Bạn đang đọc Xuyên Thành Nữ Phụ Thế Thân – Chương 91
Hôm mà Bạch Sương chiêu đãi mọi người bằng bữa tiệc Hồng Môn Yến, chỉ còn thiếu Trình Minh Vi.
Sau bữa tiệc ngày hôm đó, Trình Minh Ý thực sự đã rất tức giận, phải mất mấy ngày sau anh mới nguôi giận.
Nhưng cũng nhờ điều này, mà anh có thể lý giải được toàn bộ những điều mà anh còn nghi ngờ trong quá khứ.
Và anh cũng hiểu, tại sao mỗi khi nhắc đến người chị, Bạch Y lại có thái độ ngập ngừng do dự.
Điều này trái ngược với tích cách phóng khoáng ôn hòa của cô thường ngày.
Mà nếu ở trong nhà của anh, cũng có một vị trưởng bối vừa thông minh lại còn rất quyết đoán như vậy, thì anh cũng không biết mình nên phải xử lý như thế nào.
Mà Bạch Sương làm như vậy cũng bởi vì cô ấy thương Bạch Y, nên phản ứng ngày hôm đó của cô ấy xét về tình về lý vẫn có thể thông cảm và thấu hiểu được.
Nếu như Trình Minh Hi hoặc Trình Minh Vi bỏ nhà ra đi, mà trong khoảng thời gian đó lại liên tục gặp phải những rắc rối, thì chắc chắn anh cũng làm loạn lên để đòi lại công bằng cho em mình.
“Tiểu Lý, giúp tôi đặt lịch hẹn gặp mặt với tổng giám đốc Bạch của công ty S&G.”
Trình Minh Ý đến sớm hơn so với dự định của Bạch Sương.
Cô ấy cứ tưởng ít nhất đối phương cũng phải dành thời gian mấy ngày để điều tra toàn bộ sự việc.
Ít nhất thì cũng phải chuẩn bị đầy đủ thì mới đến đây để gặp cô ấy.
Bạch Sương nhờ Thẩm Ngạo Kỳ sắp xếp cho cô một căn phòng trong khách sạn, để hẹn gặp mặt và nói chuyện với Trình Minh Ý.
Tại sao phải kéo Thẩm Ngạo Kỳ vào vụ này, vì trong khoảng thời gian mà Bạch Y ở đây.
Mấy cái chuyện lông gà vỏ tỏi đó chắc chắn Thẩm Ngạo Kỳ cũng biết rất rõ.
Nên có thể từ cậu ta, cô ấy sẽ thu được một vài thông tin rất quan trọng.
“Trình tổng, mời cậu ngồi.” Bạch Sương nhìn thấy có người bước vào, liền đứng dậy chủ động lên tiếng chào hỏi.
Không còn là dáng vẻ dịu dàng tao nhã của đêm hôm đó, mà thay vào đó là dáng vẻ lạnh lùng sắc sảo, “Ngày hôm nay cậu đến đây muốn bàn bạc với tôi về dự án xây dựng khu du lịch nghỉ dưỡng? Tại sao cậu không đi cùng với Chu tổng? Tôi đã nói còn rất nhiều nhà đầu tư muốn đầu tư vào dự án này.
Cậu cứ ngồi xuống đây đi, hai người chúng ta sẽ bàn bạc với nhau thêm.”
“Chuyện liên quan đến dự án thì để hôm khác chúng ta bàn sau.” Trình Minh Ý bình tĩnh nói chuyện, “Tổng giám đốc Bạch, ngày hôm nay tôi đi đến đây tìm chị chủ yếu là vì chuyện của Y Y.”
Bạch Sương có hơi ngạc nhiên: “Chuyện liên quan tới Y Y, không phải mấy hôm trước hai người chúng ta đã bàn bạc với nhau rất rõ ràng sao.
Tôi đã chi 500 triệu ra để đầu tư vào dự án, nếu Trình tổng cậu vẫn cảm thấy như vậy là chưa đủ.
Thì S&G sẵn sàng có thể chi thêm tiền, tuy nhiên tôi sẽ đầu tư vào các dự án khác của các cậu, thế nhé việc này đã được giải quyết xong.”
“Ngày hôm nay tôi đi đến đây để xin lỗi chị.
Tôi biết mình đã từng làm ra rất nhiều hành động thô lỗ.” Trình Minh Ý nói, “Nhưng tôi thực sự rất thích Y Y, hi vọng tổng giám đốc Bạch sẽ không ngăn cản chuyện của hai người chúng tôi.”
Bạch Sương: “Nói thật với cậu, nếu không phải những gì tôi được dạy dỗ cẩn thận từ nhỏ, thì tôi thực sự không thể kiểm soát được cơn tức giận này.
