Xuyên Qua Ta Là Hoàng Hậu Thất Sủng

Chương 27


Đọc truyện Xuyên Qua Ta Là Hoàng Hậu Thất Sủng – Chương 27

“Phu quân của ta, ta yêu chàng… “ Nhan Tích Phàm thấp giọng thủ thỉ, hai tay vòng trên cổ của Hiên Viên Triệt, cặp môi đỏ mọng kiều nộn ướt át không khỏi tới gần.

“Ưm… ”

Vừa đụng vào đôi môi ôn nhu của người ngọc, toàn thân Hiên Viên Triệt lần nữa mạnh mẽ chấn động, sau đó một dòng điện cấp tốc chảy khắp toàn thân, khuếch tán khiến cả toàn thân tê tê dại dại!

“Phàm nhi… ” Mang theo hưng phấn, hai tay Hiên Viên Triệt vô thức gắt gao ôm lấy nàng, hắn không có bất kỳ kinh nghiệm hoan ái nào, nhưng từ nhỏ hắn đã từng xem qua cung xuân đồ, ít nhiều vẫn biết được nên làm thế nào.

Làn môi nàng ngọt ngào như chứa ma lực ở hắn trên môi đốt lên từng đám lửa tình, Hiên Viên Triệt nhìn khuôn mặt tuyệt sắc đang nhắm mắt nằm dưới thân mình, hắn cũng gắt gao nhắm mắt lại theo.

Trằn trọc gặm cắn, xâm chiếm cướp đoạt, cả hai cùng nhau tận lực giao triền.

Có lẽ là yêu sâu sắc, có lẽ là yêu cuồng nhiệt rồi, Hiên Viên Triệt và nàng đều thở gấp, nhưng thế công trong miệng vẫn không chịu đình chỉ.

Tham lam mút vào tất cả ngọt lành, đầu lưỡi Hiên Viên Triệt quấy qua mỗi một tấc trong miệng người ngọc, cảm giác tê dại, làm hai người say mê.

Hiên Viên Triệt tận tình cố gắng hưởng thụ sự ngọt ngào cùng tuyệt vời do nàng mang lại, dục vọng trong cơ thể không ngừng kêu gào, hai tay của hắn không khỏi bưng lấy mặt nàng, sợ hãi sau một khắc, những kinh nghiệm của hắn sẽ biến thành ảo ảnh.


Kiều môi vì dây dưa trở nên sưng đỏ, thậm chí còn có một chút đau nhức, rốt cuộc vì khí tức không thông mà Hiên Viên Triệt buông nàng ra, trong lúc thở dốc, hai mắt gắt gao khóa lại trên hai mảnh môi bởi vì nụ hôn của mình mà trở nên đỏ tươi dị thường, trong nội tâm Hiên Viên Triệt chấn động, nhộn nhạo cùng mất hồn giao thoa cùng một chỗ.

Lẳng lặng nhìn người ngọc trong chốc lát, không hề có cử động gì, lúc này, có lẽ là thấy hắn không hề động đậy, Nhan Tích Phàm không khỏi mở mắt. Chính là trong nháy mắt nàng mở mắt ra, nụ hôn của Hiên Viên Triệt như mưa phùn hạ xuống, hôn tên trán, lông mi, chóp mũi, hai má của nàng…

“Phàm nhi……”

Hừ nhẹ một tiếng, hai mắt Hiên Viên Triệt mê ly, hai tay mị hoặc gắt gao đan xen cùng mười ngón tay của nàng.

Rốt cuộc lại ngậm lấy đôi môi anh đào của nàng, Hiên Viên Triệt nhẹ nhàng mút vào, không cuồng dã giống như vừa rồi, lúc này đây, hắn tận lực thả chậm tốc độ. Không muốn bởi vì sự vội vàng của mình mà phá hủy giờ phút tốt đẹp này, Hiên Viên Triệt tận lực cẩn thận, muốn cho đêm đầu của bọn họ, phải tràn ngập dấu ấn.

