Đọc truyện Xuyên thành vị hôn thê của anh trai – Chương 70:
Buổi sáng ngày hôm sau, Bạch Vi rời giường, cả người chi chít những vết đỏ xanh, thảm không nỡ nhìn, tự sửa sang sạch sẽ lại chính mình trong phòng tắm, sau đó cất bước xuống lầu.
Hôm nay các công ty nhánh nhỏ hẹn một cuộc tụ hội đánh golf, chính là sân cỏ rộng ở phía sau khách sạn. Sáng sớm tinh mơ, Bạch Hiển mệnh lệnh cho trợ lý đặc biệt được sắp xếp từ mấy vị giám đốc công ty con kia, đưa đến cho Bạch Vi một bộ gồm áo thể thao cổ chữ V, chiếc váy xếp màu xanh lam năng động, cùng một đôi giày thể thao trẻ trung, ý muốn sau khi Bạch Vi dậy thì theo hắn đi tụ hội.
Cô lẩm bẩm, căn bản là không muốn đi chút nào, vì thế lăn cọ tới cọ lui ở phòng ngủ, cọ đến anh trai phải tự mình gõ cửa phòng, Bạch Vi kéo cổ áo ra một chút, mặt tràn ngập oán trách nhìn anh trai không nói lời nào.
“Anh thấy đẹp mà”.
Bạch Hiển tiến lại gần, hắn cũng mặc một chiếc áo màu trắng cùng với quần thể thao, ôm lấy eo Bạch Vi, rũ mắt nhìn cổ cô.
Nhìn cô một thân quần áo thoải mái thanh nhàn, nhưng cổ áo lại cài nút đến gắt gao, cũng che không được cái gì, cổ thiên nga trắng nõn, xanh một vết đỏ một vết, ai đã từng có kinh nghiệm liền biết đây là gì.
Truyện được dịch và edit dự thi. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé
“Đẹp chỗ nào? Lát nữa mấy cấp dưới của anh đều sẽ cười em”.
Da mặt Bạch Vi mỏng, tuy rằng hiện tại cô là hôn thê của anh trai, chính là cũng ngăn không được nhiều ánh mắt ái muội như vậy.
Sau đó đẩy Bạch Hiển ra cửa, lắc đầu nói:
“Dù sao thì em cũng không đi đâu, mất mặt muốn chết, không đi!”
“Rất nhiều cấp cao quan trọng đều mang dẫn bạn gái theo, em không đi thì anh làm sao bây giờ?”
Bạch Hiển đứng yên tại chỗ, Bạch Vi căn bản là đẩy không được hắn, hắn duỗi tay cởi dây buộc tóc của cô, tóc dài suôn mượt buông xuống, che khuất đi dấu hôn hai bên cổ, sau đó khom lưng, ôm lấy đôi chân trần dưới váy vận động của Bạch Vi, nhấc bổng lên, cười nói trong tiếng kinh hô của cô:
“Anh tự đi, để em một mình trong phòng thế này, lại không biết sẽ bị mấy loại người kỳ quái nào gọi ra ngoài cửa. So với việc bị cô hồn ở đâu xách đi, còn không bằng ra ngoài chơi với anh hai”.
Nói xong, Bạch Hiển liền cứ như vậy mà ôm cô tiến tới cửa phòng.
“A, em đi em đi, anh bỏ em xuống, anh hai…”
Sợ anh trai thật sự đem cô ra ngoài trong tư thế này, đôi tay Bạch Vi cuộn tròn thành nắm, đấm nhẹ vai Bạch Hiển, kêu hắn buông cô xuống, bất đắc dĩ mà đi theo Bạch Hiển tới sân gôn sau khách sạn.
Những người có thể đến để chơi golf thế này, nếu không phải là có chút thân phận, cũng là mấy người làm bộ có thân phận, nhưng hầu như ai cũng đều biết Bạch Vi là hôn thê của Bạch Hiển, cho nên cũng không ai không có mắt, dám loạn nhìn ngoại hình của Bạch Vi.
Một buổi tụ hội như vậy, chủ yếu đều là vì danh lợi, tìm kiếm hạng mục hợp tác, tuy rằng mọi người đều dẫn theo bạn gái, nhưng bạn gái ai ai cũng là tầng lớp tinh anh trong thương trường, cả một đám người gió chiều nào theo chiều ấy, chỉ đối với duy nhất dấu hôn trên cổ Bạch Vi là làm như không thấy, cho là hiện tượng bình thường.
Tổng giám đốc tuổi trẻ hùng dũng, chuyện giường chiếu cùng với phu nhân tương lai hơi kịch liệt chút, việc này thì có gì lạ đâu?
Vì thế Bạch Vi vốn dĩ có chút câu nệ, bồi mỗi người đánh vài lần gậy xong, cũng từ từ thoải mái hơn, nhìn một đống nam nữ ghé vào nhau bàn chuyện triển khai hạng mục, cô liền một mình trở về phía dưới ô che nắng bên kia sân golf, uống nước trái cây.
Chốc lát trôi qua, gió lạnh thổi tới, hạ thấp đi nhiệt độ của cả sân golf rộng lớn, Bạch Vi đứng dậy, tính toán đi khu vực nghỉ ngơi lấy áo khoác cho anh trai.
Thời tiết ở thành phố phương Bắc này không thể so với phía Nam được, hiện tại ở bên kia nhiệt độ không khí có hơi nóng nực, mà ở Bắc lại lành lạnh.
Cô vừa mới lấy ra áo ngoài từ túi vận động của anh trai, liền thấy Đô Tuần cùng Liễu Như Yên đi tới, tay cô ta còn khoác vào tay của Đô Tuần.