Đọc truyện Xuyên Thành Vị Hôn Thê Bị Phá Sản FULL – Chương 63
Edit by DiiHy
Beta by MaiAnh
Tuy đã phản đối Mạnh Yến Phương tham gia quyết sách đấu thầu lần này, nhưng ngày đấu thầu, Mạc Nhiên vẫn dẫn theo thư ký và Tào Hành Vân đi tới hiện trường đấu thầu.
“Không phải đã quyết định không tham gia sao, sao lại còn muốn đến đây?” Tào Hành Vân trực tiếp hỏi ra nghi hoặc trong lòng.
Mạc Nhiên hơi cong khóe môi, nói với ông tạm thời chưa thể giải thích.
“Đương nhiên là muốn đem cái kế sách này trả lại cho người hiến kế.”
Lúc đoàn người Mạc Nhiên đến nơi, cả đại sảnh đã có không ít người của những xí nghiệp khác, không ít người nhận ra Tào Hành Vân.
Gặp mặt tất nhiên là muốn đi lên chào hỏi, nhưng nhìn thấy Mạc Nhiên đứng bên cạnh ông, không ít người sinh ra lòng hiếu kỳ.
“Tào tổng, vị tiểu thư này là……”
Bọn họ đều đã gặp qua con gái lão Tào, không phải người này, nhưng cô gái này đúng là tuổi trẻ lại xinh đẹp, chẳng lẽ….
Tào Hành Vân lập tức đánh gãy suy nghĩ miên man của họ: “Đây là con gái của Mạc tổng, Mạc Nhiên, cô gái nhỏ muốn nếm trải việc đời, hôm nay vốn là Tần tổng muốn đích thân đưa cô ấy đến đây, nhưng lại có việc đột xuất, nên bảo tôi dẫn cô ấy đến.”
Tuy không biết tin tức Tần Thâm xảy ra chuyện có truyền đến tai người ngoài hay không, nhưng ngoài mặt Tào Hành Vân vẫn muốn che dấu một vài chuyện.
Ông đánh cược những người ở đây không biết tin này, nếu không xung quanh Tần thị đã nhanh chóng có địch bao vây.
Kết quả là ông đã đặt cược thắng, dò hỏi qua mấy người thì thấy đúng là tin tức này đã bị phong tỏa, những người này cũng không có bất kì nghi ngờ hay biểu cảm không thích hợp.
Cũng phải đề cập đến trước kia, do Chung Hân Ý cố ý tuyên truyền, nen các quý phu nhân ở trong xã hội thượng lưu đều biết Tần Thâm có bạn gái, mà cô gái kia còn là con gái của Mạc gia đã phá sản, Mạc Nhiên.
Quay đi quay lại, tin tức này được các phu nhân truyền nhau, chồng các bà đương nhiên cũng biết, nên giờ phút này bọn họ lập tức biết thân phận của cô gái này.
Không ngờ Tần tổng thật sự cưng chiều vị tiểu thư của Mạc gia, một đấu thầu quan trọng như vậy, bạn gái muốn đến liền dẫn theo, khi mình không có thời gian, thì cố ý để nguyên lão của công ty dẫn cô đến tham quan.
Bọn họ âm thầm liếc qua Mạc Nhiên vài lần, lập tức có thể hiểu được Tần Thâm hiếm khi “Công tư bất phân”.
Khó trách trước kia rất nhiều phụ nữ nhào vào ngực Tần Thâm nhưng anh đều chướng mắt bọn họ, sinh hoạt giống như một thầy tu.
Nay con gái Mạc gia kiều diễm động lòng người, Tần Thâm rơi vào bể tình với ôn hương nhuyễn ngọc* này cũng chẳng có gì lạ.
*Ôn hương nhuyễn ngọc: người con gái trẻ tuổi trắng nõn mềm mại, toát ra hơi thở thanh xuân.
Một mỹ nhân như vậy, có người đàn ông nào không muốn có được? Tên Mạc Quân Nam kia cũng quá tốn công sức để giấu đứa con gái xinh đẹp lâu như vậy, trước kia cũng không nghe thấy một chút tin tức gì, mãi đến khi Mạc thị phá sản, tiên nữ mới phải ngã xuống trần gian, rớt vào pháo đài này.
Tạm thời tạm biệt mấy người bạn trên thương trường, Tào Hành Vân dẫn Mạc Nhiên đến vị trí ngồi cố định của Tần thị.
