Xuyên Thành Vị Hôn Phu Chuyên Tìm Đường Chết Của Ảnh Đế

Chương 134


Đọc truyện Xuyên Thành Vị Hôn Phu Chuyên Tìm Đường Chết Của Ảnh Đế – Chương 134

Ngày 26 tháng 11, giải Kim Quế chính thức công bố danh sách đề cử, đoàn phim “Lạc Đường” tổng cộng có bốn hạng đề danh: Bộ phim xuất sắc nhất, biên kịch xuất sắc nhất Liễu Manh, nam chính xuất sắc nhất Giang Mặc Thần, diễn viên mới xuất sắc nhất Yến Thanh Trì. Cùng ngày, phòng làm việc của Phó Mẫn Chi tuyên bố Yến Thanh Trì là nam chính của phim mới.

Fan của Yến Thanh Trì trong một ngày nghênh đón tận hai tin vui, kích động đến không thể tổ chức ngôn ngữ đàng hoàng, chỉ có thể “a a a” thét chói tai tỏ vẻ vui sướng của mình.

“Đề cử giải Kim Quế thêm nam chính phim mới của Phó Mẫn Chi, loại kinh hỉ này tồn tại thật ư? Anh iu quá tuyệt vời.”

“Buổi sáng nhìn thấy đề cử cũng đã rất kinh hỉ, không nghĩ tới buổi chiều còn có kinh hỉ lớn hơn nữa, trời oiii, tín nữ nguyện ăn chay một tháng, đổi ca ca lấy thưởng.”

“Chỉ cần ca ca có thể lấy thưởng, năm nay tui có thể không ăn thịt!”

“Khiêm tốn chút đi, có thể được đề cử cũng đã rất vui vẻ, mặc kệ có lấy thưởng được không, đều đã khẳng định ca ca.”

“Đúng vậy, đề cử tất thắng lợi.”

Yến Thanh Trì nhìn fan mình cũng đang giống như mình, lòng mang chờ mong rồi lại thật cẩn thận, không khỏi lại an ủi mình bình tâm, bình tâm, bình tĩnh bình tĩnh.

Nhưng mà bên này y còn có thể bình tĩnh, dân mạng trên diễn đàn và Weibo đều không bình tĩnh nổi, fan của diễn viên đồng kỳ với y cũng không bình tĩnh.

“Tôi bị mù sao? Phó Mẫn Chi? Yến Thanh Trì dựa vào cái gì?”

“Chắc là dựa vào Mạnh Lạc đi, vừa mới được đề cử diễn viên mới xuất sắc nhất giải Kim Quế mà.”

“Chẳng lẽ không phải vì nhân thiết của Mạnh Lạc tốt sao? Đổi thành ai diễn cũng có thể bạo thôi.”

“Lầu trên chắc là điển hình của không ăn được nho thì nói nho xanh đi, tôi thấy Yến Thanh Trì diễn khá tốt, trước đó Phó đạo đã nói bộ phim này sẽ bắt đầu dùng tân nhân, tuy rằng Yến Thanh Trì từng đóng phim nhưng tư lịch còn cạn, cũng coi như là tân nhân, hơn nữa kỹ thuật diễn cũng không tồi, dựa vào đâu mà không thể tìm cậu ta.”

“Nhất buồn cười chẳng lẽ không phải trước đó có người còn nói Yến Thanh Trì và Nam Tranh bất hoà, Nam Tranh đóng băng cậu ta, đóng băng??? Có người bị đóng băng nào trực tiếp làm nam chính phim mới của Phó Mẫn Chi sao? Xin hãy đóng băng ca ca tui như vậy đi!”

“Ha ha ha, đây là cái gọi là anti đi, lúc ấy mỗi ngày đều đi trào phúng người ta, bây giờ tốt rồi, vả mặt bạch bạch bạch.”


Người qua đường ăn dưa cười ha ha, fan cao điệu chia sẻ rút thăm trúng thưởng ăn mừng Yến Thanh Trì song hỷ lâm môn, làm anti tức đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng cũng không còn cách nào.

https://.wattpad.com/user/idecidedtobegay

Cuối năm, giới giải trí luôn rất náo nhiệt, dù cho năm nay Yến Thanh Trì không tham gia bất kì hoạt động gì, nhưng “Lạc Đường” và “Miên Miên” thành công, vẫn làm y trở thành sủng nhi của các buổi lễ long trọng cuối năm. Yến Thanh Trì từ chối đa số lời mới của các hoạt động, chỉ chừa lễ trao giải Kim Quế, giải Kim Lạc Đà và buổi lễ long trọng của hải báo, cái trước có quan hệ với “Lạc Đường”, hai cái sau có quan hệ với “Miên Miên”.

