Nếu như là trước đây, Diêu Hi nghe được lời này, liền xem như Khâu Diệc Phong đang đánh rắm! Nhưng hiện giờ anh cảm thấy cần thiết phải nói cho Dư Hoàn suy nghĩ thực sự của Khâu Diệc Phong.
Tất nhiên, Diêu Hi chú ý đến khi nghe anh nói đến đây, biểu tình trên mặt của Dư Hoàn có thể nói là cực kì đặc sắc.
Đầu tiên là phẫn nộ, từ từ, biến thành cười lạnh.
Thấy Dư Hoàn chậm chạp không hé răng, Diêu Hi vội vàng giải thích: “Bà xã, em đừng tức giận, Khâu Diệc Phong không biết giữ mồm giữ miệng, anh không tin cậu ta.”
Dư Hoàn vẫn cúi đầu thu dọn quần áo, không tiếp lời.
Diêu Hi nghĩ, Dư Hoàn đây nhất định là cực kì tức giận rồi.


Dù sao thì trước đây cô và Khâu Diệc Phong cũng là quan hệ bạn trai bạn gái, cậu ta lại ở bên ngoài vu khống cô như vậy.
“Bà xã, em lên tiếng đi, mắt anh không nhìn thấy gì, không nghe được giọng của em anh có chút sợ.”
Dư Hoàn lúc này mới thở dài, thấp giọng đáp lại: “Tôi không sao, người sao có thể so đo với súc sinh?”
Diêu Hi dừng một chút, hơi giương mi: “Em không tức giận là tốt, Khâu Diệc Phong nói gì em đừng để trong lòng.”
Dư Hoàn hừ lạnh một tiếng, ngẩng đầu nhìn Diêu Hi: “Tôi cũng cảm thấy như vậy, quân tử báo thù mười năm không muộn, Khâu Diệc Phong sớm muộn gì cũng sẽ trả giá cho hành động của mình.”
Dư Hoàn thật hận không thể để Diêu Hi lập tức động thủ, tuy rằng cô không biết rốt cuộc Diêu Hi đang chờ đợi cái gì, hiện giờ cô có chút sốt ruột rồi.
Loại đàn ông như Khâu Diệc Phong tại sao còn chưa gặp báo ứng!
Cô thậm chí còn đem những lời nói vừa rồi của Diêu Hi gửi cho Bặc Mạn.
Trong chốc lát, di động của Dư Hoàn vẫn luôn vang lên, tất cả đều là tin nhắn của Bặc Mạn gửi tới, nội dung đại khái có thể đoán được, cơ hồ là hỏi thăm tổ tông mười tám đời của Khâu Diệc Phong.
Sau khi Dư Hoàn thu dọn tủ quần áo xong, cô nằm xuống giường quay người sang bên cạnh, trước tiên không quản chuyện của Khâu Diệc Phong mà làm dịu tâm trạng một chút, sau đó nói với Diêu Hi: “Một thời gian nữa tôi phải tiến tổ rồi, một mình anh ở thành phố B tôi có hơi không yên tâm.

Nhưng sau khi tôi tiến tổ phải quay phim liên tục, cũng chưa hẳn có thể chăm sóc được anh.

Bây giờ thế này, tôi cho anh hai phương án, anh tự mình chọn.

Một là anh đi theo tôi, ở thành phố H tôi có một căn nhà, không kém hơn nơi này của anh, nếu anh quyết định rồi, ngày mai tôi cho người qua đó dọn dẹp.”
“Hai là anh vẫn ở lại thành phố B, để hộ lý và Na Tân chăm sóc anh.

Tôi đi quay không quá hai tháng sẽ trở về, anh thấy thế nào?”
Diêu Hi sững sờ ngay tại chỗ, anh có chút thụ sủng nhược kinh.

Anh không nghĩ tới, Dư Hoàn đi đóng phim còn chuẩn bị mang theo “con chồng trước” là anh.
Vốn dĩ mấy ngày nay anh cũng đã nghĩ tới vấn đề này, Dư Hoàn đi quay phim, anh lại phải trở về cuộc sống của một người.
Bên này còn rất nhiều việc cần xử lý, thật ra, giữa anh và Dư Hoàn tách ra một khoảng thời gian, có không gian nhất định cũng rất tốt.
Nhưng Diêu Hi vẫn không nỡ để cô đi.

Dù sao thì, trong đoàn phim vừa có Diệp Nhất Luân, lại thêm Khâu Diệc Phong, Diêu Hi thật sự không yên lòng.
Không nghĩ tới, Dư Hoàn cư nhiên đã suy nghĩ cho anh rồi.
Diêu Hi đột nhiên vươn tay nắm lấy tay Dư Hoàn, một hồi lâu mới cảm động nói: “Bà xã, em thực sự muốn mang anh qua đó sao? Anh lo em quá vất vả, cho em thêm phiền phức.”
Dư Hoàn không đoán được cảm xúc thật của anh, cũng lười đi phỏng đoán ý nghĩ của vai ác, đành phải đúng sự thật mở miệng: “Vốn dĩ tôi muốn đi một mình, nhưng lại vừa nghĩ, mắt anh không nhìn thấy, tắm rửa có thể sẽ ngã, tôi có chút không yên tâm.

