Xuyên Sách Cuộc Sống Vợ Chồng Nuôi Con Hằng Ngày Ở 70

Chương 19: Mất Mặt Chưa


Bạn đang đọc Xuyên Sách Cuộc Sống Vợ Chồng Nuôi Con Hằng Ngày Ở 70 – Chương 19: Mất Mặt Chưa


Trong lúc Lâm Vy đi xuống tầng, ba người phụ nữ trong sân cũng đang bàn tán.

“Vừa rồi hai người có nhìn thấy không? Dáng vẻ kia của vợ phó doanh Tông, chậc chậc, chẳng trách anh ấy quý trọng như cạy.

” Vẻ mặt của người phụ nữ mặc áo sơmi hoa tràn đầy hâm mộ nói: “Hai người nói làn da của cô ấy chăm sóc kiểu gì nhỉ, trắng đến mức phát sáng.

”Người phụ nữ mặc áo sơmi hoa dùng ánh mắt nhìn về phía Cao Tú Liên, nếu không phải họ đều là hàng xóm của nhau, ngày nào cũng chạm mặt thì cô ta rất muốn nói một câu rằng vừa rồi không phải cô đã nói ánh mắt chọn vợ của phó doanh Tông rất tệ à, bây giờ đã thấy mất mặt chưa.

Mặc dù người phụ nữ mặc áo sơmi hoa chưa nói gì, nhưng hai người quen biết nhau cũng không phải chỉ mới một ngày hai ngày, sao Cao Tú Liên có thể không hiểu được ý cô ta muốn nói chứ, sắc mặt lập tức lạnh dần nói: “Những đồ mà phát sáng được gọi là bóng đèn, hơn nữa, da trắng thì có tác dụng gì chứ? Nhìn dáng người gầy gò kia của cô ta, nhìn thôi đã thấy không phải người có phúc rồi!”Người phụ nữ mặc áo sơmi hoa không khỏi trợn trắng mắt khi nghe thấy những lời này của cô ta.

Cô rất ghét dạng người như Cao Tú Liên, nói với cô ta một câu, cô ta lại bắt đầu bắt bẻ, đợi người khác bắt bẻ lại, cô ta lại bắt đầu nói sang người khác, thừa nhận bản thân không bằng người khác khó khăn đến vậy à? Sao cứ phải cãi chày cãi cối làm gì!Cô ta đang muốn nói thêm gì nữa, nhưng khi nhìn thấy bóng người đi ra từ trong nhà, cô ta lại im lặng, đi đến cười nói: “Chúng tôi không làm phiền hai người chứ?”“Làm gì có.


” Trên mặt Lâm Vy cũng nở nụ cười tươi, cô dẫn mấy người vào trong phòng khách.

Chỉ là sau khi ngồi xuống, cô mới nhớ đến trong nhà còn chưa kịp nước để pha chè chiêu đãi khách, vẻ mặt lập tức xin lỗi nói: “Chúng tôi vừa mới dọn đến đây, còn chưa kịp nhóm bếp đun nước, cho nên….

.

”“Không sao, không sao đâu, vừa rồi chúng tôi ở nhà cô ấy đã uống được mấy cốc trà rồi, không thấy khát.

” Người phụ nữ mặc áo sơmi hoa xua tay, nói xong mới nhớ ra bản thân còn chưa giới thiệu, vỗ trán nói: “Suýt chút nữa thì quên, tôi tên là Vương Phương Lệ, chồng tôi và phó doanh Tông đều ở cùng một trung đoàn.

”Sau khi giới thiệu bản thân, cô ta lại chỉ vào Cao Tú Liên nói: “Đây là đồng chí Cao Tú Liên, chồng cô ấy là phó đoàn trưởng của trung đoàn số 2.


Đây là Lý Cầm, chồng cô ấy cũng là lính của trung đoàn số 2.

”Sau lời giới thiệu của Vương Phương Lệ, Lâm Vy đã có một chút hiểu biết về ba người họ.

Vương Phương Lệ là người nói nhiều nhất trong ba người họ, xem cách nói chuyện của cô ta thì cô ta là người có tính cách tốt nhất trong ba người họ, nhưng hai người còn lại có lẽ là do cô ta kéo đến đây.

Cao Tú Liên là dạng người có điểm hơi kiêu căng, khi Vương Phương Lệ nhắc đến chuyện chồng cô ta là phó đoàn trưởng, cô ta vô thức đứng thẳng, ưỡn ngực, không nói chuyện, chỉ làm hành động gật đầu coi như chào hỏi với cô, hiển nhiên là trong lòng không vui lắm.

Xét về ngoại hình thì Lý Cầm có lẽ là người trẻ nhất trong ba người họ, cũng là người ít nói nhất, có lẽ là vì chồng của cô ta là cấp dưới của chồng Cao Tú Liên, lúc cô ta nói chuyện thường nhìn xem phản ứng của Cao Tú Liên rồi mới nói.

Hơn nữa, theo lời của Vương Phương Lệ thì vừa rồi mấy người họ đang nói chuyện ở nhà bên cạnh, bây giờ lại nói vừa uống trà ở nhà Cao Tú Liên, hiển nhiên, Cao Tú Liên là hàng xóm sống ngôi nhà bên trái nhà cô.

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.