Đọc truyện Xuyên Qua Thành Nữ Hoàng Asisu – Chương 35: Đi Hitaito
Sáng sớm mọi người đều đã thức dậy để chuẩn bị cho chuyến đi. Nàng và Izumin sẽ xuất phát trước, đoàn người Carol cũng sẽ đi ngay sau đó. Kyo không về Ai Cập mà bay theo nàng. Để tránh bị nghi ngờ, “Asisư” cho truyền lệnh xuống rằng để Kyo đi theo “Ken”, tiện cho việc trao đổi thông tin, cần có thể gọi về gấp. Mọi chuyện đâu vào đấy! Mặc dù rất muốn đi tiễn nàng nhưng lại không thể ảnh hưởng đến kế hoạch nên Ragashu đành chấp nhận ở lại.
—————————————————————————
Trên đường đi, nàng tranh thủ hỏi về tình hình của vương hậu. Vương hậu trúng độc khi dùng bữa với quốc vương. Thế nhưng chỉ mình vương hậu trúng độc, quốc vương vẫn bình an. Mọi chuyện cứ tưởng bế tắc thì lại tìm thấy rất nhiều độc dược trong tẩm cung của một phi tử đang được sủng ái. Quốc vương đã cho bắt vị vương phi này và chiếu cáo rằng nàng vì nhòm ngó ngôi vị vương hậu nên mới hạ độc người. Chuyện này nhìn qua vô cùng hợp lí nhưng thực chất không phải vậy. Vị vương phi kia tuy cũng là thiên kim tiểu thư, con nhà có gia thế. Nhưng so với thế lực của vương hậu căn bản không bằng một góc. Vương hậu là con gái của thừa tướng, có cậu ruột là thủ lĩnh cấm quân. Nàng ta làm thế khác nào đối đầu với hai thế lực hùng mạnh nhất triều đình. Hơn nữa độc dược được dấu ở mật đạo, chỗ này nói ra nghe có vẻ an toàn nhưng thực chất không phải vậy. Cơ quan mật đạo nằm ngay sau giá sách, chỉ cần bỏ một số cuốn sách xuống là phát hiện được ngay. Mặc dù không dám lớn tiếng nói ra nhưng tất cả từ quan đến dân Hitaito đều nhỏ to bàn tán rằng có phải chuyện này là do quốc vương làm ra không? Liệu hoàng tử có liên quan không? Xưa nay hoàng thượng và hoàng tử quan hệ với thừa tướng không hẳn tốt đẹp. Có phải mục đích của quốc vương là chặt bớt một vài cánh tay của thừa tướng không?
“Izumin, ngươi không cảm thấy chuyện này rất lạ sao? Nếu là quốc vương làm vậy chẳng phải đang đưa mình vào tình thế đối đầu với hai thế lực cường đại sao? Với lại chẳng phải tin tức vương hậu trúng độc phải được phong tỏa sao? Vì lí gì lại truyền ra ngoài, lại còn những lời đồn nữa, khác nào đổ thêm dầu vảo lửa? Nhưng chẳng lẽ thừa tướng lại là ngừoi không biết suy nghĩ, không nghĩ đến những khúc mắc này sao?”
“Nàng nói rất đúng, quả thật chuyện này có rất nhiều điểm đáng ngờ. Tựa hồ như có ai đó đang cố ý li gián mối quan hệ của phụ vương và gia tộc mẫu hậu ta. Mọi chuyện vốn đã phức tạp, nay lại thêm việc này, rắc rối chồng rắc rối.”