Nếu không thì, hiện tại lúc cậu đi đến gặp tôi, chắc chắn tôi sẽ không đối xử với cậu dịu dàng ôn hòa như lúc này đâu.”
Trình Minh Ý bình tĩnh nói: “Tôi có thể thấu hiểu được suy nghĩ lúc này của tổng giám đốc Bạch.
Cho nên tôi đến đây để xin lỗi bởi vì những hành động trẻ con và thiếu suy nghĩ của tôi trong quá khứ”
Lần trước lúc Bạch Sương đi đến công tác tại New York, cô ấy có gặp được Thẩm Ngạo Kỳ.
Sau đó, Bạch Sương lập tức sai người đi điều tra tất cả mọi chuyện liên quan tới Bạch Y ở Trung Quốc.
Đương nhiên không thể thiếu được người mà lúc nào cũng ở bên cạnh cô Trình Minh Ý.
Tất cả các dữ liệu, từ bối cảnh xuất thân đến công việc đều được ngay ngắn trên bàn làm việc của Bạch Sương.
Cô ấy cảm thấy rất bất ngờ, không nghĩ em gái ngốc nhà mình lại có thể được một người đàn ông đẹp trai gia thế giàu có để ý tới.
Vẻ bề ngoài đẹp như một bức tranh vẽ, vẫn còn trẻ nhưng đã là một người đàn ông kiệt xuất.
Cô ấy lại nhớ tới lần đầu tiên hai người bọn họ gặp mặt nhau, rõ ràng người này vẫn luôn giữ thái độ lạnh lùng xa cách.
Khác hoàn toàn với vẻ mặt khiêm tốn và bình thản ở hiện tại.
Bạch Sương cảm thấy rất hứng thú với sự biến đổi thú vị này.
“Gia đình và bối cảnh của Trình tổng, tôi đã sai người đi điều tra.
Tôi cũng biết cả hai người em của cậu đều không thích Y Y, và đối xử với con bé không được tốt lắm.
Với lại, lần đầu tiên tôi đến gặp cậu, cậu đã để lại cho tôi một ấn tượng khá là sâu sắc.
Mà mỗi gia đình lại có cách giáo dục con cái riêng, nên tôi sẽ không tùy tiện đánh giá bất kỳ ai.
Nhưng tôi thực sự không hề có một chút sự tín nhiệm nào với cậu.
Tôi không rõ cậu có hiểu rõ cách để yêu một người là như thế nào hay không?”
Trình Minh Ý khẽ gật đầu: “Tôi biết rất rõ, bởi vì nhờ có Y Y tôi mới biết được những điều đó.
Y Y chính là mối tình đầu của tôi.
Và tôi cũng chính là mối tình đầu của Y Y.”
Bạch Sương cảm thấy có hơi ngạc nhiên, khẽ nheo mắt lại để quan sát thật kỹ đối phương, Trình Minh Ý vẫn ngồi im một chỗ, thản nhiên đón nhận ánh mắt dò xét của Bạch Sương.
“Không hổ danh là Trình tổng, bất cứ cuộc đàm phán nào cũng chưa từng để bản thân rơi vào thế hạ phong.” Bạch Sương khẽ giơ tay lên để xem giờ, “Tôi cho cậu mười phút.
Tôi không biết cậu có thực sự cần đến cơ hội này hay không.
Nhưng nếu cậu thuyết phục được tôi thành công.
Thì tôi đồng ý hủy bỏ hôn ước của Y Y.”
Trình Minh Ý hai mắt lóe sáng, ngay lập tức vào thẳng vấn đề: “Tôi muốn chuyển nhượng 10% cổ phiếu của công ty tôi cho Bạch Y.”
Câu mở đầu này khác hoàn toàn với những gì mà Bạch Sương đã đoán từ trước, Bạch Sương mất mấy giây để bình tĩnh lại, khẽ nhíu mày hỏi: “Cậu định dùng cổ phiếu để trao đổi.
Cậu nghĩ như vậy là sẽ thuyết phục được tôi?”
“Tổng giám đốc Bạch ngài hiểu lầm ý của tôi rồi.” Trình Minh Ý từ tốn giải thích, “Nếu không phải việc chuyển nhượng cổ phần sẽ ảnh hưởng tới hoạt động kinh doanh và quản lý của công ty.
Tôi sẽ sẵn sàng chuyển nhượng số cổ phần nhiều hơn nữa để cho cô ấy.”
Một suy nghĩ khẽ lóe lên trong đầu Bạch Sương, nhưng cô ấy vẫn ngồi im nghe anh nói.
“Tôi tin người tôi sẽ thích chỉ có mình cô ấy, tôi cam đoan mình không nảy sinh tình cảm với bất kỳ ai khác.
