Đọc truyện Xuyên Thành Mẹ Ruột Nhân Vật Phản Diện Phật Hệ Hằng Ngày – Chương 16
Diệp Phạm vốn muốn về nhà ăn cơm, nhưng giờ bị trì hoãn một khoảng thời gian, về đến nhà cũng đã muộn, vì sợ giữa đường Đô Đô sẽ đói nên cô tìm một nhà hàng bán thức ăn trẻ con gần đó.
Sau khi trải qua chuyện vừa nãy, Đô Đô càng dính Diệp Phạm, bé ôm cổ Diệp Phạm không buông. Tuy cánh tay Diệp Phạm đã đau nhức, nhưng cô vẫn kiên trì ôm Đô Đô.
Chờ đến lúc ngồi vào phòng ăn, cô mới thả Đô Đô xuống.
Diệp Phạm có mang yếm của bé trong túi, trong lúc đợi món ăn được mang lên, cô đã đeo lên cổ Đô Đô.
Đồ ăn nấu khá ngon, nóng hổi, vừa nãy Đô Đô khóc một trận, nên bụng đã đói đến kêu ục ục, đồ ăn vừa đặt xuống, bé đã xiêu xiêu vẹo vẹo cầm đũa chuẩn bị ăn.
“Mẹ giúp con thổi nguội một chút.” Diệp Phạm đặt một cái bát nhỏ trước mặt Đô Đô, thổi thức ăn vài lần mới dám bỏ vào bát của Đô Đô.
“Mẹ ăn đi.” Đô Đô chú ý đến Diệp Phạm vẫn chưa ăn cơm, bé chỉ vào bát mì trước mặt Diệp Phạm.
Diệp Phạm không lay chuyển được bé, đành phải vừa nhanh chóng ăn cơm, vừa gắp thức ăn cho Đô Đô.
Sau khi về nhà, cảm xúc Đô Đô đã bình tĩnh lại.
Buổi tối, Diệp Phạm nhận được điện thoại của Đái Cận Sơn, Đái Cận Sơn mở miệng: “Qua mấy ngày nữa, đoàn phim «Ẩnn núp bến Thượng Hải» có buổi họp mặt fan, đến lúc đó em cũng phải đi một chút.”
Diệp Phạm giật mình: “Em cũng phải đi sao?”
“Lúc đầu em vốn không cần phải đi, nhưng độ hot của nhân vật Cẩm Đàm rất cao, đoàn phim quyết định để em đi.”
Đái Cận Sơn ký hợp đồng với Diệp Phạm, anh ta cảm thấy đây là một quyết định vô cùng sáng suốt.
Diệp Phạm chỉ diễn một bộ phim, đã dẫn đến nhiều tranh luận. Dung mạo của cô đẹp, làm việc lại nghiêm túc, tiền đồ sau này nhất định vô cùng sáng sủa.
Đái Cận Sơn: “Đây là một cơ hội rất tốt, em phải nắm cho thật chắc.”
Diệp Phạm tự nhiên hiểu rõ ý của Đái Cận Sơn: “Được.”
…
Người đại diện Quan Duệ đi đến căn phòng, nhìn người đàn ông cạnh cửa sổ kia, mở miệng; “Hạ Hàn, có mấy kịch bản cậu qua xem chút đi.”
Lúc này, Hạ Hàn đưa lưng về phía anh ta, thân hình cao lớn lạnh lùng. Nghe thấy tiếng nói, Hạ Hàn quay người, ánh mắt nhìn sang.
Vẻ mặt Hạ Hàn nhạt nhẽo, môi mím lại thành một đường thẳng tắp, lúc anh không nói lời nào thì mang theo độ cong nhạt nhẽo lương bạc.
Hạ Hàn cầm kịch bản, cúi đầu nhìn, ánh mắt chậm rãi lướt qua. Ngón tay thon dài nhẹ nhàng gõ lên bàn, từng nhịp từng nhịp.
