Xuyên Thành Tiểu Tình Nhân Của Tổng Tài Hệ Phản Diện

Chương 39


Bạn đang đọc Xuyên Thành Tiểu Tình Nhân Của Tổng Tài Hệ Phản Diện – Chương 39


Kịch bản là sự sáng tạo thứ hai, những người khác nhau sẽ diễn giải kịch bản và xây dựng nhân vật dựa trên sự hiểu biết của chính họ, do đó tạo nên sự phong phú cho nhân vật, khiến nhân vật càng thêm sống động hơn.

Trang Hướng Dương của Sở Thành chính là như vậy, trước khi anh diễn, Quý Khinh Chu, đạo diễn và biên kịch đều định vị hình tượng của Trang Hướng Dương là học trưởng dịu dàng chu đáo, đồng thời cũng làm yếu đi sự tùy ý và tính cách không chịu trói buộc của Trang Hướng Dương.

Nhưng mà Sở Thành không giống với bọn họ, anh là con cưng của trời chính hiệu, xuất thân hiển hách, đầu óc thông minh, mọi việc trải qua đều thuận lợi suôn sẻ, trên người anh có loại cảm giác tự do thoải mái.

Trang Hướng Dương trong mắt anh không chỉ giới hạn trong tình yêu, anh mang theo loại tự do thoải mái này diễn Trang Hướng Dương, sự dịu dàng vẫn vậy, sự quan tâm vẫn vậy thế nhưng phần nhiều là sự bao dung dành cho Trương Phỉ và Tưởng Vi Vi, đối với sự việc xung quanh hiểu rõ nhưng bất đắc dĩ.

Đạo diễn và biên kịch cảm thấy hình ảnh này của Trang Hướng Dương cũng rất hấp dẫn nên không nói thêm gì, chẳng mấy chốc Sở Thành đã hơ khô thẻ tre.

Đoàn phim chuẩn bị một cái bánh kem cho anh chúc mừng anh hơ khô thẻ tre, mọi người cùng nhau chụp ảnh, Sở Thành thấy khá vui, nghĩ rằng trở thành diễn viên cũng là một chuyện thú vị.

Nhưng dù thế nào thì anh cũng phải quay lại công ty, vì cuộc họp mỗi tháng một lần tới lúc mở rồi.

Quý Khinh Chu nghe thấy anh phải trở về có hơi không nỡ, khoảng thời gian này bọn họ luôn ở cạnh nhau, đột ngột tách ra như vậy Quý Khinh Chu không khỏi có chút không quen.

Cậu chưa bao giờ che giấu cảm xúc này trước mặt Sở Thành, cho nên Sở Thành vừa ngẩng đầu liền thấy vẻ không nỡ xa trong mắt cậu, chỉ có thể an ủi cậu, “Chờ tôi họp xong không bận việc gì sẽ tới thăm cậu.”
Quý Khinh Chu gật đầu, “Nếu mà bận thì tôi có thể gọi điện cho anh.”
“Ừ, đóng phim cho tốt nhé.”
“Anh cũng vậy, làm việc chăm chỉ nhé.”
Quý Khinh Chu giúp anh thu dọn hành lý, sau đó ra tiễn anh, Sở Thành thừa dịp không ai chú ý bọn họ, hôn cậu một cái rồi mới đi.

Quý Khinh Chu nhìn anh rời đi, cảm thấy mình có hơi ỷ lại Sở Thành, không nên như thế mới phải, vì cậu đã qua độ tuổi dựa dẫm vào người khác từ sớm.

Tuy nhiên, cậu biết rõ là mình có một ít tình cảm chim non với Sở Thành, người đầu tiên cậu gặp ở thế giới này là Sở Thành, người đầu tiên làm cho cậu cảm động và thấy an tâm cũng là Sở Thành.

Cho nên cậu mới vô thức dựa vào Sở Thành, đặt Sở Thành trong vùng an toàn.


Quý Khinh Chu không muốn như thế lắm, cậu tự khuyên bản thân rằng quá ỷ lại chỉ khiến cậu khó chịu khi phải xa nhau.

