Xuyên Qua Ngàn Năm Chi Võng Du

Chương 9: Boss của tân thủ thôn


Đọc truyện Xuyên Qua Ngàn Năm Chi Võng Du – Chương 9: Boss của tân thủ thôn

“A!”

Ta đang ngủ say, từ trong ***g ngực Tiểu D bừng tỉnh. Đột nhiên mặt liền đỏ, ta, ta cư nhiên ở trong ***g ngực hắn ngủ đã lâu, trời ạ! Tiểu D cũng đang dùng vẻ mặt ôn nhu nhìn ta, cái loại cảm giác quen thuộc này lại nảy lên trong lòng. Ta lắc lắc đầu, đem cái loại ý tưởng kỳ quái vứt ra khỏi đầu.

“Ta nói các ngươi hai người có thể trước đem ta cứu ra hay không a!” Hủy Diệt thật sự là chịu không nổi mà kêu to lên.

Chúng ta hai người lúc này mới đem sự thật nhìn về phía nguyên thanh âm, liền phát hiện Hủy Diệt bị một vài cây mây vòng vòng xung quanh, nhìn thấy hắn thần tình đỏ bừng, xem ra bị quấn rất chặt đi!

Bất đắc dĩ thở dài, Tiểu D cầm lấy ấu hổ kiêm liền xông lên phía trước, vài cái đã đem khẩn đằng thảo(khẩn: chặt, đằng: cây mây) chặt đứt, nhìn bộ dáng Hủy Diệt thở ra một hơi, ta thật sự không nể mặt cười to lên. Tiểu D bất đắc dĩ lắc đầu, thằng nhóc này thật đúng là thích hợp với thực vật a! Ngay cả khẩn đằng thảo hi hữu đều xuất hiện quấn lấy hắn.

“Được rồi, ta cũng không muốn bị quấn lấy a! Trời biết bên trong trò chơi này thực vật sao lại thích ta như vậy.” Hủy Diệt ngửa mặt lên trời thở dài, ngắn ngủn mấy giờ, đã bị 2 loại thực vật bất đồng quấn lấy đến sắp bị bóp chết, cho dù ai cũng sẽ không vui vẻ nổi đi!

“Được rồi, được rồi, khẩn đằng thảo vừa mới quấn lấy ngươi, cùng khẩn đằng thảo bình thường không có gì khác nhau, nhưng nếu tới gần nó, ngươi sẽ bị nó quấn lấy, thẳng đến bị ghìm chết, nó mới có thể tự động buông ra. Đương nhiên, nếu người khác giúp ngươi chặt đứt, ngươi cũng sẽ không có việc gì.” Tiểu D chỉ chỉ vị trí khẩn đằng thảo đã muốn nảy sinh thành cây mới nói.

Hủy Diệt mở con mắt thật to, một bàn tay sờ một chút chỗ bị ghìm lấy, tay kia thì lại vỗ một chút vị trí ngực mình, “Hoàn hảo có ngươi Tiểu D ở đây a, bằng không ta sẽ rất thảm.”


“Uy, uy, như thế nào bỏ qua ta rồi, ta đang ở đây a!” Ta vừa nghe lập tức bất mãn lên, ta chính là nhân vật chính đó nha, như thế nào có thể bị ngươi qua mặt.

“Ngươi? Hừ hừ, ta có thể nhớ rõ vừa rồi người nào đó phi thường không đồng cảm mà cười ha hả đó nha.” Hủy Diệt cũng không khách khí vạch trần chỗ không phải của ta.

Biến thành ta ngượng ngùng cười ha ha lên, không có biện pháp, chỉ cần nhớ tới bộ dáng Hủy Diệt bị ghìm hai lần kia, ta liền nhịn không được oa lên.

“Quên đi, coi như là nhờ Tiểu D, ta này ca ca liền tha thứ ngươi.” Hủy Diệt cười gian tỏ vẻ bản thân rộng lượng, chính là hắn nói chưa dứt lời, vừa nói ta liền buồn bực.

Cái gì kêu coi như là nhờ Tiểu D? Hắn cùng ta có cái gì quan hệ? Còn có a! Ta xem bộ dáng nhỏ của ngươi, thật sự không có cách nào khác đem ngươi lớn hơn so với ta a!

Nhưng Tiểu D rõ ràng sau khi nghe xong lời Hủy Diệt nói, nụ cười hãnh diện nhìn ta, biến thành ta nổi da gà lên, để làm chi a! Ánh mắt quái dị như vậy.

A a a a a a ~~~~~~~

“Ta nói này Ánh Nguyệt, ngươi kêu cái gì a?” Hủy Diệt gẩy đống lửa kia một chút, cũng không ngẩng đầu lên mà hỏi.

Tức giận ta hận không thể cắn hắn một ngụm, “Ai cho ngươi kêu bậy!” Ta bất mãn kháng nghị.

“Không bình thường, các ngươi nhìn bên kia.” Tiểu D chỉ vào một chỗ bóng mờ trong rừng cây, kêu ta cùng Hủy Diệt đang muốn đấu võ mồm.

“Rồi như thế nào, không phải một chỗ bóng đen thôi sao.” Ta chẳng hề để ý phẩy phẩy tay.

“Ngươi ngốc a! Tiếng kêu kia là hổ gầm đó nha, ta bắt đầu nghĩ đến ngươi đang học tiếng hổ kêu đó!” Hủy Diệt giờ phút này có loại xúc động mắt trợn trắng.