Quan Duệ nói tiếp: “Mấy kịch bản này không tồi, cậu định diễn bộ nào, suy nghĩ kỹ một chút.”
Lúc này, Hạ Hàn ngẩng đầu, bỗng dưng hỏi một câu: “Có phải vài ngày trước Amanda Wang tung ra mấy bộ váy mới không?”
Amanda Wang là thương hiệu đi theo con đường sang trọng. Chất lượng của thương hiệu này vô cùng tốt, kiểu dáng hào phóng, đơn giản.
Hoa Thụy hợp tác với một số thương hiệu, mấy thương hiệu này sẽ cung cấp trang phục cho nghệ sĩ Hoa Thụy, Amanda Wang là một trong số đó.
Quan Duệ không hiểu vì sao Hạ Hàn đột nhiên lại hỏi điều này: “Đúng vậy.”
Hạ Hàn không nhanh không chậm mở miệng, giọng điệu tuy trầm thấp nhưng mỗi một chữ lại cực kì rõ ràng: “Hôm họp mặt fan, anh đi chọn một cái váy cho Diệp Phạm.”
Quan Duệ cho rằng mình nghe lầm: “Đưa cho Diệp Phạm?”
Hạ Hàn giống như chưa phát hiện ra, giọng nói trầm thấp chậm rãi vang lên: “Nhớ chọn màu tối, không để lộ nhiều.”
Buổi họp mặt fan lần này, Diệp Phạm cũng đến, nhưng cô không phải nhân vật chính, cô không thể đoạt sự chú ý của người khác.
Trong đầu Hạ Hàn bỗng hiện lên khuôn mặt Diệp Phạm, ngũ quan vô cùng tốt, khí chất thanh lãnh lạnh nhạt.
Hạ Hàn nở nụ cười.
Dù sao với dáng người của Diệp Phạm, dù là quần áo ra sao, cô cũng có thể kiếm soát.
Quan Duệ nhìn Hạ Hàn một chút, giọng điệu mang theo thâm ý khác: “Cậu rất quan tâm đến Diệp Phạm.”
Quan Duệ nghĩ thầm, lúc trước Hạ Hàn chủ động ký hợp đồng với Diệp Phạm, bây giờ còn đặc biệt chọn váy vì cô, không biết Hạ Hàn có tâm tư gì đây.
Vẻ mặt Hạ Hàn không đổi, hời hợt nói một câu: “Bây giờ cô ấy là nghệ sĩ của Hoa Thụy.”
Quan Duệ không nhiều lời: “Biết rồi.”
…
Ngày hôm đó, Diệp Phạm đến phòng hóa trang, có người đến đón cô, chuẩn bị trang điểm và tạo hình cho cô.
Hôm nay là lần đầu tiên Diệp Phạm xuất hiện trước mặt truyền thông, Đái Cận Sơn đã chọn xong váy cho cô, Đái Cận Sơn đang muốn đưa cái váy này cho Diệp Phạm, thì lúc này, có một người đi tới, chặn đường anh ta.
Đái Cận Sơn nhận ra, người này là nhân viên công tác bên cạnh Hạ Hàn.
Người kia đưa cho Đái Cận Sơn một cái hộp, mở miệng: “Để tiểu thư Diệp Phạm mặc cái váy này.”
Cậu ta nhấn mạnh một câu: “Đây là do Hạ Hàn chuẩn bị.”
Đái Cận Sơn có chút sửng sốt, người kia còn nói: “Nhưng không cần để tiểu thư Diệp Phạm biết chuyện này.”
Đái Cận Sơn nhớ ra, Hoa Thụy ký hợp đồng với Diệp Phạm, là do Hạ Hàn đề nghị. Bây giờ Hạ Hàn lại đưa váy cho Diệp Phạm.
Xem ra chuyện này cũng không quá kì lạ.
Đái Cận Sơn cầm váy, để stylist đưa cho Diệp Phạm đi thay, Diệp Phạm đã trang điểm xong, cô thay váy xong rồi yên lặng ngồi đợi trên ghế.