Nhưng ngay sau đó, cậu lại tự thuyết phục bản thân, bởi vì sẽ phải chia xa, cậu nên trân trọng khoảng thời gian tốt đẹp trước mắt này.

Cậu quay lưng bước về, từng bước giẫm lên ô vuông trên mặt đất, trên đời này, có gặp mặt thì có chia ly, có vui có buồn, chia ly là thật, đau đớn là thật nhưng gặp gỡ là thật, vui vẻ cũng là thật.

Do vậy, chỉ cần tận hưởng cuộc gặp gỡ hiếm hoi và niềm vui là được.

Có như vậy thì khi chia ly nỗi đau ập đến cũng không phải hối tiếc vì đã không trân trọng sự tốt đẹp trong quá khứ.

Sở Thành đi rồi, Quý Khinh Chu tiếp tục quay phim như bình thường, nhưng lúc này Chu Thành Phong mang đến cho cậu một tin tốt, “Tôi nhờ quan hệ cũng kêu đàn anh cậu giới thiệu giúp cậu, chờ quay xong bộ này là cậu có thể đi quay show [Quyết Chiến 4 Giờ], không phải khách quý, là thường trú.”
Quý Khinh Chu hơi kinh ngạc, “Em thường trú luôn á?”
“Đúng,” Chu Thành Phong cười ngồi xuống trước mặt cậu, “Trước là anh chỉ định để cậu làm khách quý ké fame thôi, nhưng khách mời thường trú Lý Nguy vì bị liên lụy bởi việc của Vương Bằng Vũ nên tổ tiết mục không dám dùng hắn, có người lộ tiếng gió cho anh, anh liền đi cửa sau sẵn nhờ đàn anh của cậu nói giúp mấy câu mới đẩy cậu lên.

Trước đó vẫn chưa xác định nên không nói cậu biết, sợ cậu mừng hụt, hôm nay tổ tiết mục bên kia gọi tới nói ký hợp đồng, anh mới dám nói cho cậu.”
“Thế thể loại chương trình là gì?” Quý Khinh Chu hiếu kỳ hỏi.

“Show thi đua, có trong nhà và ngoài trời, săn tìm kho báu và cạnh tranh, tùy thuộc vào kịch bản mỗi mùa, chương trình này rating tốt, phù hợp để cậu xoát mặt, với cả show tạp kỹ mà kiểu gì cũng hút được thêm fans miễn là biểu hiện của cậu không đến nỗi.” Chu Thành Phong nói tới đây chợt nhớ ra, hỏi cậu: ” Trước đây cậu nói cậu có tài gì? Ca hát?”
Quý Khinh Chu gật đầu, “Em hát cũng được.”
“Nhảy thì sao?”
“Biết một chút.”
“Nhạc cụ?”
“Có học một ít.”
“Một ít?” Chu Thành Phong chú ý tới cái từ “Ít” này.

Quý Khinh Chu suy nghĩ một lúc, nói thật: “Thổi kéo đàn hát em đều biết một chút.”
Chu Thành Phong nhướn mày, “Vậy cậu cũng khá giỏi đấy.”
Quý Khinh Chu cười cười, không nói gì.


Mẹ của cậu là một người phụ nữ nhã nhặn có phẩm vị, piano, cờ vua, thư pháp và hội họa bà đều thích còn biết nấu ăn, Quý Khinh Chu lớn lên với bà từ nhỏ, dưới sự ảnh hưởng của bà cũng học theo một ít.

Chu Thành Phong rất hài lòng, “Vậy tốt rồi, cậu biết khá nhiều đi show không lo bị hạ thấp, nói không chừng có khi còn có chỗ để phát huy nữa đấy.”
“Vâng.”
“Được rồi cậu tranh thủ thời gian tìm hiểu hình thức của [Quyết Chiến 4 Giờ] đi.”
“Được.”
Chu Thành Phong nói xong liền đi làm việc khác, để lại Quý Khinh Chu tò mò lên mạng tìm kiếm về chương trình tạp kỹ này.

°
Cuối tháng 11, [Quyết Chiến 4 Giờ] chính thức công bố khách mời, người đầu tiên được công bố là Liên Cảnh Hành.