Chậm rãi gặm cắn đôi môi nàng nay đã sưng đỏ, đầu lưỡi nạy ra, liền thuận thế trượt vào trong miệng nàng, cùng chơi đùa với cái lưỡi thơm tho.

Trong cơ thể chấn động mãnh liệt, dục vọng kêu gào đánh úp lại, đánh sâu vào cơ thể Hiên Viên Triệt, hầu kết không khỏi giật giật một cái, hắn nhẹ mở đôi tay đang nắm tay nàng, theo đường cong uyển chuyển của người ngọc mà chậm rãi khẽ vuốt xuống, đôi môi tuấn mỹ cũng theo cần cổ đẹp đẽ trắng như tuyết chậm rãi dời xuống.

“Phàm nhi, ta cũng yêu nàng.”


Nhìn da thịt trắng như ngọc của nàng ẩn hiện trong cổ áo rộng mở, Hiên Viên Triệt ngừng thở, sau đó nhẹ nhàng cúi người dán bên tai nàng nói “Phàm nhi, ta yêu nàng, kiếp này chỉ yêu một mình nàng! Cho nên hiện tại, ta…”

Chưa nói hết, tay của Hiên Viên Triệt từ ngoài quần áo dò xét vào, vì vậy sau khi nàng hiểu ra hắn là đang nhắc nhở nàng bước hành động kế tiếp, khóe miệng khẽ cong lên một cái, sác mặt ửng hồng mê người.

Vừa tiếp xúc với da thịt trơn bóng nõn nà của nàng, trái tim Hiên Viên Triệt đột nhiên run rẩy. Nhẹ nhàng cởi bỏ dây thắt lưng của nàng, sau đó kéo ra, quần áo tận mở, chiếc yếm mềm mại phấn hồng thình lình hiện ra trước mặt.

Dáng người có lồi có lõm, bầu ngực ngạo nghễ rất tròn, vòng eo mảnh khảnh, bụng bằng phẳng mà trắng như tuyết, còn có chiếc rốn đáng yêu mà tinh xảo, không chỗ nào không để lộ ra phong thái mê người của nàng

“Phàm nhi, nàng thật đẹp……”

Hiên Viên Triệt cúi người, hôn xương quai xanh nàng, bắt đầu di chuyển từ dưới lên trên.

Cách áo ngực xoa nắn phong nhũ rất tròn kiêu ngạo mà mê người của nàng, Hiên Viên Triệt thở hổn hển, hô hấp dần dần bắt đầu hỗn loạn.

Hắn kích động, dùng miệng cắn yếm của nàng, sau đó dùng lực kéo ra, lập tức hai khỏa no tròn trắng tuyết xinh đẹp xuất hiện trước mặt hắn.


Hiên Viên Triệt cúi đầu, mạnh mẽ ngậm lấy một viên hồng anh mềm mại, sau đó nhẹ nhàng mút vào khẽ cắn hai cái, bắt đầu không ngừng cắn, mút.

Nàng lúc này hai gò má tuyệt mỹ ửng đỏ, cặp môi đỏ mọng hơi sưng, mang theo một loại kiều diễm cùng kiều mỵ ướt át. Dưới sự trêu đùa của Hiên Viên Triệt thân thể nàng căng thẳng, môi son không khỏi nhẹ trương.

Hiên Viên Triệt hưng phấn vùi đầu trước ngực Nhan Tích Phàm, miệng không chỉ ngậm lấy một quả hồng anh, một tay còn chậm rãi chụp lên một khỏa mềm mại khác.

Trong phòng lúc này, hô hấp càng ngày càng nặng, trong đó không chỉ bao hàm tiếng hít thở gấp gáp của Hiên Viên Triệt, còn có tiếng ngâm khẽ khi có khi không của nàng.

Một mảng lớn băng cơ da ngọc, tản ra một loại mùi thơm nhàn nhạt, vừa liếm vừa mút, sau khi ấn xuống vô số dấu hôn, hai tay Hiên Viên Triệt chậm rãi bắt đầu trướn xuống phía dưới.

