Xuyên Sách: Tôi Bị Nam Chính Cao Lãnh Coi Trọng Rồi

Chương 1


Đọc truyện Xuyên Sách: Tôi Bị Nam Chính Cao Lãnh Coi Trọng Rồi – Chương 1

Editor: nhà Kẹo Bơ 🥑🥑

📣📣Hố mới, nhào vô nhào vô!!

“Mọi vật chuyển động tròn đều sẽ sinh ra lực hướng tâm; công thức của lực hướng tâm chúng ta đã đề cập ở tiết trước, tiết này chúng ta sẽ củng cố các công thức, học cách áp dụng khối lượng, tốc độ và bán kính của vật chuyển động tròn để tìm ra lực hướng tâm hoặc dựa trên…” Trên bục giảng, giáo sư vật lí với mái tóc mỏng đang giảng bài một cách sinh động, còn các học sinh bên dưới đang chăm chú lắng nghe.

Tất nhiên, cũng có những người không để ý.

Cố Khê ngáp vài cái, đôi mắt một mảnh ướt át, cô thấy buồn ngủ quá…

Buổi sáng tháng chín, lá cây mang theo hương gió nhẹ từ ngoài cửa sổ thổi tới, nhẹ vờn trên khuôn mặt cô, cộng với sự thôi miên của giáo viên trên bục giảng, mí mắt của trĩu nặng, nhưng cô lại không dám nằm xuống bàn, chỉ dùng khuỷu tay chống cằm.

Đường Tiểu Dĩnh cũng giống cô, không nghe giảng mà chỉ giơ sách che mặt, quay đầu nhìn về phía cô, mỉm cười ngọt ngào.

Tiểu Dĩnh ngồi ở bàn hai tổ ba, Cố Khê ngồi ở tổ bốn bàn ba từ dưới lên, mà ngồi sau cô lại là người có bộ dáng cao lãnh nhưng lại mang danh là học bá thiên tài – Hạ Hữu Nam.

Đường Tiểu Dĩnh cố ý quay đầu lại, chính là để nhìn anh.

Cố Khê hiện tại còn cảm thấy đây giống như một giấc mơ, cô thế nhưng lại xuyên vào cuốn tiểu thuyết “Những năm đó tôi theo đuối giáo thảo”, nữ chính đơn thuần ngốc nghếch Đường Tiểu Dĩnh mặt dày thả thính, cuối cùng thành công theo đuổi học bá đẹp trai nhà giàu Hạ Hữu Nam, tạo nên một câu chuyện tình yêu muôn thuở.

Mà nữ phụ trong tiểu thuyết lại cùng tên cô.

Trước khi xuyên vào, cô là một sinh viên năm hai, chuẩn bị lên năm 3; vận mệnh trêu ngươi, cô bị phát hiện có khối u trong cơ thể. Bác sĩ nói xác suất phẫu thuật thành công lên đến hơn 80%, vậy mà phẫu thuật xong xuyên qua, cô lại nằm trong số 20% người còn lại.

Tiểu thuyết “Những năm đó tôi theo đuổi giáo thảo” là do em họ mua trong thời gian cô nằm viện, em cô nói nhân vật trong truyện có tên giống cô, cũng gọi là Cố Khê.

Cố Khê đọc một lúc, mới phát hiện trong tiểu thuyết kia nhân vật Cố Khê là một người hay ghen ghét, là vai ác đặc biệt luôn nhắm vào nữ chính.


Mà cô, hiện tại không sai lệch liền xuyên vào nhân vật này.

Tiểu thuyết cô mới đọc hai phần ba, nội dung phía sau vốn dĩ cô định đợi lúc phẫu thuật xong thì đọc, nhưng hiện tại xe ra cô đã không còn cơ hội để xem nốt rồi.

“Cố Khê, đã làm đề xong rồi ư?” Một thanh âm nghiêm khắc truyền đến.

Cố Khê lấy lại tinh thần, phát hiện giáo viên vật lí đang ở trên bục giảng nhìn chằm chằm cô qua cặp kính cận, cô đáp lại một câu “Chưa xong ạ” rồi vội vàng cầm lấy bút, nhìn bạn ngồi cùng bàn, giả vờ viết chữ trên sách vở.

“Đề nào vậy?” Cố Khê nhẹ giọng hỏi Khương Linh.

Khương Linh duỗi tay, ngón trỏ chỉ vào một đề ở sách giáo khoa vật lí.

Cố Khê nhanh chóng đọc đề bài “Một chiếc xe có khối lượng 800kg đi trên một cây cầu vòm có bán kính 50m. Biết tốc độ xe là 5m/s, tính áp lực mà xe tạo lên cầu?”

Đọc xong đề, cơ hồ đầu Cố Khê một mảng trống rỗng, đây đều là kiến thức cao trung, cô đã học đến năm hai đại học, giống như bị lấy mất trí nhớ, những kiến thức hồi cao trung đã quên hết.

