Xuyên Thành Mẹ Ruột Nhân Vật Phản Diện Phật Hệ Hằng Ngày

Chương 121Không Ngờ Cô Lại Khóc


Đọc truyện Xuyên Thành Mẹ Ruột Nhân Vật Phản Diện Phật Hệ Hằng Ngày – Chương 121: Không Ngờ Cô Lại Khóc


Buổi họp báo này có phát trực tiếp, người xem cả nước cũng đều đã biết cái tin tức kình bạo này.

【 Hạ Hàn lại là cha của con trai Diệp Phạm! 】

Trong lúc nhất thời, tất cả các tin tức đều cùng Hạ Hàn và Diệp Phạm có quan hệ, hai người bọn họ đã chiếm đoạt các tin tức đầu đề lớn, cũng ở trên diễn đàn bát quái cả ngày.

Cư dân mạng chạy đến dưới Weibo của hai người hạ nhục mắng nhiếc bọn họ, vẻn vẹn một đêm, liền có vô số fan hâm mộ thoát ra khỏi fanclub.
Bởi vì lưu lượng quá lớn, Weibo liên tiếp sập mất vài chục lần.

Có fan hâm mộ của Hạ Hàn biểu thị rất thất vọng, thần tượng của bọn họ có một cậu con trai ba tuổi, lại còn một mực lén gạt mọi người.

“Làm fan của Hạ Hàn nhiều năm như vậy, hôm nay mới biết anh ấy là người như vậy.”

“Bây giờ suy nghĩ lại một chút trước đó đập kẹo đường đều là sự thật, ta cảm giác mắt mình đã mù.”

Phòng làm việc cùng Weibo chính thức của Hạ Hàn cùng Diệp Phạm đều đưa ra tin tạ lỗi.
Nhưng là dưới mấy tin Weibo này vẫn là bị cư dân mạng xoát bình luận chửi rủa, hành vi của bọn họ đã hoàn toàn vượt ra khỏi phạm vi tiếp nhận của fan hâm mộ.

# Fan của Hàn Dạ phu thê thoát fanclub# cấp tốc trở thành chủ đề sốt dẻo nhất.

Trong sự nghiệp của Hạ Hàn cùng Diệp Phạm, nghênh đón một đợt sóng thoát fan lớn nhất từ trước tới nay.
Bên trên các diễn đàn bát quái, cảm xúc của dân mạng không phải fan hâm mộ của Hạ Hàn rất nhanh tỉnh táo lại.

“Dù sao Hạ Hàn không phải dựa vào mặt kiếm cơm, về sau có tác phẩm ta vẫn sẽ xem như thường.”

“Ai biết chân tướng là cái gì? Hạ Hàn hiện tại ra làm sáng tỏ, liền đem trách nhiệm đều nắm vào trên người mình, còn rất có đảm đương.”

Có người lên mạng mở chủ đề, hỏi thăm mọi người có hay không có ảnh chụp chính diện con trai của Diệp Phạm.
Phóng viên tại nhà trẻ ngồi chờ, nhưng chụp tới ảnh đều là che mặt.
Diệp Phạm đem con trai bảo hộ rất chặt, vô luận phóng viên xô đẩy làm sao, cô đều không muốn bại lộ ra con của mình.

Video Diệp Phạm ở nhà trẻ đón con trai ở trên các trang web lớn đều có thể tìm thấy.
Dưới ánh đèn flash, Diệp Phạm bị vô số phóng viên vây quanh, trong video cũng có các góc độ khác biệt, có thể thấy được cô cau mày, mà đứa trẻ trong ngực lại đang nức nở.

“Cảm giác trong video Diệp Phạm rất đáng thương, quá bất lực.”

“Không thấy được đứa trẻ đều khóc lên rồi sao? Vẫn còn có người muốn đi xốc mũ lên nhìn mặt bé, đứa bé kia chỉ có ba tuổi a.”

“Đào cái gì mà đào? Mắng Diệp Phạm cùng Hạ Hàn rồi thì thôi đi, tại sao muốn đem đứa trẻ của bọn họ đào ra?”


“Phóng viên có phải là quá mức rồi không? Cho dù Diệp Phạm là minh tinh, tại sao muốn đi nhà trẻ tổn thương đến đứa trẻ vô tội chứ?”