Và tôi cũng có lòng tin, Bạch Y ngoài tôi ra, cô ấy cũng không hề có tình cảm với ai khác.
Tôi muốn chuyển nhượng cổ phiếu của tôi cho cô ấy, chỉ đơn giản là tôi muốn chứng minh cho cô ấy thấy, tôi thực sự rất tin tưởng cô ấy, tôi thực sự rất có niềm tin về tương lai của tôi và cô ấy.”
Bạch Sương bật cười: “Trình tổng, lá gan của cậu thực sự lớn thật đấy.
Tuy 10% cổ phần này không đáng để lọt vào mắt của tôi.
Nhưng nếu đó là một người có hoàn cảnh gia đình không được giàu có, chắc chắn họ sẽ lợi dụng điều này, hoặc thậm chí họ còn dùng chính điều này để uy hiếp cậu?”
Trình Minh Ý vẫn giữ thái độ bình tĩnh: “Mọi quyết định hay hành động việc làm của tôi, tôi đã đều suy nghĩ rất kỹ rồi mới dám làm.
Nếu không, sao tôi có thể đạt được đến vị trí này.
Mà đã làm công việc kinh doanh, không có lá gan lớn thì sao có thể làm được việc lớn.
Huống hồ, làm công việc này thường gặp rất nhiều rủi ro.
Mà sau này, tôi với Bạch Y sẽ mãi mãi luôn ở bên nhau, cổ phần của cô ấy thì cũng là của tôi, tôi cảm thấy mấy chuyện này không quan trọng.”
Bạch Sương im lặng ngồi lắng nghe, trên khóe môi vẫn giữ nụ cười.
Nhìn cô ấy bây giờ, người khác rất khó có thể đoán ra được cô ấy đang nghĩ gì.
Một lúc sau, Bạch Sương cầm tách cà phê lên, uống một ngụm rất nhỏ, không thèm ngẩng đầu lên nhìn: “Việc chuyển nhượng cổ phần, chúng ta sẽ không bàn tới chuyện đó nữa.
Nếu cậu không ngại, thì hai người chúng ta bàn về dự án khu nghỉ dưỡng du lịch?”
***
Sau khi đến Thượng Hải, Bạch Y không hề phải trải qua bất kỳ khóa huấn luyện nào cả.
Mà ngay lập tức tiếp nhận công việc.
Công việc ở bên này thực sự rất bận rộn, cô vất vả lắm mới theo kịp tiến độ.
Lúc này, Bạch Y thực sự rất nghi ngờ liệu thân phận của mình có thực sự là bạch phú mỹ, và cả thân phận của vị hôn phu cũ.
Lúc Bạch Sương tiếp nhận công ty S&G, tuổi của cô ấy vẫn còn rất trẻ, nhưng để có được sự nể phục từ các vị giám đốc cấp cao, lấy được sự tín nhiệm từ các cổ đông, và khiến tất cả mọi người phải e sợ, không dám dùng thủ đoạn sau lưng cô ấy, thì cô ấy đã phải trải qua rất nhiều sự vất vả khó khăn.
Tuy S&G muốn đầu tư vào dự án xây dựng khu nghỉ dưỡng du lịch.
Nhưng trước hết phải điều tra thật tường tận về dự án lần này.
Lại còn phải chờ phía các cơ quan chức năng và phía chính phủ phê duyệt.
Lục Thừa Hàng chỉ đóng vai trò là người đóng góp ý kiến, còn bản kế hoạch cùng bản đánh giá đều được giao cho Bạch Y phụ trách.
Lúc đáp xuống sân bay đã là buổi đêm, Lục Thừa Hàng có vẻ rất thông thạo đường đi, anh ta dẫn Bạch Y đi tới căn hộ của Bạch Sương.
Mà hình như anh ta không hề có ý định rời đi.
Điều này khiến cho Bạch Y cảm thấy có hơi lo lắng, cô nam quả nữ ở chung một phòng, nhỡ sẽ xảy ra chuyện gì đó thì sao.
Nhưng hiện thực chứng minh là cô đã suy nghĩ quá nhiều.
“Tối nay, em nhất định phải đọc hết đống tài liệu này.
Sáng ngày mai, lúc chúng ta đi đến công ty sẽ ngay lập tức bước vào cuộc họp.” Lục Thừa Hàng đưa một xếp tài liệu cho Bạch Y.
“Chỉ có một túi này thôi sao?” Bạch Y khẽ chớp mắt, mở túi tài liệu ra xem.
“Em phải bình tĩnh nhé Y Y.” Lục Thừa Hàng mặt không cảm xúc, mở một hành lý ra, bên trong chứa đầy văn kiện, “Chỉ có chỗ này thôi.”
“…”
Ngày hôm sau, hai người ngay lập tức đi giải quyết công việc cùng chuẩn bị đi làm kế hoạch cho dự án.
