Bạn đang đọc Xuyên Thành Nữ Phụ Trong Truyện Trùng Sinh – Chương 80
Lễ khai máy bộ phim do Giải Trí Thế Kỷ đầu tư diễn ra vào hai tuần sau đó.
Hạ Tuyết ăn mặc đơn giản, thanh lịch đến tham dự.
Hai tuần trước, dưới sự thuyết phục của chị Kiều cuối cùng cô cũng nhận lời tham gia bộ phim.
Người vui nhất khi biết tin này là Giang Hồng Nguyệt vì cuối cùng mong muốn được ở gần Mễ Ly đã được thực hiện.
Lễ khai máy diễn ra rất hoành tráng, có rất nhiều phóng viên được mời đến tác nghiệp, ánh đèn flash từ máy ảnh liên tục được phát sáng, ngoài nữ chính Đường Liên Hoa thì Mễ Ly là người gây chú ý cho truyền thông nhất.
Lâu nay cô ta chỉ nhận vai chính, chưa từng nhường phiên lùi xuống vai phụ nào.
Lần này là ngoại lệ duy nhất cô ta diễn vai thứ chính.
Hạ Tuyết không được săn đón như Mễ Ly nhưng cũng là một trong các tâm điểm.
Scandal ồn ào về việc giành vai diễn vẫn chưa kết thúc dù phía Thế Kỷ, Mễ Ly lần Hoàng Duệ liên tục đính chính thông tin.
Không biết là ai ác ý cố tình mua chuộc thủy quân bôi đen trên các mặt trận, chuyện này khiến Hạ Tuyết rất đau đầu nhưng không còn cách nào hơn là phải đối mặt.
Bên trong phim trường được sắp xếp chỗ nghỉ, đoàn làm phim sau khi khai máy thì sẽ vào đó nghỉ một chút rồi tiến hành quay những cảnh đầu tiên.
Nước uống và bánh trái được bày biện sẵn, Hạ Tuyết đứng cả ngày, chân cô không mỏi tuy nhiên cổ họng lại khát khô.
Giang Hồng Nguyệt mang cho cô hai ly nước mới đủ để giải khát.
“Chị uống nước nữa không? Em sẽ đi lấy thêm!”
Giang Hồng Nguyệt chu đáo hỏi.
“Không cần đâu, em cũng mệt rồi, ở đây có nhiều đồ ăn, em thích ăn gì thì ăn đi.
Đừng lo cho chị nữa.”
Hạ Tuyết tươi cười đáp.
“Khi nào đói thì em sẽ ăn mà.
Nếu chị không cần gì nữa thì em ra kia một chút nhé!” Giang Hồng Nguyệt chỉ tay về phía hành lang bên ngoài, cười hì hì nói tiếp: “Em vừa thấy chị Ly đi ra đó!”
“Đi đi, đi đi, chị không cản trở em theo đuổi thần tượng đâu!”
Hạ Tuyết khoát tay tỏ vẻ yêu chiều nói.
Suốt hai tuần nay không có ngày nào là Giang Hồng Nguyệt không ca bài ca sẽ gặp được Mễ Ly, rồi tìm cơ hội làm quen với cô ta.
Hạ Tuyết nghe đến chán rồi, cô không muốn giữ chân trợ lý nhỏ này nữa, cô ấy đủ lông đủ cánh rồi, thích bay đi đâu thì bay, miễn là Giang Hồng Nguyệt không quên nhiệm vụ của mình là được.
Được Hạ Tuyết cho phép, Giang Hồng Nguyệt cười cười rồi nhanh chân chạy đi, tốc độ chạy của cô ấy rất nhanh, giống như sợ không thể “tình cờ” gặp Mễ Ly ngoài hành lang vậy.
Hạ Tuyết nhìn theo cái bóng nhỏ nhắn của trở lý, lắc đầu mỉm cười, tuổi trẻ theo đuổi thần tượng đúng là vui thật.
