Xuyên thành vợ đại gia

Chương 40


Bạn đang đọc Xuyên thành vợ đại gia – Chương 40:

Quý Minh Noãn ra khỏi nhà vệ sinh, đi được một đoạn đường, quả nhiên nhìn thấy năm sáu cô gái cầm bảng tên, đứng chờ cô.
 
Quý Minh Noãn vẫy tay với bọn họ, năm sáu nữ sinh tiến lên, “Noãn Noãn, người thật còn đẹp hơn trên ảnh đấy.”
 
“Nghe nói mấy ngày nay chị bị cảm, chúng em làm trà gừng cho chị này.”
 
“Noãn Noãn, chị phải chú ý sức khỏe đấy!”
 
Mấy người mồm năm miệng mười, nói rất nhiều, Quý Minh Noãn thấy ấm lòng, may mắn không bỏ lỡ những người hâm mộ đáng yêu này.
 
Quý Minh Noãn nhận trà gừng, nói: “Cảm ơn các em nhé, chị sẽ giữ sức khỏe, các em cũng phải chú ý an toàn đấy, có rất nhiều người ở sân bay.”
 
“Đúng rồi, các em ăn cơm chưa?”
 
Fans gật đầu, “Ăn rồi, chị chưa ăn đúng không ạ?”
 
“Vừa xuống máy bay, chờ về nhà mới ăn, cảm ơn trà gừng của tụi em nhé.”
 
Các fan ấm lòng vì nụ cười ấm áp của cô, sau đó nói: “Vậy chị mau về nhà đi, cố gắng ăn cơm đúng giờ đấy.”
 
“Tạm biệt Noãn Noãn……”
 
“Chú ý sức khỏe nhé.”
 
Sau khi Quý Minh Noãn tạm biệt fans, cảm động ôm bình trà gừng, sau khi xuyên đến thế giới này, đây là món quà đầu tiên nhận được từ fans.
 
Cũng không biết có phải cảm giác này bị phóng đại không, cô cảm thấy hốc mắt ươn ướt.
 
Tiểu Khả nhìn Quý Minh Noãn ôm bình giữ nhiệt, cười nói: “Minh Noãn, em đừng uống trà này, nếu không lại nôn nữa đấy.”
 
Quý Minh Noãn lắc đầu: “Không được, đây là món quà đầu tiên fans tặng cho em, em không thể phụ lòng họ được.”
 
Tiểu Khả: “Vậy em đừng uống quá nhiều, uống một ngụm thôi.”
 
“Ừm, em biết rồi.”
 
Tiểu Khả nhìn lối ra vào, sau đó nghĩ đến vừa rồi Quý Minh Noãn ở WC lâu như vậy, có thể muốn tránh người quen, cô ấy nói: “Noãn Noãn à, người đón em đâu? Chị nhìn em lên xe rồi chị về.”
 
Quý Minh Noãn nhìn Tiểu Khả, “Không cần, chị đi với em đi, em đưa chị về trước.”
 
Tiểu Khả xua tay, “Không cần, không cần, chị tự về được.”
 
Không biết vì sao Tiểu Khả có suy nghĩ kỳ lạ, người tới đón Quý Minh Noãn đêm nay có lẽ là nhân vật lớn.
 
Quý Minh Noãn cầm bình giữ nhiệt, nhìn thấy một chiếc xe quen thuộc chạy trên con đường chính của sân bay, cô nói với Tiểu Khả: “Cái kia, người đón em tới rồi, chúng ta lên xe rồi nói nhé.”
 

Quý Minh Noãn cũng không cố tình giấu giếm Tiểu Khả, cũng biết sớm hay muộn đối phương sẽ biết, nếu thời cơ đã tới, vậy cô đối mặt thôi.
 
Tiểu Khả bị Quý Minh Noãn kéo đến vị trí ven đường, một chiếc Maybach đen ngừng bên cạnh các cô, Tiểu Khả nín thở.
 
Lần trước là một chiếc siêu xe viết chữ B to, lúc này lại là một chiếc Maybach.
 
Rốt cuộc Quý Minh Noãn là hoa phú quý nhà nào? Sao cô ấy có cảm giác bị phú bà bao nuôi nhỉ?
 
Tiểu Khả nuốt nước bọt, đưa cái chân nặng ngàn cân vào xe, Quý Minh Noãn đẩy cô ấy, “Lên đi.”
 
