Bạn đang đọc Xuyên thành vợ đại gia – Chương 87:
Lục Ngôn Thâm lật tài liệu, bị một hàng chữ nhỏ hấp dẫn ánh mắt.
Quý Kiến Quân từng làm tài xế ở nhà An Tại Hồng?
Anh có suy nghĩ trong đầu, chân tướng của chuyện nào đó thoáng trồi lên mặt nước.
Lục Ngôn Thâm nhìn tài liệu, nhẹ nhàng gõ ngón tay thon dài lên mặt bàn, nhìn không ra cảm xúc, nói: “Điều tra giúp tôi An Tư Nhã, gần đây cô ta có động thái gì. Còn nữa, tôi muốn gặp người này.”
Lục Ngôn Thâm nhìn chằm chằm tấm ảnh Quý Kiến Quân, biểu cảm lạnh nhạt.
Chu Mặc gật đầu: “Vâng.”
*
An Tư Nhã chuyển khoản mười vạn cho Quý Kiến Quân, mệt mỏi nằm trên giường, cực kỳ bực bội.
Quý Kiến Quân nhanh chóng nhắn lại: “Tao nhận được tiền rồi, sẽ rời Thành phố Yến.”
An Tư Nhã nhìn tin nhắn, cười ra tiếng, đúng là tên ngu dốt thấy tiền thì sáng mắt!
Cô ta nghĩ Quý Kiến Quân sẽ làm hỏng chuyện, liền không thoải mái. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc – Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Xem ra cô ta phải nhanh chóng xử lý đóng cổ phiếu An thị, bằng không chờ đến khi An thị phá sản, cổ phiếu cũng thành giấy vụn!
An Tư Nhã tìm trong két sắt, phát hiện còn giữ sổ chứng nhận sở hữu cổ phần.
Đây là quà trưởng thành An Tại Hồng tặng cho cô ta lúc cô ta 18 tuổi.
Tuy cổ phần không nhiều, nhưng cũng trị giá mấy trăm triệu.
Cô ta không hiểu cổ phiếu, nếu muốn bán tháo, phải làm sao bây giờ?
Cô ta nghĩ nghĩ, đặt quyển sổ về chỗ cũ.
Cô ta cần ủy thác việc này cho người chuyên nghiệp xử lý.
Cô ta nghĩ nghĩ, hiện tại quan trọng nhất không phải mấy trăm triệu, mà là ổn định Mục Hàn.
An Tư Nhã không tiện đi ra ngoài, có lẽ có rất nhiều paparazzi rình ngoài cổng khu biệt thự.
An Tư Nhã thở một hơi, lại buồn ngủ.
Tới buổi tối, An Tư Nhã dọn dẹp, trang điểm, chuẩn bị thay quần áo đi ra ngoài.
Cô ta muốn nói chuyện với Mục Hàn.
An Tư Nhã vừa thay quần áo, tiếng gõ cửa dồn dập vang lên.
Cô ta hoảng sợ.
Dựa vào âm thanh này, An Tư Nhã đoán được người gõ cửa là ai.
An Tư Nhã cắn môi, đi mở cửa.
Cô ta nhìn thấy An Tại Hồng mặc tây trang, tức giận đứng ở cửa.
An Tại Hồng đã đi công tác một tuần, vừa về đến nhà.
Ông ấy vừa xuống máy bay, nhận được tin tức Mục Hàn không hề rót vốn cho An thị.
Ông ấy tính hỏi cô ta rốt cuộc là chuyện thế nào!
Trước đó Mục Hàn mới nói chuyện kết hôn với An Tư Nhã, lẽ ra việc đầu tư cũng ổn.
Cánh cửa vừa mở, An Tư Nhã vờ như vô tình nhìn thấy An Tại Hồng, nói:
“Cha về rồi.”
An Tại Hồng nhìn An Tư Nhã trang điểm, hòa hoãn một chút, hỏi: “Muốn đi ra ngoài?”
An Tư Nhã ngày thường cung kính với cha An vì cha An là một người cha nghiêm khắc, từ nhỏ đến lớn không khen ngợi, chỉ biết mắng chửi.
Có lẽ ông ta đã ở lâu trên địa vị cao, dù ở nhà, cũng nghiêm túc.
An Tư Nhã từ nhỏ không gần gũi với ông ta.
“Ừm, con chuẩn bị đi tìm anh Mục Hàn.”
An Tại Hồng nghe vậy, thả lỏng biểu cảm, nói: “Hai đứa sắp kết hôn, nên đi tìm Mục Hàn bàn chi tiết hôn lễ, đừng ở nhà cả ngày. Còn nữa, sau này con an tâm làm phu nhân toàn thời gian hoặc học kinh thương, đừng ra ngoài xuất đầu lộ diện, giới giải trí có gì tốt đâu? Chi bằng con đi công ty Mục Hàn học chút đồ, sau này còn có thể giúp nó.”
