Xuyên Thành Vị Hôn Phu Chuyên Tìm Đường Chết Của Ảnh Đế

Chương 30


Đọc truyện Xuyên Thành Vị Hôn Phu Chuyên Tìm Đường Chết Của Ảnh Đế – Chương 30

Yến Thanh Trì ngồi trên ghế, tay trái cầm kịch bản, tay phải cầm di động lướt Weibo. Đã thấy no.1 hot search chính là “Lạc Đường” khởi động máy, Yến Thanh Trì bấm vào, phát hiện bên trong trừ bản thảo thông báo và account marketing, nhiều nhất chính là fan của Giang Mặc Thần – Tiểu Phòng Ở đang mãnh liệt bộc lộ tình cảm, đi khắp nơi truyền thông tin.

“A a a a a a, đẹp hơn ca ca hôm qua chính là ca ca hôm nay, mỹ mạo của ca ca hôm nay cũng đang dụng tâm buôn bán a.”

“Báo cho toàn thế giới phim “Lạc Đường”, báo cho toàn thế giới Giang Mặc Thần là tốt nhất.”

“Mị quyết không có phép tường nhà mị hôm nay còn có người không biết “Lạc Đường” hôm nay khởi động máy!”

“Hu hu hu, người đẹp như vậy tồn tại thật sao? Ca ca hạ phàm vất vả, 1551.”

Yến Thanh Trì nhìn từng bình luận, nhìn nhìn, nhịn không được nở nụ cười, “Fan đều là dạng này sao?” Y quay đầu nhìn trợ lí Tiểu Hà của mình, “Còn hơi đáng yêu.”

Tiểu Hà tên đầy đủ là Hà Phi, một khuôn mặt tròn vo, nhìn qua vô cùng hoà khí. Cậu nhìn giao diện trên điện thoại Yến Thanh Trì, nghĩ nghĩ các cô gái theo đuổi ngôi sao mình từng gặp, trả lời: “Đa số fan theo đuổi ngôi sao đều là như thế này đi, trong mắt đều là thần tượng mình, vĩnh viễn xông lên tiền tuyến mãnh liệt đánh call (đại loại như cổ vũ) cho thần tượng.”


Yến Thanh Trì nghe xong, hơi tò mì nhìn cậu, “Fan Giang Mặc Thần vậy mà kêu Tiểu Phòng Ở?”

“Đúng vậy, ban đầu kêu Thần Tinh, sau đó có fan nói Thần còn có nghĩa là Nhà, trên Baidu nói là phòng ốc, cho nên fan đã tự xưng Tiểu Phòng Ở, sau đó trong một lần hậu viện hỏi anh Thần, để anh ấy chọn một cái tên, anh Thần nghe xong chọn Tiểu Phòng Ở, sau đó thì đã quyết định như vậy.”

Yến Thanh Trì gật đầu, y nhấn vào “Lạc Đường” official weibo, chỉ thấy dưới bài khởi động máy buổi sáng, tất cả đều là fan Giang Mặc Thần bình luận và chia sẻ, Yến Thanh Trì tìm hồi lâu, mới tìm được bình luận của fan nam 2 Kỷ Tư Hưng và nữ chính Triệu Tường.

“Không phải nói hai người bọn họ đang hồng sao?” Y hơi nghi hoặc, “Sao fan ít như vậy?”

“Không phải bọn họ fan ít, là fan anh Thần quá nhiều.” Tiểu Hà trả lời, “Giữa đang hồng và đang hồng cũng có chênh lệch, hai người bọn họ đúng là có thể xem như tiểu sinh và tiểu hoa tương đối hồng, chẳng qua so sánh với anh Thần tất nhiên vẫn kém, anh Thần ở trong giới xem như nhân khí đứng đầu.”

Hiểu rồi, giữa nam chính và người khác có một vách tường. trong nháy mắt Yến Thanh Trì đã get được điểm nhấn.

Y kéo xuống mãi, đột nhiên thấy có người đăng ảnh chụp của y lúc khởi động máy, hỏi, “Anh trai nhỏ này là ai a? Lúc trước chưa gặp qua, lớn lên còn đẹp bá cháy.”

Ở dưới nhiều người đồng dạng tò mò không ngừng +1.

Sau khi Yến Thanh Trì ký hợp đồng với Nam Tranh, Quản Mai nhìn tư liệu trước kia của y, sau khi tốt nghiệp đại học y ký hợp đồng với Tinh Duyệt, bước lên con đường minh tinh của mình. Nhưng Tinh Duyệt giống một xưởng nhỏ hơn công ty giải trí, căn bản không thể cung cấp cho nghệ sĩ nhà mình tài nguyên thích hợp.