Hình như ở chỗ này, cách một tháng mới có người đi đến đây để dọn dẹp.
Nên cả phòng khách nhìn rất bừa bộn, bất cứ chỗ nào cũng nhìn thấy có tài liệu.
Mà cô cùng Lục Thừa Hàng mỗi người ngồi ở một chỗ, thi thoảng lại quay sang bàn bạc công việc với nhau.
Tuy đây là lần đầu tiên hai người hợp tác công việc với nhau, nhưng cả hai kết hợp với nhau rất ăn ý.
Khoảng thời gian này Bạch Y rất bận, nên thói quen sinh hoạt của cô cũng dần thay đổi, lại giống với cái hồi cô vẫn còn làm một nhân viên tài chính.
Ngoại trừ ngày đầu tiên đi đến Thượng Hải, Bạch Y chủ động gọi điện thoại cho Trình Minh Ý, nói rằng cô đã đến nơi an toàn.
Sau đó, Trình Minh Ý không chủ động gọi điện thoại tới cho cô.
Khi cô gọi điện thoại cho anh, lúc thì anh nói mình đang bận họp lúc thì nói mình đang bận xem văn kiện.
Cả hai người chỉ nói với nhau có mấy câu liền cúp máy.
Mặc dù cô cảm thấy có hơi khó chịu, nhưng ở trong lòng cô vẫn cố viện cớ cho Trình Minh Ý.
Có thể bởi vì công việc ở công ty quá nhiều, lại còn bận phải đi xã giao.
Nên vẫn chưa có cơ hội đến tìm gặp Bạch Sương để giải quyết hết tất cả các hiểu lầm.
Tuy nhiên, cô không thể tự lừa dối mình quá được lâu, lần đầu tiên cô cảm thấy đứng ngồi không yên, cô cũng thử gọi điện hỏi Thẩm Ngạo Kỳ, nói bóng nói gió hỏi cậu ta, xem mấy ngày hôm nay Trình Minh Ý có đi đến gặp Bạch Sương hay không.
Thẩm Ngạo Kỳ giọng điệu lười biếng nói: “Cậu không sợ tôi trở thành gián điệp hai mang à?”
“Cần gì phải sợ, cậu chính là người như vậy.” Bạch Y nói.
Thẩm Ngạo Kỳ cũng không muốn cùng cô tính toán so đo, “Cậu cứ làm tốt công việc được giao đi.
Sau khi hoàn thành xong công việc, chị ấy sẽ cho cậu thời gian 3 tháng để nghỉ ngơi, chúng ta cùng nhau đi du lịch đi.”
Bạch Y cả người khẽ run lên, tinh thần của cô đột nhiên trở nên tốt, giấc mơ mà cô mơ ước bấy lâu này chính là có thể sống một cuộc sống phóng khoáng vô lo vô nghĩ của con nhà giàu.
“Mấy ngày nay, tôi đoán thể nào cậu cũng bị Thừa Hàng kéo đi làm việc quần quật, chắc chắn là cậu không có thời gian lên mạng đọc tin tức.
Mà cái người kia nữa, tên đó cuồng công việc thì tự làm khổ mình đi, tại sao lại phải kéo cậu phải khổ cực theo chứ.” Thẩm Ngạo Kỳ khẽ tặc lưỡi, “Thông báo cho cậu một tin, Chu Quỳnh Vũ chính thức thừa nhận tất cả những tin đồn liên quan tới cậu đều là do cô ấy tung ra.”
Bạch Y trợn tròn mắt lên nhìn: “Thế hả? Cô ấy dám lên tiếng thú nhận tất cả mọi chuyện? Không thể nào?”
Mặc dù ngày hôm đó, dù cô ta đã bị dồn đến đường cùng và không còn có lượt chọn nào khác.
Nhưng thực ra, cô cũng không hề mong đợi việc Chu Quỳnh Vũ sẽ đứng ra thú nhận tất cả mọi chuyện.
Thẩm Ngạo Kỳ: “Đương nhiên là, cô ấy cũng tự cấp cho bản thân mình một con đường để thoát thân.
Hình như còn kéo cái người tên Dương Nguyệt vào chịu tội cùng.
Đúng rồi, cô ta còn giải thích lúc đó vì quá tức giận, nhất thời không giữ được bình tĩnh.
Nên mới làm ra mấy hành động như vậy với cậu.
Sau đó còn thành khẩn cúi đầu nhịn lỗi.
Bây giờ cậu trong mắt cư dân mạng là một cô gái rất đáng thương và rất tội nghiệp.”
Nếu cô ta làm như vậy, hướng gió của dư luận cũng không quá tập trung lên người cô ta, thậm chí sau này vẫn còn có cơ hội để tẩy trắng.