Thời gian trôi qua, sắp đến giờ gặp mặt fan.
Đạo diễn dẫn một đám diễn viên ra sân khấu, ánh đèn flash hòa vào ánh đèn sân khấu, các phóng viên đã cầm máy ảnh từ lâu, tiếng chụp ảnh tạch tạch liên tiếp vang lên.
Fan hâm mộ phía dưới thấy idol mình, đều lớn tiếng kêu tên bọn họ.
Vẻ mặt Hạ Hàn thản nhiên, khóe miệng Đường Cẩm lập tức xuất hiện nụ cười.
Là nam nữ chính của « Ẩn núp bến Thượng Hải » nên Đường Cẩm tự nhiên đứng cạnh Hạ Hàn.
Hạ Hàn ngửi thấy mùi son phấn và nước hoa nồng đậm trên người Đường Cẩm, lông mày của anh nhíu lại nhưng không thấy rõ.
Nhưng mà cảm xúc kia rất nhanh liền tan biến, không bị ai phát hiện.
Mặc dù Hạ Hàn và Đường Cẩm là nam nữ chính của bộ phim này, nhưng bọn họ lại đứng ở đó mà không giao lưu gì. Tuy nhiên các phóng viên cũng không cảm thấy kỳ lạ.
Ai cũng biết tính tình Hạ Hàn lạnh nhạt, ngoài quay phim ra, anh chỉ có biểu cảm nhàn nhạt.
Hạ Hàn rất chuyên nghiệp, mỗi một cảnh quay đều được anh hoàn thành nghiêm túc, nhưng rời khỏi studio, anh sẽ giữ khoảng cách với tất cả mọi người.
Vì Đường Cẩm và Hạ Hàn là nam nữ chính nên hai người đứng ở chính giữa. Ánh mắt các phóng viên tự nhiên sẽ nhìn họ trước, nhưng là lúc này, tầm mắt của họ không thể không nhìn vào một người khác.
Diệp Phạm.
Tuy đã nhìn thấy Diệp Phạm trên TV nhưng khi thấy người thật, họ vẫn phải cảm khái một câu, Diệp Phạm ngoài đời còn đẹp hơn cả trong ống kính.
Hôm nay, Diệp Phạm mặc một chiếc váy màu trắng, kiểu dáng và màu sắc vô cùng đơn giản. Cái váy này nếu người bình thường mặc vào sẽ cảm thấy vô cùng bình thường, thậm chí có chút ảm đạm.
Nhưng dáng người Diệp Phạm đẹp, không chỉ ép màu trắng đơn giản này mà còn làm nổi bật làn da trắng như tuyết của cô.
Diệp Phạm như một đóa hoa nở rộ thanh lệ, khí chất vô cùng đặc biệt.
Khiến cho người ta hoàn toàn không thể dời được ánh mắt.
So với trang phục lộng lẫy Đường Cẩm mặc, thì Đường Cẩm lại như quá cố tình, rơi vào khuôn sáo cũ.
Đường Cẩm chú ý đến ánh mắt các phóng viên, biết bọn họ đang nhìn Diệp Phạm, trong lòng cô ta vô cùng ghen tỵ.
Đường Cẩm rất tức giận, nhưng cô ta không thể biểu lộ ra mấy cảm xúc này, nhất định phải duy trì nụ cười, chỉ là nụ cười cô ta có chút cứng ngắc.
Phóng viên nhìn đạo diễn Vương: “Đạo diễn Vương, bộ phim truyền hình này từ lúc phát sóng đến nay, ratings luôn rất cao, còn không ngừng phá kỷ lục, ông nghĩ sao về chuyện này?”
Đạo diễn Vương cười: “Bộ phim thành công là nhờ tất cả mọi người trong đoàn phim.”
Các phóng viên lại nhìn Hạ Hàn, hỏi anh mấy vấn đề, Hạ Hàn đều trả lời đúng mực.
