Xuyên Thành Nữ Phụ - Thay Đổi Vận Mệnh

Chương 19: Hụt hẫng


Đọc truyện Xuyên Thành Nữ Phụ – Thay Đổi Vận Mệnh – Chương 19: Hụt hẫng

4 người lên xe. Y Ngôn đưa Tiểu Y về nhà đầu tiên. Rồi đến Hạ Nhi. Rồi cuối cùng.

Tôi và Y Ngôn mới về nhà.

– Tao lên phòng trước ha. Ôi. Mệt mỏi quá

– Uhm. Quan Nhiên. Mày nghỉ đi.

– ngủ ngon

– ngủ ngon

Lên phòng, bước thẳng vào phòng tắm ngâm mình trong bồn nước. Nhắm mắt lại suy nghĩ hết những chuyện xảy ra ngày hôm nay.

Đầu tiên là gặp cô ấy – 1 người đẹp giống như thiên thần vậy. Đáng yêu, nhí nhảnh.

Lúc cô nói: “Quan Nhiên. Ta thật yêu người a” – trái tim tôi lệch 1 nhịp.

Lúc cô nhảy lên người tôi – làm tôi thụ sủng nhược kinh.

Lúc xem phim, cô sợ hãi mà ôm lấy tôi. Trong lòng tôi nảy sinh 1 cảm giác, muốn được ôm cô; bao bọc cô trong vòng tay của mình. Cho cô tất cả hạnh phúc ở trên đời này.

Nhưng mà…

Sau khi cô mở mắt ra. Lập tức đẩy mạnh tôi ra khỏi người, đến nỗi làm tôi bị thương.

Sau khi nói câu nói làm trái tim tôi lệch nhịp, cô lập tức vô tâm chạy đi.

Sau khi cô phát hiện ra điều thất thố mình làm; cô lại lập tức đẩy mạnh tôi ra xa.

Sau khi ôm chặt lấy hắn; cô lại vội tránh đi như tránh tà.

Thật bi ai a. Tim hắn. Đau.


Rất hụt hẫng….

……. h……. ụ……..t

……….h……. ẫ…….n……g

…….

Bước ra khỏi bồn tắm, quấn mỗi chiếc khắn để lộ lồng ngực cường tráng vững trãi.

Đi đến trước tủ ở đầu giường, vén mái lên, bỏ cái băng xuống dán ở đó.

Khẽ cười. Buông chiếc khăn tắm xuống, trèo lên giường; chui vào chăn.

Tôi có 1 thói quen. Đi ngủ không muốn mặc quần ào gò bó a. Rất khó chịu.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Ngay lúc này. Ở trên giường, nhưng ở 1 nơi khác cũng có 1 người đang trằn trọc.

Là ta a -_-

Lăn qua lăn lại

Ta thực thích hắn sao? Không được. Trước khi tình cảm này nảy nở thêm nữa. Ta phải tránh xa hắn. Không thấy mặt là được a. Không nghỉ học nữa. Đến trường sẽ làm ta không nghĩ đến mấy chuyện này nữa.

Còn Y Ngôn nữa. Thực sự hắn cũng rất giỏi, cũng mưu mô. Vậy giúp hắn trở thành nam chính cũng được đúng không?. Thêm 1 người thì tính là bao.

Chỉ cần 1 mình ta chịu đựng số phận này là đủ rồi a.

Haizz. Đi ngủ thôi. Không suy nghĩ nhiều nữa. Mai đến trường a. Còn có Tiểu Hân đáng yêu của ta nữa.

Suy nghĩ vẫn vơ ta từ từ chìm vào mộng đẹp


……… chìm vào……..

……………… chìm vào………

~~~~~~

*reng reng reng reng*

*reng reng reng reng*

Đưa tay lên phía tủ mò lấy chiếc đồng hồ.

*bụp*

( chị hai à. Tắt nhẹ thôi mà. Tôi cũng biết đau a T0T – đây là lời nói của đồng hồ báo thức)

Ta bật dậy. Gãi gãi đầu.

Đã sáng rồi sao. Ta ngủ còn chưa đã a T0T

Xuống giường. Đánh răng rửa mặt. Thay quần áo. Chọn đôi giày thể thao quen thuộc.

Ta rất thích đôi giày này a. Tính ta không chịu ngồi yên, đi đôi này chảy nhảy rất dễ, rất êm chân a.

Lấy cặp sách. Đi xuống dưới nhà.

– chúc ba mẹ buổi sáng tốt lành a. Ba mẹ chưa đi làm sao?

– Tiểu Y. Dậy rồi sao. Bữa sáng cũng sắp xong rồi. Chờ chút. – mẹ ta lên tiếng

– dạ.

– Tiểu Y a. Sắp tới có 1 bữa tiệc ở công ty ba. Hôm đó ba muốn dẫn con đi giới thiệu với mọi người. Nên con bớt thời gian hôm đó đi chuẩn bị với mẹ a.

– dạ được ạ.

Đây là lần đầu tiên ta đi dự tiệc kiểu này a. Cũng có chút hào hứng.

Ăn sáng xong, ta đứng lên chào ba mẹ đi học.

Cổng trường học thân yêu của ta đây rồi. Tiểu Hân chờ ta a. Ta đến đây

~~~~~


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.