Mà ở trong giới giải trí, người không nổi tiếng thì tiếng nói càng không có trọng lượng.
Cho dù bây giờ Dương Nguyệt có đi kêu oan khắp nơi cũng không có ai thèm để ý tới.
Huống hồ Dương Nguyệt cũng không hề oan ức.
Bạch Y: “Chị ấy đã nhìn thấy chưa?”
Thẩm Ngạo Kỳ: “Chị ấy thấy rồi, chị ấy bảo tôi hỏi cậu thử xem là vậy đã đủ chưa? Có cần muốn mở một cuộc họp báo hay không?”
Bạch Y cảm thấy quá chán, lên đứng dậy đi ra mở cửa ban công.
Nhìn đàn chim bồ câu đang bay lượn trên bầu trời, tâm trạng lúc này cô lúc này mới bình tĩnh lại.
Cô không phải loại người thích dồn người khác vào đường cùng.
Ít nhất cũng nên giữ cho người ta một chút thể diện để sau này nếu có gặp mặt nhau thì cũng không đến mức phải khó xử.
Huống hồ S&G còn có ý định muốn hợp tác với Chu Cảnh Trạm.
Chu Quỳnh Vũ đã chịu cúi đầu thừa nhận tất cả mọi chuyện trước giới truyền thông, việc này đã ngoài dự đoán của Bạch Y.
Trong đó chắc chắn phải kể đến công lao Chu Cảnh Trạm thúc ép và đả thông tư tưởng cho cô ta rất nhiều, thì cô ta mới chấp nhận làm việc này.
Tuy cô ta đã đem việc này đổ hết lên đầu người khác.
Nhưng hình tượng nàng công chúa thanh cao và lạnh lùng mà cô ta xây dựng bấy lâu nay đã bị sụp đổ hoàn toàn.
Mà câu chuyện này chắc chắn sẽ theo cô ta mãi mãi, có nhiều khi còn bị anti lôi chuyện này ra để chế nhiễu, bây giờ cũng không có cách nào để cứu vớt lại hình tượng.
Cho dù có Chu gia đứng đằng sau làm bệ đỡ hay là kể cả năng lực của bản thân cô ta.
Muốn tiếp tục hoạt động trong giới giải trí thì chắc chắn sẽ có nhiều gian nan thử thách đang chờ cô ta ở phía trước.
Mọi chuyện sẽ không có thuận buồm xuôi gió như lúc trước, những vị tiền bối lão làng trong giới âm nhạc hoặc các đài truyền hình lớn sẽ vì chuyện này mà e ngại hoặc không dám hợp tác với cô ta nữa.
Với cái tính cách của cô ta, bị mọi người đối xử như vậy thì chắc là cũng không chịu được lâu.
Như vậy là đủ rồi, dù sao thì Chu Quỳnh Vũ cũng không chiếm được tiện nghi từ trên người cô.
“Thế là ổn rồi, bảo chị ấy đừng có để ý đến cô ấy nữa.” Bạch Y nhân cơ hội này để nịnh bợ, “Chị ấy là một người phụ nữ thông minh, lại còn rất hoàn hảo, là một tiên nữ hạ phàm.
Nên không thể so đo tính toán với kiểu người như vậy, làm vậy sẽ kém sang.”
Thẩm Ngạo Kỳ hò hét ầm ĩ: “Uầy, lời nói này dễ nghe thật đấy.
Tôi nhất định phải dùng nó để nịnh nọt chị ấy.”
“…”
Trong buổi họp, kế hoạch đầu tư dự án đã được thông qua sự đồng ý của tất cả mọi người.
Một tuần sau, đối tác sẽ đi đến Thượng Hải, sẽ hẹn gặp mặt với các giám đốc cấp cao của S&G để bàn bạc cụ thể về hợp đồng cùng tỷ lệ cổ phần trong dự án.
Lục Thừa Hàng cùng Bạch Y đã chuẩn bị rất kỹ càng, đêm ngày hôm trước, họ đã hẹn trước và đặt chỗ ở một nhà hàng Italia rất nổi tiếng, để sau khi kết thúc buổi họp mọi người sẽ cùng nhau ăn một bữa cơm, làm như sẽ khiến mối quan hệ của đôi bên trở nên thân thiết hơn.
Ngày hôm sau, hai người ngồi chờ đối tác đến.
Cuộc họp sẽ diễn ra ở trong phòng hội nghị.
Khi cánh cửa từ từ mở ra, Bạch Y ngạc nhiên tầm khoảng mấy giây.
“Luật sư Lục, quản lý Bạch, đối tác của chúng ta đã đến rồi.”
Lục Thừa Hàng khẽ gật đầu, giọng nói của anh ta rất trầm: “Xin chào các vị, cảm ơn các vị đã vất vả đường xa để đi đến đây.”