Xí nghiệp như Tần thị, ở những loại địa phương này tất nhiên sẽ có người đặc biệt giữ lại chỗ ngồi.
Cho dù hôm nay Tần thị không tham gia, vị trí này vẫn thuộc sở hữu của Tần thị, không có xí nghiệp nào chiếm lấy.
Đây tất nhiên là do thế lực của Tần thị.
Động tĩnh bên này làm cho người bên khác chú ý.
“Rốt cuộc người của Tần thị cũng đến, Mạnh Yến Phương….!A? Không phải Mạnh Yến Phương, sao lại là Tào Hành Vân, còn người phụ nữ ngồi bên cạnh ông ta là….”
“Mạc Nhiên?!”
Chỗ ngồi của Tần thị cách không xa vị trí dành riêng cho Hạ thị, Hạ Thừa Diễn trừng to hai mắt, nhìn về phía bên kia mà không dám tin vào mắt mình.
Sao Mạc Nhiên lại xuất hiện ở đây, Tần Thâm đang hôn mê bất tỉnh, không phải cô ta nên ở Lâm Hải thị sao?
Nghĩ thế nào cũng không hiểu được tình huống trước mắt, Hạ Thừa Diễn bất an mà hỏi ba mình đang ngồi bên cạnh: “Ba, Mạnh Yến Phương không đến, kế hoạch của chúng ta có vấn đề gì không?”
Hạ Chấn Quốc trầm mặc một lát: “Xem xét tình huống trước mắt cái đã.”
Hạ Thừa Diễn đành phải gật đầu, nhưng ánh mắt luôn nhìn về phía Mạc Nhiên, Tào Hành Vân cũng để ý đến hắn, nhỏ giọng nói với Mạc Nhiên: “Cháu quen biết vị kia của Hạ thị?”
“Trước kia từng có một đoạn nghiệt duyên.” Nói qua loa tóm tắt, đột nhiên Mạc Nhiên thừa dịp Hạ Thừa Diễn không chú ý nói vào bên tai Tào Hành Vân: “Đợi lát nữa cháu muốn nhờ chú Tào phối hợp với cháu một chút.”
Tào Hành Vân như lọt vào trong sương mù, nhưng vẫn phối hợp gật đầu: “Được.”
Thời gian qua hơn một nửa, rốt cuộc cũng bắt đầu đấu thầu mảnh đất “giá trị cực cao” như lời Mạnh Yến Phương, Hạ Thừa Diễn theo bản năng nhìn về phía Tần thị, không thấy bọn họ có động tĩnh gì nên bắt đầu sốt ruột.
“Ba, rốt cuộc bọn họ đến đây làm gì? Mạnh Yến Phương có làm cho bọn họ tham gia đấu thầu lần này?”
Nếu Tần thị không tham gia, vậy cơ hội lần này của bọn họ trở thành công cốc rồi! Sau này muốn động tay động chân với Tần thị, chỉ sợ sẽ không dễ dàng như vậy.
Hơn nữa ai cũng biết Tần Thâm mạng lớn, xảy ra tai nạn xe cộ mà không chết, tuy bây giờ đang hôn mê bất tỉnh, nhưng sau này có thể tỉnh lại.
Đương nhiên Hạ Chấn Quốc cũng nghĩ như vậy, ông ta hạ quyết định: “Trước tiên chúng ta cứ hô giá thử xem, xem phản ứng bọn họ như thế nào.”
Bây giờ cũng chỉ có thể làm vậy, sau khi người đấu giá vừa mới lên tiếng hỏi, Hạ Thừa Diễn liền giơ thẻ bài trong tay lên, nhưng để cho an toàn, ngay từ đầu hắn cũng không dám hô giá quá cao: “Một trăm vạn.”
Hành động của hắn quả nhiên hấp dẫn sự chú ý của Mạc Nhiên, Hạ Thừa Diễn cố ý lộ ra vẻ mặt khiêu khích, vẻ mặt kia làm cho bất kì người nào nhìn vào cũng thấy lòng đầy tức giận, chứ đừng nói người phụ nữ còn là vị hôn thê trước của hắn.
Một chiêu này đúng là hiệu quả, ngay sau đó Hạ Thừa Diễn nhìn thấy Mạc Nhiên định cầm thẻ bài giơ lên, nhưng lại bị Tào Hành Vân cản lại, nhìn cô lắc đầu.