Giang Mặc Thần và y cùng tham dự giải Kim Quế, bởi vì cùng một đoàn phim, nên hai người khó khi được cùng đi thảm đỏ một lần. Giang Mặc Thần có đại ngôn cao cấp xa xỉ trong người, trường hợp này đều có đại ngôn cung cấp quần áo, hắn nhờ Võ Nguyên ấn theo số đo của Yến Thanh Trì mượn thêm một bộ, yêu cầu chỉ có bốn chữ: Đẹp, xứng đôi.

*đẹp: piaoliang

Đương nhiên Võ Nguyên sẽ không chỉ suy xét điểm đẹp xứng đôi này, từ trước đến nay trang phục thảm đỏ đều là trọng điểm để võng hữu bàn luận say sưa, cho dù chỉnh thể quần áo của nam minh tinh không nhiều kiểu dáng và đa dạng như quần áo của nữ minh tinh, nhưng dù là nam minh tinh ha nữ minh tinh, đều trốn không thoát chuyện bị so sánh lễ phục trên thảm đỏ.

Nhãn hiệu, hình thức, là siêu đắt, đắt bình thường hay là quá đắt, đều là trọng điểm để dân mạng thống kê lễ phục thảm đỏ, lấy cái này để phỏng đoán độ yêu thích của nhãn hiệu đối với minh tinh tuyến trên và địa vị của minh tinh ở giới thời trang. Giang Mặc Thần đi con đường bức cách, lại là lão làng trong giới điện ảnh, diện mạo hắn anh tuấn, dù là người trong nước hay là bạn bè ngoại quốc, đều có thể cảm nhận được mị lực của hắn, nên xuất đạo không bao lâu đã có đại ngôn xa xỉ, hơn nữa luôn mặc lễ phục siêu đắt hoặc định chế của nhãn hiệu.

Võ Nguyên suy xét lúc này được đề cử giải Kim Quế, rất có khả năng sẽ lấy thưởng, nên trực tiếp thương nghị với nhãn hiệu, yêu cầu định chế một bộ cho Giang Mặc Thần, bên nhãn hiệu vui vẻ đồng ý. Mà bên này nếu Giang Mặc Thần phải mặc một bộ định chế, để xứng đôi với hắn, Võ Nguyên đành phải căng da đầu, thương lượng với nhãn hiệu cũng định chế một bộ cho Yến Thanh Tr. Thậm chí hắn đã có thể tưởng tượng được trạng thái của fan lúc đó, chắc chắn lại là một hồi gió tanh mưa máu.

Từ trước đến nay Giang Mặc Thần đều mặc kệ loại chuyện quần áo vặt vãnh này, trời sinh hắn là cái giá treo quần áo, mặc cái gì cũng đẹp, nên phía nhãn hiệu và nhà tạo hình quyết định thế nào thì mặc như thế đó. Lần này nghe Võ Nguyên báo cáo nói đã thương lượng xong với bên nhãn hiệu, đến lúc đó hai người đều mặc định chế, vậy mà hơi vui vẻ.

“Anh rất cơ linh.” Hắn khen ngợi nói.

“Cảm ơn, nhưng tôi cảm thấy tôi sắp bị mắng, đến lúc đó vẫn ngắt mạng bảo bình an.” Võ Nguyên rất bình tĩnh.

“Đúng rồi, hôm trước tôi đã muốn hỏi anh, tân nhân Lâm Diệu anh mới mang cũng được đề cử diễn viên mới xuất sắc nhất?”

“Đúng vậy, may mắn tôi phát hiện ra đứa nhỏ này sớm, ký xuống, bằng không sau giải Kim Quế lúc, chắc chắn có rất nhiều công ty muốn ký với nó.”

“Anh cảm thấy khả năng cậu ta đoạt giải lớn không?”

Võ Nguyên hơi do dự, “Muốn nói thật sao?”


“Anh cảm thấy thế nào?”

Võ Nguyên rất biết tìm đường sống tỏ vẻ, “Dù sao vài ngày nữa cũng biết, bây giờ nói ra cũng không có ý nghĩa gì.”

Giang Mặc Thần nhìn hắn, “Anh cảm thấy cậu ta có khả năng đoạt giải hơn Yến Thanh Trì.”