Bạch Y không nghĩ hề nghĩ ở trong trường hợp như vậy sẽ lại gặp lại đám người Trình Minh Ý, tuy chuyện của Chu Quỳnh Vũ đã trôi qua khá lâu.
Đương nhiên cô hiểu rõ đây đều là những hậu quả mà cô ta nên phải gánh chịu.
Nhưng khi cô nhìn thấy Chu Cảnh Trạm, Bạch Y vẫn cảm thấy có hơi xấu hổ.
Ngược lại, Chu Cảnh Trạm là người rất thấu tình đạt lý, dường như anh ấy không hề cảm thấy có điều gì khó chịu với cô.
Cũng giống như mọi lần, vẫn vui vẻ cùng cô nói chuyện.
Nhờ có anh ấy mà bầu không khí trong phòng họp cũng không hề quá căng thẳng.
Bạch Y cũng biết Trình Minh Ý đang hợp tác làm việc chung với Chu Cảnh Trạm trong một dự án ở Tam Á.
Mà chuyện này đã trôi qua từ lâu, nên cô cũng không còn nhớ rõ về bản hợp đồng đó.
Lúc cô và Lục Thừa Hàng chuẩn bị tài liệu để làm bản báo cáo, Bạch Y vẫn luôn ôm một hy vọng rằng là chỉ trùng địa điểm, nhất định không phải là bọn họ.
Cô không muốn gặp mặt bọn họ trên bàn đàm phán!
Tất cả mọi người đều đã vào vị trí, Bạch Y ngẩng đầu lên nhìn Trình MInh Ý đang ngồi ở phía đối diện.
Cô cá đây là ý của Bạch Sương.
Bên phía S&G, ngoài Bạch Y và Lục Thừa Hàng, còn có một vị giám đốc cấp cao cùng quản lý của bộ phận pháp lý cũng đến tham dự buổi họp.
Nếu chẳng may cô lỡ nói sai, mấy người này sẽ nhanh chóng giải quyết và xử lý ổn thỏa.
Nhất định không thể để lúc Bạch Y đang mê muội, rồi lỡ ký một bản hợp đồng không có lợi.
Đó đều là những gì mà sau này Thẩm Ngạo Kỳ mới nói cho cô biết.
Thẩm Ngạo Kỳ ngồi trên chiếc sofa, dáng vẻ của anh ta lúc này không có quyến rũ và bí ẩn như thường ngày.
Ngồi vắt chéo chân, tay đập thật mạnh lên mặt bàn.
Còn tỏ vẻ bực tức, trách cô vì sao nhìn thấy hồ mà không chịu nhảy xuống.
Cũng may, sau bao nhiêu năm kinh nghiệm cùng đạo đức trong nghề đã ăn sâu vào trong máu của Bạch Y, đừng nói phía đối diện cô là bạn trai mà cũng có thể đã là bạn trai cũ, hay ngay cả đó là người chồng mà cô vừa mới cưới.
Thì cô cũng sẽ đứng về công ty, và sẽ đặt lợi ích của công ty lên hàng đầu, sẽ không vì bất kỳ lý do gì để nhượng bộ.
Ngày hôm nay, ngoài Trình Minh Ý cùng với Chu Cảnh Trạm ra, còn rất nhiều nhà đầu tư khác, mấy người kia khi nghe tiếng tên S&G, liền biết đó là một công ty rất lớn và có nguồn tài chính rất vững mạnh.
Hình như bọn họ rất lo lắng bọn cô sẽ thay đổi ý định, nên lập tức soạn một bản hợp đồng mới, có nhiều điều khoản có lợi hơn cho S&G.
“Đương nhiên rồi, đây mới chỉ là bản hợp đồng sơ thảo.” Đối phương bật cười nói, “Nếu S&G muốn bổ sung thêm điều gì, thì mời các vị cứ nói rõ ràng ra, ngày hôm nay chúng ta sẽ bàn bạc lại kỹ với nhau”
Sau khi xem qua bản hợp đồng kia, Lục Thừa Hàng dùng ánh mắt để trao đổi với Bạch Y, rồi cả hai người nói nhỏ vào tai nhau, cùng nhau trao đổi một vài câu.
Thật lòng mà nói, bản hợp đồng này chắc chắn sẽ được thông qua cuộc họp ở công ty, nhưng ngay từ đầu bọn họ đã đưa ra rất nhiều lợi ích cho phía S&G.
Mà đặc biệt trên bàn đàm phán, thứ quan trọng nhất chính là lợi ích.
Nếu có cơ hội đưa ra, thì đương nhiên bọn họ nhất định sẽ không để tuột mất cơ hội.
Lục Thừa Hàng là một người rất thận trọng và rất khôn khéo.