Liên Cảnh Hành là khách mời cố định của show mùa trước và là con át chủ bài lớn nhất của chương trình tạp kỹ này.

Độ nổi tiếng của anh ta cao, nổi đình đám suốt 2 năm qua, đầu năm nay còn dựa vào một bộ phim truyền hình được đề cử giải Kim Phượng và Kim Quế, mặc dù không nhận được giải Kim Quế nhưng thành công lấy được giải Kim Phượng, trở thành nam diễn viên trẻ tuổi nhất có được giải thưởng này.

Tây Ngu vì để push anh ta tất cả tài nguyên năm nay anh ta tiếp nhận toàn là phim điện ảnh, tất cả mọi người đều thấy được anh ta là push mới của Tây Ngu, do đó đội ngũ chương trình [Quyết Chiến 4 Giờ] vẫn luôn lo lắng Liên Cảnh Hành vì lấy giải sẽ không tham gia ghi hình mùa này, nhưng Liên Cảnh Hành thì lại rất nhiệt tình, đối với anh ta mà nói quay show giúp anh ta kiếm thêm được tiền, Liên Cảnh Hành rất hài lòng với chuyện này.

Công bố chính thức tiếp theo là các khách mời cố định khác, Mạnh Nguyên Bạch, Ứng Niên, Bối Uyển Dao, Thái Lị.

Sau khi công bố về nhóm người này, tổ chương trình cho biết do vấn đề về lịch trình, rất tiếc là 3 người bạn cũ của mùa đầu tiên không thể có mặt trong [Quyết Chiến 4 Giờ], đội ngũ chương trình đã mời 3 người bạn mới khác tới tham gia, vì vậy xin hãy chú ý theo dõi.

Cư dân mạng bàn tán rất nhiều, đoán già đoán non trong khu bình luận và các diễn đàn của blog chính thức, nhưng không ai trong số họ đoán được Quý Khinh Chu, thực sự thì cậu quá là trong suốt luôn.

Cũng chính vì điều này mà ngày thông báo chính thức về Quý Khinh Chu trong [Quyết Chiến 4 Giờ], toàn bộ diễn đàn nổ tung, cả diễn đàn không ngừng đặt câu hỏi: “Tại sao? Đây là ai? Có tác phẩm nào không? Sao lại thành khách mời cố định mới vậy?”
Quý Khinh Chu không bị nổ, bởi vì cậu nhìn thấy tên một người trong thông báo của tổ tiết mục mà ngơ luôn rồi.

Cậu nhìn điện thoại của mình, trong đầu chỉ có một ý nghĩ, hủy hợp đồng liền giờ thì phí bồi thường cao lắm không?

Trong loạt thông báo chính thức về khách mời cố định tham gia này, người thông báo chính thức đầu tiên không phải ai khác, chính là La Dư Tân, người mà Quý Khinh Chu không muốn thấy và không muốn có bất kỳ liên quan nào nhất.

Để thể hiện tầm quan trọng của La Dư Tân, tổ tiết mục đã công bố về tên đó trước khi có thông báo chính thức về Quý Khinh Chu và một khách mời cố định mới gia nhập khác.

Chu Thành Phong không ngờ La Dư Tân sẽ là một trong những thường trú mới trong [Quyết Chiến 4 Giờ].

Khi Quý Khinh Chu ký hợp đồng, cậu còn hỏi cụ thể ê-kíp chương trình xem mùa này có những ai cố định.

Lúc đó vẫn chưa có tên La Dư Tân trong danh sách, nhưng trong giới giải trí đây cũng là chuyện thường, ngay cả khi bắt đầu quay phim rồi cũng có thể đổi người, huống hồ là thay người cố định khác trước khi ghi hình tiết mục.

La Dư Tân nhân khí cao, tiếng tăm lớn, cũng giống như Phương Diệu Tuyên, hắn là lưu lượng tuyến đầu.

Trong số những khách mời cố định tham gia ghi hình, chỉ có địa vị của Liên Cảnh Hành là lớn hơn hắn, những người còn lại thì còn khuya mới so được, hắn muốn tham gia thì chắc chắn tổ chương trình sẽ đồng ý.

