Bạn đang đọc Xuyên Thành Em Trai Ích Kỷ Của Nữ Phụ Trong Truyện Niên Đại – Chương 26
Tôn Lai Muội vừa trở về nhà đã không chịu nhàn nhã một khắc nào, trong tay bà đang cầm dao tước sọt tre chuẩn bị bện cái sọt rồi.
Một màn vừa rồi lọt hết vào tầm mắt của bà, xem chị em hai bọn họ luôn là một người lặng lẽ nhìn một người, bà ấy không khỏi bật cười lắc đầu.
Lục Xuân Nùng bị em trai giành lấy công việc, chỉ có thể cầm cái chổi ra quét dọn vệ sinh, vừa đi tới nơi, đã thấy mẹ chồng mình đang làm việc: “Mẹ, sao mẹ lại làm việc rồi? Để con đỡ mẹ vào bên trong nghỉ ngơi trước.
”Tôn Lai Muội vững vàng ngồi trên ghế: “Thôi mà, mẹ đã nằm nhiều đến hãi rồi, lại nói, công việc này đâu có nặng nề? Mẹ làm được.
”Lục Tần ra cửa lớn, theo ký ức của nguyên thân đi đến nơi gánh nước.
Kỳ thực, cũng chẳng phải ngày thường nguyên thân chăm chỉ làm việc này nên biết chỗ đi lấy nước đâu, ngược lại là khác.
Ngày thường nguyên thân chỉ hỗ trợ người nhà đi gánh nước về đun thôi, nhưng mà mỗi lần đều là có việc muốn nhờ, hắn mới có thể an ổn nghe lời mấy ngày.
Nhà họ Khổng ở phía Đông, con sông kia lại ở phía Nam, khoảng cách hai bên không hề gần.
Hiện giờ lại đang là mùa đông, nước mưa rất ít, cho nên nhà ai cũng phải ra sông gánh nước.
Nhưng không phải khúc sông nào cũng có thể lấy nước về đun được.
Người dân nơi này giặt quần áo dưới hạ du, trên thượng du có một bãi sông, hai bên bờ sông đều là cây dâu tằm và rừng trúc, bụi rậm nhỏ.
Phía dưới hàng dâu tằm bên này, đã được đào thành vài hồ cát lớn, nước bên trong đều rất sạch sẽ, gánh nước ở đây về mới có thể sử dụng được.
Ở niên đại này hoặc không có hoặc có rất ít nước thải công nghiệp, nước thải sinh hoạt, rác rưởi sinh hoạt được đổ thẳng ra sông, lại được cái hệ thống sinh thái đổi mới mau, bởi vậy Lục Tần vừa ra đến bờ sông đã thấy có người trực tiếp uống nước sông.
Kỳ thực hành vi này cũng không đến mức quá khó hiểu nhưng tạm thời trong lúc này, anh không thể nào chấp nhận nổi cách sử dụng nước tùy tiện như vậy.
Vừa vặn lúc này là buổi tối chuẩn bị làm cơm chiều, cho nên ở khúc sông này đều là người.
Lục Tần nhìn trái nhìn phải một hồi, sau đó buông đòn gánh xuống, hơi xắn ổng quần lên một chút, sau đó lặng lẽ đi tới bên bờ hồ, cũng chính là nơi dễ có cá sống bên trong nhất.
Anh mở to hai mắt đến hết cỡ, nỗ lực quan sát, xem trong nước có cá hay không.
.