Trong sáu nghệ sĩ ký hợp đồng với Tinh Duyệt, Tống Lập được lão bản yêu thích nhất, độc chiếm một người đại diện, dư lại năm người có Yến Thanh Trì xài chung một người đại diện Lý Giang. Lý Giang không có nhân mạch, Tinh Duyệt không đầu tư quay chụp, nghệ sĩ dưới trướng đều là tân nhân không hề có mức độ nổi tiếng, cho nên tài nguyên có thể bắt lấy cũng không phải tốt đẹp gì, đại đa số đều là một ít quảng cáo chỉ xem mặt hoặc dáng người, không có quan hệ tới mức độ nổi tiếng. Còn lại, chính là một ít nhân vật có tính công năng trong phim điện ảnh, tỷ như binh lính có hai lời kịch bị chém chết, tỷ như thái giám hạ độc người.

Bên trong bọn họ, trừ bỏ Tống Lập lưng dựa lão bản, có được tài nguyên điện ảnh đứng đắn, ngoài ra tài nguyên tốt nhất, đại khái chính là tống nghệ Yến Thanh Trì và Vệ Lam tương ngộ, chẳng qua đồng dạng là tống nghệ, toàn bộ hành trình Vệ Lam đều là vai chính, Yến Thanh Trì chỉ là một trong những diễn viên phụ trách mở màn dẫn ra vai chính Vệ Lam.


Yến Thanh Trì đối với cái này tất nhiên không hề dị nghị, y không rõ những quy tắc trò chơi trong giới giải trí lắm, đơn giản làm một con búp bê Tây Dương an tĩnh để người trang điểm, nhìn Quản Mai quy hoạch nhân thiết mới cho mình.

Yến Thanh Trì vốn tưởng rằng Quản Mai sẽ luôn đi theo y, nhưng sau khởi động máy buổi sáng, Quản Mai và Giang Mặc Thần hàn huyên một lát, trở về nói cho y, cô có việc muốn qua bên nghệ sĩ khác, y bên này có Giang Mặc Thần chăm sóc, chắc là không có việc gì, có việc thì tìm Giang Mặc Thần.

Vẻ mặt Yến Thanh Trì mộng bức nhìn Giang Mặc Thần, chỉ thấy Giang Mặc Thần hơi gật đầu.

“Chị, chị ấy cứ như vậy đi rồi?”

“Cô ấy ở đây cũng không có tác dụng gì, em cần người bưng trà rót nước, mua cơm, tất nhiên có Tiểu Hà giúp em xử lí, cần thiết thì hai trợ lí bên người anh cũng có thể cho em mượn.”

Yến Thanh Trì nghe hắn nói xong, nhìn trái phải xung quanh một chút, mới phát hiện Giang Mặc Thần cũng không mang người đại diện của mình, “Người đại diện của anh đâu?”

“Để hắn mang những người khác.” Giang Mặc Thần thật tự nhiên tỏ vẻ, “Trong lúc quay “Lạc Đường” không cho phép cán diễn, anh và em đều không nhận tống nghệ, có nghĩa, thẳng đến khi đóng máy, trên cơ bản chúng ta sẽ ngốc ở đoàn phim. Để người đại diện ở chỗ này lãng phí thời gian, không bằng để bọn họ lấy thời gian này đi kéo tài nguyên hoặc mang tân nhân, giữ trợ lí lại như vậy đủ rồi.”

“Anh thật đúng là…….. Rất có giác ngộ ông chủ a.”


“Không thì sao?” Giang Mặc Thần mỉm cười, “Sớm hay muộn cũng có một ngày anh lui xuống, nhưng Nam Tranh vẫn sẽ tồn tại, cho nên anh muốn khi anh còn giá trị lớn nhất, tận hết khả năng giúp Nam Tranh mang càng nhiều người, bắt được càng nhiều tài nguyên, như vậy, dù anh có lui xuống, Nam Tranh cũng có người mới đi lên. Bành hồ nước, lãng đánh lãng (cái này chắc là thành ngữ và mình không hiểu), như vậy mới có thể lâu dài.”

Yến Thanh Trì bị tinh thần không mưu lợi ích riêng, chỉ vì lợi ích công ty của hắn thuyết phục, nhịn không được cổ vũ vổ tay hắn, “Lợi hại, lợi hại, nếu anh không lăn lộn trong giới giải trí, không chừng chính là bá đạo tổng tài trong truyền thuyết.”

Giang Mặc Thần nghe răng cười, “Bây giờ anh cũng là.”

Sau đó, Giang · đương nhiệm ảnh đế · thuộc tính ẩn bá đạo tổng tài · Mặc Thần đã bị đạo diễn kêu đi bàn bạc chuyện liên quan đến quay chụp.

Yến Thanh Trì nhìn fan Giang Mặc Thần còn đang dùng nhiều hình thức khen hắn trên Weibo, lại nhìn Giang Mặc Thần trước mặt đang bàn bạc kịch bản với đạo diễn, còn nhân cơ hội trộm xem fan Giang Mặc Thần đến tiếp ứng còn chưa rời khỏi, lần đầu tiên cảm nhận chân thật, y thật sự đã bước vào giới giải trí trong truyền thuyết.

Cũng không biết cuối cùng sẽ có thành tựu gì, Yến Thanh Trì nhìn người trước mặt y, chỉ hi vọng chính mình có thể kiếm được nhiều tiền rời khỏi, dù sao, chỉ có có tiền, y mới có thể không lo không nghĩ.

– ——————–


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.