Hạ Tuyết định tìm một chỗ nào đó ngồi xuống để xem kịch bản, nhưng cô vừa đi được hai bước, một bó hoa lớn đã chắn trước mặt cô.
Xung quanh cũng bị bó hoa này gây chú ý.
“Cô Hạ, rất mừng vì cô đã nhận lời tham gia bộ phim này.
Từ lúc nghe tin cô không từ chối, tôi đã rất vui.
Bó hoa này tặng cho cô đó!”
Trương Tử Sơn mỉm cười, ấm áp nói.
“Xin lỗi tổng giám đốc Trương, ngoại trừ hoa của chồng chưa cưới tặng, tôi không thích nhận hoa của người khác.”
Hạ Tuyết dịu giọng đáp.
Mặc dù lúc đầu rất bất ngờ vì Trương Tử Sơn đột ngột tặng hoa, tuy nhiên Hạ Tuyết vẫn đủ bình tĩnh và lý trí để ứng phó.
Chưa nói đến việc ở đây có rất nhiều người lẫn phóng viên, chỉ riêng chuyện cô không hề có thiện cảm với hắn đã đủ khiến cô từ chối, đồng thời cách xa hắn ngàn cây số rồi.
“Cô Hạ sợ tổng giám đốc Hoắc trông thấy sẽ ghen sao? Cô Hạ đừng lo lắng, tôi không có ý gì cả, bó hoa này là vì tôi quá vui mừng khi có thể mời được cô vào đoàn thôi.”
Trương Tử Sơn từ tốt giải thích.
Nhưng rõ ràng hắn ta còn có ý khác, không chỉ Hạ Tuyết mà tất cả người xubg quanh đều nhận ra, ánh mắt của hắn khi nhìn Hạ Tuyết chứa đầy tình cảm xen lẫn tiếc nuối.
Từ lần đầu gặp mặt, Hạ Tuyết đã nhận ra điều này nên mới liên tục từ chối tiếp xúc và tránh hắn như tránh tà.
“Lý do gì cũng được, tuy nhiên tôi vẫn là câu nói đó, xin lỗi, tôi không thể nhận hoa của anh!”
Hạ Tuyết cứng rắn đáp.
“Cô Hạ nói vậy là đang từ chối thành ý của tôi dành cho cô đó.
Thật sự tôi không có ý gì với cô mà!”
“Anh có ý gì với tôi hay không, tôi không quan tâm lắm, chuyện tôi cần lo lắng rất nhiều, tôi không phải người độc thân, nhận hoa của người khác sẽ gây nên điều tiếng cho tôi lẫn chồng chưa cưới của tôi…” Hạ Tuyết dừng lại một chút nhìn Trương Tử Sơn rồi nói tiếp: “Và cả tai tiếng cho anh nữa đó!”
“Tôi không sợ điều tiếng, tôi ngay thẳng đàng hoàng, không sợ bị đặt điều vu khống!”
“Nhưng tôi sợ được không? Xin lỗi anh, tôi cần nghỉ ngơi một chút, không thể ở đây tiếp chuyện với anh!”
Thái độ dứt khoác của Hạ Tuyết khiến người xung quanh đang chứng kiến không thể thốt ra lời bàn tán.
Họ theo dõi chuyện này từ nãy đến giờ, nếu lỡ có ai đó đồn thổi bậy bạ cũng có thể đứng ra làm chứng.
Nhìn Hạ Tuyết muốn chạy trốn, ánh mắt của Trương Tử Sơn thoáng thay đổi, hắn vội vàng nắm lấy cô để giữ lại.
Hạ Tuyết còn chưa kịp có phản ứng gì thì một lực tay khác đã kéo cô về phía mình, hất bay tay của Trương Tử Sơn ra.
“Tổng giám đốc Trương ở chỗ đông người lôi kéo hôn thê của tôi hình như không hay lắm đâu nhỉ!”