Đọc truyện Xuyên Thành Thư Ký Khổ Bức Trong Truyện Bá Tổng – Chương 22: Bá Đạo Không Cần Diễn
Mà Ngạn Tảo cũng không ngờ tới chiều gió xoay chuyển nhanh như vậy, thật ra trong tay anh vẫn còn đang nắm bằng chứng, muốn nhìn chiều gió dư luận rồi từ từ chậm rãi phát tin tức, nào ngờ, chỉ vừa phát một văn bản thanh minh, lại để bộ phận Quan hệ công chúng tìm truyền thông thổi gió.
Chỉ bằng bấy nhiêu đấy, dân mạng đã như ong vỡ tổ chạy qua mắng chửi Bạch Lệ Tô.
Nhưng mà như thế cũng tốt.
Cuối cùng đã giúp Yến Đôn xử lí êm đẹp chuyện này.
Còn Bạch Lệ Tô lại đang cắn chặt răng, ở trong phòng hoá trang lộ ra vẻ mặt hung ác.
Cô đoán chừng đã nghiến răng nghiến lợi nửa phút, răng hàm cũng cắn đến mỏi, không nhịn nổi gõ gõ Tổng đài chăm sóc khách hàng: Biểu cảm tôi làm đã đủ chưa?
Tổng đài chăm sóc khách hàng online giải đáp vấn đề: Tạm được rồi.
Bạch Lệ Tô lúc này mới thả lỏng, không nhịn được nói: Tôi không hiểu, rõ ràng không một ai nhìn thấy.
Tại sao tôi còn phải diễn?
Tổng đài chăm sóc khách hàng: Thân ái, là thế này.
Nhân vật phản diện nhất định phải ở nơi không người thấy lộ ra vẻ mặt hung ác.
Đây là quy ước nha.
Bạch Lệ Tô: Xem ra vẫn là diễn Mary Sue khoẻ hơn nhiều.
Tổng đài chăm sóc khách hàng: Kỳ thực thân ái hiện tại cũng đang diễn Mary Sue đó.
Chỉ là trong thể loại xuyên thư nguyên chủ Mary Sue nhất định phải biến thành ác độc nữ phụ, cái này cũng là quy ước.
Thân ái cũng phải nỗ lực thích nghi với cuộc sống sau khi thay đổi nha, cố lên.
Bạch Lệ Tô: Hiểu.
Bởi vì đoạn phong ba này, lúc quay [Gia tộc minh tinh đi làm] cũng mang vài phần lúng túng.
Trong lần quảng bá nước ép rau mùi và cần tây này, là Bạch Lệ Tô đảm nhiệm đội trưởng.
Vốn dĩ cô đã không áp chế được lòng người, hiện tại lại còn nổ ra scandal như thế, Hồng Tiểu Hoa được dịp càng ra sức giẫm đạp hơn: “Ôi chao, cô không phải nói mình là bạn gái Ngạn tổng sao? Sao còn cố gắng như vậy làm gì……A, tôi quên mất, hoá ra Ngạn tổng người ta còn không biết bản thân có người bạn gái như cô! Há há! Biết đùa thật đấy.
Chắc không phải cô tự mình nằm mơ cùng Ngạn tổng yêu đương, tỉnh dậy rồi cho đó là thật luôn chứ?”
Bạch Lệ Tô nghĩ thầm: Hồng Tiểu Hoa này là học sinh mẫu giáo à? Cách cà khịa chả khác gì cù lét người khác.
Nhưng mà, căn cứ theo tính cách thiết lập chủ yếu, Bạch Lệ Tô vẫn làm bộ yếu ớt rơi nước mắt: “Hức hức hức……Mọi chuyện không phải như thế……Hức hức hức……Sao cô có thể nói như vậy…….Hức hức hức.”
Hồng Tiểu Hoa nhìn đoá Bạch Liên Hoa tên Bạch Lệ Tô này khóc liền cảm thấy phiền, mắt trợn trừng: “Cô khóc cái gì? Yến Đôn người ta bị cô hãm hại thảm đến như thế còn không khóc kia kìa!”
Đột nhiên bị nhắc tới làm Yến Đôn cứng đờ sống lưng, nặn ra một nụ cười gượng gạo: “Chúng ta vẫn nên tiếp tục bàn bạc hình thức quảng bá đi…”
Hồng Tiểu Hoa nở nụ cười, nói: “Yến Đôn không hổ là thư ký tổng tài, phong thái rất chuyên nghiệp…Đúng rồi, cậu là thư ký tổng tài tại sao phải lên chương trình?”
Yến Đôn sớm đoán đối phương sẽ hỏi câu này, liền đáp: “Tổng tài không phải cũng lên chương trình sao? Tôi cũng được thơm lây, thử một chút xem lên chương trình có cảm giác gì.”
Hồng Tiểu Hoa giống như ngẫm ra cái gì đó, ánh mắt rơi trên người Ngạn Tảo bên cạnh Yến Đôn: “Anh tên Ngạn Tảo? Không phải anh có quan hệ thân thích gì với Ngạn Trì chứ?”
Yến Đôn nghĩ thầm: Cô giờ này mới nghĩ tới à?
Lúc hai người bàn muốn “Nằm vùng” trong chương trình, Yến Đôn rất lo lắng, rằng người khác có thể liên tưởng “Ngạn Tảo” và “Ngạn Trì” giống nhau hay không.
Dù sao, cái tên này cũng khá đặc biệt.
