Đọc truyện Xuyên Sách: Tôi Bị Nam Chính Cao Lãnh Coi Trọng Rồi – Chương 24
Trong lúc diễn ra hội thể thao, giáo viên không giao bài tập. 7 giờ tối trong lớp học ngoại trừ một số học bá, những người khác đều không có tâm tư học tập, mọi người cũng không tiến vào trạng thái học, ngồi nói chuyện phiếm với nhau.
Cố Khê và Khương Linh cùng nhau xem diễn đàn trường học.
Trên diễn đàn trường có một bài đăng tên là “Tiên nữ tỷ tỷ hạ phàm” đang nổi, mà nội dung có liên quan đến Cố Khê. Tầng một bài đăng thả một vài ảnh chụp cô mặc váy lụa đeo vòng hoa, góc độ chụp hình rất tốt, thực sự có vài phần khí chất tiên nữ.
Nếu chỉ là đăng mấy ảnh chụp cũng không khiến cho nhiều người thảo luận như vậy, nhưng chủ lầu còn sợ thiên hạ không loạn, thả ảnh của hoa hậu giảng đường so sánh.
Sau đó, một bài đăng khác đề cử tái bầu chọn hoa hậu giảng đường, có hai lựa chọn, một cái là Cố Khê, cái còn lại là hoa hậu giảng đường trước kia, hơn nữa tình huống trước mắt là số phiếu của Cố Khê đã bỏ xa hoa hậu giảng đường cũ.
Phiếu bầu đang tăng hừng hực khí thế, bên kia bỗng nhiên có một đám người dũng mãnh vào công kích:
Còn không phải là trang điểm, mặc váy thần tiên sao? Con gái ai mà trang điểm một chút liền không phải tiểu tiên nữ?
Loại này dựa vào khóa trang và photoshop mặt cũng coi là đẹp? Mắt của chủ lầu có hạt, giám định hoàn tất
Thật ghê tởm, một đám người chưa hiểu sự đời, thấy một người dùng phấn và quần áo trang trí thành mỹ nữ liền như chó ngồi rung đùi đắc ý
Chủ lầu chính là tự chụp bản thân đi, vì danh hiệu hoa hậu giảng đường, mặt mũi cũng bỏ
…….
Cố Khê nhìn một nửa những bình luận mang tính công kích này, liền không muốn tiếp tục xem nữa.
Khương Linh thở phì phì nói “Những người này thật quá đáng, đương sự cũng chưa lên tiếng, bọn họ nói cái gì”
Sở Dục Tân ở phía sau cũng xem diễn đàn “Ha, đám người mắng chửi này nhất định là thủy quân mà hoa hậu giảng đường trước mời tời, không sợ, tớ đăng kí thêm mấy cái nick phụ, chửi chết bọn họ”
Cố Khê nói “Thôi, đừng để ý đến bọn họ”
“Làm sao có thể không để ý tới, cậu vô duyên vô cớ bị mắng, thế nào cũng không thể bỏ qua cho bọn họ được”
Cố Khê đáp lại “Các bạn ấy nói cũng không sai, tớ chính là trang điểm thôi”
Sở Dục Tân nói “Sai rồi, cậu nếu gặp qua hoa hậu giảng đường sẽ phát hiện ra, cậu dù không trang điểm cũng hơn xa cô ta mấy khu phố!”
Cố Khê xấu hổ, cô một chút cũng không muốn vì chuyện này mà cãi nhau “Vẫn là đừng làm to chuyện, thật ra tớ cũng không hẳn là tức giận lắm”
Khương Linh nói “Nhưng những người đó vẫn tiếp tục nói ở bài đăng, ảnh hưởng rất lớn tới hình tượng cá nhân của cậu”
Chỉ là làm to vì chuyện này thật sự ấu trĩ. Cố Khê nghĩ ngợi rồi nói “Nếu không tớ đăng kí một tài khoản nói với chủ lầu, bảo cậu ấy xóa bài”
Sở Dục Tân nói “Tớ có tài khoản, tớ nói với cậu ta”
“Ừ, cảm ơn”
Sở Dục Tân lên diễn đàn, nhấn mở chân dung hình chú heo của chủ lầu, lại mở cửa sổ tin nhắn, anh nâng đầu nói “Cố Khê, nới với cậu ấy thế nào?”