“……”
“Vốn người thừa tướng ủng hộ không phải phụ hoàng ta mà là anh trai của người. Thế nhưng bác ấy lại bị bệnh và ra đi trước khi nhận sắc phong thái tử, tiên đế cũng chỉ có 2 người con trai nên dĩ nhiên phụ vương ta sẽ là người kế thừa. Thêm nữa con gái thừa tướng, chính là mẫu hậu ta lại yêu phụ vương, được tiên đế ban hôn nên thừa tướng phải chấp nhận ủng hộ, một phần vì con gái, một phần vì đất nước cần người lãnh đạo. Thế nhưng cũng không hoàn toàn bội phục, nếu không có mẫu hậu chắc chắn ông ấy đã lật đổ ngôi vua. Bây giờ xảy ra chuyện này, nếu mẫu hậu không tỉnh lại chắc chắn sẽ xảy ra chuyện lớn. Lâu nay ông ấy vẫn kiếm cớ, nay chuyện này dĩ nhiên đem đến cho ông ấy một lí do chính đáng rồi. Còn việc tin tức bị lộ ra ngoài chắc chắn có bàn tay kẻ khác nhúng vào, những tin đồn ấy đều trực tiếp nhắm vào phụ vương và ta, kể cả một số tin tuyệt mật cũng bị lộ ra”
“Nhưng nếu vậy ai sẽ lên ngôi vua? Con trai của vị vương gia kia sao? Chẳng lẽ ngài ấy không sợ dân chúng không phục sao? Còn ngươi nữa, không phải ngươi mới là hoàng tử chân chính sao? Lại còn là cháu ruột ngài ấy nữa? còn người cậu của ngươi thì sao?”
– Thừa tướng vốn để ý Jidan hơn. Hắn rất giống bác ta, lại được mẹ hắn là nữ tước Uria đào tạo, bà ấy là một người cực kì nguy hiểm, lại văn võ đều thạo. Còn ta, do mẫu hậu vốn yếu ớt nên khi sinh con cũng không được tốt, suýt mất mạng. Từ đó thừa tướng cũng không thích ta, cho rằng vì ta và phụ hoàng mà người xém mất con gái. Ông ấy có thể cao ngạo như vậy là vì có thế lực cực kì mạnh, vừa về quyền lực vừa về kinh tế, nắm giữ hầu hết các cửa tiệm lớn trong kinh thành. Hơn nữa tuy ta là hoàng tử nhưng vẫn chưa nhận sắc phong thái tử, vẫn có thể chọn người khác. Còn cậu ta thì khác, mặc dù không ưa phụ vương nhưng người lại rất yêu thương ta và mẫu hậu. Nếu thật sự xảy ra phản loạn, khẳng định cậu sẽ ủng hộ ta.
Asisư không nói tiếp mà im lặng suy nghĩ. Chuyện này quả thực không đơn giản. Mặc dù đại tướng quân ủng hộ Izumin nhưng thế lực của ông ấy vẫn kém thừa tướng một bậc. Thừa tướng đứng đầu quan lại, mà những người này khẳng định có tư binh, chỉ cần họ ủng hộ thừa tướng thì Izumin khẳng định sẽ thua ngay từ bước đầu. Bây giờ nếu không thể cứu vương hậu thì chắc chắn chiến tranh sẽ xảy ra. Mặc dù nàng cũng không phải người có lòng từ thiện cao cả như Carol nhưng dù sao đây cũng là quê hương của Mitamun, chuyện này cũng ảnh hưởng đến nàng ấy, nàng không thể nhắm mắt làm ngơ. Nàng rất quý cô công chúa này nên không thể không giúp đỡ được.
“Izumin, ngươi có phải cũng đang nghĩ đến một người không?”
“Asisư, không lẽ nàng……”
“Đúng vậy! Thừa tướng rất yêu quý con gái mình nên sẽ không ra tay, ai là người có khả năng nhất chắc chắn ngươi cũng đoán ra. Chúng ta phải nhanh chóng vào cung, cứu vương hậu tỉnh lại. Chỉ có bà ấy mới có khả năng ngăn mọi chuyện lại. Ta sợ nếu kéo dài sẽ khó giải quyết”
Hai người tăng tốc độ, hướng kinh thành Hitaito mà đi. Asisư dùng thủy thuật làm mát cơ thể ngựa, khiến nó chạy liên tục không cần nghỉ ngơi. Đáng lẽ phải mất hai ngày mới tới nơi, nhưng do chạy liên tục nên chiều tối hôm ấy đã đến.
“Dừng lại, các ngươi không được phép vào thành”
Cổng thành bị phong tỏa, hai tên lính mặt mày hung tợn đứng trấn giữ cửa thành. Izumin không nói gì, tay giơ lệnh bài thể hiện thân phận ra
“Hoàng tử Izumin, người có thể vào, nhưng tên kia không thể, đây là lệnh của thừa tướng”
“Ta và thừa tướng, ai có quyền hơn?”