Nhưng mà, bởi vì lực lượng của nội dung kịch bản vô cùng mạnh mẽ, cho nên mọi người hầu như đều không cảm thấy có gì không ổn.
Ngạn Tảo cười cười, trả lời: “Thật ra tôi là anh trai của Ngạn Trì.”
Nghe vậy, mọi người đều kinh hãi.
Ban đầu, mọi người còn chưa rõ Ngạn Tảo là đang nói thật, hay là đùa giỡn.
Nhưng nhìn nụ cười như đã biết trước mọi chuyện kia của Ngạn Tảo, hình như là thật —— Dù sao đi nữa, Ngạn Tảo quả thật có một loại khí chất bất đồng với người thường —— cũng chính là cái “Khí chất bá tổng” mà chúng ta hay nhắc tới.
Mà Ngạn Tảo làm bá tổng của bá tổng, “Khí chất bá tổng” càng trội hơn, khiến người ta phải quỳ xuống gọi ba ba.
Đạo diễn cũng bị shock: “Nói hết rồi làm sao tới tập sáu tiết lộ thân phận được đây?
Ngạn Tảo mỉm cười nhìn đạo diễn, trong ánh mắt lại mang theo vài phần châm biếm, phảng phất đang nói: Bây giờ ông là ba, hay tôi là ba?
Đạo diễn đành chịu thua: Cậu là ba.
“Tôi xin nói thẳng vậy.” Bá tổng Ngạn Tảo vung tay lên, “Kỳ thực tôi là anh trai trưởng của Ngạn Trì, cũng chính là chủ tịch của tập đoàn Ngạn thị, Yến Đôn là trợ lý tôi mang theo.”
Các thành viên ở đây đều bị doạ hoảng sợ, đặc biệt là gã pháo hôi lúc trước từng chế giễu Ngạn Tảo, mặt mày thật sự tái mét cả lên.
Bạch Lệ Tô đã biết nội tình, cho nên bình tĩnh hơn những người khác, dẫn đầu lên tiếng cười xoát độ tồn tại: “Trời ạ! Việc này quả là nằm ngoài dự đoán của mọi người! Chẳng qua tôi cũng sớm nhận thấy khí chất của Ngạn tiên sinh không giống người thường, không ngờ rằng…” Nói đoạn, Bạch Lệ Tô lại ngại ngùng nở nụ cười, hỏi: “Nhưng vì sao Ngạn đổng lại muốn đến chương trình này?”
Ngạn Tảo trong lời nói mang theo sự sắc bén: “Nói thật, tôi vừa tốt nghiệp đã trở thành tổng tài, chưa từng thử làm công bao giờ.
Cũng rất muốn trải nghiệm một chút sinh hoạt của người bình thường.”
“…” Trước ánh mắt hoài nghi nhân sinh của mọi người, Ngạn Tảo bình tĩnh tự tin nói tiếp: “Mọi người không cần câu nệ, cứ tiếp tục họp đi.
Xem tôi như đội viên bình thường là được.”
“???” Mọi người đần mặt ra: Làm sao coi anh như đội viên bình thường được hả? Anh là ba tụi tui đấy!
Sau khi kết thúc cuộc họp, mọi người phải chào đón phần tiếp theo là vòng loại.
Bởi vì Ngạn Tảo đột nhiên tuyên bố thân phận của mình, Ngạn Trì cũng không diễn nữa, trực tiếp lôi kéo Ngạn Tảo nói: “Anh, anh muốn loại ai?”
Ngạn Tảo nhìn một vòng xung quanh, cái gã pháo hôi từng trào phúng Ngạn Tảo toàn thân run rẩy, co người lại thành một cục nhỏ, hòng che giấu cảm giác tồn tại của mình.
Ánh mắt Ngạn Tảo cũng không dừng lại lâu ở bất kì người nào, nửa ngày mới cười nói: “Loại anh và Yến Đôn đi.
Hai người rút khỏi cuộc thi.”
“Rút khỏi cuộc thi?” Ngạn Trì kinh ngạc.
Ngạn Tảo gật đầu: “Không rút khỏi cuộc thi thì sao làm cố vấn được?”
“Ồ, cũng có cái lý.” Ngạn Trì vung tay lên, “Tôi tuyên bố Ngạn Tảo, Yến Đôn bị loại, về sau làm cố vấn!”
Đạo diễn cầm trên tay quy trình kịch bản gốc, muốn thăm hỏi nhẹ hai người ba này, rốt cuộc đã xem qua kịch bản hay chưa? Hiện tại còn không chịu đi theo kịch bản? Kịch bản viết ra làm cái gì? Dùng để chùi đít à?
Nhìn đoạn sóng gió này, Yến Đôn cũng hoảng hồn, không phải hoảng vì cái gì khác, chủ yếu là hoảng vì hành động bá tổng của Ngạn Tảo.
Dựa theo ký ức ở thế giới thực của Yến Đôn, Ngạn Tảo hẳn không phải là người bá đạo như thế.
Nhưng mà, Ngạn Tảo ở thế giới thực ôn hòa nhã nhặn, khiêm tốn lễ phép, chẳng qua là vì để thích nghi với hoàn cảnh.
Chung quy, một người có thể trở thành một ông chủ giỏi, thông thường cũng không phải là người hiền lành nhã nhặn gì.
Mà người thông minh thì có thể nguỵ trạng thành dáng vẻ người khác yêu thích.
Sau khi ở trong thế giới bá tổng thăm dò một phen, Ngạn Tảo phát hiện mình thật sự có thể muốn làm gì thì làm, cho nên anh cũng thành thật muốn làm gì thì làm..