Trước khi ngẩng đầu lên, anh ta còn lén nháy mắt ra hiệu với Bạch Y, mọi việc sẽ tiến hành theo kế hoạch.
Tài ăn nói và lập luận của anh ta rất giỏi, đầu tiên là ra đòn đánh phủ đầu, rồi từ từ dẫn dắt đối phương vào cái bẫy mà mình sắp đặt.
Sau đó từ từ ra điều kiện với đối phương, và dùng lời nói để thuyết phục đối phương phải nghe theo điều kiện của mình đưa ra.
Bạch Y lựa thời cơ, rồi kết hợp cùng với Lục Thừa Hàng, kẻ xướng người họa[1].
Và cuối cùng nói chi tiết từng cái điều khoản một, và kết quả đạt được nằm trong dự định của Bạch Y và Lục Thừa Hàng.
So với phương án lúc đầu, S&G sẽ bỏ thêm 300 triệu để đầu tư thêm, đồng thời cũng nhận được rất nhiều điều khoản có lợi.
[1] Kẻ xướng người họa nghĩa là có người nêu lên, ắt có người ủng hộ.
Nhưng điều khiến cho Bạch Y cảm thấy rất bất ngờ, trong lúc cô và Lục Thừa Hàng đang cố gây sức ép.
Trình Minh Ý vẫn luôn giữ im lặng.
Lúc đầu Bạch Y còn đang lo lắng, Trình Minh Ý và Lục Thừa Hàng kể cả việc công lẫn việc tư, thì cô nghĩ họ sẽ có một trận chiến kịch liệt trên bàn đàm phán, nhưng hóa ra đó chỉ là do cô nghĩ quá nhiều.
Đây chính là cuộc hợp tác mà cả hai bên đều có lợi, nên chỉ cần mất một chút ít thời gian và công sức là đã nhanh chóng giành được thỏa thuận giữa hai bên.
Trưởng phòng PR nhanh chóng dẫn các vị khách đến quán ăn đã đặt chỗ trước.
Tất cả mọi người đều đứng dậy rời đi, Bạch Y muốn bàn một số chuyện với Lục Thừa Hàng, nên cô cố tình là người đi ra chậm nhất.
Lục Thừa Hàng không biết là do cố ý hay là cô với anh ta thực sự không có duyên với nhau.
Anh ta không để ý tới cái nháy mắt ra hiệu của Bạch Y, vì vậy cô phải tiến đến chỗ anh ta đang đứng, khẽ vỗ nhẹ vào vai anh ta.
Đột nhiên, có một bàn tay từ phía bên phải đã kịp ngăn cản hành động của cô.
Bạch Y vẫn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì cô đã bị người kia kéo vào trong gian phòng nhỏ trong phòng họp
Cảnh vật trước mặt đột nhiên thay đổi quá nhanh, Bạch Y cảm thấy hơi mơ hồ.
Tiếng lạch cạch khóa cửa vang lên, và giọng nói của các vị đối tác ngày càng nhỏ đi.
Bạch Y hơi há miệng ra để nói chuyện, vừa hay phối hợp với động tác đánh nhanh thắng nhanh của Trình Minh Ý.
Trình Minh Ý một tay thì ôm chặt lấy Bạch Y, tay còn lại anh khẽ nâng cằm cô lên, nụ hôn ngày hôm nay khác hoàn toàn với những nụ hôn dịu dàng nhẹ nhàng trong quá khứ.
Bầu không khí ngày càng trở nên nóng rực lên, nụ hôn bất ngờ này… thực sự rất quyến rũ.
Bạch Y đã bị người kia hút hết không khí, khiến cho cô cảm thấy có hơi khó thở.
Những điều mà cô chuẩn bị nói ra, bởi vì nụ hôn này mà cô đã lỡ quên hết sạch những điều mà mình chuẩn bị nói.
Nam chính à, ngài thực sự đúng là hồng nhan họa thủy.
Một chút sự cuồng nhiệt này cũng không thể bù đắp được mấy tháng đã xa cách nhau của hai người.
Bây giờ người kia chỉ cần làm động tác rất nhỏ thì cũng đã thổi bùng được ngọn lửa ở trong lòng anh.
Cho đến khi Bạch Y cảm thấy hơi đuối sức cô mới khẽ cắn nhẹ lên môi anh để ra hiệu.
Lúc này Trình Minh Ý mới lưu luyến rời đi.
“Trình tổng, ở đây là nơi làm việc.” Bạch Y hít thở một hơi thật sâu, giọng điệu nghiêm túc, “Mà đặc biệt đây là công ty của em, ngài nên thận trọng từ lời nói đến hành động.”
Cả hai người sau khi trải qua một nụ hôn rất cuồng nhiệt.