Mạc Nhiên thả thẻ bài xuống, Hạ Thừa Diễn tiếc nuối vài giây, càng thấy bất mãn với hành động của Tào Hành Vân, suýt chút nữa là được rồi.
Sau đó cũng có mấy công ty tham gia cạnh tranh, Hạ Thừa Diễn cắn răng, một lần nữa giơ thẻ bài lên: “500 vạn.”
Cuối cùng Hạ Thừa Diễn cũng cảm thấy kế hoạch hắn bày trí có tác dụng.
Một là Tần thị thật sự cho rằng tương lai mảnh đất này sẽ tăng giá, hoặc là kế kích tướng của hắn có tác dụng.
Mạc Nhiên nhanh chóng đuổi theo giơ thẻ bài nói: “550 vạn”
Lần này Tào Hành Vân không ngăn cản nữa, giống như rất thất vọng mà lắc đầu.
Thấy một màn này, Hạ Thừa Diễn lập tức hiểu rõ.
Hôm nay Mạc Nhiên đến đây là đại diện cho Tần thị, hơn nữa còn quyết định tham gia cạnh tranh, mà Tào Hành Vân hình như không đồng ý nhưng cũng không ngăn được quyết định của cô ta.
Không ngờ Tần Thâm không ở đây, Tần thị to như vậy lại giao đến tay người phụ nữ vô dụng này! Hạ Thừa Diễn đột nhiên cảm thấy may mắn vì trước kia mình không lấy Mạc Nhiên.
Nếu không lại cưới về một cái bình hoa không hơn gì Triệu Tinh Nghiên, còn không thể mang lại lợi ích cho hắn, thậm trí còn quấy rối gây trở ngại chứ chả giúp ích được gì.
Ít nhất Triệu Tinh Nghiên còn biết an phận, không quản mọi việc của công ty.
Nhưng người phụ nữ này đúng là đang sợ hãi rụt rè, Tần thị lớn vậy mà chỉ tăng giá thêm 50 vạn, không sợ bị người khác chê cười sao.
Nghĩ như vậy, Hạ Thừa Diễn dám cá cược là Mạc Nhiên sẽ trúng kế của hắn, nên không hề lo lắng mà tăng giá lên: “600 vạn.”
“700 vạn!” Giọng Mạc Nhiên giống như tức giận, hô giá xong còn nhìn sang Hạ Thừa Diễn, ánh mắt có chút đắc ý.
Hạ Thừa Diễn cười lạnh trong lòng, đúng là người phụ nữ ngu xuẩn, nhưng cái giá này không đáng là gì với Tần thị, không đủ để làm thương gân động cốt, vì thế lại tăng giá: “800 vạn.”
Mạc Nhiên cực kỳ tức giận mà trừng mắt nhìn hắn, ngay sau đó định giơ tay phải lên, nhưng lúc này Tào Hành Vân lại có động tác.
Sợ Tào Hành Vân ngăn cản Mạc Nhiên, lòng Hạ Thừa Diễn lập tức nâng lên.
Nhưng cũng may Mạc Nhiên đã bị tức giận làm cho đầu óc hôn mê, khăng khăng muốn thắng Hạ Thừa Diễn, mang lửa giận mới nhận được trả về, không để ý Tào Hành Vân đang ngăn cản một lần nữa giơ thẻ bài: “900 vạn!”
Giờ phút này trong trận chỉ còn Hạ Thừa Diễn và Mạc Nhiên cạnh tranh, những người khác thì ngồi một bên náo nhiệt nhìn hai người cạnh tranh, hận không thể nhìn thấy hai bên đánh nhau mới thú vị.
900 vạn, cái giá này đã rất cao so với khả năng của Hạ thị, đặc biệt còn đổ vào một mảnh đất không đáng tiền, Hạ Thừa Diễn hơi do dự, cuối cùng vẫn giơ thẻ bài lên.
Đây là lần nâng giá cuối cùng, Hạ Thừa Diễn tin rằng Mạc Nhiên sẽ đuổi theo, xuất ra hơn 1000 vạn, hơn nữa còn là do Mạc Nhiên làm ra, đoán chừng lúc Tần Thâm tỉnh lại cũng không có cách nào xoay chuyển tình thế, lắng lại lửa giận của thành viên hội đồng quản trị.
