Xuyên Thành Thái Giám Xung Hỉ Tân Nương

Chương 61: Ước Định - Hắn Sẽ Cố Gắng Làm Được


Bạn đang đọc Xuyên Thành Thái Giám Xung Hỉ Tân Nương FULL – Chương 61: Ước Định – Hắn Sẽ Cố Gắng Làm Được


Edit: TrinhBeta: Khanh___________Cố Ngôn không khỏi lo lắngĐối với chuyện này, hắn kỳ thật đã mơ hồ đoán được.Dù sao thì đối với Phi Vi này, hắn vẫn luôn có cảm giác gì đó không giống nhauNàng nhạy bén đến mức đáng sợ, rất nhiều sự việc nàng đều có thể đoán trúng, hơn nữa rất nhiều đòn phản công cũng không phải điều mà một cô nương lớn lên ở huyện lớn có thể thấy rõ.Nàng không biết giáo điều lễ nghĩa, nhưng lại có thể học và bắt chước cực nhanh.

Nàng rõ ràng thực nội liễm, nhưng đôi khi, đừng nói là so sánh cùng quý nữ, chính là nữ hài táo bạo chốn dân gian, họ đều không thể tiêu soái giống như nàng.Thậm chí đôi khi hắn có một loại cảm giác, nàng như một vị khách bị nhốt ở rạp hát, đôi mắt thờ ơ lạnh nhạt nhìn hết thảy, ngẫu nhiên bị nhóm con hát lôi kéo cùng xướng, nhưng nàng dù sao cũng chỉ là quần chúng.Giang Phi Vi cảm nhận được hô hấp của hắn cẩn thận hơn, cười xấu xa, “Nhưng bây giờ ta sẽ không nói cho chàng là vì sao.”“ n?” Cố Ngôn thấy nàng cười tinh nghịch, có chút bất đắc dĩ, “Đừng thử thách ta.”“Ta chính là muốn thử thách chàng!” Giang Phi Vi hừ nhẹ một tiếng, “Chàng cứ đoán đi, ta lấy cắp ngọc bội của Giang Phi Vi, thay cô ta gả vào Vương phủ, cũng có thể ta là quỷ hồn, chui vào thân thể Giang Phi Vi đấy?”Nàng một hơi chui vào trong lòng ngực Cố Ngôn, trêu đùa mà chọc chọc ngực hắn.Cố Ngôn ôm nàng nở nụ cười, không cần biết nàng là cái gì, cho dù là nàng thay thế “Giang Phi Vi” vào hầu phủ, hắn cũng có thể giúp nàng bao che, cho dù nàng thật là quỷ, hắn cũng không quan tâm.Giang Phi Vi chôn trong ngực của Cố Ngôn, thanh âm có chút rầu rĩ, “Cố Ngôn, ta vốn muốn tìm một cơ hội để nói cho chàng biết, nhưng ta hối hận.

Ta nói cho chàng biết, chàng chỉ cần ngươi lại dám sử dụng loại phương thức tự thương tổn bản thân mình đi đổi lấy tiền đồ, mỗi lần như vậy ta liền nói cho chàng thời gian chậm lại mười năm.

Chàng chỉ cần lại tái diễn thêm vài lần nữa, có lẽ thẳng đến khi uống canh Mạnh bà, quên đi ta, cũng không còn biết ta là ai nữa!”Cố Ngôn nghe thấy sẽ quên nàng, ngực không lý do lại đau đớn.


Hắn nhẹ nhàng ôm lấy Giang Phi Vi, “Cho dù không biết nàng là ai, ta cũng sẽ không quên nàng.”“Vậy nếu như Mạnh Bà bức chàng uống thì làm sao”“Ừm……!Ngày mai liền tìm Thập Ngũ học hai chiêu mánh khóe, đến lúc đó nghĩ cách thoát khỏi chén canh kia.” Cố Ngôn nghiêm túc trả lời.Giang Phi Vi nhéo nhéo mặt hắn, “Đừng ngắt lời! Chàng còn chưa đáp ứng ta đâu!”Cố Ngôn khẽ thở dài, nhẹ nhàng dùng tay vuốt ve qua khuôn mặt nàng.Trên đời này có một người trân trọng hắn như thế này, vậy là đủ rồi.

Bất cứ yêu cầu gì của nàng, hắn cũng đều sẽ cố gắng đi thực hiện.“Ta hứa với nàng, sẽ cực kì trân trọng bản thân mình, sẽ không có như vậy nữa.

”Giang Phi Vi dừng một chút, rồi cười nói, “Rất tốt.”“Vậy bây giờ hãy nói cho ta biết đi?” Cố Ngôn thừa nhận, hắn thật sự rất muốn biết, muốn hiểu hết tất cả về Phi Vi.“Không được!” Giang Phi Vi gần nhất còn chút sợ hãi, hiện tại đối với hắn là không hoàn toàn tin tưởng, “Khi nào chàng chân chính……!cưới ta, ta liền sẽ nói cho chàng.”Cố Ngôn bất đắc dĩ mà cười, “Tiểu nha đầu, không thể như thế được.” Hắn giúp Giang Phi Vi ém lại góc chăn cho nàng, “Tối nay coi như phá lệ đi.”“Tương lai ta muốn mỗi ngày đều ngoại lệ.