Nếu so sánh giữa hai người, khuôn mặt của Bạch Y đỏ ửng lên, đặc biệt đôi mắt long lanh như nước hồ mùa thu.
Thì nhìn dáng vẻ lúc này của Trình Minh Ý thực sự rất quyến rũ, anh bình tĩnh lại rồi khẽ gật đầu: “Là do anh không chú ý, nhưng mà anh chỉ muốn quấy rầy một mình em mà thôi.”
Bạch Y vẫn chưa hồi phục lại hoàn toàn tinh thần, trái tim của cô vẫn đang đập rất nhanh, không được rồi, so với hồi đầu thì nam chính ngày càng có thể nói trơn tru mấy câu nói sến sẩm.
“Anh vẫn chưa giải quyết xong vấn đề ở chỗ chị gái em.” Bạch Y nét mặt lộ vẻ khó xử , “Chị ấy…”
“Tổng giám đốc Bạch đã đồng ý.”
“Hả?”
Trình Minh Ý bình tĩnh nói: “Tổng giám đốc Bạch đã hứa với anh.
Chỉ cần em có thể xử lý tốt chuyện hạng mục và dự án xây dựng khu nghỉ dưỡng du lịch.
Và trong buổi đàm phán, ký được bản hợp đồng có lợi cho phía S&G, cô ấy sẽ không quản chuyện của hai người chúng ta nữa.”
Bạch Y trợn tròn mắt lên nhìn: “Nhưng hai chuyện này đâu có liên quan gì đến nhau?”
“Đây chính là điều kiện của Bạch Sương, nếu em có thắc mắc, thì cứ gọi điện thoại hỏi cô ấy.”
“…” Cáo từ.
Thảo nào, trong lúc phía các nhà đầu tư và bên phía S&G đều đang cố gắng tranh luận để giành lợi ích về phía mình.
Thì Trình Minh Ý chỉ ngồi im một chỗ để thưởng thức trà, bởi vì dù kết quả buổi đàm đàm có ra sao, thì đối với Trình Minh Ý đều có lợi!
Đồ gian thương!
Bạch Y rất tò mò: “Anh đã dùng cách nào để thuyết phục chị gái em?”
“Bí mật.” Trình Minh Ý nở nụ cười trên khóe môi, khẽ xoa đầu Bạch Y, giọng nói của anh rất dịu dàng, “Hai người bọn em là chị em ruột với nhau, em thích anh.
Đương nhiên là tổng giám đốc Bạch cũng rất thích anh.”
“Chú ý cách dùng từ, em có anh rể rồi.”
“…”
Vì các nhà đầu tư chủ yếu đến từ Bắc Kinh, nên hầu hết mọi người đều ở trong khách sạn.
Mà khách sạn này rất gần với công ty S&G, nhưng Trình Minh Ý cứ nhất quyết đòi đến chỗ mà Bạch Y đang sống, đặc biệt là sau khi anh biết Lục Thừa Hàng cũng ở đó.
Trình Minh Ý cảm thấy trong suốt những năm tháng cuộc đời của anh, đây chính là thời khắc mà trái tim và tâm trạng của anh kém và buồn bã đến như vậy.
“Y Y, em vì bị Lục Thừa Hàng làm cho tổn thương, nên mới tức giận bỏ nhà ra đi, anh đã thu nạp em suốt nửa năm liền.” Trình Minh Ý bình tĩnh nói, “Hiện tại tại sao em không chấp nhận cho anh đến ở nhờ?”
Anh nói rất đúng lại rất có đạo lý, dù chỉ là một câu cô không thể phản bác được.
Bạch Y và Trình Minh Ý đầu tiên là đi đến khách sạn, liền thu dọn hành lý, rồi cả hai lái xe đi đến nhà của Bạch Sương.
Đúng lúc gặp Lục Thừa Hàng mới từ trong nhà tắm bước ra.
Khác với dáng vẻ nghiêm chỉnh, thông minh và sắc sảo trên bàn đàm phán.
Lục Thừa Hàng sau khi tắm thường chỉ khoác khăn tắm lên người, để lộ ra cơ bụng rắn chắc, thi thoảng lại có vài giọt nước từ trên tóc chảy xuống, đặc biệt là làn da mật ong càng khiến cho anh ta trở nên quyến rũ.
Nhìn anh ta lúc này, thực sự nhìn rất giống Thẩm Ngạo Kỳ.
Vừa mới bước vào cửa, liền đã phải nhận một hình ảnh rất kích thích.
Sắc mặt của Trình Minh Ý tối sầm lại, chỉ đến nghĩ đến việc mấy ngày này Bạch Y và Lục Thừa Hàng luôn ở chung với nhau dưới một mái nhà.
Trong đầu anh lóe lên một cảm xúc rất lạ, khóe môi anh mím chặt lại.