Phiền cũng không phiền, ban ngày tôi quay phim, anh thành thật ở trong nhà đợi, có vấn đề gì tôi có thể trực tiếp để hộ lý qua giúp đỡ.

Chỉ là tôi lo lắng, bên kia anh ở thành phố H, công việc của Na Tân ở thành phố B bên này không có biện pháp sắp xếp, tóm lại là xem bản thân anh, nếu anh quyết định cùng tôi đi tôi sẽ an bài.”
“Anh đi với em!” Diêu Hi nghĩ cũng không nghĩ liền cười đáp lại.
Nghe được lời này, Dư Hoàn cũng cười, cô đưa tay ra lau đi mồ hôi trên trán Diêu Hi, sau đó nhẹ nhàng nói: “Muộn rồi, đi ngủ đi.”
– —
Ngày hôm sau, Dư Hoàn liền đem tin tức này nói với Bặc Mạn.

Bặc Mạn làm việc nhanh chóng, lập tức phái người đi dọn dẹp căn hộ của Dư Hoàn.
Sau khi Dư Hoàn và Diêu Hi kết hôn, cô vẫn luôn sống ở nhà của Diêu Hi, nhà của nguyên chủ ở thành phố B trước đây, cô cũng chỉ ở có ba ngày.
Khi Dư Hoàn thu dọn xong đồ đạc chuẩn bị để Bặc Mạn mang đến thành phố B, vẫn hơi có không nỡ.
Không biết tại sao, nhưng sau khi sống ở nhà Diêu Hi một thời gian dài rồi, cô thực sự có cảm giác như đây là nhà của mình.
Dù sao quay xong phim liền trở về, cũng không cần quá lưu luyến.

Dư Hoàn nghĩ như thế.
Mà chuyện ngày đó Khâu Diệc Phong nói xấu Dư Hoàn, không hiểu sao Diệp Nhất Luân lại biết được.
Diệp Nhất Luân lập tức cáu lên, phái người tới chỗ Khâu Diệc Phong cảnh cáo một trận, mùi vị thuốc nổ tung tóe khắp nơi.
Năm đó Diệp Nhất Luân tới tìm Khâu Diệc Phong gây phiền phức, anh vẫn còn Dư Hoàn làm chỗ dựa.
Diệp Nhất Luân không muốn chọc Dư Hoàn tức giận, chỉ có thể tha cho Khâu Diệc Phong.
Nhưng hiện tại không như thế nữa, Khâu Diệc Phong đã không còn bất cứ quan hệ gì với Dư Hoàn.


Khi Diệp Nhất Luân lại một lần nữa tới cửa, Khâu Diệc Phong mới bừng tỉnh ý thức được, lần này, không có ai có thể giúp anh ta nữa.
Diệp Nhất Luân tuy rằng không nổi, nhưng có hậu đài cứng.

Ba mẹ người ta lợi hại không nói, nhân mạch trong giới cũng rộng.

Anh muốn tài nguyên gì, cơ hồ đều có thể lấy được.
Có tính là Ôn Hoa Luân, cũng sẽ không nhàn rỗi không có chuyện gì đi tìm đen đủi ở chỗ Diệp Nhất Luân.

Huống chi, Ôn Hoa Luân giúp đỡ Khâu Diệc Phong chỉ bởi vì làm Diêu Hi buồn nôn, trong đó chẳng có bao nhiêu tình cảm thật lòng.
Hơn nữa ân oán giữa Diệp Nhất Luân và Khâu Diệc Phong đã có từ lâu.

Diệp Nhất Luân tuy không đánh anh, lại ở trong giới thả ra chút tiếng gió, nếu có ai dám cùng Khâu Diệc Phong hợp tác, vậy liền không xong với Diệp Nhất Luân.
Bên này Diệp Nhất Luân thả ra chút tiếng gió, Dư Hoàn bên kia cũng vậy.

Chính là nói, những ai có chút giao tình với Diệp Nhất Luân và Dư Hoàn sẽ không lại hợp tác với Khâu Diệc Phong.
Nói như vậy, Khâu Diệc Phong chỉ có thể dựa vào Ôn Hoa Luân sống sót.

Vốn dĩ trước khi tiến tổ, Khâu Diệc Phong không dễ dàng gì tự mình tiếp được cơ hội làm khách quý của một gameshow chiếu mạng nào đó, thế mà trực tiếp bị Diệp Nhất Luân phá hỏng.
Tổ gameshow kia tuy không có giao tình gì với Diệp Nhất Luân, nhưng Diệp Nhất Luân đã bỏ vốn vào chương trình đó, yêu cầu cũng không cao, chính là để đả kích Khâu Diệc Phong.
Hiện giờ, Khâu Diệc Phong ngoại trừ vai diễn nam bốn trong bộ phim này của Hoa Chí Văn thì tương đương với việc bị chặt đứt chân, quay xong bộ phim này, anh không biết còn ăn vào bữa cơm tiếp theo hay không!
Khi trước anh mượn từ chỗ Giang Vũ Nghênh mấy vạn tệ, sau khi trả hết khoản vay mua nhà, căn bản không còn lại gì.
Lúc này, khi lại lần nữa gọi điện cho Giang Vũ Nghênh hỏi tiền, bên kia cô trực tiếp bùng nổ.
“Em cho anh bảy vạn tệ, chưa đến một tháng anh đã tiêu hết rồi? Diệc Phong, không phải em nói anh chứ, em không phải Dư Hoàn, em không có biện pháp tháng nào cũng cho anh tiền tiêu vặt nuôi anh.