“Thưa….”
“Không nói nhiều, người này đến để cứu vương hậu. Nếu chậm trễ để xảy ra chuyện thì thừa tướng cũng không cứu được ngươi đâu” Nói xong Izumin không đợi tên kia lên tiếng đã cùng Asisư vào thành. Nếu không phải không muốn thêm rắc rối, hắn đã trực tiếp giết tên kia rồi, giải thích cho ngừoi khác không phải phong cách của hắn, dĩ nhiên là trừ một người.
“Izumin, chúng ta đến thẳng tẩm cung của vương hậu đi. Thời gian không còn nhiều, ta muốn xem tình hình của bà ấy”
————————————————————-
Tẩm cung vương hậu
“Báooooooo”
“Có chuyện gì? Nói mau”
“Bẩm quốc vương, hoàng tử Izumin đã trở về. Đi cùng với người là một nam tử lạ mặt, là người được nữ hoàng Asisư phái tới. Hiện giờ hai người đang tới đây” Tên lính biết hoàng thượng đang tức giận nên nói luôn một lèo
“Thật sao? Vậy tốt quá rồi” Quốc vương Hitaito mừng rỡ. Đã mời rất nhiều danh y nhưng không ăn thua. Lần này trước khi Izumin ra ngoài đã hứa trước là sẽ tìm được người có khả năng chữa cho vương hậu, không ngờ lại là người của nữ hoàng Asisư. Mặc dù không chắc có thể chữa được nhưng ông vẫn rất hi vọng. Một phần vì thế cục hiện tại, chỉ cần chữa được cho vương hậu thì có thể chứng minh chuyện này không phải do ông hay Izumin làm, ổn định lại thế cục. Phần khác vì chính vương hậu – người phụ nữ ông thật lòng yêu. Ông yêu bà ấy nhưng không thể vì bà ấy mà giải tán hậu cung, phản đối ý kiến lập phi của các đại thần. Ông lập hậu cung, sủng ái rất nhiều phi tử nhưng không yêu ai, cũng không để ai mang cốt nhục của mình, chỉ duy nhất con của ông với vương hậu mới có tư cách làm người kế vị. Ông lo vương hậu và hai người con của mình bị hại nên bảo vệ họ rất cẩn thận, thế nhưng vẫn không tránh được chuyện này. Đây cũng là lí do ông chưa sắc phong Izumin làm thái tử, ông muốn hắn phải mạnh mẽ hơn nữa, bây giờ nếu có chức vị đó chắc chắn sẽ bị những kẻ có ý xấu loại bỏ ngay. Nhưng có vẻ ông đã sai! Bọn chúng không chỉ muốn gạt ông xuống, ngay cả Izumin và vương hậu cũng không bỏ qua, có thể ngay cả Mitamun cũng sẽ liên lụy. Bề ngoài mọi người nhìn vào đều nghĩ ông là một vị vua vô dụng háo sắc, chỉ biết làm theo lời thừa tướng. Nhưng thực ra không phải vậy! Ông làm theo bọn họ, muốn bọn họ không đề phòng mình, ngấm ngầm xây dựng thực lực để chờ đến lúc Izumin có thể đủ mạnh và lên nắm quyền. Tuy nhiên sau chuyện này ông nghĩ mình phải thay đổi, làm một vị vua tốt để được lòng dân chúng, vừa xây dựng thực lực trong tối vừa xây dựng thực lực ngoài sáng, đảm bảo chỉ có Izumin mới được làm thái tử. Bây giờ lòng dân đang dao động, nghiêng về phía thừa tướng, làm một vị vua cần nhất là lòng dân, điều đó ông biết. Ông biết Izumin có khả năng, nhưng hắn quá đơn độc, phải đối phó với thế lực của thừa tướng quả không dễ. Gần đây ông có nhận được tin tức rằng Izumin và Mitamun đều thân cận với nữ hoàng Asisư của Ai Cập, mà nàng ấy bây giờ còn là công chúa Babylon, nếu được hai quốc gia này ủng hộ, phần thắng của Izumin sẽ tăng rất nhiều. Chuyện Izumin theo đuổi vị nữ hoàng này ông cũng biết được ít nhiều. Dù người khác cho rằng Izumin làm chuyện đó là vì muốn có thêm hậu thuẫn nhưng ông thì lại nghĩ khác. Tính Izumin thế nào ông hiểu rõ, trừ chị gái và mẫu hậu ra, hắn không thân cận với bất kì nữ tử nào. Nếu hắn đã không thích thì dù trời có sập cũng đừng mong hắn đồng ý. Lúc trước ông nghĩ hắn có ý với Carol nhưng không phải vậy, hiện tại xem ra hắn đã động tâm với Asisư. Điều này ông ủng hộ cả hai tay, dù là thế lực, nhan sắc hay tính cách, cả hai đều rất phù hợp. Ông nhất định sẽ tạo mọi điều kiện giúp con trai lấy được người thương. Không hiểu sao ông cảm thấy vị nữ hoàng này có rất nhiều bí mật, không giống các vị thiên kim tiểu thư hay công chúa khác.
