Đọc truyện Xuyên Thành Nữ Phụ Trong Truyện Trùng Sinh – Chương 95
Giải thưởng người mới lần này ngoài Hạ Tuyết và Hà Lạc Tâm còn có bốn người nữa cũng được đề cử.
Phim của bọn họ là những bộ phim chuyển thể từ tiểu thuyết ngôn tình nổi tiếng trên mạng.
Từng vai diễn, từng video cut những trích đoạn đặc sắc cùng với bảng số liệu vote lần lượt được trình chiếu.
Số liệu vote của cư dân mạng được chiếu rất tỉ mỉ của từng ngày để đảm bảo tính cạnh tranh công bằng, Hạ Tuyết vẫn nắm chặt váy, không biết có phải là ban tổ chức cố ý làm cô hồi hộp hay không mà vẫn chưa vào chủ đề chính.
Lòng bàn chân của cô vẫn còn đau ê ẩm, sau lưng không biết từ lúc nào mà thấm đẫm mồ hôi dù trong hội trường có trang bị điều hòa làm mát.
Hạ Tuyết dán mắt vào sân khấu, người trao giải đã xé phong bì, anh ta cầm lấy tờ giấy bên trong và đọc nó một cách kỹ lưỡng.
Lúc này, không riêng gì Hạ Tuyết, Hà Lạc Tâm cũng đang mang tâm trạng tương tự.
Cô rất chú trọng lần trao giải này, ở kiếp trước vì bị Hạ Tuyết hãm hại nên giải thưởng này bị hủy bỏ dù cô là người nhận được nó.
Người trao giải mất hơn năm phút mới nhìn xuống phía dưới khán đài.
Các ánh đèn lần lượt chiếu qua sáu người được đề cử, người trao giải hít một hơi thật sâu rồi bắt đầu đọc lớn tên người được trao giải lần này.
“Giải thưởng người mới năm nay thuộc về…” Anh ta cố tình nói đến đó rồi ngưng lại tầm mười giây, sau đó mỉm cười nói tiếp: “Giải thưởng thuộc về cô Hà Lạc Tâm!”
Sau lời công bố, Hạ Tuyết buông lõng váy áo, tâm trạng của cô khi nghe lời công bố này khó tránh được hụt hẫng, mặc dù biết rõ cơ hội giữa mình và Hà Lạc Tâm là ngang bằng nhau, nhưng cô vẫn tự đánh giá bản thân nhỉnh hơn một chút.
Hạ Tuyết đánh mắt sang phía đối thủ, nét mặt của cô ấy hình như không hề bất ngờ, ngược lại còn có vẻ lo lắng.
Hạ Tuyết nhớ đến cốt truyện, ở kiếp trước lúc Hà Lạc Tâm nhận giải vì bị nguyên chủ giở trò nên giải thưởng ấy bị thu hồi, không những vậy, nguyên chủ còn khiến cho Hà Lạc Tâm bị mọi người chỉ trích, sỉ vả.
Sau khi cô ấy sống lại, mặc dù không nhận được giải nhưng lại nhận được nhiều sự quan tâm, an ủi, nuối tiếc vì vai diễn rất hay kia.
Tình hình bây giờ vừa giống với kiếp trước của Hà Lạc Tâm, vừa đi xa nguyên tác.
Hạ Tuyết nhìn Hà Lạc Tâm ổn định tinh thần, cảm xúc rồi bước lên nhận giải, lúc đi ngang qua chỗ của cô, cô ấy còn nhìn cô bằng ánh mắt phức tạp.
Hạ Tuyết đoán Hà Lạc Tâm đang nghĩ không biết cô có giở trò gì hãm hại cô ấy hay không.
Nếu là nguyên chủ thì chắc chắn có, còn cô thì không, cô không rảnh làm chuyện dư thừa như vậy.
Sau giải thưởng người mới là đến giải nam nữ diễn viên phụ và nam nữ diễn viên chính được yêu thích nhất.
Người dẫn chương trình mời các khách mời lên sân khấu để đọc tên người nhận giải.
Bên dưới gần sân khấu là khu vực dành cho người được đề cử ảnh đế và ảnh hậu.
Đường Nhược Hoa ngồi cách Mễ Ly không xa, cô ta lén lút nhìn qua kẻ cản đường, giả sử lần này ả ấy được giải thì ngày tàn của ả sẽ không còn xa.
