Đọc truyện Xuyên Qua Yêu Soái Vương Gia – Chương 9
Là một thanh niên thế kỉ 21, tuy ta không dám nói mình là người hiểu rõ xu thế, nhưng cũng hiểu cái gọi là “chướng tai gai mắt” đó ! Là cả một vấn đề cỡ nào chứ! So với việc ta đi học thì đi chung với 8 chị gái cộng với một bá mẫu trẻ tuổi không thích lạc hậu vẫn còn tốt hơn nhiều. Cứ như vậy, 10 phụ nữ shopping điên cuồng dưới phố .”
“Nhược Khả à! Muội thấy màu sắc của cuộn vải này nhìn có đẹp mắt không ?” Bát tỷ hưng phấn kéo ta vào một cửa hàng bán vải.
“Nhược Khả ơi! Muội xem của ta trước đi, muội thấy kiểu dáng của cái này thế nào? Có được không ?” Tứ tỷ cầm một mẫu lên , lắc lắc trước mặt ta.
“Nhược Khả muội xem cái này thì thế nào? Có đẹp mắt không?” Đại tỷ cũng không tha cho ta. . .
“Các con để cho Nhược Khả nghỉ một lát đi ! Nàng đã giúp các con xem hết đông đến tây từ sáng đến giờ rồi đó !” Ai. . . Rốt cục có người thay ta lên tiếng ! Ta thật sự là rất mệt, thật sự muốn nghỉ một lát.
“Nhược Khả à ! Con cũng chọn một cái đi! Cứ xem là lễ vật bá mẫu tặng cho con là được rồi .” Bá mẫu kéo ta đến trước quầy, thiện ý nói.
“Cái này không được đâu. . . ” Ta từ chối nói, tuy rằng nếu như ta mang nó về thế kỉ 21 cũng có thể kiếm được một món hời, nhưng vấn đề là ta phải làm cách nào để trở về và trở về khi nào!
“Mẹ tặng cho con gái, có cái gì mà không được!” Bá mẫu chống nạnh, bày ra khuôn mặt ý muốn nói là “ Nếu con không nhận thì ta nhất định sẽ giận con” làm ta vô cùng bối rối.
“Đúng đó, xem muội kìa, trên người chẳng có một món trang sức nào cả ! Là một cô nương thì sao có thể không có một hai món trang sức được chứ ?” Tứ tỷ đứng ở bên cạnh nói đỡ cho ta.
“Đúng vậy! Đúng vậy!” Mọi người đồng thanh tán đồng.
“Vậy để ta chọn một cái . . .” Ta chăm chú cân nhắc, mê man nhìn vào mấy thứ trước mặt. Tóc không dài, dùng trâm gài tóc e là rất khó, ngọc bội sao? Đeo ở trên người thì khi khó chịu hay xảy ra chuyện, sẽ rất dễ bị ta tiện tay ném đi ! Dây chuyền? Thứ đó quá chói mắt! E là sẽ dễ bị giật mất, có khi lại còn nguy hiểm đến tính mạng cũng nên . Còn vòng tay, để nhìn thử một chút xem sao . . . Ấy, cái vòng tay này nhìn cũng được, thế thì lấy nó vậy!
” Mắt thẩm mĩ của Nhược Khả nhà chúng ta cũng được đó ! Cái vòng tay này quả thực rất đẹp ~” Bát tỷ nhìn ta với ánh mắt long lanh đầy ngưỡng mộ.
” Lựa đồ như vậy là đủ rồi, chúng ta tìm chỗ nào ăn cho ngập mặt, làm một bữa thật no nê đi ! Đến Các Cư ăn nhé!” Thất tỷ đi tới, khoác tay ta và Bát tỷ kéo ra ngoài.
” Đi ăn sao ? Thất muội, muội mời hả ?”
“Làm gì có chuyện đó cơ chứ! Là Ngũ tỷ mời mới đúng !” Thất tỷ nói xong liền quay sang nghịch ngợm cười một cái với bá mẫu.
“Được ~” Ngũ tỷ lại dễ dàng đồng ý như vậy sao ? Ta bỗng dưng ngửi thấy có mùi nguy hiểm >.