Xẹt qua phần bụng bằng phẳng không tỳ vết, một loạt hôn khẽ ào ạt rơi xuống, sau một hồi run rẩy, thân thể hai người đều biến thành ửng hồng.

Tay vuốt ve đùi ngọc trơn bóng cân xứng của nàng, cảm giác rung động từ thị giác đánh sâu vào, rốt cuộc Hiên Viên Triệt khắc chế không được vươn tay cởi nốt quần lót của nàng.

Khi quần lót màu hồng phấn nhẹ nhàng rơi xuống thì cảnh sắc tươi đẹp hoàn toàn lộ ra, nhìn một cái không xót gì, nàng ngượng ngùng khẽ cắn môi nghiêng mặt qua một bên. Mà Hiên Viên Triệt thì hô hấp càng thêm thô, hai mắt đỏ bừng.

Sau nửa ngày si ngốc nhìn, hắn cúi đầu, môi áp lên một mảnh cỏ thơm xanh mướt này.

Trong nháy mắt hắn chụp lên đó, nàng kinh ngạc nhanh chóng quay đầu, sau đó tràn đầy xấu hổ kêu nhỏ: “Triệt, đừng, đừng hôn chỗ đó……”


”Phàm nhi của ta thật đẹp… “

Giọng nói mang theo tình dục của Hiên Viên Triệt đột nhiên biến thành khàn khàn, hắn tách hai chân nàng ra, đặt mình vào trong đó, sau đó thốt lên một câu thâm tình “ta yêu nàng”, thân thể hơi dùng sức.

“Ưm!”

Trong nháy mắt thân thể bị nhồi đầy, trên mặt nàng lại đỏ bừng một hồi, thân thể không khỏi giật nhẹ, mà loại giật nhẹ này, càng làm cho Hiên Viên Triệt vốn đã hưng phấn càng thêm điên cuồng.

Có lẽ bởi vì đây là lần đầu tiên của nàng nên nàng cảm thấy vô cùng đau đớn, thân dưới như bị xé toạt ra, đau đến chảy nước mắt. Nhưng rất nhanh sau đó một khoái cảm lạ thường đánh úp lại, khiến nàng mê loạn rên rỉ tiêu hồn.

Trong động tác ra vào theo quy luật, hai mắt Hiên Viên Triệt thẳng tắp nhìn nàng, trong sự thỏa mãn lòng hắn tràn đầy vui sướng hạnh phúc, rốt cuộc hắn không thể tiếp tục khống chế nữa, mà làm càn tận tình phóng thích.

Hai tay mười ngón, gắt gao bám lấy bả vai Hiên Viên Triệt, dấu tay thật sâu kéo lê từng đạo vết máu, nhưng dưới tình cảm mãnh liệt không ai để ý tới việc này, bọn họ chỉ quan tâm đến sự kết hợp giữa thân thể, trái tim và linh hồn cùng nhau trầm luân…

Trời dần sáng, một đêm cố gắng, Hiên Viên Triệt nghiêng thân, không chớp mắt nhìn chằm chằm vào thiên hạ trong ngực. Hết thảy mọi chuyện tối hôm qua, vẫn còn rõ mồn một trước mắt, hắn không biết mình đã muốn nàng bao nhiêu lần, nhưng mỗi một lần hắn đều nhớ rất rõ ràng, rất sâu sắc.

Nàng không biết biểu lộ của mình xinh đẹp bao nhiêu, đẹp đến làm cho hắn không cách nào khống chế được! Chính là ai biết chỉ cần hắn vừa nhìn thấy thân thể uyển chuyển làm cho người ta mơ màng của nàng, hắn liền nhịn không được đè ép lên.

Cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên đôi môi của nàng. Lại nhìn toàn thân nàng hiện đầy dấu vết xanh xanh tím tím, nghĩ tới đêm qua điên cuồng đến cỡ nào, Hiên Viên Triệt nở một nụ cười hạnh phúc sâu sắc.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.