Là câu trần thuật, không phải câu nghi vấn.

Võ Nguyên không nói gì, chỉ cười cười, cũng không phủ nhận.

Trước đó Giang Mặc Thần đã xem qua tư liệu của Lâm Diệu, rất trẻ tuổi, mới 17 tuổi, khi còn nhỏ từng là ngôi sao nhí, sau đó lui vòng đi học, năm trước lúc nghỉ hè, ngoài ý muốn gặp lại vị đạo diễn cậu ta từng hợp tác khi còn nhỏ, cảm thấy cậu ta rất phù hợp với nam chính phim mới của mình, nên mời cậu ta hợp tác lần nữa.

Cậu đóng một bộ điện ảnh đề tài thiếu niên, bộ phim rất hay, biểu hiện của cậu ta cũng rất tốt, quan trọng nhất chính là cậu ta là nam chính, mà Yến Thanh Trì lại là nam phụ. Nam chính, vĩnh viễn có nhiều chỗ biểu hiện và phát huy hơn nam phụ.

Giang Mặc Thần phất phất tay để Võ Nguyên rời khỏi, hơi rầu rĩ dựa vào ghế. Con người đều bất công, bản năng của hắn hướng về Yến Thanh Trì, hy vọng Yến Thanh Trì có thể đoạt giải. Đương nhiên Giang Mặc Thần biết trên đời này nào có thuận buồm xuôi gió chân chính, dù là hắn, cũng phải trải qua rất nhiều lần đề cử mới cầm ảnh đế, dù là Vệ Lam, cũng tận năm trước mới lấy được giải nam phụ xuất sắc nhất.

Nếu Yến Thanh Trì có thể lấy thưởng, đó tất nhiên là tốt nhất, nếu không thể, vậy cũng rất bình thường. Nhưng hắn không muốn loại bình thường này, hắn hy vọng, kiếp sống diễn viên của Yến Thanh Trì có thể thật sự một bước lên mây, thẳng tiến không lùi.

Từ giữa tháng 12, hai bộ tây trang định chế đã hoàn thành, Yến Thanh Trì nhìn quần áo hơi tương tự của mình và Giang Mặc Thần, quay đầu nhìn lại Giang Mặc Thần, “Anh cố ý sắp xếp.”

“Võ Nguyên tri kỷ sắp xếp.”

Yến Thanh Trì: “…… Giang tổng, có phải anh có chỗ nào hiểu lầm với fan của anh không? Hay là anh đổi một bộ khác cho em đi, em muốn sống sót rời khỏi hiện trường trao giải.”

Giang Mặc Thần đưa quần áo cho y, “Anh rất hiểu biết fan của anh, yên tâm, các cô ấy sẽ để em rời khỏi. Đi thử thử.”

Yến Thanh Trì nhìn quần áo trên tay mình, cảm thấy quả thật mình đang lấy mạng để thỏa mãn trái tim muốn liều mạng tú ân ái của bạn trai mình, cố tình bạn trai còn vô cùng chờ mong.


Y hít sâu một hơi, trở về phòng thay quần áo.

Quần áo rất vừa người, dù sao cũng là phía nhãn hiệu chuyên môn dựa vào dáng người y định chế, tây trang màu đen nhấn ở eo, cổ tay áo thêu hai con hạc vươn cánh bay cao, không có thiết kế quá hoa lệ gì, chỉ phối hợp một cái châm ngực đơn giản, rất thích hợp với y.

Giang Mặc Thần rất vừa lòng, “Đẹp.”

Yến Thanh Trì hấp hối giãy giụa, “Em chỉ mặc cho anh xem được không?”

Giang Mặc Thần mỉm cười, “Sao anh bỏ được.”

Yến Thanh Trì hừ lạnh một tiếng, “Anh đã mất đi cơ hội chỉ có mình anh có được em.”

“Đổi lấy cơ hội tất cả mọi người đều cảm thấy chúng ta thật xứng đôi, giá trị!”

“Không cứu nổi Giang tổng, anh là điển hình của não đang yêu đương, muốn tức chết fan sự nghiệp.”

Giang Mặc Thần đến gần y, giúp y sửa sang lại cổ áo, “Yên tâm, lấy thưởng thì fan sự nghiệp muốn tức giận cũng không được.”

“Vậy fan bạn gái cũng phải tức chết.”

“Anh là đang ghim một tiêm dự phòng trước,” Giang Mặc Thần nhìn y, “Bằng không đến lúc hai chúng ta công khai, chẳng phải là trực tiếp hù chết các cô ấy sao.”

