Xuyên Thành Vị Hôn Thê Bị Phá Sản

Chương 11


Đọc truyện Xuyên Thành Vị Hôn Thê Bị Phá Sản FULL – Chương 11


Edit by DiiHy
Beta by MaiAnh
Buổi sáng hôm sau, Mạc Nhiên nhân lúc Hứa Diệu đi tìm người môi giới, lấy cớ Trương Vũ Hân hẹn mình để ra khỏi nhà.
Trương Vũ Hân là người bạn duy nhất của nữ phụ Mạc Nhiên, cô ấy không ngại việc cô có vấn đề về trí lực, còn thường xuyên đưa cô ra ngoài chơi.

Vì vậy Hứa Diệu cũng tin tưởng cô ấy, không nghĩ nhiều về việc con gái muốn đi ra ngoài.
Nhưng thực tế, Mạc Nhiên nhìn phía trên tòa nhà trước mặt mình chỉ ngắn ngủi vài chữ to đùng Công ty truyền thông giải trí Thanh Bình, không chút do dự đi vào.
Dù có thế nào cô cũng không để cho căn hộ duy nhất ông bà ngoại giữ lại cho mẹ mình bị bán đi.

Nếu đã biết việc này là do Hạ Thừa Diễn ở sau lưng giở trò, cô cũng muốn thử thuyết phục hắn bỏ qua việc này.
Đi thẳng về phía sảnh tầng một, Mạc Nhiên lễ phép hỏi mấy người tiếp tân: “Xin chào, cho hỏi bây giờ Hạ tổng có ở công ty không? Tôi muốn gặp anh ta thì nên hẹn trước như thế nào?”
Trước kia Mạc thị chưa phá sản, nếu Mạc Nhiên muốn tìm Hạ Thừa Diễn sẽ không cần hẹn trước trực tiếp đi thang máy riêng lên trên đó, nhưng bây giờ cô có thể gặp được anh ta hay không lại là một vấn đề.
Đám người tiếp tân đột nhiên nghe thấy tiếng người hỏi liền bị sợ giật mình, ngay cả điện thoại cũng cầm không chắc.

Ngẩng đầu thấy có người đến vội vàng mở to hai mắt ra nhìn.
Đối với các cô, Mạc Nhiên cũng không xa lạ gì, còn biết lúc trước cô mỗi ngày đều đúng giờ đến công ty tìm tổng giám đốc của các cô, muốn không biết cô ấy là ai thì không có khả năng.

Nhưng bây giờ Mạc gia đã phá sản thì sao cô ấy lại đến đây?

Trong đó có một tiếp tân trẻ tuổi vẻ mặt kì quái nói: “Đây không phải là Mạc tiểu thư sao? Mạc thị cũng đã phá sản, cô còn đến tìm tổng giám đốc của chúng tôi làm gì?”
Cô tiếp tân này thấy Mạc Nhiên là người ngốc nhưng lại đẹp hơn so với mình trong nhà cũng có tiền nên đã sớm ghen ghét trong lòng, càng cảm thấy Mạc Nhiên không xứng với tổng giám đốc nhà mình.

Vì vậy nên mỗi lần đều dùng vẻ mặt lời nói để châm chọc khiêu khích cô, nhưng đấy là do ngày trước Mạc Nhiên cũng không biết cô ta đang châm chọc mình thôi.
Bây giờ Mạc gia đã phá sản cô ta càng không kiêng dè gì, nhưng cũng không ngờ được Mạc Nhiên lại nghe hiểu.
Mạc Nhiên gắt gao nhíu mày.

Một nhân viên bình thường cũng có thể dùng thái độ này đối xử với cô thì có thể thấy được trước đây thái độ của Hạ Thừa Diễn đối với cô là gì rồi.
“Mạc thị phá sản thì sao, liên quan gì đến cô, tôi muốn tìm ai là việc của tôi.

Cô là Vương Di đúng không? Chuyện này tôi sẽ nhớ kĩ.

Tôi cũng có thể đi tố cáo cô dùng điện thoại di động trong giờ làm việc.