Cố Khê nghĩ từ một chút “Cậu nói với cậu ta, chuyện này ảnh hưởng tới sinh hoạt và học tập của tớ, hi vọng cậu ấy có thể xóa bài đăng về tớ”
Sở Dục Tân dựa theo lời của Cố Khê đánh chữ, sau đó gửi đi.
Một lát sau, chủ lầu “Heo bay” liền trả lời lại
Heo bay: A a a a a a cậu là tiên nữ tỷ tỷ sao:? Cậu thật xinh đẹp, tớ rất thích cậu!
Sở Dục Tân “….” Anh cầm màn hình di động đưa cho Cố Khê xem.
Cố Khê nhìn xong đỡ đỡ trán, Sở Dục Tân này thế nhưng lại quên sửa cách xưng hô, trực tiếp đem nguyên lời nói của cô gửi đi, Cố Khê nói “Cậu trả lời cậu ấy, nói cậu là bạn trai tớ!” Lại dặn dò một câu nữa “Nhớ rõ sửa cách xưng hô”
Sở Dục Tân gửi một tin: Tôi là bạn trai của Cố Khê
Heo bay: Vậy cậu may chia tay với cô ấy đi! Cậu không xứng với cô ấy [giận]
Cố Khê nhìn tin nhắn vừa trả lời “….”
Khương Linh cười cười “Chủ lầu này bị bệnh tâm thần à. Cố Khê, cậu nhớ cẩn thận đấy”
Sở Dục Tân trả lời chủ lầu “Xóa bài đăng đi, bài đăng này đối với Cố Khê là một sự tổn thương”
Heo bay: Cậu đáp ứng chia tay với cô ấy, tớ liền xóa bài!
Sở Dục Tân than một hơi, cho hai người xem câu trả lời “Chủ lầu này quả thật bị bệnh tâm thần”
Khương Linh cười một tiếng “Chủ lầu này là đứa trẻ 3 tuổi sao”
Cố Khê vươn tay “Cậu đưa di động cho tớ trả lời”
Sở Dục Tân đưa di động cho cô, Cố Khê gửi một tin trong cuộc hội thoại “Yêu cầu ngay lập tức xóa bài đăng, nếu không tớ sẽ đem chuyện này báo với trường học, lãnh đạo trường sẽ tới xử lí.”
Heo bay: Đừng, đừng, đừng báo cáo, tớ xóa bài ngay
Cố Khê lại trả lời: Cho cậu hai phút
Trả lời xong, Cố Khê trả điện thoại cho Sở Dục Tân, cậu nhìn câu trả lời của cô, giơ ngón cái “Trâu bò thật!”
Một lát sau lại đổi mới diễn đàng, hai bài đăng đứng đầu đều bị xóa bỏ.
Sở Dục Tân nói: Heo bay này cũng thật là nhát, nói đăng báo cáo trường học liền sợ hãi”
Cố Khê không muốn bàn luận chuyện này “Đừng thảo luận cái này, nói cái khác đi”
Sở Dục Tân còn đang xem diễn đàn “Nói gì?”
Cố Khê nhìn vị trí của Hạ Hữu Nam, tiết tự học buổi tối anh vẫn chưa tới “Bạn ngồi cùng bàn với cậu đi đâu vậy?”
Sở Dục Tân rời mắt khỏi màn hình điện thoại, ngẩng đầu lên “Cậu ấy à, đi chơi bóng”
Cố Khê nhớ tới buổi sáng Trương Vân Hải và hai nam sinh lớp 9 nói buổi chiều khi đại hội thể thao kết thúc muốn đấu bóng rổ, chẳng lẽ Hạ Hữu Nam cũng đi?