Yến Thanh Trì nghĩ đến lúc bọn họ công khai, chỉ cảm thấy càng đau đầu, “Đừng nói nữa, anh còn chê bây giờ em chưa đủ loạn sao?”

“Được,” Giang Mặc Thần biết phải nghe lời, “Đổi một đề tài vui vẻ, xem kịch bản thế nào?”

“Cũng được, em đang học lời kịch, hai ngày nay Phó đạo cũng sẽ nói chuyện phiếm với em, tán gẫu tư tưởng nhân vật một chút, em còn đang trong quá trình nghiền ngẫm.”

“Có chỗ nào không hiểu em cũng có thể hỏi anh.”

“Em biết,” Yến Thanh Trì nhìn hắn, “Đặt một cuốn sách giáo khoa như anh ở nhà, em mới không khách khí.”

“Cố lên.”


– ——–SSTruyen.com là cđ nl mong manh———-

Rất nhanh, giải Kim Quế chính thức cử hành ở cuối tháng 12, tinh đàn lóng lánh, tinh quang rực rỡ, nữ minh tinh hoàn toàn không màng nhiệt độ tháng 12 đã xuống dưới 0, vẫn mặc lễ phục đơn bạc mà tinh xảo, trong không khí rét lạnh triển lãm vẻ mỹ lệ của mình.

Hôm nay, Triệu Tường mặc một bộ lễ phục màu đỏ nghiêng vai, tóc búi lên, chỉ chừa vài sợi tóc xoăn nhẹ bên tai, cô là nữ chính, cùng Giang Mặc Thần phân biệt đi bên cạnh Vương đạo và Liễu Manh. Chắc là Kỷ Tư Hưng sợ cùng khung với Giang Mặc Thần sẽ thua chị kém em, nên không đi bên cạnh Giang Mặc Thần, ngược lại đi cùng Triệu Tường bên kia, nên Yến Thanh Trì rất tự nhiên đi qua, đi cạnh Giang Mặc Thần, mà Tô Noãn đi bên cạnh y.

Bọn họ cùng đi thảm đỏ xong, Yến Thanh Trì nghe được có fan thét chói tai gọi tên mình bên cạnh thảm đỏ, y giơ giơ tay lên với bên kia, khẽ cười cười.

Các fan lập tức thỏa mãn nhìn người bên cạnh, khó nén vui sướng khe khẽ nói nhỏ, “Anh ấy nhìn tui, anh ấy nhìn tui!”

Đoàn phim “Lạc Đường” ký tên trên tường ký tên, đứng yên để các phóng viên chụp ảnh, cũng nhận phỏng vấn từ người chủ trì.

Đây là lần đầu tiên trong năm nay Yến Thanh Trì bộc lộ quan điểm tại trường hợp công khai, hơn nữa y được đề cử giải thưởng diễn viên mới xuất sắc nhất cũng công bố điện ảnh của Phó Mẫn Chi, nên sau khi người chủ trì phỏng vấn xong đạo diễn và Giang Mặc Thần, trực tiếp lướt qua Triệu Tường và Kỷ Tư Hưng, nhắm vấn đề ngay y.

“Thanh Trì cậu đã khá hơn chút nào chưa? Đây là lần đầu tiên trong năm nay cậu xuất hiện trước mặt mọi người đi.”

“Đã tốt, cảm ơn mọi người quan tâm.”

“Bây giờ được đề cử diễn viên mới xuất sắc nhất, có cảm nhận thế nào?”

“Cảm nhận chính là, tôi không kéo chân đoàn phim, thật là quá tốt rồi.”

Người chủ trì bị y chọc cho tức cười, “Thanh Trì thật biết nói chuyện, cậu ở đoàn phim cũng là tính cách này sao?”

“Cũng không có, “Lạc Đường” là bộ phim đầu tiên của tôi, nên lúc ấy rất khẩn trương, lúc quay phim ở phim trường thì không nói chuyện nhiều đâu, an tĩnh nghe đạo diễn giảng diễn cho mọi người.”

“Lúc ấy có nghĩ đến Mạnh Lạc sẽ loá mắt như vậy không?”

“Thật không có, thật sự rất cảm ơn mọi người đã thích, cũng rất cảm ơn đạo diễn và biên kịch.”

“Vậy ở đoàn phim nhiều diễn viên như vậy cậu có quan hệ tốt nhất với ai? Hình như cậu và Mặc Thần cùng một công ty?”

——————


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.