Trên bục giảng giáo viên vật lí nhìn đồng hồ nói, “Được rồi, năm phút đã qua, mọi người hẳn là đã làm xong, đề này rất đơn giản, cô sẽ gọi một bạn lên trả lời… Cố Khê, em đứng dậy trả lời đi”

Cố Khê bối rối, đây là giáo viên cố ý gọi đi? Đối với kiến thức vật lí, cô đã quên như đã học từ 800 năm trước rồi, cô đứng lên, nói xin lỗi “Thưa cô, em vẫn chưa làm ra”

Giáo viên vật lí đẩy mắt kính lên mũi “Vậy em gọi một bạn trả lời thay đi”

Cố Khê có chút khó xử, cô vừa nhận lớp mấy ngày, ngoại trừ vài người xung quanh, cô vẫn chưa thể nói chuyện với những người khác. Cô nhìn bạn cùng bàn xin giúp đỡ, nhưng cô bạn ấy chỉ cúi đầu, bàn tay bắt chéo để xuống mặt bàn, ngụ ý đừng gọi.

Cố Khê cứng đờ mà xoay đầu, nhìn Hạ Hữu Nam “Cậu làm xong chưa?”


Phòng học yên tĩnh một giây, Cố Khê có phần lo lắng nam chính cao lãnh sẽ không nể mà giúp cô trả lời câu hỏi. Cô đứng im, quay đầu lại, không dám nhìn.

Phía sau truyền đến âm thanh rất nhỏ của chiếc ghế cọ xát với mặt đất, sau đó lại truyền đến thanh âm thiếu niên của Hạ Hữu Nam “Căn cứ vào định luật II Newton, áp dụng công thức về khối lượng, bán kính và tốc độ để tính được lực hướng tâm, trọng lực làm giảm lực hướng tâm, chỉ còn lực duy trì mà lực duy trì và áp lực bằng nhau, đáp án là 7600N”

Giáo viên vật lí gật đầu tán đồng “Đây là đáp án đúng, cả hai bạn ngồi xuống”

Cố Khê và Hạ Hữu Nam đồng thời ngồi xuống, giáo viên vật lí tiếp tục nói “Đây là đề căn bản, khi kiểm tra nhất định phải làm được, cô lại giảng lại các bước giải chi tiết, các em nhất định phải nghiêm túc nghe”

Cố Khê không còn buồn ngủ, nghiêm túc nhìn lên bảng nghe giáo viên giảng bài.

Đường Tiểu Dĩnh ở tổ ba lại một lần nữa nhìn về phía này, trên mặt đã không còn nụ cười ngọt ngào vừa nãy, ngược lại có vài phần không cao hứng.

Đại khái bởi vì vừa nãy Hạ Hữu Nam giúp cô trả lời nên ghen tị.

Cố Khê cảm thấy hơi tội lỗi, nhưng với tình huống như vừa nãy, chỉ có người năm nào cũng đứng nhất như Hạ Hữu Nam trả lời mới giúp được.

Hết giờ, Cố Khê đi vệ sinh, rửa mặt ở bồn rửa tay để thanh tỉnh; cô ngẩng đầu nhìn chính mình trong gương, cảm giác đầu tiên vẫn là xa lạ.

Trong tiểu thuyết, nữ phụ là người xinh đẹp, có khí chất nhưng tâm địa lại xấu xa. Cố Khê nhìn gương mặt kia trong gương, quả thật xinh đẹp, làn da trắng tự nhiên tinh tế, mặt trứng ngỗng, mắt đào hòa, sắc môi tự nhiên phấn nộn, chắc chắn xứng với danh hiệu bạch phú mỹ.

Chỉ là bối cảnh gia đình có chút phức tạp. Cố Khê trước khi học cao trung, từ lúc sinh ra chính là công chúa nhỏ nắm giữ vì sao của gia đình giàu có.

Nhưng sơ tam năm ấy, phụ thân của cô bị kết án 10 năm vì nghi ngờ có liên quan đến việc lừa đảo thương mại, mẹ cô Quan Trân Lệ cùng ba cô ly hôn, đưa cô đi tái hôn, gả cho một người cũng từng ly hôn.


Cố Khê một chút cũng không muốn trở về ngôi nhà như thế, cũng may theo phương thức dạy học của trường này, học sinh đều phải thống nhất ở trọ tại trường, chỉ cuối tuần mới có thể về nhà.

Từ nhà vệ sinh về lớp, còn chưa bước vào phòng học, liền thấy bên ngoài có mấy nữ sinh đứng ở cửa sau, trên người mặc áo sơ mi trắng, nhìn dáng vẻ có lẽ là học muội.