Lúc này, bỗng có một phóng viên hỏi: “Tiểu thư Đường, nghe nói trong bộ phim này, cô có rất nhiều cảnh đánh nhau, cô chắc chịu khổ không ít nhỉ.”
Trên mặt Đường Cẩm luôn có nụ cười: “Vì để đem đến hiệu quả tốt nhất cho fan hâm mộ, mấy chuyện này rất đáng giá.”
“Giống như cảnh từ trên núi trượt xuống, mặc dù rất vất vả, nhưng để làm cho hoàn hảo tôi đã phải quay lại rất nhiều lần.”
Ngụ ý chính là, tất cả cảnh quay trong bộ phim này đều do cô ta tự hoàn thành, không dùng đến diễn viên đóng thế.
Nghe thấy câu này, trong lòng Hạ Hàn xuất hiện một tia trào phúng.
Không dùng đến diễn viên đóng thế.
Ha.
Trên mặt Hạ Hàn không lộ ra chút nào nhưng khóe mắt có chút chìm xuống.
Mọi người trong đoàn phim cũng có suy nghĩ khác nhau.
Bọn họ biết rõ, mấy lời Đường Cẩm nói là nói dối, trong bộ phim này, tất cả phần diễn chịu khổ, ăn mệt đều do Diệp Phạm hoàn thành.
Lúc phóng viên hỏi, Diệp Phạm luôn yên lặng ngồi đó. Diệp Phạm không đoạt lời nói cũng không đoạt hình ảnh, nhưng dù cô không làm gì, cũng là một bức tranh đẹp đẽ.
Lúc này, bỗng một phóng viên đặt câu hỏi cho Diệp Phạm: “Tiểu thư Diệp, đây là bộ phim đầu tiên cô diễn, nhân vật Cẩm Đàm này thành công như vậy, cô có gì muốn nói không?”
Máy ảnh nhắm thẳng Diệp Phạm, tiếng tạch tạch vang lên, lúc này, tất cả mọi người đều nhìn Diệp Phạm.
Cho dù đây là lần đầu tiên Diệp Phạm xuất hiện dưới ánh đèn flash, nhưng cô không hề hoang mang, khuôn mặt trắng trẻo thanh lệ, vẻ mặt thản nhiên.
Sau khi Diệp Phạm suy nghĩ, chậm rãi mở miệng: “Đầu tiên cảm ơn mọi người yêu thích, thật ra nói nhân vật Cẩm Đàm thành công, không bằng nói nhân vật trong kịch bản được đắp nạn thành công.”
“Mà tôi còn phải học hỏi rất nhiều, không ngừng cải tiến.”
Diệp Phạm biết thân biết phận của mình, mọi cử chỉ đều đúng mực, rất nhiều người có ấn tượng tốt hơn với cô.
Lúc Diệp Phạm nói chuyện, người trong đoàn phim quay đầu nhìn cô. Hạ Hàn cũng nghiêng đầu, ánh mắt dừng trên người Diệp Phạm.
Hạ Hàn giống với mọi người, lắng nghe Diệp Phạm.
Không có sự hờ hững trước đó, ánh mắt anh nghiêm túc và chuyên chú.
Lúc này, phóng viên lại chuyển microphone đến Hạ Hàn, hỏi: “Sau khi bộ phim phát sóng, có rất nhiều người so sánh anh với Đường Cẩm, thì cảm giác CP giữa anh với Diệp Phạm mạnh mẽ hơn.”
Phóng viên cười hỏi một câu: “Anh cảm thấy ai phù hợp với mình hơn?”
Hạ Hàn không nói gì, thời gian lặng lẽ trôi qua.
Phóng viên nghĩ là Hạ Hàn không muốn trả lời, đang chuẩn bị đổi một chủ đề khác.
Một giây sau, ảnh đế luôn lạnh lùng bỗng mở miệng.
Môi mỏng Hạ Hàn khẽ nhúc nhích, chậm rãi nói một câu.
“Tôi tin tưởng ánh mắt fan hâm mộ.”
Hạ Hàn nhìn về phía trước, đôi mắt đen như mực.