Nhưng mà, ta có thể tiết lộ cho chàng một chút tin tức.” Giang Phi Vi cười nói, “Kỳ thật ta chỉ là một cô nhi, không cha không mẹ, cũng chỉ là một người bình thường thôi.

Chúng ta đều giống nhau, không phân cao thấp sang hèn.”Giọng điệu của cô không giống như là đang nói dối, thậm chí chút âm thanh căng chặt cuối cùng cũng thả nhẹ êm dịu.Cố Ngôn còn chưa kịp phản ứng, Giang Phi Vi duỗi tay sờ lên trán hắn, “Còn nóng, nghỉ ngơi sớm đi.”Cố Ngôn thì lại bị nàng làm cho hoàn toàn thanh tỉnh.Hắn có chút oán giận, dựa vào cái gì một cô nương tốt như vậy, lại phải một mình cô độc lớn lên.Nhưng hắn không có truy hỏi ý nghĩa câu hỏi vừa rồi của Giang Phi Vi.

Hắn thậm chí còn có chút suy nghĩ dơ bẩn, nếu nàng là lớn lên là con của gia đình phú quý, thì có thể coi trọng mình ở điểm nào đây?Hắn sẽ cố hết sức đền bù nàng cho hàng hết thảy những gì đã từng khuyết thiếu, chờ đến khi nàng nguyện ý nói cho hắn nghe toàn bộ, hắn sẽ nghe.Hắn lại trở về hỏi một cái vấn đề khác, “Hôm qua Hoàng Hậu làm khó dễ nàng sao?”Giang Phi Vi không giấu giếm, đem hết sự tình nói cho hắn nghe.

Cố Ngôn có chút áy náy, “Vì để bố trí, ta cho rút lui không ít người, cho nên tin tức truyền về chậm, làm cho chàng phải chịu khổ vô ích rồi.”“Nhưng so với những gì chàng đã chịu đựng, như thế này đã là gì.


Nhưng mà ta thật không nghĩ tới, Ngụy hoàng hậu cư nhiên sẽ động đến Giang Vân Lan.” Trong sách rõ ràng Giang Vân Lan đã cùng Tam hoàng tử ở bên nhau rồi, hiện tại cư nhiên rơi vào bẫy của Ngụy hoàng hậu, xem ra nàng ta đối Tam hoàng tử cũng không có bao nhiêu tình cảm.“Nàng rời khỏi hầu phủ, nữ tử Giang gia cũng chỉ còn mỗi Giang Vân Lan là còn xem được về mọi mặt.

Nên khó tránh khỏi có chút cao ngạo, bất quá Ngụy Thù chắc chắn sẽ không đem vị trí Thái Tử Phi đưa cho một dưỡng nữ như Giang Vân Lan.”“Nhưng ta thật sự không muốn Yên Nhiên gả cho Đại hoàng tử! Đại hoàng tử đều đã lớn tuổi như vậy rồi, còn dìu già dắt trẻ, phiền toái chết đi được.”Người có địa vị chí tôn vô thượng trong miệng người khác, ngược lại còn bị Giang Phi Vi kén chọn bắt bẻ, nhưng Cố Ngôn lại cảm thấy nàng rất đáng yêu, “Ta cũng không còn nhỏ tuổi?”“Chàng không già! Huống hồ chàng và hắn không giống nhau! Chàng rất đẹp!” Giang Phi Vi khen hắn không chút do dự.Cố Ngôn bị sự thẳng thừng của nàng làm cho đỏ mặt, “Khụ khụ.

Sắp đến sinh nhật của hoàng trưởng tôn, nếu nàng gặp được Yên Nhiên, vậy hỏi xem ý nàng ấy như thế nào một chút.”Giang Phi Vi hắc hắc nở, “Ngụy Hoàng hậu còn tưởng rằng chàng bị giáng chức đấy, thật muốn biết biểu cảm của bà ta sẽ như thế nào khi thấy Thất hoàng tử có thể đi học.”Thuận Thiên Đế trước đây là Đại hoàng tử, bị chèn ép không thể vào nội các để học tập, hiện giờ Đại hoàng tử cũng bị hắn chèn ép nặng nề như thế, vậy mà hắn còn cảm thấy điều đó là lẽ thường tình.

Ngụy Thù cùng triều thần dâng lên rất nhiều sổ con, nhưng lại bị hắn lấy chính mình lúc nhỏ cũng không vào nội các học để đẩy trở về.Nhưng nếu là Thất hoàng tử có thể đi trước hắn một bước……!Kia thật sự là đã giáng cho đảng phái của Đại hoàng tử một tát rất mạnh!Giang Phi Vi có một loại cảm giác rằng, Ngụy hoàng hậu ngưỡng mộ kẻ phá hoại như Giang Trì Lăng này, Thuận Thiên Đế nói không chừng sớm đã biết rõ tất cả rồi.“Đúng rồi, còn có Thất hoàng tử……” Giang Phi Vi ánh mắt của Thất hoàng tử ngày hôm nay, trong lòng liền có chút không thoải mái.Nàng biết cuộc sống của Thất hoàng tử rất gian nan, tâm tư khó tránh khỏi nghĩ nhiều.