Trong đó có một nữ sinh nói “Aaaaa, sư huynh Hạ Hữu Nam thật là đẹp trai, cảm giác cùng lớp với anh ấy thật hạnh phúc”

“Nhỏ giọng thôi, đừng để bị phát hiện”

“Sợ cái gì, bị phát hiện mới tốt, như vậy có thể khiến sư huynh chú ý”

Cố Khê bất đắc dĩ cười, đây là tiểu sư muội vừa mới vào cao trung, quả đúng là sắc nữ chính hiệu.

Lúc này, Đường Tiểu Dĩnh đi ra từ cửa sau, nói với ba tiểu sư muội “Các em đang làm gì vậy?”

Một học muội hỏi “Đàn chị học ban này sao?”

Đường Tiểu Dĩnh một bộ dáng khí thế địa chủ”Đúng thế, làm sao vậy?”

Học muội hâm mộ nói “Có thể cùng ban với học trưởng Hữu Nam, thực hạnh phúc”

Một học muội khác hỏi “Học tỷ, học trưởng đã có bạn gái chưa?”

Đường Tiểu Dĩnh quay đầu nhìn Hạ Hữu Nam trong phòng học, chột dạ nói “Hắn đẹp trai như vậy, đương nhiên là có bạn gái”

Tiểu học muội vẻ mặt kinh ngạc “Không thể nào, thật sao?”

“Đương nhiên, bất quá chuyện này rất ít người biết, các em đừng nói ra ngoài”

Cố Khê đi ngang qua nghe thấy Đường Tiểu Dĩnh nói dối mấy tiểu học muội, quả nhiên giống như trong tiểu thuyết viết, nữ chủ tuy ngơ ngác lại ngốc nghếch, nhưng đối với Hạ Hữu Nam thì một lòng?


Cố Khê đi vào lớp, đến tổ bốn rồi dựa vào cửa sổ.

Ở vị trí thứ hai từ dưới lên cạnh cửa sổ, Hạ Hữu Nam mặc áo sơ mi trắng đang dựa trên ghế, hơi cúi đầu nhìn một quyển sách, mười ngón tay thon dài giở trang sách, sống mũi cao thẳng, ngũ quan cân đối, mặt mày như họa, một bộ dáng chăm chú nhìn sách, có vài phần ôn tồn lễ độ, lại có chút khí chất quý tộc.

Một cơn gió khẽ len qua cửa sổ, hơi thổi nhẹ phần tóc mái giữa hai lông mày anh.

Cố Khê nhất thời xem đến thất thần, cô lắc đầu thanh tỉnh một chút, vừa đẹp trai, lại có khí chất, anh cũng muốn ở bên Đường Tiểu Dĩnh, cô ở thế giới này bất quá chỉ là nữ phụ pháo hôi.

Hơn nữa, cô đã quyết định, phải trở thành thiếu nữ đẹp người đẹp nết, tuyệt đối không thể chia rẽ tình cảm của nam nữ chính.

Cô vừa ngồi xuống, một nữ sinh cầm quyển sách đi qua, đến chỗ Hạ Hữu Nam thì dừng lại, cô gái buộc tóc đuôi ngựa đeo mắt kính mang vẻ thẹn thùng nói “Hữu Nam, vừa rồi đề bài cậu trả lời giáo viên vật lí tớ không thực sự hiểu, cậu có thể giảng lại một lần cho tớ được không?”

Hạ Hữu Nam nâng tầm mắt từ quyển sách lên, liếc mắt nhìn nữ sinh trước mặt một cái, mặt không biểu tình nói “Bài trước giáo viên đã giảng kỹ càng, nếu cậu không hiểu, khi tôi giảng cậu cũng sẽ không hiểu”

“Tớ cảm thấy cậu giảng hay hơn so với giáo viên nhiều” Nữ sinh nói.

Hạ Hữu Nam đáp lại “Nhưng tôi không phải giáo viên.”

Anh không phải giáo viên, nên không có nghĩa vụ dạy người khác.

Khuôn mặt nữ sinh có chút xấu hổ “Cái kia, vẫn là thôi vậy”

Hạ Hữu Nam tiếp tục đọc sách, nữ sinh cắn môi, không cam lòng nhưng lại không thể không xoay người rời đi.

Cố Khê ngồi ở phía trước nghe được cuộc đối thoại của bọn họ, trong lòng cảm thán, quả nhiên là nam chính cao lãnh, thật sự khó tiếp cận.

Bất quá, ý của nữ sinh kia là mượn cơ hội để được gần gũi anh, Hạ Hữu Nam cự tuyệt cũng không tính là quá đáng. Mặt khác, nếu nữ sinh nào muốn đến gần anh đều dùng phương thức này, một ngày anh sẽ bị phiền chết.

Tác giả có điều muốn nói: Mở một hố mới, đây là câu chuyện từ vườn trường đến áo cưới, cầu bình luận, trước mười chương nhắn lại sẽ đưa bao lì xì đỏ.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.