Trên mạng dư luận một mực đang lên men, mặc dù cư dân mạng đều đang mắng chửi Hạ Hàn cùng Diệp Phạm, nhưng đối với Đô Đô lại là đồng tình.
Đứa bé này quá vô tội, chỉ vì cha mẹ của bé là đại minh tinh, liền tuổi nhỏ như thế đã phải tiếp nhận danh xấu.

Hạ Hàn về đến nhà, Diệp Phạm cùng Đô Đô đều ở nhà chờ anh.

Đô Đô còn đang ngủ, bé ngày hôm nay bị sợ hãi, một mực ngủ không an ổn, cần phải có người lớn ở bên cạnh nhìn xem.
Hạ Hàn nhìn Đô Đô một chút, xác định bé vẫn còn đang ngủ yên, động tác rất nhẹ nhàng ngồi ở bên người Diệp Phạm.

Anh một tay ôm Diệp Phạm kéo vào trong ngực, cái ôm ấm áp lại mạnh mẽ.
Cảm xúc luống cuống cả ngày của Diệp Phạm rốt cục bình ổn xuống, cô ôm lấy Hạ Hàn, trong lúc nhất thời lại không biết phải nói gì.

Hạ Hàn vuốt ve lưng của cô, giọng nói trầm thấp nhẹ nhàng vang lên: “Yên tâm, có anh ở đây.”

Diệp Phạm ngẩng đầu lên, đối diện với con mắt của Hạ Hàn.
Trong mắt của cô đều là lo lắng, chỉ cần nhìn một chút thôi, bọn họ liền có thể rõ ràng ý nghĩ của đối phương.

Bọn họ lo lắng chính là Đô Đô.

Hiện tại sự tình vượt ra khỏi tưởng tượng của hai người, Đô Đô bị bại lộ quá sớm trước mặt đại chúng.
Tương lai Đô Đô phải làm gì đây? Cuộc sống của bé còn có thể trở lại vui tươi như lúc ban đầu không?

Mặc kệ chuyện gì phát sinh, bọn họ nhất định phải bảo vệ tốt Đô Đô, không cho phép bất luận kẻ nào tổn thương bé.

Sau khi Giản Lan rời khỏi nhà Diệp Phạm, lập tức gọi thư ký của mình tới.

Lúc ấy Giản Lan cùng Diệp Phạm đi bệnh viện, đều có ngụy trang, mà Tôn hiệu trưởng cũng sớm tìm một phòng bệnh độc lập, đem Đô Đô an bài ở nơi đó.
Mà dù cho cẩu tử có nghe được tiếng gió, cũng không có khả năng tới nhanh như vậy, nhất định là có người bán tin tức cho cẩu tử.

Giọng điệu của Giản Lan giống như không được can thiệp vào: “Trong bệnh viện kia nhất định là có người thông báo tin tức cho cẩu tử, đem người kia tìm ra cho tôi.”

“Vâng, Đường phu nhân.” Thư ký đáp ứng, lập tức bắt đầu xử lý.

Bệnh viện.

“Các cô có thấy tin tức hay không?”


Mấy người y tá nhiệt tình thảo luận, Hạ Hàn cùng Diệp Phạm lại có một đứa bé ba tuổi.

Trong số các y tá này có mấy người xế chiều hôm đó thấy được Diệp Phạm, nhưng là hoàn toàn không nghĩ tới đại minh tinh lại tới đây.
Mà các cô ấy cũng căn bản không có đem Diệp Phạm cùng đứa bé kia liên hệ với nhau, hiện tại đối với việc này vừa đưa ra, bọn họ đều kinh hãi.

Trong lúc họ đang nghị luận ầm ĩ, y tá trưởng đi đến, không khí bên trong lập tức im lặng.

“Toàn bộ mọi người đi ra ngoài đi, Tiền Phương lưu lại.” Biểu lộ của y tá trưởng có chút ngưng trọng, bà bảo tất cả mọi người rời đi, sau đó gọi lại một người y tá trong đó.

Những người khác không dám nói nhiều, chỉ yên lặng rời khỏi phòng.
Mà Tiền Phương bị điểm danh trong lòng cũng hơi hồi hộp một chút, mơ hồ có dự cảm không tốt.