Đường Nhược Hoa vô cùng căm ghét vẻ mặt dương dương tự đắc của ả họ Mễ.
Ba giải thưởng kia đã có chủ.
Bây giờ là đến lúc nhận giải thưởng nữ diễn viên được yêu thích nhất.
Người trao giải lần này là Hoắc Thiên Ân cùng một nữ diễn viên gạo cội trong làng giải trí.
Hắn cùng nữ diễn viên gạo cội kia xé phong bì, tờ giấy ghi tên người được nhận giải được lộ ra.
“Lần này Giải trí Hoàng Duệ của tổng giám đốc Hoắc thắng lớn rồi!”
Nữ diễn viên gạo cội nhìn tên người được viết trên tờ giấy cười nói.
Lời này đủ để những người có mặt ngầm hiểu ảnh hậu là người của Hoàng Duệ.
Đường Nhược Hoa lại siết chặt tay hơn.
“Cảm ơn lời nói đùa này của cô Lâm, nếu Hoàng Duệ có thắng lớn thật thì đó cũng là do công sức của các nghệ sĩ, biên kịch, đạo diễn đóng góp.”
Hoắc Thiên Ân từ tốn trả lời.
“Tổng giám đốc Hoắc khiêm tốn quá rồi.
Mà chúng ta đừng làm mất thời gian nữa, tổng giám đốc Hoắc hãy đọc tên người được nhận giải đi!”
“Được!”
Hoắc Thiên Ân nhận lấy tờ giấy từ tay nữ diễn viên gạo cội họ Lâm, hắn nhìn tên người được nhận giải lần nữa, trong lòng không khỏi khó hiểu tại sao cô ta lại có thể nhận giải lần này trong, khi hắn và Hoắc Đình Kiêu âm thầm ra tay đóng băng mọi hoạt động cùng khả năng được nhận giải.
Sau chuyện của Tống Phương Thảo, Hoắc Thiên Ân đã nặng tay hơn với người gây mâu thuẫn nội bộ, Mễ Ly không chỉ bị một mình Hoắc Đình Kiêu phong sát, mà hắn còn tiếp tay cho anh trai giáng thêm đòn mạnh đối với hành vi của ả ta.
Thật sự nếu không có sự giúp đỡ của người có thế lực ngang bằng nhà họ Hoắc thì Mễ Ly sẽ không đạt được giải thưởng lần này.
Hoắc Thiên Ân cố giữ vũng tâm trạng, hắn đọc tên Mễ Ly rất rành mạch, cố gắng không để lộ ra bất kỳ sai sót nào khiến mọi người nghi ngờ Hoàng Duệ đang ghẻ lạnh ả ta.
“Cảm ơn tất cả mọi người đã ủng hộ để tôi đoạt giải lần này!”
Mễ Ly tươi cười vui vẻ nói.
Cô ta cầm lấy cái cúp, sau đó lại cầm lấy micro nói tiếp.
“Được tất cả mọi người yêu thương là niềm vinh dự lớn cho tôi, tôi sẽ cố gắng cống hiến nhiều hơn cho phim ảnh để không phụ lòng của những người đã ủng hộ tôi.
Nhân đây tôi cũng muốn mượn sân khấu này để gửi lời chân thật đến một người tôi thầm mến mộ, đồng thời cũng vạch trần bộ mặt thật của một người đang có mặt ở đây!”
Lời nói của Mễ Ly khiến Hạ Tuyết bỗng cảm thấy bất an, vế trước là cô ta ám chỉ sẽ bày tỏ với Hoắc Đình Kiêu, vế sau…!chắc không phải là đang muốn nói đến cô đâu nhỉ?
Hà Lạc Tâm cũng có cùng suy nghĩ với Hạ Tuyết.
Từ lúc đặt ả ta vào diện tình nghi sát hại Giang Hồng Nguyệt là cô đã không còn hảo cảm gì với ả nữa.
Đó là chưa nói đến ả còn có ý làm kẻ thứ ba chen chân vào mối quan hệ của người khác, dù không thích Hạ Tuyết nhưng chuyện nào ra chuyện đó, Hà Lạc Tâm không bao giờ đồng tình với những kẻ không chịu tự tìm hạnh phúc cho mình mà lúc nào cũng âm thầm bày kế phá hoại.