An Tại Hồng không rành chuyện của An Tư Nhã trong giới giải trí, chỉ nghe được vài câu từ miệng Trương Tú Lan, hiểu rằng ‘không thể lăn lộn trong giới giải trí nữa.’
Cũng tốt thôi, ông ấy luôn không thích An Tư Nhã xuất đầu lộ diện. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc – Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Nhưng ông ấy còn chưa biết An Tư Nhã hiện tại thiếu nợ tiền vi phạm hợp đồng.
An Tư Nhã ngoan ngoãn gật đầu: “Con biết rồi, bây giờ chuẩn bị đi tìm anh ấy đây.”
Ông ấy thấy An Tư Nhã sắp đi, gọi lại cô ta: “Tư Nhã, Mục Hàn khá tốt với con, con đừng tùy hứng nữa, biết không? Cha cũng không sợ nói thật với con, bây giờ An thị gặp nguy hiểm xưa nay chưa từng có, hiện tại chỉ sợ chỉ có Mục Hàn có thể giúp nhà chúng ta.”
Khái niệm về An Tư Nhã của An Tại Hồng còn ngừng ở lúc cô ta hay gây khó dễ cho Mục Hàn, không nghĩ tới mối quan hệ giữa hai người đã sớm thay đổi.
An Tại Hồng đột nhiên quay đầu nói: “Con hiểu chuyện một chút đi.”
Ông ta nói xong, đi xuống cầu thang.
An Tư Nhã nhìn mái tóc bạc của An Tại Hồng, lạnh lùng cười.
Không cần ông ấy nói, cô ta cũng biết cách bắt lấy Mục Hàn, nhưng không vì An thị……
Chỉ cần cô ta gả cho Mục Hàn, cô ta chết sống An thị chết sống ra sao.
Chuyện này cũng không liên quan đến cô ta.
*
An Tư Nhã đi đến chỗ của Mục Hàn, đối phương cũng vừa vặn tham gia tiệc xã giao về nhà.
Mục Hàn ra thang máy, thấy An Tư Nhã mặc váy hồng nhạt ngồi trước cửa nhà anh ta, đôi mắt đỏ ướt.
Cô ta nghe thấy tiếng vang, ngẩng đầu nhìn anh ta.
Hai người nhìn nhau, Mục Hàn chỉ cảm thấy giờ phút này An Tư Nhã làm lố.
An Tư Nhã chậm rãi đứng lên, chân mềm nhũn, cô ta lảo đảo một chút, sắp té xuống đất, Mục Hàn nhíu mày, đỡ cô ta.
“Anh Mục Hàn……”
Mục Hàn nghe thấy giọng nói nũng nịu của đối phương, cười khẩy một tiếng, “Tư Nhã, em lại đang làm gì?”
Ngày đó hai người nói chuyện điện thoại xong, không liên lạc với nhau, An Tư Nhã đột nhiên tới đây, rốt cuộc là vì sao? Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc – Cấm Thành. Xin cảm ơn.
À, anh ta biết rồi.
An Tư Nhã lẳng lặng kéo áo Mục Hàn, ôm anh ta, “Anh Mục Hàn, em…… Em biết sai rồi.”
Mục Hàn kéo cô ta ra, ấn vân tay, mở cửa vào nhà.
“Vào lại nói.”
An Tư Nhã chậm rãi đi theo, nhìn bóng dáng cao lớn của Mục Hàn, thả túi xách trong tay xuống, đi vài bước, ôm anh ta từ phía sau.
An Tư Nhã chưa bao giờ ăn nói khép nép, như cừu con, nói: “Chúng ta đừng cãi nhau nữa, chúng ta kết hôn, được không?”
Mục Hàn cúi đầu nhìn ngón tay mảnh dài của cô ta đang nắm chặt quần áo anh ta, cô ta chưa bao giờ thỏa hiệp và dịu dàng như thế, Mục Hàn phát hiện mình thờ ơ với chuyện đó.
“Tư Nhã, anh nghĩ chúng ta đã nói rõ ràng rồi.”
An Tư Nhã đứng sau lưng anh ta, nghe tiếng tim đập của anh ta, thấp giọng nói: “Xin lỗi…… Em, em bị sợ, mọi chuyện xảy ra trong mấy ngày nay, em…… Em không biết nên làm gì cả, không nên tức giận với anh, sau này chúng ta đừng cãi nhau nữa, được chứ?”