Y tá trưởng nhìn Tiền Phương: “Chuyện cẩu tử đến bệnh viện, cô biết không?”

Tiền Phương không dám thừa nhận, tranh thủ thời gian lắc đầu, cô đã nhận tiền của tòa soạn Lập Thịnh, nhưng cũng không muốn để cho thân phận của mình bị lộ.

“Lãnh đạo nói, phải bắt được cái người đã báo tin cho cẩu tử.” Thanh âm của y tá trưởng nặng nề phát ra, hẳn là có người muốn tra chuyện này, vừa rồi bà bị lãnh đạo gọi đi dạy dỗ, nói bà quản lý không nghiêm.

Y tá trưởng không duyên cớ bị phê bình, trên mặt tự nhiên không tốt.
“Cô là y tá trực ban xế chiều hôm đó, cẩu tử kia đến đây lúc nào, cô lại không biết?” Ánh ắt của y tá trưởng thẳng tắp nhìn chằm chằm Tiền Phương.
“Mà lại có người nói với tôi, cô khi đó còn đặc biệt lưu lại, không đi với mọi người cùng nhau trở về.”

Tiền Phương ấp úng, nhìn liền thấy thần sắc khác thường.

Sắc mặt của y tá trưởng trầm xuống: “Cô bắt đầu từ ngày mai không cần đến bệnh viện làm nữa.” Tiền Phương hành động như vậy là bôi đen đối với bệnh viện của bọn họ.

Tiền Phương làm như vậy xem như là bán thông tin của bệnh nhân lấy tiền, làm như vậy thành toàn cho lợi ích nhất thời của cô ta, nhưng liên lụy đến thanh danh của bệnh viện bị hao tổn.
Hơn nữa, phía trên có mấy người muốn tra rõ việc này, cho dfu bà muốn bảo vệ Tiền Phương, cũng không có khả năng.

Tiền Phương cầu tình đủ kiểu không có kết quả, chỉ có thể rời khỏi bệnh viện.

Sau khi việc của Diệp Phạm cùng Hạ Hàn bị tuôn ra không bao lâu, Đường gia liền dẫn đầu đưa ra tuyên bố, Đường gia nói cho mọi người biết, Diệp Phạm tiến vào giới giải trí con đường này là Diệp Phạm tự mình muốn đi, chỉ bởi vì là cô thích.

Nếu Diệp Phạm muốn rời khỏi giới giải trí, Đường gia cũng sẽ toàn lực ủng hộ cô. Nói cách khác, Đường gia có ý tứ là, dù cho Diệp Phạm không muốn ở lại giới giải trí nữa, tùy thời đều có thể rời khỏi, chẳng qua là thay đổi một con đường, trở về kế thừa gia nghiệp mà thôi.

Ngay sau đó, không bao lâu sau khi Đường gia đưa ra tuyên bố, tập đoàn Hạ Thị cũng đưa ra một tuyên bố.
Hạ gia sẽ vĩnh viễn đứng bên phía Diệp Phạm cùng Hạ Hàn, vô luận là trải qua sự tình gì, Hạ gia đều sẽ ủng hộ bọn họ.


Diệp Phạm cùng Hạ Hàn là người nhà của bọn họ, tất cả mọi chuyện bọn họ đều sẽ cùng một chỗ vượt qua, không có ai lùi bước.

Vu* Nhu đã từng là fan hâm mộ của Diệp Phạm, nhưng bởi vì chuyện Diệp Phạm chưa lập gia đình đã sinh con, cô đối với Diệp Phạm từ fan biến thành anti.

(*nguyên văn 于, hán việt: vu, ư, hu.
Theo như trong từ điển thì khi đặt làm họ, sẽ là họ Ư, để Ư Nhu không hay nên mình mạn phép đổi thành Vu Nhu cho hợp với văn Việt hơn chút xíu.)

Nhưng là trước kia Vu Nhu đã mua vé xem phim « Sinh như Yên Hỏa », cô nghĩ thầm, không bằng đi xem một chút, dù sao vé cũng đều mua rồi.