“Nga? Ha hả a, cái này phiền toái. Xem tốc độ bóng dáng kia chạy nhanh, vừa nhanh vừa dã man a!” Ta lại nói lời khiến bọn họ muốn hộc máu, Hủy Diệt hiện tại lại trực tiếp té trên mặt đất.

“Hiện tại không phải thời điểm nói cái này đi! Xuất kiếm ra, chuẩn bị đấu võ đi!” Tiểu D đã muốn làm tốt chuẩn bị công kích, vội hô Hủy Diệt còn đang lười nhác cùng ta không hề cảm thấy nguy cơ.


Khi chúng ta thấy rõ thời điểm quái kia hướng chúng ta chạy tới, lúc phát hiện nó hiện tại chỉ cách chúng ta khoảng cách đống lửa nhất định đang gầm rú không ngừng là một ấu hổ, chúng ta ba người hơi chút nhẹ nhàng thở ra, chính là hơi chút thở ra khí nga. Nhưng như trước không có thời gian thả lỏng cảnh giác, ấu hổ kia có thể cùng ấu hổ bình thường chúng ta giết có chút bất đồng, đó chính là cái đầu. Nó so với một vài ấu hổ kia lớn hơn vài lần, đã nhanh đến thành hổ khổ trưởng thành. Hai mắt hung ác nhìn chằm chằm chúng ta, giương cái miệng lớn ra, lộ ra răng nanh lạnh lẽo cùng với nước miếng chảy ra từ khóe miệng.

“Nè, ta nói ấu hổ kia như thế nào cái đầu lớn như vậy a! Còn chảy nước miếng, nhân tiện nhe răng trợn mắt.” Ta có chút hơi sợ nói, vừa thấy đến răng nanh kia, ta liền cảm giác lạnh buốt. Tiểu hổ ta không sợ, nhưng đại hổ còn có sự tình, ta dù sao từng là nữ sinh a! (thần: ta sớm không đem ngươi làm nữ rồi. Nguyệt: …)

“Ta đi tấn công ấu hổ kia, các ngươi máu ít, ngay tại bên cạnh bổ mấy đao đánh nó đi!” Tiểu D nắm chặt kiếm trong tay, hai mắt căng thẳng nhìn chằm chằm ấu hổ lớn mình kia tùy thời đều hướng chúng ta đánh tới.

“Từ từ, ta bên này có mấy viên bổ huyết đan, cho ngươi cầm lấy, để ngừa vạn nhất đi! Ta cuối cùng cảm thấy được ấu hổ này có tính nguy hiểm nhất định.” Ta có chút lo lắng nhìn Tiểu D, đem đan dược dược tề sư cho ta đưa cho tiểu d mấy viên.

Tiểu D cũng chưa nghĩ thì đã tiếp nhận đan dược cầm lấy, “Ta lên trước.” Nói xong liền vung kiếm vọt lên.

Ấu hổ kia gặp “đồ ăn” hướng chính mình vọt lại, lập tức hưng phấn cao rống lên, xông lên nghĩ muốn cắn Tiểu D. Nhưng bị Tiểu D một kiếm đem miệng hổ mở xa ra, kiếm phong sắc bén kia đem miệng ấu hổ vẽ ra một cái đường rộng. -100, con số màu đỏ nhạt từ trên thân thể ấu hổ lộ ra tùy theo xuất hiện.

Hủy Diệt thừa lúc lực chú ý của Tiểu D đều bị ấu hổ hấp dẫn đi rồi, mau chóng chém ba kiếm, nhưng đáng thương -10, -10, -10 ba số hiện ra, bất mãn làm cho hắn tức giận không thôi.

Ta đương nhiên cũng không cam lòng yếu thế, thấy kiếm Hủy Diệt chém bị thương cũng không có gây nhiều thương tổn, phía sau Tiểu D chém đánh bị thương cũng thấp đến khấu trừ -20 lượng máu, ta chuyển sang kỹ năng ném đá, chính là đá quá ít tính làm sao đây? Nếu có thể đủ nhiều đá cho ta đập thì tốt rồi a!

Đinh, chúc mừng người chơi lĩnh ngộ sáng tạo kỹ năng, học được tạo đá.


Tạo đá? Chẳng lẽ là…., Ta nhanh chóng nhìn kỹ năng thối của ta, quả nhiên… .

Ném đá: 1 cấp 59%, thương tổn 20.

【Sáng tạo kỹ năng】

Tạo đá: 0 cấp, từng viên tiêu hao pháp lực 5, uy lực phụ trợ +10.

Tình hình này thứ nhất là có thể tiêu phí 30 giọt máu của tiểu quái kia, tuy rằng không nhiều lắm, tổng so với không có thì tốt đi! Nga ha hả ha hả a, mất cũng phải mất của con quái kia.

Cũng chưa nghĩ xem có dùng kỹ năng tạo đá hay không, làm ra một tảng đá tới, rất xa hướng mục tiêu ném tới. -50, con số màu đỏ nhạt từ trên thân thể ấu hổ hiện lên. Ta sửng sốt, nguyên lai viễn trình công kích, còn có thể thêm thương tổn a! Ta càng thêm mừng rỡ đứng xa xa ném đá tảng.

Tiểu D và Hủy Diệt cùng sửng sốt, đồng thời quyết định, không cho ấu hổ vương kia tới gần ta đang ném đá tảng tới bất diệc nhạc hồ. Đúng vậy, lão hổ kia quả thật không phải ấu hổ bình thường, đúng là vương ấu hổ ─── ấu hổ vương, cũng chính là boss duy nhất của tân thủ thôn, vận khí của chúng ta thật đúng là hảo tới cực điểm a!

~oOo~


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.