Chu Thành Phong nhớ tới mâu thuẫn trước đây của Quý Khinh Chu và La Dư Tân, hỏi cậu, “Cậu ok không?”
“Ván đã đóng thuyền, em không muốn cũng phải chịu thôi.” Quý Khinh Chu hết sức phiền muộn, sao mới vừa đuổi một tên Phương Diệu Tuyên lại xuất hiện thêm một tên La Dư Tân vậy.

Chu Thành Phong nhẹ nhõm khi thấy cậu nghĩ thoáng như vậy, tuy nhiên nếu Quý Khinh Chu nhất quyết không chịu, vì Sở Thành, hắn cũng sẽ đồng ý để Quý Khinh Chu hủy hợp đồng, nhưng đây là hành vi đơn phương hủy hợp đồng vi phạm giao ước, đối với một người mới không có bất kỳ tác phẩm hay danh tiếng nào như Quý Khinh Chu thì không được hay cho lắm.

Thực sự mà nói thì chương trình này không phải tài nguyên cậu có thể lấy được, là hắn một bên nhờ quan hệ, một bên để Liên Cảnh Hành nói giúp, tổ tiết mục nể mặt Liên Cảnh Hành và Tây Ngu nên mới cho cậu cơ hội, vào lúc này lại hủy hợp đồng, yêu cầu ê-kíp chương trình phải chọn lại người mới sau khi có thông báo chính thức, chắc chắn ê-kíp chương trình sẽ không hài lòng, có khi còn đánh giá sau lưng Liên Cảnh Hành.

Tình huống đó không phải là những gì Chu Thành Phong muốn thấy, may mắn thay, dù Quý Khinh Chu có mâu thuẫn với La Dư Tân thì cậu cũng không tùy hứng như vậy.

Nhưng đối với Quý Khinh Chu mà nói, lý do cậu không thể bốc đồng là vì ngoài những lo lắng của Chu Thành Phong ra thì mối lo lớn nhất của cậu là cậu không có tiền để đền hợp đồng, tuy cậu có một papa lắm tiền nhưng Sở Thành mới vừa đầu tư cho cậu xong, cậu không định, cũng không muốn để Sở Thành giờ lại tiêu thêm tiền cho cậu nữa.

Binh tới tướng đỡ nước đến đất ngăn, hiện tại cậu cũng chẳng ở cùng Phương Diệu Tuyên, theo lý mà nói La Dư Tân sẽ không gây sự với cậu, vậy cậu chỉ cần coi hắn như người qua đường là được.

Quý Khinh Chu tự thuyết phục chính mình, quyết định đối đãi như bình thường.

Mà một bên khác, Sở Thành biết cậu phải tham gia cùng một chương trình với La Dư Tân, cũng sửng sốt một hồi, dở khóc dở cười lắc đầu, “Hai người các cậu có duyên phận gì vậy.”
“Nghiệt duyên!”
Nghe giọng nói tức giận của cậu, Sở Thành an ủi: “Không sao đâu, cậu đẹp trai hơn tên đó nhiều, khí chất cũng tốt hơn hắn.