Vu Nhu ngồi ở trong rạp chiếu phim, rạp chiếu phim không có nhiều người, bởi vì sự tình của Diệp Phạm, tỷ suất người xem phim không cao, có rất nhiều vị trí vẫn là trống không.
Vu Nhu xùy một tiếng, cái này có thể trách ai đâu, ai kêu Diệp Phạm lừa gạt mọi người.

Một lát sau, ánh đèn trong sảnh bỗng nhiên tối xuống, xung quanh bị bóng tối bao trùm, phim bắt đầu chiếu.
Vu Nhu chuyên tâm xem phim.

Ban đầu, là thời Hồ Mạn Quân còn là học sinh, bà cùng một người đàn ông yêu đương, đó là mối tình đầu của bà.
Diệp Phạm mặc quần áo học sinh, hình dáng ngây ngô, lúc nhìn về phía mối tình đầu của cô, đáy mắt của cô mang theo khát vọng tiến tới, khi đó tình yêu tựa hồ chính là toàn bộ của cô.

Vu Nhu nhìn xem Diệp Phạm, cô gái ngượng ngùng ngây thơ kia, được Diệp Phạm diễn tả đến sống động như thế.

Vu Nhu không có chú ý tới, thời điểm Diệp Phạm cười, cô cũng cười theo, hoàn toàn đắm chìm trong cảm xúc của Diệp Phạm.
Về sau, Diệp Phạm cùng mối tình đầu tan vỡ, Diệp Phạm ngẩn ngơ ngồi đó, cô che mặt khóc, thanh âm không lớn, chỉ là tiếng nức nở nho nhỏ.

Nhưng cô khóc đến thương tâm như vậy, cô vì chút tình cảm này bỏ ra rất nhiều, yêu oanh oanh liệt liệt như thế, lại vẫn như cũ đi tới kết quả như vậy.
Xem đến đây, Vu Nhu cũng cảm giác thấy cái mũi của mình chua chua, trong lòng xúc động rất nhiều.

Về sau, Diệp Phạm toàn tâm toàn ý chú trọng vào sự nghiệp, lúc sự nghiệp lên đến đỉnh cao, cô lại bị bê bối quấn thân, trong một đêm hình tượng sụp đổ.
Uống rượu lái xe, bị nói xấu là được bao nuôi…
Từng tin tức xấu đều rơi xuống trên thân Diệp Phạm, vận mệnh đối với Diệp Phạm  bất công như thế.

Từ đó, Hồ Mạn Quân tiêu cực sống qua ngày.

Sắc mặt của Diệp Phạm trắng xám, cả ngày dựa vào cồn làm mình tê liệt, người phụ nữ đã từng kiêu ngạo kia giống như đã biến mất rồi, bị tuyệt vọng cùng thống khổ vây quanh.
Diệp Phạm có đôi khi sẽ thút thít, có đôi khi lại ngồi ở chỗ đó, không hề làm gì, dưới đáy mắt tất cả đều là tĩnh mịch.

Trái tim của Vu Nhu cũng bị níu chặt, cô  nhìn thẳng tắp về phía màn hình lớn, hi vọng Diệp Phạm có thể kiên cường đi tiếp a, Diệp Phạm ưu tú như vậy, không nên gặp phải những tình cảnh này.
Nhất cử nhất động của Diệp Phạm, từng cảm xúc của cô đều dẫn dắt Vu Nhu thật sâu.

Sau đó, người yêu trong sinh mệnh của Diệp Phạm xuất hiện, anh mang Diệp Phạm thoát khỏi nghịch cảnh, Diệp Phạm một lần nữa tỉnh lại, trở lại ảnh đàn, thu hoạch hết giải thưởng này đến giải thưởng khác.

Về sau sau khi người Diệp Phạm yêu chết, Diệp Phạm cả đời không gả cho ai, chuyên tâm vào sự nghiệp, trở thành truyền kỳ.

Trong thoáng chốc Vu Nhu tựa hồ như thấy được Diệp Phạm ở ngoài đời, cô thích Diệp Phạm một lý do trong đó cũng chính là bởi vì tính cách của Diệp Phạm, giống như Hồ Mạn Quân, ẩn nhẫn kiên cường.
Ánh mắt của Vu Nhu lại không chớp mắt nhìn về phía màn hình lớn, hiện tại, phim đã vào đến đại kết cục.