“Phụ vương” Izumin hơi cúi đầu, lên tiếng
“Bái kiến quốc vương” Asisư cũng lên tiếng
“Izumin, con đã về. Vị này là….” Quốc vương Hitaito đang chìm trong suy nghĩ, nghe tiếng nói vội quay lại
“Đây là Ken, thần y được nữ hoàng Asisư phái đến”
“Vậy thì tốt quá. Ta sẽ cho người sắp xếp phòng, mai thần y có thể bắt đầu cứu chữa cho vương hậu không?” Quốc vương mừng rỡ vội lên tiếng, bây giờ ông không lấy thân phận quốc vương, chỉ là một người đàn ông lo lắng cho người mình yêu thương mà thôi
Asisư thầm đánh giá người trước mặt. Đây là vị quốc vương háo sắc trong miệng mọi người sao? Nàng thấy không phải vậy? Trong mắt ông lộ ra nét tinh quang, dù đã giấu rất kĩ nhưng không thoát khỏi mắt nàng. Ông rất lo lắng cho vương hậu, điều này không phải giả vờ. Xem ra người này cũng không đơn giản. Ánh mắt Asisư lóe lên một tia sáng nhưng rất nhanh đã biến mất, không ai thấy.
“Không cần đâu, ta muốn xem tình hình của vương hậu. Sớm chừng nào hay chừng ấy, không phải sao?”
“Nếu vậy thì tốt quá, mời thần y”
Ba người bước vào phòng vương hậu nằm. Tẩm cung rất lớn, hiện tại cung nữ cũng được chọn lọc rất kĩ, ít vô cùng nhưng từ khi bước vào nàng lại cảm thấy ở đây có rất nhiều người, đều là cao thủ, ẩn mình rất tốt. Nàng cũng không cảm thấy có gì nguy hiểm từ những người này, xem ra đều được cắt cửa để bảo vệ vương hậu. Người được bước vào phòng vương hậu chỉ có quốc vương, công chúa Mitamun và hoàng tử Izumin, nàng là người thứ tư. Tất cả mọi thứ đưa vào phòng đều được kiểm tra cẩn thận.
——————————————————————-
Ở một nơi khác
“Đáng ghét, mọi chuyện đáng lẽ thành công rồi, đến bước cuối cùng lại bị phá vỡ. Vốn dĩ tên cáo già kia đã ủng hộ chúng ta rồi, nay nếu vương hậu tỉnh lại chắc chắn mọi chuyện sẽ thay đổi. Chết tiệt, nửa đường sao lại nhảy ra một vị thần y với nữ hoàng Ai Cập chứ?”
“Chẳng phải thuốc độc của tổ chức là loại độc nhất sao? Sớm muộn gì cũng thành công mà. Ngừoi cần gì tức giận” Một giọng lạnh nhạt vang lên
“Vốn là vậy, nhưng hiện tại không hiểu vì sao bà ta chỉ hôn mê chứ chưa chết, ta thấy chuyện này có liên quan đến người hôm nay về cùng Izumin”
“……”
“Được rồi, ta phải liên lạc với tổ chức xin giúp đỡ, con lui xuống đi”
“Vâng”
Cuộc trò chuyện kết thúc. Một nam tử bước trên hành lang dài, tóc bay trong gió, đáy mắt ánh lên một tia thất vọng
Vì sao lại là hắn chứ? Ta không được sao?