Không để mọi người đợi lâu, Mễ Ly lại nói.
“Người tôi muốn bày tỏ tình cảm là tổng giám đốc tập đoàn Hoắc Thị – Hoắc Đình Kiêu.
Chúng tôi quen nhau từ lúc đi học, khi ấy tôi đã có tình cảm trai gái với anh ấy rồi, nhưng mà khi đó tôi chỉ là đứa con gái nghèo khổ, hoàn toàn không xứng với công tử nhà giàu như Đình Kiêu, nên chỉ âm thầm ngưỡng mộ.
Sau này, khi gia nhập làng giải trí, tôi quyết tâm phấn đấu, tìm một chỗ đứng cho mình để có thể xứng với Đình Kiêu.
Tuy nhiên, tôi lại không ngờ tới anh ấy đã sớm yêu người khác.
Mà người này lại còn là hôn thê cũ của em trai.
Thật ra điều này không đáng để nói tới nếu như cô hôn thê kia không bám lấy Đình Kiêu, sẵn sàng dùng bộ mặt ngây thơ giả tạo lừa gạt anh ấy…”
Nói đến đây, mọi thứ quả nhiên như Hạ Tuyết suy đoán, Mễ Ly đang muốn bôi nhọ cô.
Thật sự cô rất tò mò là ả ta sẽ bôi nhọ cô như thế nào trong mấy lời giả dối kế tiếp.
“Người tôi đang nói đến là Hạ Tuyết, thiên kim đại tiểu thư nhà họ Hạ!”
Mễ Ly chỉ đích danh, ống kính của phóng viên liền quay sang Hạ Tuyết.
Ả tiếp tục nói: “Chắc chắn mọi người đang không tin những gì tôi nói phải không? Tôi có nhân chứng, vật chứng rõ ràng, đầy đủ.”
Nói đoạn, ả dừng lại một lúc ra hiệu cho trợ lý dẫn một cô gái lên sân khấu.
Sau khi cô gái kia tháo nón và khẩu trang, Hà Lạc Tâm lẫn Hạ Tuyết đều vô cùng kinh ngạc khi thấy người đó chính là Phương Phương – người vốn dĩ không còn ở thành phố này nữa.
“Hẳn là mọi người không xa lạ gì với cô ấy.
Cô ấy là Phương Phương, trợ lý cũ của Hà Lạc Tâm, người từng bị mọi người chỉ trích là bán chủ cầu vinh…!tuy nhiên, những điều đó là không đúng, Phương Phương là nạn nhân bị Hạ Tuyết âm thầm xúi giục làm chuyện xấu.”
“Trước đây, vì Phương Phương không thể chứng minh bản thân mình nên đành thua thiệt, phải mở họp báo để nhận lỗi dù cô ấy bị người ta hãm hại.
Lần này, đứng ở đây, tôi thay cô ấy lấy lại công bằng cũng muốn vạch mặt Hạ Tuyết để mọi người lẫn Đình Kiêu nhìn rõ cô ra là hạng phụ nữ ra sao.”
“Trong tay tôi có một đoạn phim, tôi xin được phép trình chiếu đoạn phim này thì mọi người sẽ rõ!”
Mễ Ly nói một tràng dài sau đó lại lấy rs một usb đưa cho MC chương trình buổi lễ trao giải.
Vốn dĩ hắn nhận được lệnh không để ả ta nói nữa từ ban tổ chức, nhưng hắn không thể nào ngăn cản được cô ta.
Buổi lễ trai giải vốn nghiêm trang lúc này đã hoàn toàn bị Mễ Ly phá hoại.
Người dẫn chương trình chần chừ không dám cầm lấy usb, trợ lý của Mễ Ly thấy vậy liền không kịp chờ, lấy usb trên tay Mễ Ly đi thẳng đến nơi để máy chiếu, gắn usb vào rồi thao tác trên máy tính để đoạn phim được hiện ra.
Trên màn hình lớn là cảnh nguyên chủ nói chuyện với một ai đó vào ngày làm tiệc đóng máy, nội dung đại khái là đang cười nhạo Hoắc Đình Kiêu ngu ngốc và Phương Phương dễ bị cô ấy kích động, thao túng tâm lý.