Hai người đứng cạnh nhau, không chừng fans mặt tên đó còn chuyển thành fans của cậu ấy chứ.”
“Thôi bỏ đi, fans hắn ta không xé tôi, tôi đã cảm ơn trời đất rồi.”
“Hắn dám! Fans hắn ta dám xé cậu, tôi lập tức tìm đoàn đội xé lại.”
Quý Khinh Chu thở dài, “Hy vọng mọi thứ diễn ra tốt đẹp trong quá trình ghi hình.”
“Đừng lo, không phải có Liên Cảnh Hành sao? Chu Thành Phong hẳn là đã chào hỏi cậu ta, cậu ta sẽ chăm sóc cho cậu.”
“Nói mới nhớ, đàn anh này của tôi dễ ở chung không?” Quý Khinh Chu tò mò hỏi, “Tôi thường nghe các anh nhắc tới anh ta nhưng tôi chưa từng gặp, cũng không biết anh ta là người thế nào.”
“Cũng được.” Sở Thành suy nghĩ một chút, “Khá là tùy ý, lúc mới debut tính khí không tốt lắm, hai năm qua thì tu thân dưỡng tính không ít, tính tình cũng tốt hơn nhiều, cậu chỉ cần nghe cậu ta, không gây rắc rối, cậu ta sẽ không khó dễ với cậu.”
“Vậy thì tốt.”
“Sắp gặp bạch nguyệt quang của Phương Diệu Tuyên rồi, hồi hộp không?” Sở Thành nói đến đây liền không nhịn được mà nghĩ, “Nếu giờ cậu ở cùng Phương Diệu Tuyên, vậy hai người các cậu gặp nhau chính là Tu La tràng rồi, tình địch đụng mặt, ngẫm lại có hơi kích thích.”
Quý Khinh Chu:????
“Anh biết anh đang nói gì không? Anh thực sự tưởng tượng tôi và Phương Diệu Tuyên ở bên nhau? Giờ anh hết sợ tôi trèo tường rồi à?”
“Cậu trèo đi,” Sở Thành ỷ mình đã biết chân tướng, không sợ cậu tí nào, “Chúng ta đều biết là Phương Diệu Tuyên không thật sự thích cậu, chỉ muốn lợi dụng cậu làm người thay thế, nếu cậu muốn chơi trò thế thân với hắn thì tôi không cản.”
“Nhị cẩu, anh thay đổi.”
“Cậu gọi tôi là gì cơ!”
Quý Khinh Chu hừ một tiếng, “Anh thế mà còn muốn xem drama của tôi, rút lại một tấm thẻ người tốt của anh, bây giờ anh chỉ còn 2 tấm, tạm biệt.”
Sở Thành nhìn đường truyền bị ngắt biểu hiện đã kết thúc trò chuyện, cảm thấy tính khí tiểu tình nhân của mình lớn lên rồi, cúp điện thoại của anh còn muốn rút lại thẻ của anh! Đúng là 3 ngày không đánh leo lên nóc nhà lật mái! Phải làm gì khi con cái trở nên ngỗ nghịch? Quá nửa là được chiều quen, đập một trận là hết.

Sở Thành gọi lại, Quý Khinh Chu bắt máy, Sở Thành vừa chuẩn bị dạy bảo cậu, lại nghe thấy cậu nhận sai trước, thái độ đoan chính làm Sở Thành không biết mình còn có thể nói cái gì, cuối cùng cũng chỉ có thể giả vờ giả vịt dạy dỗ vài câu, vừa nói “Giờ cậu biết mình được cưng nên sinh hư.” vừa đòi lại thẻ.

Quý Khinh Chu cúp điện thoại, nằm trên giường, nghĩ tới câu “Được cưng nên hư” Sở Thành mới nói, cảm thấy anh nói không sai, quả thật là cậu ở trước mặt anh càng ngày càng không câu nệ.

Cậu nghĩ tới đây liền không nhịn được có hơi muốn gặp Sở Thành, muốn ôm anh hôn anh một chút, cậu nhìn ngày trên điện thoại, thầm nói, cũng sắp hơ khô thẻ tre rồi, tới lúc đó là có thể nhìn thấy anh ấy rồi.

Quý Khinh Chu nghĩ tới đây, liền nhớ mỗi lần Sở Thành gọi điện thoại đều phải nhắc cậu, ngày cậu hơ khô thẻ tre là ngày bọn họ lái xe số tay*, trong chốc lát tâm trạng có hơi vi diệu.

*Handjob í ì i
Có điều, cậu suy nghĩ một chút, xe số tay thôi mà chắc cũng được mà ha, Quý Khinh Chu tự cổ vũ chính mình, ừ, được, không thành vấn đề, cố lên!
– ——– (~ ̄³ ̄)~ ———
P/s: Cảm ơn mí bạn đã ủng hộ vote, comment cho mình
(っ˘з(˘⌣˘) mình lười nên làm chậm rì sin lũi nhe ಥ‿ಥ
Thân ái (つ≧▽≦)つ.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.