Cố Ngôn cùng hắn chỉ là mối quan hệ đôi bên cùng có lợi mà thôi, nhưng đối đãi người khác lạnh nhạt như thế, cho dù ngày sau hắn thật sự được giành được ngôi vị hoàng đế, hắn sẽ đối đãi với Cố Ngôn như thế nào đây?“Thất hoàng tử là một lựa chọn không tồi, thậm chí có thể nói là lựa chọn tốt nhất của ta.

Ta tất nhiên sẽ có an bài để bảo hộ nàng chu toàn.” Cố Ngôn vỗ vỗ đầu nàng.Hắn hiểu rõ, Thất hoàng tử đối Phi Vi là thực lòng, chỉ là chán ghét chính mình thôi.Nhưng nếu là Phi Vi không muốn ở lại trong cung, hắn cũng sẽ chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng.Giang Phi Vi đấm nhẹ vào ngực hắn, “Nói sai rồi!”Cố Ngôn bật cười, “Ừm, ta cũng sẽ bảo hộ chính mình thật chu toàn.”Hai người lại hưng phấn nói chuyện cùng nhau, Giang Phi Vi liền bắt đầu cảm thấy buồn ngủ, dần dần ngủ thiếp đi trong lòng ngực của Cố Ngôn.Cố Ngôn nằm xuống ở bên cạnh nàng, thậm hô hấp cũng sợ sẽ quấy rầy nàngThái giám bên cạnh bậc đế vương, địa vị càng cao, người có thể chết già càng ít.Mấy năm nay, hắn vì khúc mắc cùng hưởng lạc của Thuận Thiên đế, lưỡi đao đã dính đầy máu, người mà hắn đắc tội càng là nhiều vô số kể.

Hắn chưa bao giờ nghĩ rằng mình có thể có già.Nhưng vì Phi Vi, hắn sẽ cố gắng chiến đấu một phen.————Ngày mùng hai đầu năm, tiệc sinh nhật của hoàng trưởng tôn.Giang Phi Vi đem hoa nhung trong tay đưa cho Cố Ngôn, “Ngươi thân mình còn chưa khỏe hẳn, trăm triệu lần cẩn thận, thời điểm có thể nghỉ ngơi liền đi nghỉ ngơi một chút.“Được, hôm nay Hoàng Thượng triệu kiến Thất hoàng tử, nàng ở đây khó tránh khỏi mệt mỏi, trước tiên hãy nấu nước đi.” Cố Ngôn cẩn thận đem hoa nhung cắm vào búi tóc trên đầu nàng, lại dùng dầu hoa quế tinh tế thoa đều lên phần tóc gãy, “Hôm nay ta như vậy là như thế nào? Dù sao hôm nay cũng muốn đi hầu hạ trước mặt Hoàng thương, yên tĩnh chút.”Giang Phi Vi vừa lòng mà nhìn nhìn trong gương, “Tốt lắm, thật nhẹ nhàng.”Nàng đứng lên, Cố Ngôn lại thay nàng sửa lại quần áo, “Đến chỗ của Thất hoàng tử bên kia đi thôi, Nguyễn An hôm nay sẽ theo bên cạnh nàng.”Giang Phi Vi khẽ mím môi, có chút ngượng ngùng.Nàng đã mấy ngày hôm vẫn luôn bồi bên cạnh Cố Ngôn, giận dỗi không thèm liếc mắt nhìn Thất hoàng tử một cái.Hiện tại cần phải gặp, nàng lại có chút ngượng ngùng, nghĩ đến hành vi của mình không khỏi có chút quá ngây thơ.Nhưng dù muốn hay không nàng vẫn vì lời nói của Thất hoàng tử mà cảm thấy canh cánh trong lòng.Cố Ngôn vỗ vỗ cánh tay nàng, “Không sao, đi thôi.

Tối nay gặp lại.”Giang Phi Vi trở lại sân bên cạnh, liền nhìn thấy Thất hoàng tử đứng ở trong viện chờ mình.Hắn hôm nay mặc một thân áo choàng gấm màu tím, một tháng nghỉ ngơi, làm cho khuôn mặt hắn vơi đi khốn khổ cùng hương vị ngây ngô, nhiều thêm vài phần tàn nhẫn của kẻ bề trên.Giang Phi Vi có chút hoảng hốt, chẳng sợ hắn đã từng hai bàn tay trắng, nhưng chỉ cần trên người hắn còn chảy huyết mạch hoàng gia, chỉ cần cho hắn một cơ hội vực dậy, hắn sẽ có thể vững vàng bắt lấy.Thất hoàng tử thấy nàng tới, vội vàng chạy đến, nhưng khi thấy ánh mắt của Giang Phi Vi, lại dần dần dừng bước chân..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.