Xuyên Thành Nữ Phụ Trong Truyện Ngọt Văn

Chương 7: Học Viện I - Land


Đọc truyện Xuyên Thành Nữ Phụ Trong Truyện Ngọt Văn – Chương 7: Học Viện I – Land


Tiểu Vũ, hay là con để cái túi này ở nhà đi, con để đồ vào balo của bố con rồi mang đi, chút nữa mẹ sẽ mua balo mới cho bố con.Mẹ Kiều không thể tưởng được con gái mình lại muốn vác cái bao tải trên lưng để đến trường học mới.

Học viện I – Land là trường học quý tộc bậc nhất Đế Đô.

Tất cả những học sinh nơi đó đều là con cháu của hào môn, không chỉ giàu nứt đố đổ vách mà còn có quyền thế ngập trời, những người này đều để mắt cao hơn đỉnh, khinh thường những người nghèo hèn.

Với một ngôi trường như thế, tất nhiên những người nghèo sẽ không có tư cách vào học rồi.

Thế nhưng Kiều Vũ lại có sự phát huy vượt xa người thường, lấy số điểm cao nhất từ trước đến nay trong lịch sử rồi được tuyển thẳng vào trường.

Mẹ Kiều biết như này là tốt, con bà học giỏi, có tài hoa thì mới được tiến vào học viện, chỉ là khoảng cách giữa hai giai cấp quá xa, bà sợ Kiều Vũ sẽ bị khinh thường, cô lập hoặc càng đáng sợ hơn là bị bá lăng vườn trường.

Điều này Kiều Vũ không nghĩ đến, cái cô quan tâm bây giờ là không thể chuyển trường được hả? Cô không muốn phải ở chung trường với nam nữ chủ đâu!
Nghĩ vậy cô cũng liền hỏi ra:

– Mẹ, chuyện balo gì đấy không quan trọng, quan trọng là con thật sự phải học ở đấy hả?
Thấy Kiều Vũ nhăn mày khó chịu, mẹ Kiều liền đi xuống vài bậc thang, dịu dàng ôm cô vào lòng rồi thủ thỉ:
– Con à, nếu như con không học ở Học Viện I – Land thì sẽ không có trường nào dám nhận con nữa đâu.

Không ai muốn đắc tội với quý tộc cả, chỉ cần con rời khỏi ILand, vậy thì không cần bất cứ lí do nào, tất cả mọi người đều sẽ cho rằng con có phẩm cách không tốt hoặc năng lực không đủ nên mới bị đuổi đi.

Chứ chắc chắn không ai nghĩ đến là con tự nguyện muốn đi đâu!
Bà vuốt mái tóc đen mượt của cô, nhẹ giọng nói tiếp:
– Sau đó con còn là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt của Học viện ILand, việc con rời khỏi trường là sỉ nhục bọn họ, và chúng sẽ không bỏ qua cho con đâu!
Kiều Vũ giật mình.

Đúng vậy, sao cô lại không nghĩ đến chuyện này cơ chứ.

Nơi này có phải là thế kỉ XXI bình đẳng giai cấp đâu, quý tộc ở đây chỉ cần một ngón tay cũng có thể khiến cô tan cửa nát nhà.


– Mẹ, con hiểu rồi.

Kiều Vũ ngẩng đầu cười với mẹ Kiều, đôi mắt long lanh vụt lên những tia sáng sáng rọi.

Nếu định mệnh khiến cô phải đối mặt với nam nữ chủ, vậy thì chiến thôi!
Cô không tin bản thân đã xuyên đến đây rồi mà bi thảm vẫn bị lặp lại lần nữa.

Nhất định cô sẽ tìm cách thay đổi quỹ đạo của cuộc đời, sống hạnh phúc bên người thân đến già.

Kiều Vũ nắm chặt bao tải trên vai mình, trong lòng vui vẻ muốn nhảy cẫng lên luôn, dù cô có thay đổi quần áo và đồ đạc như thế nào thì cái mùi của giai cấp thấp, bình dân và lạc hậu vẫn in sâu trong người cô mà thôi.

Vậy tại sao cô không để tất cả những con người “đẳng cấp” ấy khinh thường cô ngay lúc đầu cơ chứ?
Có thể sẽ phải chịu sự bắt nạt của những người khác, nhưng chỉ cần thoát khỏi việc ngồi cùng bàn với nam chủ, sự ghen tị của nữ chủ, vậy thì những kẻ khác chỉ là mây bay.

Trong thế giới này chỉ có sự ra tay của nam nữ chủ là không thể phản kháng được, còn lại thì tất nhiên sẽ có đường ra.

Vì một tương lai sáng láng, Kiều Vũ, mày cố lên nào!!!



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.