Tôi nghĩ Thanh Bình cũng không cần một nhân viên lấy tiền mà không làm việc.”
“Cô…” Nữ tiếp tân tên Vương Di kia nghe những lời Mạc Nhiên nói liền sợ đến mức không nói được gì.

Người này không phải bị ngốc sao? Nhưng cô ta vừa mới nói muốn đi tố cáo cô!
Một tiếp tân khác phản ứng nhanh vội vàng bày ra dáng vẻ tươi cười: “Thật xin lỗi Mạc tiểu thư, cô đừng nóng giận, tôi sẽ giúp cô liên hệ với văn phòng tổng giám đốc.”

Cô cũng không có lòng tốt mà giúp người bạn kia giải vây, nhưng nếu như Mạc Nhiên đi tố cáo thật thì trưởng phòng sẽ tự mình đi quản chế không chừng cô cũng bị phát hiện.
Nữ tiếp tân vội vàng gọi điện thoại, Mạc Nhiên đứng đợi ở một bên.
*
“Từ từ, dừng ở đây một chút” Tần Thâm ngồi trong xe nhìn thoáng qua thấy bóng người quen quen ở bên ngoài, lập tức bảo tài xế dừng xe.
“Vâng, tổng giám đốc.” Tài xế tìm một chỗ gần đấy để đỗ xe, tạm thời dừng xe lại.

Nhưng khi nhìn thấy cao ốc của giải trí Thanh Bình, tài xế có chút nghi hoặc, không lẽ tổng giám đốc nhất thời nhớ ra có công việc cần nói với Hạ tổng?
Tần Thâm nhìn bóng dáng quen thuộc đang đi vào cửa của giải trí Thanh Bình, thu lại ánh mắt đem cảm xúc sắp bộc phát giấu lại trong đáy mắt, ở chỗ tài xế không nhìn thấy tay đã sớm nắm chặt thành quyền.
Không phải hôn ước giữa cô và Hạ Thừa Diễn đã được bỏ rồi sao? Vì sao còn đặc biệt đi tìm hắn.
Không chút do dự, người đàn ông lấy điện thoại ra gọi cho thư ký: “Bây giờ cậu đi điều tra một chút, xem gần đây Hạ Thừa Diễn làm cái gì với Mạc gia?”
Đang vội vàng sửa sang lại tài liệu, trong chớp mắt thư ký đột nhiên hoảng hốt.

Một lúc sau chỉ có thể đồng ý mệnh lệnh của tổng giám đốc.

Gần đây tổng giám đốc hay chú ý đến tình hình của Mạc gia thì phải?
Gần hai phút sau, nữ tiếp tân với vẻ mặt áy náy nói với Mạc Nhiên: “Thật ngại quá Mạc tiểu thư, bây giờ tổng giám đốc đang họp không có thời gian để gặp cô.”
“Vậy phải đợi đến lúc nào?”
“Tôi cũng không biết.”
Mạc Nhiên mà tin lời này là thật mới lạ.


Dựa vào tính cách của Hạ Thừa Diễn, đến tám chín phần họp chỉ là cái cớ không muốn gặp cô.

Nhưng cô có thể chờ ở đây, cô sẽ chờ cho đến khi nào nào gặp được Hạ Thừa Diễn.
Mạc Nhiên cũng không muốn quấy rầy công việc của người khác liền đi đến khu vực chờ của khách.

Vương Di vừa thấy cô đi ngay lập tức thay đổi sắc mặt: “Hừ, Mạc thị cũng đã phá sản còn chảnh cái gì, còn nghĩ mình vẫn là vị hôn thê của Hạ tổng sao.

Nói không chừng là trước kia cô ta giả vờ ngốc, muốn ở bên cạnh Hạ tổng làm phu nhân nhà giàu đấy!”
Nữ tiếp tân bên cạnh vỗ vào tay cô ta một cái nhắc nhở: “Tôi bảo cô nói ít một chút, cô không để ý việc bị tố cáo nhưng tôi để ý.”
Văn phòng tổng giám đốc.
Đúng như Mạc Nhiên dự đoán, đúng là Hạ Thừa Diễn không có cuộc họp nào, chẳng qua khi nghe nói Mạc Nhiên đến muốn gặp hắn, lập tức tìm một cái lí do.