Mẹ ơi, chân con nhũn rồi!
 
Tiểu Khả vất vả lên xe, không dám ngẩng đầu, nhưng lại muốn xem thử rốt cuộc là ai.
 
Lục Ngôn Thâm quay đầu lại nhìn Quý Minh Noãn: “Ra trước đi.”
 
Quý Minh Noãn không dám từ chối, vội vàng ngồi vào ghế phụ, không biết lần này Lục Ngôn Thâm tự lái xe tới đón cô!
 
Quý Minh Noãn ngồi xong, phá vỡ bầu không khí chết chóc, giới thiệu với Lục Ngôn Thâm: “Đây là trợ lý Tiểu Khả của tôi, Tiểu Khả, đây là…… Lục Ngôn Thâm.”
 
Còn về anh có thân phận gì, cô không dám nói bậy.
 
Lục Ngôn Thâm quay đầu nhìn Tiểu Khả, nói: “Chào cô, cảm ơn cô đã chăm sóc Minh Noãn.”
 
Tiểu Khả vội vàng xua tay, ngẩng đầu nhìn nhân vật lớn.
 
Trời ơi, sao Quý Minh Noãn không nói sớm, sao lại là Tổng giám đốc Lục chứ? Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc – Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
 
A a a, đây là Lục Ngôn Thâm, người tới đoàn phim xem tình hình lần trước, được nhân viên phong là kim chủ điển trai nhất, miễn phí ngủ một đêm cũng không đồng ý?!
 
Cô ấy sắp chết rồi.
 
“…………”
 
Tiểu Khả nghẹn họng, rất lâu mới có thể nặn ra một câu, “Chào…… Chào Tổng giám đốc Lục.”
 
Lục Ngôn Thâm cười, “Tôi có thể lái xe chứ?”
 
Tiểu Khả có cảm giác như bị một con voi giẫm bẹp, nói hai chữ cũng phải dùng toàn lực, “Được rồi.”
 
Lục Ngôn Thâm nghiêng đầu nhìn người ngồi ở ghế phụ, thắt dây an toàn cho cô.
 
Quý Minh Noãn nín thở, không dám nhúc nhích, ngửi thấy mùi hương dễ ngửi của đối phương.
 
“Xuất phát thôi.”

 
Dọc đường đi, ba người như học sinh học Toán, cố gắng tránh ánh mắt của giáo viên, cũng không dám hé răng, không dám động vào điện thoại.
 
Xe chạy tới dưới lầu căn hộ của Tiểu Khả, Tiểu Khả đứng ven đường nhìn đèn hậu đầy mùi tiền, rất lâu cũng chẳng thể nhúc nhích.
 
Họ trở lại Nhà họ Lục, phát hiện ông nội Lục và Lục Chân Chân không ở nhà, hôm nay ông nội Lục bị kích thích, nói đi du lịch với chiến hữu.
 
Tuy Lục Chân Chân nói đi tiệc, thật ra không muốn quấy rầy thế giới hai người của Quý Minh Noãn và Lục Ngôn Thâm.
 
Lục Ngôn Thâm về nhà, cởi áo vest, ăn cơm thì xắn tay áo sơ mi, để lộ cánh tay săn chắc.
 
Dì giúp việc dọn vài món ăn lên, sau đó đi ra phòng khách, căn phòng chỉ còn cô và Lục Ngôn Thâm.
 
Trên bàn đều là mấy món Quý Minh Noãn thích, cô rất có khẩu vị ăn uống.
 
Cô ăn cơm xong, nhìn thấy Lục Ngôn Thâm buông chén đũa, đang nhìn cô.
 
Lục Ngôn Thâm nhìn thấy cô ấy ăn xong, hỏi: “Trong bình giữ nhiệt này là gì?”
 
“À, đây là trà gừng fans tặng tôi đấy, hôm nay họ đến đón tôi.”
 
Quý Minh Noãn cười, có thể thấy cô rất vui vẻ.
 
Lục Ngôn Thâm nhíu mày, “Bị cảm?”
 
Quý Minh Noãn chưa nói với mấy người trong nhà rằng mấy hôm trước không thoải mái, còn nôn mửa.
 
“Một chút, không quan trọng.”
 