Diệp Phạm diễn Hồ Mạn Quân nằm tại trên giường bệnh, cô đã hơn tám mươi tuổi, đi qua hơn phân nửa cuộc đời.
Cô quá mệt nhọc, thân thể xuất hiện vấn đề, đoạn thời gian sau này cô đã không còn cách nào lại đóng phim được nữa, một mực nằm tại trên giường bệnh.

Không có chồng, không có con cái, chỉ có không khí băng lãnh.
Tóc Diệp Phạm đã bạc, trên mặt cũng có nếp nhăn.
Nhưng là cô hoàn toàn giống như trước đây ưu nhã, năm tháng không có ảnh hưởng chút nào đến khí chất của cô.

Ánh mắt của Diệp Phạm đã có chút mơ hồ, hô hấp cũng biến thành chậm chạp, nhưng hình ảnh người yêu trong đầu lại càng thêm rõ ràng.
Tại một khắc cuối cùng này, cô rốt cục có thể quên đi tất cả, đuổi theo người cô yêu.

Khóe môi của Diệp Phạm khẽ nhúc nhích, cô tựa hồ như đang gọi tên người yêu của mình.
Người yêu của cô a, cô rốt cục có thể đi cùng anh.

Diệp Phạm nhẹ nhàng cười.

Cuối phim, Diệp Phạm nhắm mắt lại, tay của cô cũng vô lực rũ xuống.
Diệp Phạm chết rồi.
Nhưng khóe miệng của cô lại cong lên, mang theo ý cười.

Vu Nhu kinh ngạc nhìn, cảm thấy trong lòng rất chua xót, đợi đến khi bên trên mặt truyền đến tia ẩm ướt, cô mới ý thức được.

Không ngờ cô lại khóc.

Phim kết thúc, nhưng tất cả mọi người vẫn không rời đi, bọn họ cũng còn đắm chìm trong bầu không khí kia, chưa lấy lại được tinh thần.
Mỗi một người xem phim xong, trong lòng đều không hẹn mà cùng có một ý nghĩ.

Diệp Phạm thật là hoàn toàn xứng đáng với ngôi vị Ảnh hậu.

Diễn xuất của cô, thật sự là quá rung động.
Sướng vui giận buồn, mỗi một cảm xúc cũng đều chân thật như vậy, làm cho người ta xúc động.
Không mang theo bất luận thành kiến gì, không mang theo bất luận ý thức cá nhân chủ quan nào, Vu Nhu không thể không thừa nhận, bộ phim này thật sự rất đặc sắc.

Vu Nhu cho « Sinh như Yên Hỏa » đánh giá tối cao năm sao, đồng thời cô còn viết một câu.
“Mặc dù tôi vẫn là không thích Diệp Phạm, nhưng không thể phủ nhận kỹ xảo diễn xuất của cô ấy thật sự rất tốt, bộ phim này đáng giá để mọi người đi xem.”

Không chỉ có Vu Nhu, còn có ngàn vạn người giống Vu Nhu vậy, bọn họ có lẽ vẫn còn để ý sự tình của Diệp Phạm, nhưng vẫn viết ra bình luận như vậy đối với bộ phim.
Mấy ngày kế tiếp, chất lượng của « Sinh như Yên Hỏa » quá mức mạnh mẽ, càng ngày càng nhiều người ra rạp chiếu phim xem bộ phim này, tốc độ của phòng bán vé bắt đầu tăng dần lên.

Trên các web phim lớn, điểm của phim cũng dần dần tăng trở lại, cho dù vẫn có anti-fan đánh giá 1 sao, trong ba ngày số điểm đã từ 7.5 chậm rãi bò lên 8.
2 điểm.

« Sinh như Yên Hỏa » vừa mở màn đã gặp phải bê bối, tiếp sau đó có những công ty điện ảnh khác đục nước béo cò mua thuỷ quân điên cuồng bôi đen, cư dân mạng đối với nhân vật nữ chính Diệp Phạm bất mãn, nhưng phim dưới tình huống bất lợi ở mọi phương diện, vẫn được đánh giá cao cùng số điểm phi thường xinh đẹp.

~~~
.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.