Thật vất vả mới thoát khỏi con ngốc dính người kia, hắn không muốn bị quấn lấy lần nữa đâu.
Chỉ là đã qua năm phút Hạ Thừa Diễn cũng không thể đem tâm tư đặt lên văn kiện trước mặt, liền gọi cho thư ký hỏi: “Mạc Nhiên vẫn còn ở dưới sao?”
“Có, tiếp tân nói Mạc tiểu thư vẫn luôn đợi ở khu vực chờ của khách”
Chưa biết rõ hôm nay Mạc Nhiên đến đây với mục đích gì Hạ Thừa Diễn cũng không yên tâm, dứt khoát phân phó: “Cậu bảo cô ta lên đây, tôi cũng muốn biết cô ta muốn nói gì với tôi.

Có thể đợi đến bây giờ mà chưa náo loạn, đúng là lạ đấy.”
“Vâng” Thư ký lập tức đi phân phó lễ tân đưa người lên đây.
Không nghĩ tới Hạ Thừa Diễn muốn gặp cô nhanh như vậy.


Mạc Nhiên có chút kinh ngạc, cô cũng chuẩn bị tâm lý sẽ phải đợi thêm một tiếng.
Đây không phải là lần đầu tiên vào văn phòng của Hạ Thừa Diễn, không có ai dẫn đường Mạc Nhiên cũng có thể dựa vào trí nhớ mà tìm đc văn phòng quen thuộc.
Thư ký vô cùng có trách nhiệm: “Mời Mạc tiểu thư, tổng giám đốc đang chờ cô ở bên trong.”
“Cô đến đây làm gì?” Hạ Thừa Diễn ngồi trên ghế giám đốc giống như ở trên cao nhìn xuống vị hôn thê trước.
Mạc Nhiên cũng không vòng vo: “Tôi đến xin anh bỏ qua cho nhà chúng tôi, bỏ qua cho cha tôi một lần được không.

Tiền chúng tôi sẽ trả hết, nhưng phải cho chúng tôi ít thời gian.

Căn hộ kia là thứ duy nhất của ông ngoại để lại cho mẹ tôi, tôi không thể nhìn nó bị bán đi.”
Hạ Thừa Diễn tuyệt đối không thể nghĩ tới Mạc Nhiên sẽ nói với hắn chuyện này.

Vậy là Mạc Quân Nam biết chuyện ngân hàng do hắn làm?
Nghe thấy Mạc Nhiên nhờ vả cũng đã vượt ngoài dự đoán của hắn, nhưng Hạ Thừa Diễn còn chưa quên chuyện hôm trước bị người phụ nữ này dùng ghi âm giả để uy hiếp hắn.

Hắn không muốn Mạc gia tiếp tục ở lại Đế Đô.
“Thiếu nợ thì phải trả là đạo lý hiển nhiên, huống chi các người thiếu nợ ngân hàng, nếu có mong muốn gì thì cô phải đến ngân hàng, đến đây tìm tôi làm gì? Không lẽ cô muốn tôi trả hộ cô hai trăm vạn?” Hạ Thừa Diễn lạnh lùng nói, giống như đã quên mất lúc trước Hạ thị gặp nguy hiểm, là Mạc thị đã lấy ra 500 vạn cứu Hạ thị một mạng.
Mạc Nhiên cũng không muốn ngay câu đầu tiên đã thuyết phục được Hạ Thừa Diễn, đang suy nghĩ nên nói tiếp như thế nào thì nghe thấy tiếng chuông điện thoại vang lên.
Là điện thoại cố định trên bàn của Hạ Thừa Diễn.
Hạ Thừa Diễn theo thói quen nhấn vào loa ngoài, chỉ nghe thấy bên trong kêu lên một tiếng:
“Hạ tổng, Tần thị…!Tần thị vừa giúp Mạc Quân Nam trả hết món nợ 200 vạn kia!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.