Em quay một bộ phim qua chia chác với công ty cũng chẳng còn thừa bao nhiêu, cuộc sống của em khó khăn thế nào anh biết rồi đấy.”
Khâu Diệc Phong cắn cắn môi dưới, thật lâu sau mới thấp giọng nói: “Anh biết chứ, anh sắp tiến tổ rồi, bằng không thì, em ứng trước cho anh năm ngàn tệ đi?”
Giang Vũ Nghênh bên kia điện thoại như muốn sụp đổ: “Cả năm ngàn tệ anh cũng không có? Rốt cuộc trong thời gian gần đây anh sống thế nào?”
Khâu Diệc Phong không hé răng, kỳ thật anh vẫn còn có chút muốn mượn tiền Diêu Hi, nhưng tối qua lúc anh gọi điện thoại cho Diêu Hi, rõ ràng cảm nhận Diêu Hi rất không vui.
Anh cũng không muốn hợp tác với Ôn Hoa Luân, đây còn không phải do Giang Vũ Nghênh xúi giục sao.

Nghĩ đến đây, Khâu Diệc Phong nói thẳng: “Nếu không phải do em xúi giục anh đi tìm Ôn Hoa Luân hợp tác, lúc này anh sẽ không hỏi mượn tiền em, anh chắc chắn đã đi mượn Diêu Hi rồi.

Hiện giờ chuyện đã ồn ào ra như vậy, anh cũng ngại mở miệng với Diêu Hi.”
Giang Vũ Nghênh ở đầu dây bên kia trực tiếp bùng nổ: “Anh đang trách em đúng không?”
Khâu Diệc Phong nhanh chóng xin lỗi: “Không không không, anh không có trách em.

Vũ Nghênh, em tuyệt đối đừng tức giận.

Từ trước đến nay em luôn là người dịu dàng nhất, anh chưa từng nổi cáu với em bao giờ.”
Sở dĩ Giang Vũ Nghênh là bạch nguyệt quang trong lòng Khâu Diệc Phong nhiều năm như vậy, là vì cô dịu dàng.
Cô không giống Dư Hoàn, khi nói chuyện âm thanh lúc nào cũng nhỏ nhẹ thỏ thẻ, vĩnh viễn dùng cảm xúc để thấu hiểu tâm trạng của Khâu Diệc Phong, cô chưa từng kiểm tra điện thoại của anh, vẫn luôn rất tôn trọng riêng tư cá nhân của anh.
Nhưng anh mới vừa cắt đứt với Dư Hoàn không lâu, Giang Vũ Nghênh đã bắt đầu nổi nóng với anh rồi…
Giang Vũ Nghênh ở bên kia hừ lạnh một tiếng, thật lâu sau mới âm dương quái khí nói: “Em chưa từng cáu gắt với anh, đó không chứng tỏ em không biết tức giận!”
Nói xong, Giang Vũ Nghênh cúp điện thoại của Khâu Diệc Phong.
Có lẽ là mềm lòng rồi, nửa tiếng sau, Khâu Diệc Phong nhận được chuyển khoản của Giang Vũ Nghênh.
Không nhiều, vừa đúng năm ngàn.
Nhưng Khâu Diệc Phong vẫn cảm động đến rơi nước mắt, vội vàng gửi tin nhắn cho Giang Vũ Nghênh, nói bản thân sai rồi, nhất định sẽ cố gắng vươn lên.
Giang Vũ Nghênh không hồi âm.
Sau khi buông di động, Khâu Diệc Phong đột nhiên có chút nhớ cuộc sống trước đây cùng Dư Hoàn ở bên nhau…
Tuy rằng Dư Hoàn có lúc hơi chút “ngang ngược vô lí”, nhưng chưa bao giờ bạc đãi anh.

Anh cũng không cần đòi tiền Dư Hoàn, mỗi tháng đều sẽ có tiền gửi tới tài khoản của anh, xài cũng xài không hết.
Loại ý niệm này vừa mới nảy sinh, Khâu Diệc Phong liền thầm mắng chính mình.
Giang Vũ Nghênh sao có thể so với Dư Hoàn, cô vốn dĩ khó khăn, không có tiền, ở trong giới lăn lộn đến bây giờ cũng thực không dễ dàng.

Dư Hoàn tuy rằng cho anh tiền tiêu, nhưng những thứ kia đều là bố thí, sao có thể giống nhau?
Huống chi, Giang Vũ Nghênh không có tiền còn gửi cho anh tận năm ngàn, đủ để cho anh cảm động.
Đúng vậy, Khâu Diệc Phong không ngừng tẩy não chính mình…
– —.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.