Cố Khê nhìn vị trí của Trương Vân Hải, phát hiện ra cậu ấy cũng chưa đến, đã gần 7 giờ rưỡi, nếu là chơi bóng, cũng nên trở về mới đúng.
Hai nam sinh từ bên ngoài trở về, tóc vẫn ướt, nhìn dáng vẻ là vừa mới tắm.
Có một người ngồi gần Sở Dục Tân đi xem thi đấu, hẳn là nắm rõ tình hình.
Từ Huy nói “Đã đấu xong, nhưng bị gọi đến phòng giáo vụ”
Cố Khê nghe được, tỏ mò hòi “Bị gọi đến phòng giáo vụ? Vì sao?”
Từ Huy uống một ngụm nước, lau miệng “Lớp 9 ngang ngược vô lí, đấu bóng rổ không lại liền dùng mánh khóe, sau đó người lớp ta thuận theo bọn họ”
Cố Khê thực kinh ngạc “Đánh nhau?”
“Không rõ lắm, nhưng chơi bóng xong rồi đánh nhau cũng không khác nhau mấy”
Sở Dục Tân cảm thấy không thích hợp, lớp 9 dù gì cũng là lớp thể dục, tháng trước còn thắng bóng rổ với lớp bọn họ, tại sao lại chó cùng rút giậu dùng ám chiêu “Từ Huy, lớp 9 không đấu lại lớp chúng ta? Nói giỡn sao?”
“Đúng vậy, cậu không biết rồi, Hữu Nam hôm nay chơi bóng gần như đuổi kịp Diêu Minh, liên tục vào quả 3 điểm, đương nhiên đối phương không ngồi không được”
“Mạnh như vậy?”
“Đúng vậy, tóm lại khí thế so với ngày thường chơi bóng cực kì không giống nhau”
Cố Khê hỏi tiếp “Bọn họ hiện tại còn ở phòng giáo vụ sao?”
“Không biết, bọn họ bị gọi đến phòng giáo vụ, tớ liền đi ăn cơm tắm rửa”
Nam sinh lớp 11-18 đều là hào hoa phong nhã, mà lớp 9 ban thể dục mỗi người đề ngang ngược, nếu là đánh nhau, lớp 18 nhất định kém hơn.
Cố Khê có phần lo lắng, rốt cuộc chuyện này có liên quan tới cô, nếu không phải vì cô, Trương Vân Hải cũng sẽ không cùng người lớp 9 hẹn đấu.
Lại nhìn đến chỗ Hạ Hữu Nam, Cố Khê đứng lên, Khương Linh hỏi “Cố Khê, cậu đi đâu thế?”
“Vệ sinh” Cố Khê chạy vội từ cửa sau lớp học
Cũng không biết liệu bọn Hạ Hữu Nam còn ở phòng giáo vụ không. Sớm biết rằng sẽ như vậy, buổi sáng cô nên khuyên Trương Vân Hải.
Cố Khê vừa chạy tới cầu thang liền gặp được năm nam sinh vừa lúc đi lên, cô dừng bước, bọn họ cũng dừng, đồng thời nhìn cô.
Ánh mắt Cố Khê dừng ở trên người Hạ Hữu Nam, trên mặt anh có thêm vết thương, thâm tím và đỏ lên.
Trương Vân Hải tiến lên, cười cười “Cố Khê, tại sao cậu lại ở đây?”
Cố Khê lấy lại tinh thần “Không có gì”
Ánh mắt Cố Khê đảo qua người bọn họ vài lần, kỳ thật tất cả đều chịu những vết thương khác nhau, trên cổ Trương Vân Hải hiện rõ một vết xước, mũi Sở Hào Hưng còn đang dùng khăn giấy bịt lại, chắc là chảy máu mũi.
Cho nên bọn họ thật sự đánh nhau, lại còn là đánh hội đồng.