Sở dĩ fans biết vì Tiểu Khả có nói chuyện này với người hâm mộ trong nhóm chat.
 
Hai người không nói gì nữa, Quý Minh Noãn xem TV ở phòng khách, Lục Ngôn Thâm đi thư phòng họp.
 
Đến khi Quý Minh Noãn về phòng tắm rửa, Lục Ngôn Thâm còn bận chuyện ở thư phòng.
 
Quý Minh Noãn nằm trên giường của Lục Ngôn Thâm, vẫn không thích ứng.
 
Cô cảm thấy Lục Chân Chân bảo cô buổi tối trông chừng Lục Ngôn Thâm không thích hợp.
 
Cô càng nghĩ càng không thích hợp, trông chừng thì trông chừng, sao phải đổi phòng của cô thành phòng để quần áo?
 
Vậy chẳng phải sau này cô phải ngủ chung với Lục Ngôn Thâm?
 

Sau này?
 
Quý Minh Noãn đột nhiên bừng tỉnh, bò dậy!
 
Sau đó cô gọi điện thoại cho Lục Chân Chân, “Lục Chân Chân, em gạt chị!”
 
Lục Chân Chân đang chơi game, không bắt kịp sóng não của Quý Minh Noãn.
 
“Cái gì?”
 
“Em cần gì phải gạt chị ngủ chung với anh trai em?”
 
Lục Chân Chân khó hiểu, “Không phải hai người nên ngủ chung với nhau từ sớm sao? Em có lừa chị đâu.”
 
“Em, em, em…… Em nói Lục Ngôn Thâm bị mộng du! Em bảo chị ngày nào cũng phải trông chừng anh ấy.”
 
Lục Chân Chân đảo mắt, không xong, sao Quý Minh Noãn biết nhanh vậy?
 
“Cái kia, anh ấy bị mộng du mà, không lừa chị.”
 
“Vậy em cần gì đổi phòng chị thành phòng để quần áo? Em gạt chị, muốn để chị và Lục Ngôn Thâm ngủ chung một phòng!”
 
Lục Chân Chân ‘A’ một tiếng, “Oan quá Quý Minh Noãn, thật ra đây đều là ý của anh ấy, chị không tin thì hỏi quản gia đi, anh trai em bảo người ta dọn đồ chị vào phòng anh ấy đấy! Em cúp máy đây, đang chơi game.”
 
Sau khi Lục Chân Chân cúp máy, nhắn hỏi đám chị em trong nhóm chat: Phụ nữ tức giận, làm sao bây giờ? Mua túi xách hay kim cương? Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc – Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
 
Đám chị em có cuộc sống về đêm phong phú tỏ vẻ không có thời gian thảo luận này vấn đề nhàm chán.
 
Lục Chân Chân vừa cúp điện thoại, Lục Ngôn Thâm đã về phòng.
 
Quý Minh Noãn lo lắng, không biết nên hỏi đối phương thế nào, thấy Lục Ngôn Thâm không nhanh không chậm đi lấy đồ ngủ, bước vào phòng tắm.
 
Đến khi Quý Minh Noãn nghe thấy tiếng nước, mới phát hiện chẳng lẽ Tổng giám đốc Lục muốn ngủ với mình?
 
Quý Minh Noãn thở phì phì xuống giường, chuẩn bị cầm gối đầu tùy tiện tìm một phòng cho khách để ngủ.
 
Cô ngẫm lại mình đã bán mình cho Nhà họ Lục, nếu Tổng giám đốc Lục muốn ngủ với cô, cô cũng không có lý do từ chối.
 
Quý Minh Noãn ngẫm nghĩ lại, nhân lúc Lục Ngôn Thâm chưa đi ra ngoài, cô vào phòng xem phim, dự định xem phim thâu đêm mà không cần về phòng của Lục Ngôn Thâm.
 
Cô xem được một lúc, Lục Ngôn Thâm chẳng nhắn tin cho cô, cũng không gọi điện thoại cho cô.
 
Quý Minh Noãn sắp xem hết bộ phim, bị bệnh mấy ngày, cuối cùng nằm ngủ trên sofa.
 
Lục Ngôn Thâm lại đây, bộ phim thứ hai tự động chiếu, đó là một bộ phim khoa học viễn tưởng tên Hố đen tử thần.
 