Giọng điệu thản nhiên, lại mang chút ý vị sâu xa.
Hạ Hàn đương nhiên nhìn thấy video fan hâm mộ biên tập trên mạng, lượt xem video CP của anh và Diệp Phạm đã đến mấy triệu, vượt xa lượt xem của anh với Đường Cẩm.
Giờ phút này lượt xem đã hoàn toàn nói rõ, fan hâm mộ đều cho rằng anh và Diệp Phạm xứng đôi hơn.
Đáy mắt Hạ Hàn thấp thoáng ý cười, khuôn mặt luôn bình tĩnh cuối cùng cũng có cảm xúc khác.
Câu nói của anh lập lờ nước đôi, lúc mới nghe thì mọi người sẽ chỉ coi là Hạ Hàn quan tâm đến fan hâm mộ, fan hâm mộ cho rằng anh xứng đôi với ai thì anh sẽ đồng ý theo cách nhìn của fan.
Nhưng thật ra Hạ Hàn đã thể hiện thái độ của mình, trong bộ phim này, anh với Diệp Phạm mới thật sự là CP.
Những lời của Hạ Hàn rõ ràng truyền vào tai của mỗi người.
Nhưng tất cả mọi người cho là Hạ Hàn cưng chiều fan, chỉ có một số người phát hiện ra ý của Hạ Hàn, nhưng bọn họ cũng không nghĩ nhiều.
…
Phòng khách Đường gia.
Một người phụ nữ ăn mặc thanh lịch ngồi trên ghế sofa, màn hình TV đang phát sóng buổi họp mặt giữa diễn viên « Ẩn núp bến Thượng Hải » với fan hâm mộ.
Người phụ nữ này là Giản Lan, mẹ Đường Cẩm, bà đang xem TV để biết hoạt động mới nhất của Đường Cẩm.
Người ngoài ai cũng biết Đường Cẩm được che chở đến lớn, từ nhỏ cô ta đã được nuông chiều, chỉ có Đường phu nhân Giản Lan biết, thái độ thật sự trong lòng bà đối với Đường Cẩm.
Giản Lan rất yêu thương Đường Cẩm, mọi chuyện đều nghe theo Đường Cẩm. Nhưng trong lòng bà luôn có loại cảm giác, bà không thân mật được với Đường Cẩm.
Giản Lan biết chuyện này rất kỳ lạ, trên thế giới này có người nào lại xa cách với con gái ruột của mình, nên bà chưa bao giờ nói cảm giác này cho chồng mình.
Về sau, bà đối tốt với Đường Cẩm gấp bội, nhưng Đường Cẩm càng lớn, Giản Lan cũng càng ngày càng cảm thấy lực bất tòng tâm.
May mắn Đường Cẩm thích ở bên ngoài, không hay về nhà, nếu không Giản Lan chỉ sợ người khác sẽ phát hiện ra sự khác thường của mình.
“Diệp Phạm, cô nghĩ sao về nhân vật mình diễn?” Phóng viên đang phỏng vấn một vai phụ của « Ẩn núp bến Thượng Hải », người đó ngồi phía bên kia Đường Cẩm.
Mặt mày an tĩnh, khí chất trầm ổn.
Ngay lúc nhìn thấy Diệp Phạm, Giản Lan lập tức ngồi thẳng người, bà dời ánh mắt từ chỗ Đường Cẩm sang chỗ Diệp Phạm.
Bà rõ ràng chưa từng gặp Diệp Phạm, vì sao lại cảm thấy Diệp Phạm có chút quen thuộc?
Editor có lời muốn nói:
Xin lỗi các bạn vì tuần trước không có chương. À còn nữa làm phiền các bạn ngày nào cx thúc giục mị. Vì mị cực kỳ lười:)). À còn nữa, mình là người edit chứ không phải tác giả, cũng đừng gọi mình là ad vì cứ kì kì sao ấy. Hãy gọi mình là editor, cô, bác hay nàng, nấm, ngân đều được.