Xuyên thành vị hôn thê của anh trai

Chương 58


Đọc truyện Xuyên thành vị hôn thê của anh trai – Chương 58:


Bạch Hiển không có bí mật gì muốn giấu Bạch Vi, như là bạn gái cũ hay mối quan hệ mập mờ nào đó, hết thảy, hắn đều không có.

Con người này của hắn thật yêu quý cách mình sống hiện tại, cứ làm việc xong liền trở về nhà thư giãn với Bạch Vi, nếu có thời gian cùng cô gái khác làm chuyện ái muội, không bằng tranh thủ chăm lo, ở cạnh em gái ngoan.
 
Cho nên Bạch Vi dù có tùy tiện xem điện thoại hắn, bên trong trừ tài liệu công việc, cái gì cũng không có.
 
Tại sảnh chính, thời điểm Đô Tuần nhìn thấy Bạch Vi, mái tóc suôn dài của cô xõa trên vai, mặc chiếc váy xếp màu xanh nhạt, áo sơ mi ngắn tay trắng tinh, bên ngoài khoác thêm chiếc áo lông mỏng màu xanh biển, cổ áo sơ mi còn được tô điểm bằng sợi nơ mỏng màu cà phê buộc lại thành hình bướm xinh xắn.
 
Một thân đáng yêu lanh lợi kết hợp cùng lớp trang điểm nhẹ nhàng, trông vô cùng ngoan ngoãn, lúc này đang quay đầu đi xem khu đồ ngọt.
 
Sau đó Đô Tuần liền nhìn thấy Bạch Vi chỉ chỉ quầy đồ ngọt, hướng tới anh trai cô, duỗi tay làm động tác đòi tiền.
 
Tưởng là nhiệm vụ thành công, cầm điện thoại của anh mình, đứng ở trước tủ lạnh nhìn rất lâu, lại chậm chạp không có chọn được cái nào.
 
Hắn liền tiến đến phía trước, đôi tay nhàn nhã cắm ở hai bên túi quần, cười cười nhìn Bạch Vi, hỏi:
 

“Sao không mua đi? Tôi trả tiền cho cậu”.
 
Bạch Vi giật mình, lùi ra phía sau hai bước mới thấy là Đô Tuần, nhẹ nhàng thở ra, lắc đầu:
 
”Sáng sớm nên anh trai không cho ăn đồ lạnh”.
 
“Sao lại nghe lời anh mình đến như vậy?”
 
Đô Tuần vừa nghe liền bật cười, nghiêng đầu chỉ vào một miếng bánh Black Forest trong tủ kính.
 
“Cái này mùi vị rất ngon, cô gái nào cũng thích món này, tôi mời cậu”.
 
Sau đó hắn ngẩng đầu, nói với nhân viên quầy: “Phiền gói cái này lại”.
 
“Không cần không cần”. Bạch Vi vội vàng xua tay “Anh tôi biết sẽ mắng mất”.
 
“Nếu cậu không cho anh ấy biết thì đâu có vấn đề gì?”
 
Hiển nhiên Đô Tuần so với Bạch Vi, đối đáp nhanh nhạy hơn nhiều, thấy nhân viên cửa hàng đã bắt đầu đóng gói miếng bánh kem, lại nghiêng đầu hỏi:
 
“Ngày mai buổi họp mặt của bang hội bọn mình sẽ kết thúc, có một bữa tiệc rượu cuối cùng, cậu tới tham gia chứ?”
 
Bạch Vi nghiêm túc nghĩ ngợi, lắc đầu:
 
“Không đi, không thích những chỗ nhiều người như vậy”.
 
“Cậu cũng thật trạch quá đi”.
 
Đô Tuần nhịn không được liền phì cười, nụ cười tươi tắn lại sạch sẽ, còn thoáng một chút mộc mạc chất phác.

 
“Tôi đoán thế này này, ở ngoài đời thật cậu cũng không có bạn trai phải không?”
 
Không đợi Bạch Vi trả lời, hắn còn nói thêm:
 
“Không cần phủ nhận, tuổi nhỏ thế này anh trai cậu nhất định không cho hẹn hò, mà cũng có lý, nuôi dưỡng một cô gái tính cách trở nên thế này, có thể thấy trong nhà có một vị “phụ huynh” đặc biệt nghiêm khắc”.

Hắn vừa dứt lời, thấy ánh mắt Bạch Hiển quét lại đây, liền vội nói:
 
“Được rồi, tôi không nói chuyện với cậu nữa, anh cậu muốn tới cướp người rồi, quay đầu là bờ”.
 
Chưa kịp dứt câu, Đô Tuần liền chạy, như sợ bị Bạch Hiển đuổi theo đánh.
 
Bạch Vi khó hiểu nhìn Đô Tuần chạy đi, lại thấy Bạch Hiển cách thật xa, ánh mắt nghiêm khắc nhìn cô. Cô vội vàng xua tay, tỏ vẻ chính mình cũng không có tiếp xúc quá nhiều với Đô Tuần.
 
“Thưa cô, bánh kem của cô”.
 
Nhân viên cửa hàng đi ra quầy, đem chiếc bánh kem đóng gói kĩ càng cho Bạch Vi, trong lúc nhất thời cầm hộp bánh trên tay, đi cũng không được, không đi cũng không được.
 
Sợ hắn cho rằng cái bánh kem lành lạnh này là tự cô mua.


Bạch Hiển kết thúc cuộc nói chuyện với giám đốc trực thuộc công ty con, đi tới nhìn một lượt hộp bánh Black Forest Bạch Vi đang cầm mà liếc một cái, vươn ngón tay dài ra cầm lấy, đôi mắt đen láy nhìn Bạch Vi không nói lời nào.

“Không phải em mua”.
 
Bạch Vi vội vàng giải thích, chỉ chỉ hướng Đô Tuần vừa rời đi.
 
“Cậu ấy, cậu ấy mua, sau đó…”
 
Không đợi Bạch Vi nói xong, Bạch Hiển liền lấy bánh kem trong tay cô đặt lại trên tủ kính, kéo tay Bạch Vi xoay người đi ra ngoài.
 
“Anh hai, cái, cái bánh kem kia…”
 
“Ai mua thì người đó tự ăn”.
 
Bạch Hiển đầu cũng không quay lại, môi mỏng mím chặt, thoạt nhìn sâu như không thấy đáy, cũng không biết hắn có sinh khí hay không.
 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.