Nhưng sau khi hô giá một ngàn vạn, Hạ Thừa Diễn đợi nửa ngày, cũng không thấy Mạc Nhiên hô giá “1100 vạn.”
Một giây đi qua, hai giây đi qua.
Vẫn là không có bất kì âm thanh gì vang lên, hiện trường lập tức trở nên yên tĩnh.
Trong lòng Hạ Thừa Diễn đột nhiên nhảy dựng, lập tức nhìn về phía Mạc Nhiên, lại thấy cô mấp máy môi giống như đang nói với hắn cái gì đó.
Hạ Thừa Diễn lần đầu tiên hiểu được câu khẩu âm của Mạc Nhiên.
“Chúc mừng.”
Mạc Nhiên nói như vậy.
Bỏ ra một ngàn vạn để mua miếng đất này, cô cũng phải thật lòng chúc mừng cho Hạ Thừa Diễn, Mạc Nhiên lạnh lùng cong cong khóe miệng, trong mắt hiện lên một tia trào phúng.
Thấy không có người nào ra giá nữa, người đấu giá nói: “Một ngàn vạn lần thứ nhất, một ngàn vạn lần thứ hai….”
“Một ngàn vạn lần thứ ba, thành giao! Chúc mừng tập đoàn Hạ thị tập lấy được miếng đất Nam Thành này!”
Tiếng vỗ tay ở hiện trường vang lên như sấm, không có gì bất ngờ, Mạc Nhiên cũng nhìn về phía Hạ Thừa Diễn, vỗ tay chúc mừng.
Sắc mặt người đàn ông lập tức xanh mét.
Hạ Chấn Quốc cũng phản ứng kịp con trai mình đã làm gì, trong nháy mắt lửa giận bùng lên, bàn tay nắm lại vang lên kèn kẹt: “Mày….!Mày….”
Nếu không phải ở đây có nhiều người, bây giờ ông ta đã cho Hạ Thừa Diễn một cái bạt tai vào mặt.
“Ba, con….” Hạ Thừa Diễn không hiểu sao mọi chuyện là biến thành như vậy, rõ ràng là hắn muốn gài bẫy Mạc Nhiên mà?
Hạ Chấn Quốc đã tức giận không nói nên lời, một ngàn vạn, một ngàn vạn đấy! Giá cổ phiếu của bọn họ bị Tần thị chèn ép đã tổn thất mất hai ngàn vạn, bây giờ lấy đâu ra một ngàn vạn mà đầu tư vào mảnh đất này!
Hai mắt Hạ Chấn Quốc tối sầm, không đứng vững mà ngồi bệt trên ghế.
“Ba! Ba!” Hạ Thừa Diễn vừa định đi ra ngoài tìm người hỗ trợ, lại bị nhân viên công tác cản lại.
“Ngại quá Hạ tổng, mời ngài theo tôi đi thanh toán tiền.”
“Tránh ra!”
Sau đó là một trận hỗn loạn, Mạc Nhiên không muốn xem tiếp, thu hồi ánh mắt, cười cười với Tào Hành Vân: “Chú Tào, chúng ta có thể đi rồi, hôm nay xem được màn kịch này quả là không tồi, không biết chú Tào có hài lòng không?”
Ánh mắt Tào Hành Vân nhìn Mạc Nhiên lập tức thay đổi, một lúc sau mới lắc đầu cười: “Già rồi, đúng là ta đã già thật rồi, bây giờ là thiên hạ của người trẻ tuổi các cô các cậu, hôm nay xem xong màn kịch này chú vô cùng hài lòng, đúng là trước kia chú đã nhìn lầm rồi.”
Biết ông đã hoàn toàn công nhận cô, tâm tình Mạc Nhiên rất tốt: “Chú Tào không già, Tần thị còn cần chú giúp đỡ, cùng A Thâm nỗ lực phát triển lên.”
Hai người vui sướng rời đi, khi Mạc Nhiên đi ngang qua chỗ Hạ Thừa Diễn, hắn còn định giữ lấy tay cô tra hỏi xem có phải cô cố ý hãm hại hắn hay không, thì Mạc Nhiên khéo léo né tránh.
Hạ thị bị Tần thị chèn ép bốc hơi mất hai ngàn vạn, bây giờ lại muốn đem một ngàn vạn ném ra ngoài cửa sổ.
Hạ thị, toang rồi.