Mục Hàn thẳng lưng, nhẫn tâm kéo tay cô ta ra, lạnh giọng nói: “An Tư Nhã! Em nghe không hiểu tiếng người hả?”
An Tư Nhã bị Mục Hàn hù dọa, ánh mắt đờ đẫn.
Dưới ánh mắt tức giận của Mục Hàn, cô ta cởi áo khoác, trên người chỉ còn lại bộ váy ngủ lụa.
An Tư Nhã cắn môi, nhìn vào đôi mắt lạnh lùng của Mục Hàn, “Mục Hàn……”
Mục Hàn nhìn An Tư Nhã, thân thể cứng đờ.
Đàn ông đôi khi đê tiện như vậy đấy, lúc không có được thì luôn nhớ nhung, đặc biệt là Mục Hàn sớm quen An Tư Nhã luôn đáp ứng mọi điều kiện của anh ta, trước kia xem cô ta như bảo bối trong lòng bàn tay, không nỡ để cô ta khổ sở, bị thương.
Hiện tại đối phương đưa tới cửa, có được món đồ này dễ như trở bàn tay, đột nhiên cảm giác trước kia trân châu lấp lánh, giờ đã đánh mất hào quang của nó, trở nên ảm đạm. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc – Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Có phải phụ nữ đều như vậy vì tiền và lợi ích không?
Mục Hàn lạnh lùng mặc quần áo cho cô ta, nhìn An Tư Nhã, vươn ngón tay thon dài nâng gương mặt cô ta.
Mục Hàn lạnh lùng nói: “Vì ích lợi, em đồng ý trở thành người phụ nữ giải quyết nhu cầu giúp anh?”
Em có liêm sỉ không?
Rất nhiều lúc anh ta cảm thấy bạch nguyệt quang của anh ta nên là người phụ nữ thuần khiết và mỹ lệ nhất trên thế giới này, nhưng hôm nay, cô ta có khác gì những người phụ nữ bò lên giường của anh ta?
An Tư Nhã nuốt nước bọt, nỗ lực xem nhẹ ánh mắt của Mục Hàn, nhàn nhạt nói: “Anh nói…… Vĩnh viễn giữ vị trí Bà Mục cho em.”
Cô ta chỉ muốn thành phu nhân nhà giàu số một!
Cô ta không thể đánh mất cơ hội tốt như vậy, chẳng sợ Mục Hàn sỉ nhục cô ta, mắng cô ta, cô ta sẽ không lùi bước.
Mục Hàn nhìn dã tâm trong mắt An Tư Nhã, nhíu mày, bóp chặt má cô ta.
“Bà Mục?” Mục Hàn lặp lại từ này, ánh mắt trống rỗng.
Sau đó, anh ta nâng cằm An Tư Nhã, hỏi: “Vậy em nói cho tôi biết sao tôi lấy giác mạc của Quý Minh Noãn, lời này có ý gì?”
An Tư Nhã bị đau, nhìn Mục Hàn, nội tâm sợ hãi, tim đập gia tốc.
Gương mặt trắng bệch, cô ta không nói tiếng nào.
Mục Hàn cúi đầu, thì thầm bên tai An Tư Nhã: “Em và Quý Minh Noãn có quan hệ gì với nhau? Sao em luôn nhắm vào cô ấy? Lúc trước, em đưa Quý Minh Noãn làm cô vợ xung hỉ của Lục Ngôn Thâm, vì sao? An Tư Nhã, nói cho tôi biết mọi chuyện trước đi……”
An Tư Nhã thấy lạnh sống lưng, sao anh ta biết chuyện này?
*
Cùng lúc đó, Quý Kiến Quân nhận được thông báo chuyển khoản 10 vạn tệ của An Tư Nhã, vui vẻ đi tới cửa hàng mát xa.
Ông ta vừa ra, một chiếc xe màu đen phiên bản giới hạn ngừng bên cạnh ông ta.
Quý Kiến Quân tới Thành phố Yến hai ngày, nhìn thấy không ít siêu xe, vừa thấy đã biết chiếc xe này đắt đỏ, rướn cổ đánh giá một chút. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc – Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Sau đó, hai người cao lớn, mặc âu phục đen xuống xe, nói: “Quý tiên sinh phải không? Giám đốc Lục của chúng tôi muốn tâm sự với ông.”
Họ dứt lời, cửa sổ xe hạ xuống, Quý Kiến Quân khom lưng nhìn người trong xe, thấy một người tuấn tú trong xe, có khí chất bất phàm, anh nhìn sang, nhàn nhạt nói: “Quý tiên sinh à? Tôi là chồng của Quý Minh Noãn, Lục Ngôn Thâm, có chút việc muốn tìm ông tán gẫu.”