Anh ngồi xuống chiếc ghế sofa đơn người bên cạnh Quý Minh Noãn, nhìn vai chính đặt chân xuống Sao Thổ, sóng lớn gió to vây quanh bọn họ.
 
Phim chiếu xong, thời gian gần 2 giờ sáng, Lục Ngôn Thâm dễ dàng bế Quý Minh Noãn.
 
Quý Minh Noãn mở mắt, mơ màng thấy gương mặt của Lục Ngôn Thâm, ngửi thấy mùi hương quen thuộc trên người anh, điều chỉnh tư thế, đôi tay vòng lấy anh.
 
Lục Ngôn Thâm thả cô xuống, nhẹ giọng nói: “Thật ra nếu em không muốn, tôi sẽ không ép em.”

 
Ngày hôm sau, Quý Minh Noãn mở mắt, phát hiện mình tỉnh dậy trong căn phòng của Lục Ngôn Thâm, nhìn quần áo.
 
May mắn, may mắn.
 
Nhưng…… Hình như cũng bất hạnh.
 
Nói thế nào cô và Lục Ngôn Thâm đã ngủ chung vài buổi tối, chẳng lẽ anh không hề có cảm giác?
 
Quý Minh Noãn vỗ mặt, “Mày nghĩ gì thế? Mày nhớ đến cuộc sống độc thân phú bà của mày đi, tương lai còn có rất nhiều tiểu thịt tươi chờ mày đấy.”
 
Cô tưởng tượng tiểu thịt tươi không điển trai như Tổng giám đốc Lục.
 
Quan trọng nhất là không ai có tiền như anh.
 
Quý Minh Noãn nhụt chí nằm trên giường, sao thế chứ!
 
Cô buồn bực nằm đó, khó hiểu.
 
Có lẽ Quý Minh Noãn chột dạ, không muốn nhìn thẳng mối quan hệ giữa cô và Tổng giám đốc Lục, hôm đó quay quảng cáo xong, về phim trường ở Thành phố Hằng.
 
Quách Chấn Xuyên thấy cô nhanh như vậy đã về đoàn phim, trêu chọc: “Cô về nhanh như vậy, tôi cũng sẽ không cho cô thêm thù lao đóng phim đâu.”
 
Một nửa nhân viên trong đoàn phim còn chưa về, Quý Minh Noãn trở thành nghệ sĩ đầu tiên quay về đoàn phim.
 
Quý Minh Noãn nói: “Tối nay ông cho tôi thêm một cái đùi gà là được.”
 
Quách Chấn Xuyên nghe vậy, đột nhiên nói: “Được đấy, tối nay tôi và đạo diễn Lý hẹn ăn cơm, cô đi với tôi qua đó đi, hôm trước đoàn phim bọn họ vừa mới đến đây.”
 
Quý Minh Noãn chỉ thuận miệng nói, không ngờ Quách Chấn Xuyên xem là thật.
 
“Không cần, không cần, ông đi đi, tôi không quấy rầy.”
 
“Không hề, ông ấy cũng sẽ dẫn theo đoàn phim của ông ấy, tôi cũng dẫn vài người qua đó, phải ăn cho đủ tiền mới về chứ, trước kia tôi không ít lần bị ông ấy chèn ép.”
 
Quý Minh Noãn biết gặp mặt đạo diễn đồng nghĩa dung hòa vào giới giải trí.
 
Nếu Quý Minh Noãn có thể tham gia, có thể quen biết thêm một đạo diễn, rất có ích cho con đường diễn xuất của cô.
 
Quý Minh Noãn gật đầu, “Được, cảm ơn đạo diễn Quách.”
 
Tới buổi tối, Quý Minh Noãn đến mới biết đạo diễn Lý trong miệng Quách Chấn Xuyên là đạo diễn Lý Văn Huy của phim Tiểu Thanh Xuân.
 
Nhưng chuyện này không phải chuyện quan trọng nhất.
 
Cô thấy An Tư Nhã ngồi bên cạnh Lý Văn Huy, cười nói với một người đàn ông khác. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc – Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
 
Mọi người nhìn thấy cánh cửa bị mở, ngẩng đầu nhìn bọn họ.
 
An Tư Nhã nhìn Quý Minh Noãn, ngoài cười nhưng trong không cười, nói với cô: “Quý tiểu thư cũng tới à, mau tới chỗ tôi ngồi này.”

 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.